12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 108

Đứng dưới cơn mưa kim loại, Dương lặng nhìn vầng khói sáng phủ quanh cơ thể mình, hắn biết bản thân đang trong trạng thái rất giống Thiên Địa Hữu Tình, nhưng người kích hoạt trạng thái này lại không phải hắn.

“Là do Google? ” Dương thầm suy đoán, không phải một Google vô cảm hỏi gì đáp nấy, mà là một Google có cảm xúc riêng.

Trong trạnh thái hiện tại, Dương cảm thấy đầu óc minh mẫn lạ thường, khá giống với trạng thái Thiên Long nhưng khác ở chỗ, lần này hắn cảm thấy trí tuệ có được không thật sự thuộc về mình. Hơn nữa, lần này Bảo Ngọc không tan biến vào Dương mà đang ngủ trong nhẫn không gian trên tay hắn, chiếc nhẫn không gian do Diễm My mang đến.

Chợt một giọng nói quen thuộc vang lên trong đầu Dương: “Gây sự đủ rồi, đi thôi! ”

“Đi đâu? ” Dương hỏi, hắn không bất ngờ trước sự trở lại của Google, trong trạng thái hiện tại hắn đủ trí tuệ để dự tính điều này.

“Về bán đảo Sơn Trà! ” Google đáp.

“Có chuyện lớn gì sắp xảy ra sao? ”

Bán đảo Sơn Trà là nơi ở của Bích Diệp, Dương hiểu hắn cần về đó để giải trừ lời nguyền vì Thần Phong đã rời khỏi linh hồn hắn, không còn phải lo chuyện xung đột thuộc tính. Nhưng với lượng hành như núi từng ăn qua, Dương biết Google sẽ không cho hắn thoải mái dễ dàng như vậy.

“Ngươi cần trạng thái sức mạnh tốt nhất để đi đến một nơi và giành lấy cơ hội đột phá. ”

“Đột phá? Thành Đế? ”

Google không đáp.

Sau khi tưởng tượng đến ngày đột phá và trở lại Long thành, Dương sực nhớ đến Thiên Ý liền nhìn sang, nhưng bóng dáng quen thuộc kia đã biến mất…

“Ngươi không tìm thấy nàng đâu, sẽ đến ngày gặp lại. ” Google lại lên tiếng.

“Chúng ta đi thôi! ” Dương quay sang nói với Diễm My sau khi thở dài, hắn muốn tìm Thiên Ý, nhưng Google không giúp thì hắn đi đâu má tìm.

“Dạ! ” Diễm My ngoan ngoãn gật đầu.

Nhưng Ngân lão vẫn còn đứng trên cao: “Đi đâu được nữa? Ta sẽ giết ngươi ngay tại đây! ”

Dương bình tĩnh nhìn lên Ngân lão và đáp: “Giết ta? Bà đã bỏ qua cơ hội duy nhất trong đời rồi! ”

Trong khi Dương nói, kim loại vụn từ vụ va chạm dần tụ tập về phía Truy Ảnh mà Dương vừa mang ra, khiến Truy Ảnh nhanh chóng thay đổi thành hình dạng một xe hơi mui trần sành điệu khiến tất cả mọi người, kể cả Ngân lão, cũng phải lé mắt săm soi.

Dương bế Diễm My đặt nàng lên ghế ngồi, còn hắn ngồi vào ghế lái xe trước những ánh mắt hâm mộ và thèm thuồng.

Ngồi chễm chệ trên xe, Dương vẫy tay chào Ngân lão và nhắn nhủ: “Cho ta gửi lời xin lỗi Th… Thế Kim, sẽ có ngày ta đến tìm nàng để sửa chữa lỗi lầm! ”

Nghe Dương nói, Vân Phi gật gù với vẻ mặt hâm mộ, trong lòng thầm nhủ: “Thật là một tình yêu vượt qua định kiến! Chị dâu vợ, ta ủng hộ người! ”

Cũng may là Vân Phi nói thầm, chứ nếu Dương nghe được chắc ói máu mà chết, cũng như Vân Phi sẽ ói máu mà chết nếu biết sự thật.

Nói xong, Dương phi xe phóng thẳng lên cao, phá thủng bầu trời nhân tạo để tiến lên mặt đất.

Ngân lão không đuổi theo, vì bà đã hiểu tại sao Dương tự tin đến thế…

“Thật là… Thằng nhóc đó có thể nhận ra sự hiện diện của ta sao? ” Một giọng nam nghe có vẻ trẻ trung phát ra ngay bên cạnh Ngân lão.

Ngân lão nhìn sang, từ khoảng không hiện ra một gã đàn ông trông cũng trẻ trung nhưng tóc đã bạc trắng, Ngân lão không mấy ngạc nhiên: “Ngươi phái hắn đến để làm nhục chúng ta? ”

Người đàn ông lắc đầu: “Ta chỉ định đến xem ai gây ra Thần Lôi Thẩm Định, nhưng không ngờ lại là tân thành chủ Giả Kim thành. Nhóc Đức Cường tìm được một kho báu quý đến vậy, bảo sao ngay cả chìa khóa và chức thành chủ cũng giao cho nó. ”

Người đàn ông ngập ngừng rồi tiếp tục nói: “Ta nghĩ… Thù hận nên kết thúc rồi, ngành giả kim bây giờ thuộc về thế hệ mới… ”

“Đừng hòng! Kim, nhớ cho rõ, thù hận chỉ chấm dứt khi Giả Kim thành của các ngươi tiêu vong! ”

Kim nhìn Ngân lão, muốn nói gì đó nhưng chỉ thở dài rồi rời đi sau khi chắc chắn Dương đã an toàn…

Cuộc so tài luyện kim đầy giông bão cuối cùng cũng chinh thức khép lại, đám đông khán giả tản dần đi, riêng một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần vẫn nán lại mà không ai nhìn thấy…

Trên vai thiếu nữ, một sinh vật áo xanh nhỏ bé mang hình dáng mỹ nhân vỗ tay tán thưởng: “Tên Võ Phi Dương này thật lắm trò! Thấy không, Thần cũng không giết được hắn. ”

Thiếu nữ hừ nhẹ: “Dựa dẫm người khác thôi! ”

Sinh vật nhỏ bé tròn xoe mắt: “Ngân Hà, sao cứ nhắc đến hắn là ngươi như thành người khác vậy? Thái độ thật khó chịu. ”

Ngân Hà đáp: “Ngươi ngửi mùi rác rưởi thì có cảm thấy dễ chịu như ngửi hoa thơm không? ”

“Về thôi, ta rất nóng lòng muốn biết Địa Tâm Cảnh kia có gì đáng sợ… ” Nói xong, Ngân Hà cũng rời đi…

Bên dưới, Thiên Kim bị giam trong phòng riêng nhưng vẫn có thể theo dõi diễn biến qua màn hình, ngực trái nàng có những vệt máu đỏ tươi, do chính nàng gây ra khi bấu tay vào, để ngăn trái tim đau nhói vì chứng kiến cảnh Bình Thường trúng một búa của Ngân lão.

Hai hàng lệ vẫn tuôn qua những cảm xúc từ đau đớn đến vui mừng, nàng thầm nhắn nhủ: “Bình Thường, Võ Phi Dương, ta sẽ chờ… ”

Truy Ảnh phá xuyên lòng đất bay thẳng lên trời xanh, mui xe đã đóng lại nhưng trong suốt nên Dương và My có thể nhìn rõ trời mây…

Xe bay chậm, rất chậm, tựa mây trôi…

Dương và My nhìn nhau, cùng mỉm cười, có chút hồng ửng lên trên gương mặt diễm lệ…

Dương hôn vào làn môi hồng thơm phức ngọt ngào…

Cúc áo bung ra, áo ngực rơi xuống, bàn tay thô ráp mân mê gò ngực căng mềm…

Váy vén lên, quần lót mỏng manh vướng lại nơi cổ chân trắng ngần…

Khối trụ cứng dài xâm vào khe suối mềm mại…

Anh trai và em gái…

Rên, thở, va chạm…

Tay bấu chặt vai, cong người, co giật…

Hứng trọn những dòng tinh…

Thỏa mãn, cả dương lẫn Dương cùng teo nhỏ trong My, hắn trở về hình hài đứa bé.

“Sao vậy? ” Dương âu yếm hỏi khi thấy My đỏ mặt quay đi.

“Có… có chút không quen… ” My xấu hổ nói, không quen bởi Dương hiện tại mang gương mặt khác và còn bị teo nhỏ thành một đứa bé.

Dương phì cười: “Cũng may là xong rồi mới nhỏ lại, chứ không thì càng không quen, ha ha… ”

Nghĩ đến cảnh quan hệ với Dương trong hình hài đứa bé cao chưa đến ngực mình, Diễm My càng thêm đỏ mặt.

Lúc này, Hắc Phù Đổng đam đảm nhiệm vai trò tự động lái xe chợt cất tiếng hỏi: “Thưa chủ nhân… ”

“Gọi là sếp đi cho sang chảnh! Có chuyện gì? ” Dương hỏi.

Hắc Phù Đổng nói: “Dạ thưa sếp, em… em cũng muốn có bạn trai, à nhầm, bạn gái! ”

Dương trợn mắt: “Bạn gái? Bạn gái thì không có, nhưng mi có một chị gái. ”

Hắc Phù Đổng mừng rỡ: “Chị gái? Xinh không? ”

Dương gật đầu: “Xinh cực! Nhưng bị thằng cha Vô Địch tịch thu rồi! ”

Hắc Phù Đổng cay cú: “Bà mẹ thằng Vô Địch! Nhà nó ở đâu? Cấp bao nhiêu? Em đến vả nó rụng răng chứ dám nờ tê rờ với chị gái của em à! ”

Dương đáp: “Lão ở Cường Dương cung, Cực Hạn Chúa Tể. ”

“Hừ! Chỉ là Cực Hạn… Ây, hẳn là chị gái sống hạnh phúc lắm, mình không nên phá hoại gia can người khác, sếp thấy em nói đúng không? ”

Dương chề môi khinh bỉ, hắn thầm nghĩ tính cách của Hắc Phù Đổng thật sự quá khó ưa…

Chợt Diễm My khều Dương rồi hỏi nhỏ: “Anh, nờ tê rờ là cái gì vậy? ”

Dương đảo mắt rồi đáp: “Em không biết thì hơn… Mẹ Lệ và dì Mộng vẫn khỏe chứ? ”

Thế là My và Dương trò chuyện với nhau trên suốt quãng đường về bán đảo Sơn Trà…

Tây Bắc Bộ, ven sông Đà, nơi tộc Giao Long cư ngụ.

Rất đông người mặc trang phục da thú của Giao Long tộc đang tập trung quanh một bia đá khổng lồ, một số người bị thương đang được cứu chữa.

Trpng số người bị thương, người đàn ông to khỏe nhất bật dậy sau khi được sơ cứu, gã nhìn quanh rồi gầm lên: “KHỐN KIẾP! NÓ BẮT ĐƯỢC TÀN HỒN CỦA TỔ TIÊN RỒI! ”

“Tộc trưởng yên tâm, chúng ta đã bao vây bốn phía, nếu… ”

“Ngu ngốc! Nó không chạy đường cũ, lần này nó chạy xuống lòng đất! ” Tộc trưởng Giao Long nóng nảy vừa quát tháo vừa chỉ vào một hố sâu gần bia mộ rồi nói tiếp: “Nó chạy lối này, mau đuổi theo, đồng thời báo tin cho Huyết Nha, bảo nó dò xét tin tức hung thủ bên dưới lòng đất. ”

Long thành, điện thờ Long Thần.

Long Ẩn với gương mặt trầm tĩnh, đôi mắt nghiêm túc suy tư đọc từng dòng chữ hướng dẫn sử dụng trên chai nước rửa bồn cầu hiệu con vịt, sau đó răng hắn nghiến lại, hơi thở ngưng trệ, gương mặt hắn dần lộ nét đau khổ cùng cực…

Chợt…

“Long Ẩn! ” Cửa nhà vệ sinh bất ngờ mở ra theo tiếng gọi của Long Ngạo.

Trước mặt Long Ngạo, Long Ẩn đang ngồi trên bồn cầu, quần kéo xuống gối, răng cắn chặt môi, mắt trợn trừng, hai bàn tay run rẩybấu chặt chai nước rửa bồn cầu.

Rồi Long Ẩn thở phì phò, miệng lắp bắp: “Sắp ra rồi, ngươi làm ta giật mình rụt vô lại! Có biết táo bón cả tuần đau khổ lắm không? ”

“Cần hỗ trợ không? ” Long Ngạo hỏi, đồng thời thánh thương Ngạo Thế hiện ra bay lơ lửng bên cạnh.

“Thôi khỏi, có chuyện gì? ” Long Ẩn kéo quần đứng lên và hỏi.

Long Ngạo nhướng mày: “Không chùi à? ”

“Có ra đâu mà chùi! ” Long Ẩn cay cú.

Long Ngạo không thích đôi co, liền hỏi vấn đề chính: “Địa Tâm Cảnh là ở đâu? ”

Long Ẩn ngạc nhiên: “Sao ngươi biết nơi đó? ”

“Nghe Long Hán nói với ông nội. Hắn bảo Địa Tâm Cảnh sắp mở nhưng sợ ta chưa đủ khả năng nên tốt nhất không cho ta biết. ”

Long Ẩn nhướng mày: “Ngươi dám phung phí Thần lực của ta chỉ để ẩn thân nghe lén tộc trưởng và đại trưởng lão nói chuyện? ”

Long Ngạo đáp: “Ờ! Chứ không dùng Thần lực thì lão phát hiện ngay làm sao mà nghe? ”

Long Ẩn gật gù, đưa tay ngoáy mũi và nói: “Địa Tâm Cảnh là một trong Thất Đại Tuyệt Địa, những nơi nguy hiểm và bí ẩn nhất đất nước này. ”

“Nhưng càng nguy hiểm càng giá trị. Nếu sống sót ra khỏi đó thì con đường tu luyện của ngươi sẽ tiến một bước dài. Thậm chí trực tiếp đột phá từ Vương lên Đế là chuyện trong hoàn toàn có thể xảy ra. ”

Long Ngạo ngạc nhiên: “Thật sao? Nhưng cấp bậc tăng quá nhanh… ”

“Trong Địa Tâm Cảnh thì đó không phải vấn đề, tại sao ư? Ngươi đi rồi sẽ hiểu. ” Long Ẩn nói.

“Ngươi cho ta đi? ” Long Ngạo ngạc nhiên.

Long Ẩn gật đầu: “Đi đi, nhớ đóng cửa lại… ” Nói xong, Long Ẩn chuyển vẻ mặt sang lạnh lùng, kéo quần ngồi xuống bồn cầu.

“Nhưng mà… Ngươi chưa cho ta biết cái tuyệt cảnh đó ở đâu làm sao mà đi? ” Long Ngạo nói.

“Ừ nhỉ, ta quên, Địa Tâm cảnh nằm ở tâm của Trái Đất. Hự… hự… ”

“Địa Tâm cảnh? Ở đâu? ” Sùng Hạo hỏi khi nghe Thần Kim Quy nhắc đến Địa Tâm cảnh.

“Sâu dưới lòng đất! Ta nghĩ nơi đó có thể giúp con có đủ linh lực để đột phá cấp bậc mới… ” Thần Kim Quy đáp.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng