12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 164

Trong khi cả chiến trường đang kinh ngạc vì một dị quang mới khai sinh cùng với sự tiết lộ danh tính của Xích Long Bá Vương, Dương đang dùng tay cản lưỡi đao của Đoạn Tuyệt.

Khi gân đen nổi lên trên tay, hắn bắt đầu có thể chống lại sức tì của Đoạn Tuyệt và đẩy lệch thanh Ô Long đao sang bên để có thể đứng thẳng trở lại.

Bằng vào những gì suy đoán, Dương đã dựa vào phương pháp Long hóa để nghĩ ra phương pháp kích hoạt thứ sức mạnh này trên tinh thần đánh đổi, đem sự sống đổi lấy sức mạnh, và Dương đã thành công.

Thực tế, nguồn sức mạnh thể chất của Long tộc xuất phát từ một loại tế bào, tạm gọi là tế bào Long tộc. Long hóa là cách kích thích những tế bào Long tộc trên cơ thể để phát ra sức mạnh tiềm ẩn, còn Hủy Hoại Thể Xác là cách khiến cơ thể tự tiêu hóa những tế bào này để sử dụng nguồn sức mạnh của tế bào, cùng nguồn sức mạnh nhưng một bên là dùng tạm trong thời gian giới hạn và tế bào Long tộc sẽ tự hồi phục, một bên là dùng một lần trong thời gian cực ngắn và tế bào Long tộc bị hủy đi nên không thể tự hồi phục.

Những đường gân màu đen thực chất chính là dòng chảy sức mạnh có được khi tế bào Long tộc bị phân hủy. Khi Tử Vong Khí xâm nhập, những tế bào này một phần bị Tử Vong Khí ăn mòn sức sống, dẫn đến dòng chảy sức mạnh giảm xuống nên Dương nhìn thấy những sợi gân trên ngực Đoạn Tuyệt mờ dần, đồng thời, những tế bào Long tộc này cũng đang trong quá trình tự hủy đi sức sống, khiến cho Tử Vong Khí của Dương không đủ sức sống để phá hủy và cũng mờ dần.

Nhưng Dương cũng không ngu ngốc làm liều, hắn có Sinh Mệnh lực thuần khiết và dồi dào, sức sống bị hủy hoại bao nhiêu thì hắn dùng Sinh Mệnh lực bù đắp. Ngoài ra, vết thương sâu trên vai Dương cũng đang dần hồi phục nhờ vào Sinh lực.

Đoạn Tuyệt không tỏ ra chút kinh ngạc nào khi nhìn thấy những sợi gân đen trên tay Dương, nhưng gã lại thắc mắc hỏi: “Một kẻ có Long Thể Bá Vương như ngươi lại đi dùng thứ sức mạnh chết tiệt này sao?”

Dương đáp: “Sao lại không? Tuy chỉ dùng được trong khoảnh khắc nhưng sức mạnh này còn mạnh hơn Long Thể Bá Vương đấy. Đổi lại cái giá phải trả là quá lớn, nhưng ta trả được.”

Đoạn Tuyệt gật đầu, hắn thu đao vào nhẫn không gian trong khi cơ thể hắn đang héo úa dần khi những sợi gân đen trên khắp người hắn biến mất, hắn nói: “Tốt! Để ta thử xem kẻ mang Long Thể Bá Vương số một Long tộc khi dùng cấm thuật sẽ mạnh đến mức nào…”

Khi đang nói, cơ thể Đoạn Tuyệt đang héo úa già nua đột nhiên hồi phục thần kỳ như một đoạn phim tua ngược, hắn nói dứt câu thì cơ thể hắn cũng trở lại trạng thái khỏe mạnh như lúc đầu.

Một khả năng hồi phục kinh khủng, thậm chí không hề thua kém Sinh Mệnh Lực thuần khiết của Dương.

Nhìn cảnh này, Dương sực nghĩ đến một chuyện, rằng Đoạn Tuyệt chính là kẻ mang Tà Linh khỏi Phật cảnh, mà Tà Linh thì Dương đánh giá là sống dai như chó.

Như hiểu được điều Dương suy đoán, Đoạn Tuyệt liền gật đầu xác nhận: “Phải, đây chính là năng lực ta có được từ Tà Linh, cũng phải cảm ơn ngươi và hai tên kia đã giúp đỡ nhiệt tình để ta có thể thu phục được nó.”

Sau đó gân đen lại nổi lên trên tay Đoạn Tuyệt, hắn vừa co tay về sau chuẩn bị tung đấm vừa nói: “Kết thúc nhanh thôi, ta không muốn bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời để có thể tiêu diệt Cửu Huyền trong này.”

“Ngươi đã mất đi cơ hội đó rồi!” Dương đáp lại, tay hắn cũng nổi đầy gân đen và co lại.

ẦM!

Chỉ là hai cú đấm va chạm với nhau vậy mà phát ra âm thanh như một vụ nổ, dư chấn lan ra làm bụi khói bốc lên mịt mù.

Hai cú đấm cùng bật ngược ra, gân đen trên tay cả hai cùng biến mất, trong khoảnh khắc này, tay Đoạn Tuyệt lão hóa rồi hồi phục, trong khi đó tay Dương chuyển thành màu xanh lục và vẫn lành lặn như ban đầu.

Ngay sau đó, cả hai lại giậm chân lao lên và tung tiếp một đấm từ tay còn lại.

ẦM!

Lại bật ra, gân đen biến mất, lại hồi phục, lại lao vào.

ẦM! ẦM! ẦM!

Liên tục nhiều đấm, mỗi một đấm như trời long đất lở, bụi bay mịt mù khiến người ta chỉ còn thấy hai bóng mờ đang điên cuồng tung đấm vào nhau.

Trên tường thành, đám tù binh không khỏi xôn xao bàn tán.

“Thể chất thật kinh khủng! Mỗi một đấm của hai tên này đủ đấm trọng thương một Đại Vương!”

“Mỗi nắm đấm chủ yếu dựa vào sức mạnh thể chất mà đã vậy, nếu kết hợp với bảo vật và linh thuật thì còn khủng khiếp đến mức độ nào nữa?”

“Phải rồi, sao Nhất Đao và Âm Vương không kết hợp với linh thuật nhỉ?”

Chỉ có người trong cuộc là Dương và Đoạn Tuyệt mới biết, sức mạnh cấm thuật này tiêu hóa tế bào và chỉ bộc phát trong khoảnh khắc, sau đó lại phải tiêu hóa một đợt tế bào mới, với khả năng kiểm soát của Dương hay Đoạn Tuyệt vẫn chưa thể nắm bắt được khoảnh khắc này để kết hợp với linh thuật. Chưa kể, khi tế bào long tộc tự hủy, cơ thể sẽ chịu đựng một cảm giác đau đớn khủng khiếp đến mức khó có thể tập trung để kích hoạt linh thuật hoặc bí kỹ.

Ngoài ra, khi Dương kích hoạt gân đen trên cánh tay mang xương chân long thì uy lực phát ra cũng không mạnh hơn tay còn lại bao nhiêu, lý do là vì sức mạnh của cánh tay chân long thực tế cũng dựa trên những tế bào Long tộc.

Lúc này, Đoạn Tuyệt đấm một cú trúng vào mặt Dương, Dương kịp thời kích hoạt cấm thuật lên mặt để chống chịu đòn đấm khủng khiếp của Đoạn Tuyệt. Dù vậy, mặt Dương vẫn tóe máu, cả người hắn bị đấm văng đi xa hàng chục mét.

Đoạn Tuyệt như một tia chớp lao theo, hắn đạp đất nhảy lên định tung gối vào lưng Dương. Nhưng Dương kịp xoay người tung đấm vào gối Đoạn Tuyệt.

BINH!

Dựa vào dư chấn khi va chạm với đầu gối Đoạn Tuyệt, Dương lộn người lên tung chân đạp vào ngực Đoạn Tuyệt.

BINH!

Chỉ là những đòn đánh cơ bản, nhưng nhờ có sự tăng cường của cấm thuật nên mỗi đòn đánh đều trở nên cực nhanh và cực mạnh, diễn biến diễn ra chỉ trong cái chớp mắt.

Nhìn Dương và Đoạn Tuyệt đánh nhau, Long Thư Hồn từ xa cảm thán nói: “Người Long tộc bình thường chỉ kích hoạt được cấm thuật vài lần, hai kẻ này lại có thể sử dụng liên tục, sức hồi phục thật khủng khiếp!”

Long Ngạo hỏi: “Ngoài tăng cường thể chất, hình như cấm thuật còn tăng cường các giác quan, cả tốc độ phản xạ?”

“Đúng vậy thưa thiếu tộc trưởng.” Long Thư Hồn đáp.

Long Ngạo nheo mắt: “Xem ra ngươi biết dùng cấm thuật này?”

Long Thư Hồn không giấu diếm: “Vâng, đừng nói là thiếu tộc trưởng muốn…”

Long Ngạo gật đầu: “Đúng, dạy ta đi!”

Long Thư Hồn từ chối thẳng thừng: “Không thể! Thiếu tộc trưởng là niềm hy vọng của Long tộc, dạy ngài cấm thuật khác gì góp phần dẫn Long tộc đi đến diệt vong?”

“Nghiêm trọng đến vậy?” Long Ngạo nghi ngờ hỏi.

Long Thư Hồn đáp: “Cực kỳ nghiêm trọng, ngài không biết Long tộc đang đứng trước một nguy cơ thế nào đâu!”

“Long tộc đang có vấn đề gì?” Long Ngạo gặng hỏi.

“Xin ngài đừng hỏi thêm, Thư Hồn không được phép tiết lộ!”

Lúc này Dương vừa đấm Đoạn Tuyệt văng ra, trượt một đường dài trên mặt đất. Đoạn Tuyệt xoay người đứng dậy rồi lao thẳng đến Dương, Dương cũng đang lao đến.

ẦM!

Lại lần nữa hai cú đấm va chạm, nhưng lần này, tay Đoạn Tuyệt bị đánh bật ra, tay Dương đấm thẳng vào mặt Đoạn Tuyệt giống hệt lúc Đoạn Tuyệt lần đầu kích hoạt cấm thuật để đấm Dương.

Cú đấm khiến Đoạn Tuyệt choáng váng văng lùi hàng chục bước rồi khụy xuống.

“Đoạn Tuyệt đuối rồi!” Có người kinh hô.

Để có thể hồi phục thần tốc, cả Dương và Đoạn Tuyệt đều phải tiêu hao một lượng linh lực khổng lồ, và Đoạn Tuyệt dù cấp độ linh hồn cao hơn Dương, nhưng khả năng hồi phục của hắn lại tiêu hao linh lực nhiều hơn, còn Dương, Sinh Mệnh lực của hắn tiêu hao ít linh lực hơn, lại thêm lượng linh lực dồi dào của linh hồn Hắc Ám nên hắn có thể sử dụng cấm thuật nhiều lần hơn.

Nhưng Dương dũng đã suy yếu, dù sinh mệnh lực có thể phục hồi cơ thể hắn, nhưng không phải có thể phục hồi hoàn toàn ngay lập tức mà cũng có những vấn đề cần thời gian dài để chữa trị.

Nhìn Đoạn Tuyệt khụy gối trước mặt, Dương cất bước tiến đến, dù cơ thể đầy đau đớn và mỏi mệt, hắn vẫn giữ dáng đi thật hiên ngang để bước đến hạ gục đương kim đệ nhị thiên tài Hùng Vương Bảng.

Một cơn gió thổi qua khiến khói bụi mịt mù che phủ Dương đang bước và Đoạn Tuyệt đang gượng dậy.

Người ta không thấy diễn biến sau đó nữa, chỉ còn âm thanh va chạm kịch liệt, cuối cùng là sự tĩnh lặng.

Khói bụi mờ dần…

Hai bóng người dần hiện ra, một người đang bóp cổ người còn lại giơ lên. Thắng bại đã rõ…

Khói bụi vẫn hơi mờ…

Người ta nhìn vào kẻ chiến thắng, kẻ đăng đứng hiên ngang giơ tay bóp cổ kẻ còn lại…

“Đó… đó là…” Có người lắp bắp chỉ tay như trân trối về phía kẻ chiến thắng.

Kẻ chiến thắng đó, thân hình lộ dần sau màn bụi, một thân hình dũng mãnh, toàn thân như mặc một bộ giáp đen kết bằng vảy rồng…

Trên đầu hắn, người ta thoáng thấy một chiếc sừng màu đen.

“Hắc Long Bá Vương! Là Võ Phi Dương! Lý Hữu Thực chính là Võ Phi Dương, hắn đánh bại Đoạn Tuyệt!” Có người nhận ra liền kinh hô.

“Lý Hữu Thực là Võ Phi Dương?” Ẩn Đoan Trang nghe thế liền nhìn sang, kinh ngạc phát hiện ra một kẻ toàn thân bọc vảy đen, trên đầu có một chiếc sừng. Trong lòng nàng dâng lên một trận khó tin, kẻ bị nàng cho là phế vật lại chính là kẻ đã đánh bại đệ nhị Hùng Vương Bảng Nhất Đao Đoạn Tuyệt!

Lúc này, bụi mù tan hết, khuôn mặt kẻ đang bị bóp cổ cũng hiện ra.

“Hả? Không đúng! Kẻ bị bóp cổ lại là Lý Hữu Thực!”

“Hóa ra là nhầm lẫn! Lý Hữu Thực không phải Võ Phi Dương!”

“Vậy là Võ Phi Dương xông vào ăn hôi! Đúng là đồ Dâm Long!”

“Đoạn Tuyệt đâu?”

Khi câu hỏi cất lên, chợt có một tràng im lặng kỳ lạ lan khắp chiến trường.

“Đoạn Tuyệt đâu?” Lại một ngươi khác hỏi, nhưng hỏi như để phủ nhận một sự thật.

Rằng, kẻ mang vảy rồng đen kia không hề có đôi cánh đen nào sau lưng.

Kẻ đó, hắn không phải Hắc Vũ Tiên Long.

Chắc chắn càng không phải Bạch Long Bá Vương hay Xích Long Bá Vương.

Hắn lấy ra một thanh đao đen tuyền giơ ngang cổ Lý Hữu Thực, thanh Ô Long Đao.

Tất cả đã rõ ràng, nhưng không ai dám tin là thật.

Thời đại này, vẫn còn một kẻ thứ ba mang Long Thể Bá Vương, cha hắn là quý tộc của Long tộc, vì mẹ hắn là Nhân tộc nên mẹ con hắn bị ruồng bỏ.

“Ô Long Bá Vương – Long Tuyệt!”

Ai đó thì thào kêu lên, sau đó tất cả đồng loạt hít một hơi thật sâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng