12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 177

“Tiễn hắn về trời thôi!”

Trước một Đường Thông Thiên vừa hấp thụ sức mạnh ký sinh của năm mươi thiên sứ, Dương dứt khoát nói rồi dùng Ngự Lôi Thuật lao như chớt về phía Đường Thông Thiên.

Trong khoảnh khắc đó, Dương như hóa thành một tia chớp đen, chỉ chớp mắt đã tiếp cận Đường Thông Thiên và đâm Nghịch Thiên Kiếm về phía gã, nhưng lưỡi Nghịch Thiên Kiếm đã bị Đường Thông Thiên tay không chụp lấy.

Cũng trong lúc đó, tay còn lại của Dương giơ Linh Quang Thần cơ dạng súng bắn thẳng vào đầu Đường Thông Thiên.

Bang!

Phát đạn ánh sáng bắn thẳng vào giữa trán Đường Thông Thiên, tạo ra một vết lõm nhỏ nhưng không phá được phòng ngự của gã.

Ngay lúc đó, Đường Thông Thiên tóm lấy đầu Dương đem đập mạnh xuống đất.

Khi Dương đang bị đẩy xuống, Tam Phẩm Liên Hoa tháp tỏa sáng, quanh người hắn liền tỏa ra màu đồng đặc trưng của Kim Cang Đồng Thể, trước lúc châm đất, Dương chộp lấy cánh tay Đường Thông Thiên, xoay người thoát khỏi cú đẩy của gã và quật gã bay lên cao.

Khi Đường Thông Thiên bị ném bay, Dương giậm chân xuống đất, đôi chân và đôi cánh của hắn bộc phát hắc lôi bắn thẳng về phía Đường Thông Thiên.

“Ngự Lôi Thuật – Phiêu Ảnh!”

Dương thầm hô trong khi bản thân lướt ngang qua Đường Thông Thiên, để lại một vết cắt sắc lẹm trên cơ thể gã.

Khi băng qua Đường Thông Thiên, Dương liền đổi hướng quay lại tiếp tục để lại một vết cắt khác.

Cứ thế Dương liên tục đổi hướng với tốc độ cực nhanh, người ngoài nhìn vào chỉ thấy những vệt đen hình zíc zắc đang liên tục lướt ngang qua cơ thể Đường Thông Thiên khiến máu trên cơ thể gã bắn tung tóe.

Ngự Lôi Thuật – Phiêu Ảnh là kỹ năng cấp cao của Ngự Lôi Thuật, không chỉ gia tăng tốc độ mà còn có thể đổi hướng chớp nhoáng khiến đối thủ khó lòng nắm bắt.

Nhìn tốc độ chớp nhoáng mà Dương thể hiện, những người sống sót không tránh khỏi kinh ngạc: “Tốc độ thật khủng khiếp! Ta tự hỏi trong Hùng Vương Bảng có bao nhiêu người có thể so tốc độ với hắn?”

Không mấy người biết chắc, nhưng khi người ta nhìn về phía Nhất Kiếm Vân Phi, thấy gương mặt khá nghiêm trọng của gã thì thầm hiểu, tốc độ này đã khiến đương kim đệ tứ Hùng Vương Bảng e ngại.

Nằm giữa không trung, Đường Thông Thiên lại giống như đang hưởng thụ từng vết cứa trên cơ thể, máu đổ ướt người nhưng gã lại tỏ ra sảng khoái, cuối cùng, khi Dương lần nữa lướt đến, Đường Thông Thiên bất ngờ xoay người chụp lấy tay Dương rồi tung đấm vào ngực hắn.

BINH!

Cú đấm như một vụ nổ khiến Dương đau đớn choáng váng, hắn muốn tránh nhưng tay đã bị Đường Thông Thiên siết chặt.

Đường Thông Thiên được đà lại tung thêm một đấm nữa.

Nhưng lần này, nắm đấm của Đường Thông Thiên chưa kịp chạm vào Dương thì Dương đã kịp với tay chụp lấy quả cầu hắc lôi đang lơ lửng bên cạnh đem đập vào đầu gã.

ẦM!

Khi quả cầu hắc lôi chạm vào đầu Đường Thông Thiên, một vụ nổ như trời giáng bùng lên khiến Dương lẫn Đường Thông Thiên văng ngược ra sau, đầu của Đường Thông Thiên lúc này như một mớ bùi nhùi với những tia hắc lôi bắn tứ tán.

Quả cầu hắc lôi này không đơn giản là quả cầu bình thường, thăng cấp Chiến Hoàng, Dương đã có thể khống chế linh lực ở mức độ cao thâm hơn, vận dụng cảnh giới linh lực phóng xuất, kết tinh, hữu hình, hữu ý, cộng thêm nguồn linh lực dồi dào, Dương dựa vào cơ chế của bí kỹ Cuồng đem nén linh lực vào ba quả cầu tạo thành ba quả bom linh lực cực mạnh để dùng Cuồng ở tầm xa.

Vì là biến thể của bí kỹ Cuồng nên Dương đặt cho chiêu này là Cuồng Lôi Cầu, Cuồng Hỏa Cầu, Cuồng Quang cầu.

Khi mà Đường Thông Thiên ăn trọn Cuồng Lôi cầu còn đang tê liệt, Dương tiếp tục ném Cuồng Hỏa Cầu và Cuồng Lôi Cầu về phía Đường Thông Thiên.

ẦM!

Quả cầu lửa bùng nổ nuốt trọn Đường Thông Thiên vào trong khiến cả Địa Tâm Cảnh rực đỏ.

Ngay sau đó, Cuồng Quang Cầu bùng ra ánh sáng thần thánh chói lọi khiến người ta lóa mắt.

Ngoài khả năng chữa trị linh hồn, một trong những khả năng khiến Thiên Cực Thánh Quang trở thành dị quang hàng đầu là khả năng cường hóa linh lực vượt xa các loại dị quang khác. Hắc Ma Đế Lôi khiến đối phương tê liệt suy giảm phòng ngự, Huyết Ảnh Yêu Hỏa gây sát thương thiêu đốt mạnh mẽ, còn Thiên Cực Thánh Quang nổ sau cùng cường hóa hiệu quả của Hắc Lôi và Huyết Hỏa. Một sự phối hợp hoàn hảo.

Nhìn cơ thể Đường Thông Thiên bị ba quả cầu nuốt trọn, người xem không khỏi rùng mình tự hỏi nếu bản thân ăn đủ ba quả cầu kia thì liệu xương cốt có còn hay cũng tan nát.

Rồi nhiều người âm thầm nhìn về phía Nhất Tiếu Thiên Minh và nhận ra Thiên Minh lúc này tuy môi vẫn cười nhưng ánh mắt lại lộ vẻ nghiêm trọng khá giống với Vân Phi trước đó.

So với Cương thi, Dương có âm binh và giờ là đại âm binh hung mãnh, so về thuộc tính, Trịnh Thiên Minh rõ ràng không thể so với kẻ nắm giữ tam đế như Dương.

Mà sau khi so sánh Dương với Trịnh Thiên Minh, có người hít một hơi sợ hãi nói: “Luận về thể chất và tốc độ hồi phục, Võ Phi Dương mang long thể, lại có sinh lực thuần khiết, so ra không hề kém chút nào so với Nhất Đao Đoạn Tuyệt!”

Người khác tỏ ra kính phục: “Lại còn mang Hắc – Hoàng niệm, nắm giữ Phật bảo Cửu Phẩm Liên Hoa, những thứ mà Nhất Niệm Thích Đông cũng phải thèm khát!”

Có người chân đứng không vững, ngã bệt xuống, lắp bắp nói: “Thiên Cực Thánh Quang và Linh Quang Thần Cơ đủ để hắn có tiềm năng sánh ngang Cửu Huyền Ngân Hà!”

Rồi tất cả cùng im lặng, trong đầu cùng nổi lên một suy nghĩ: Chỉ cần có đủ thời gian, với tiềm năng hiện tại, trong tương lai, một mình Võ Phi Dương có thể sánh ngang với cả năm người Thế Hệ Hoàng Kim!

Không cần so sánh với Nhất Ảnh Độc Hành, vì những ai từng chứng kiến trận kịch chiến giữa Ngân Hà và Độc Hành đều hiểu rằng, sánh ngang với Ngân Hà tương đương sánh ngang với Độc Hành.

Nhưng đó là chuyện trong tương lai, còn hiện tại, đối thủ của Dương cũng không phải người thường.

Bị ba đế thuộc tính công phá, thân hình Đường Thông Thiên tưởng chừng như nát bét, máu thịt chảy xuống thành dòng.

Nhưng hắn vẫn sống, những sợi tơ đan xen nhau khâu lành từng vết thương trên cơ thể gã, những chiếc cánh lại mọc ra.

Nhìn những chiếc cánh của Đường Thông Thiên, có người khó hiểu hỏi: “Sao tên này lại mượn hình tượng của Tiên tộc? Chẳng lẽ chỉ đơn giản là để bay thôi sao?”

Người kia hỏi rất to để mọi người đều nghe, Đường Thông Thiên cũng nghe thấy, gã khịt mũi cười nói: “Mượn? Các ngươi biết ngọn nguồn của Tiên tộc sao?”

“Ngọn nguồn của Tiên tộc chẳng phải là các nguyên tố hóa thành sao?”

Nhiều người thắc mắc nhưng Đường Thông Thiên chẳng buồn nói thêm, bởi vì hắn nhận ra Tiểu Thiên Địa Thần Trận đả chuẩn bị hoàn thành.

Đường Thông Thiên chợt nghiến răng ken két, khắp cơ thể vừa mới hồi phục của gã đột nhiên mọc lên những khối u gớm ghiếc, những khối u này chính là những mầm mống ký sinh trên các thiên sứ bị Đường Thông Thiên nuốt vào.

Đường Thông Thiên đau đớn gầm lên, từ những mầm ký sinh, những sợi tơ mọc ra rồi cuộn vào cơ thể Đường Thông Thiên trông như những bó cơ của một cơ thể cường tráng bị lột da.

Quá trình biến đổi diễn ra chớp nhoáng, từ một cơ thể có phần bình thường, Đường Thông Thiên biến thành một kẻ vai u thịt bắp tràn đầy hung hãn.

Khi hoàn thành quá trình biến đổi, Đường Thông Thiên nhìn về phía Dương bằng ánh mắt đỏ ngầu, rồi gã giậm mạnh chân, trong chớp mắt lao về phía Dương và chưởng thẳng vào ngực Dương.

BANG!

Cú chưởng từ bàn tay to tướng khiến ngực Dương lõm sâu, sau đó hắn văng ngược ra sau như đạn bắn.

Lúc này, khắp Địa Tâm Cảnh như có gì đó đang xảy ra, Chấn Thiên kiếm, nghịch Thiên kiếm lần nữa rung lên, Kiếm Linh đang mơ màng cũng cố gắng giục Hoài Bão.

Biết không thể kéo dài, Sùng Hạo và Hoài Bão liền lao lên.

Lúc Đường Thông Thiên vừa tiếp đất sau khi chưởng Dương bay đi, Sùng Hạo như mãnh long lao đến vung Chấn Thiên thần kiếm bổ xuống đầu Đường Thông Thiên.

“Chấn Thiên Quang Lôi Trảm!”

Lưỡi kiếm to bản màu máu lóe lên ánh sáng màu đỏ cùng dị lôi màu xanh lục bổ thẳng xuống đầu Đường Thông Thiên.

Nhưng lưỡi kiếm chưa kịp chạm đến đầu gã thì đã bị những chiếc cánh tụ lại thành một tấm khiên ngăn cản.

Ngay lúc đó, Đường Thông Thiên giơ tay định tóm chân Sùng Hạo, nhưng một con Sắc Mệnh Long Ảnh trong suốt lướt đến hóa thành một cơn lốc xoáy quấn chặt Đường Thông Thiên.

Sùng Hạo liền vỗ đôi Xích Bạch Vũ bay lui ra sau.

Trong khi những con sắc mệnh long ảnh khác bay đến vờn quanh người Đường Thông Thiên. Sùng Hạo chợt đứng yên, hai tay giơ Chấn Thiên thần kiếm lên cao, mắt hắn nhắm lại.

Dưới chân Sùng Hạo, ngoài Bạch Long lãnh địa đang xoay tròn đột nhiên hiện ra thêm một vòng tròn khác hiện ra, vòng tròn này có đường kính khoảng trăm mét, lấy Đường Thông Thiên làm trung tâm và tỏa ra màu sắc âm u nhưng tạo cảm giác đầy hùng tráng.

Trong vòng tròn, hàng trăm thanh kiếm hư ảo đủ mọi hình dáng và kích cỡ đồng loạt hiện ra và cắm xiên xẹo trên mặt đất.

Có người nhìn thấy liền kinh hô: “Lam Sơn kiếm trận?”

“Lam Sơn kiếm trận! Thánh trận do Lê Thái Tổ Lê Lợi sáng tạo, lấy Thuận Thiên Kiếm làm chủ trận, còn những hư ảnh kiếm kia là tượng trưng cho kiếm của những dũng tướng của nghĩa quân Lam Sơn.”

“Sùng Hạo nắm giữ Thuận Thiên kiếm, lại nhận được truyền thừa Lam Sơn kiềm trận, chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.”

Còn Hoài Bão lúc này đang bay giữa không trung, mắt nhắm lại, đôi tai hắn lắng nghe từng cơn gió, Phong Vân kiếm trên tay hắn như đang kêu gọi tất cả không khí xung quanh tụ lại.

“Nguyễn Hoài Bão định làm gì vậy?” Có người khó hiểu hỏi.

“Hình như hắn đang thi triển một linh thuật phong hệ nào đó, các ngươi có cảm thấy không khí đang loãng đi không?”

“Hắn muốn tạo ra một cơn lốc cực mạnh?”

“Không! Ta nghĩ hắn đang cố tạo ra một cơn bão!”

“Một linh thuật hủy diệt!”

Lúc này, từ Lam Sơn Kiếm Trận như có một tràng âm thanh xung trận văng vẳng từ quá khứ hiện về, những thanh kiếm từng kinh qua bách chiến đồng loạt thức giấc, bay lên và lao về phía Đường Thông Thiên.

Cùng sự bao vậy của Sắc Mệnh Long Ảnh, Đường Thông Thiên phải chật vật chống trả những đợt tấn công liên hoàn từ mọi phía.

Dương nhìn Lam Sơn Kiếm Trận như mưa kiếm tung bay, không hiểu sao lại có một cảm giác khó hiểu kỳ lạ…

Bằng vào kiến thức linh trận, Dương biết kiếm trận này lợi hại, nhưng vẫn còn thiếu sót.

Bằng vào tử vong hệ đang có, Dương nghĩ trận này còn có thể kết hợp với tử khí.

Bằng vào kiến thức giả kim thuật, Dương đoán rằng trong trận này vậy mà ẩn giấu một không gian.

“Một không gian?” Dương giật mình với suy đoán của bản thân, rằng Lam Sơn Kiếm Trận này còn ẩn giấu một thứ gì đó, có lẽ cả Sùng Hạo cũng chưa phát hiện ra.

Để chứng minh suy đoán, Dương tiến về phía Sùng Hạo.

“Gì?” Thấy Dương không lo chiến đấu mà lại tiếp cận mình, Sùng Hạo cộc lốc hỏi.

“Cho mượn cây kiếm xíu đi!” Dương nói.

“Cút!”

“Mượn xíu thôi! Ta nghĩ trận này đang ẩn giấu thứ gì đó. Không thì ta chỉ cho ngươi cách này.”

Nghe Dương nói, Sùng Hạo tỏ ra lưỡng lự, thực tế hắn cũng có cảm giác này nhưng không biết làm cách nào để gọi thứ kia ra.

Cuối cùng, Sùng Hạo đồng ý làm theo cách của Dương.

Chỉ về phía Đường Thông Thiên, Dương nói với Sùng Hạo: “Cầm kiếm này đâm vào đít gã, chắc chắn sẽ có thứ gì đó rơi ra!”

Thấy mặt Sùng Hạo đanh lại, Dương vội xua tay: “Không thì chỗ khác cũng được, cách đỉnh đầu gã ba mét, đâm từ trên xuống.”

Nhìn về hướng Dương chỉ, Sùng Hạo bán tín bán nghi, sau đó hắn vỗ cánh bay về phía trên đầu Đường Thông Thiên và đâm Chấn Thiên kiếm xuống.

Cú đâm của Sùng Hạo dừng trên đỉnh đầu Đường Thông Thiên, đột nhiên, tất cả kiếm trong trận cũng dừng lại và xếp thành những hàng ngang dọc đều đặn, Chấn Thiên kiếm lóe sáng, một cái khe hiện ra từ mũi kiếm, sau đó một khối đá to lớn rơi ra đè lên người Đường Thông Thiên.

ẦM!

Khối đá không quá lớn nhưng cực kỳ nặng, đè Đường Thông Thiên nằm bẹp dí dưới đất.

Đây là tượng đá hình một con rùa cõng bia đá trên mai.

Tự nhiên một bia đá hiện ra khiến người ta không khỏi ngạc nhiên, bia đá này trông có vẻ cũ kỹ và bình thường, nhưng chợt có một tiếng gào thét nghe như lợn bị cắt tiết khiến người ta giật mình: “TRẢ LẠI THẦN BẢO CHO BẦN TĂNG! HU HU!”

Là Thích Đông, người ta thấy hắn lúc này mặt đẫm nước mắt, hai tay giơ ra trước như vừa làm vỡ một thứ quý giá, hắn từ từ quỳ xuống, gương mặt vô hồn.

Ở đây ai cũng biết chuyện Thích Đông và Sùng Hạo tranh giành Lam Sơn kiếm trận, nay lại thấy phản ứng của Thích Đông khi có thứ rơi ra từ Lam Sơn kiếm trận, nhiều người giật mình nghĩ đến một nguyên nhân.

Thứ ẩn giấu trong Lam Sơn kiếm trận là một thần bảo.

“Lam Sơn Vĩnh Lăng Bi!” Cuối cùng cũng có người nhận ra lai lịch tấm bia đá.

“Năm đó, sau khi trả Thuận Thiên kiếm cho thần Kim Quy ở hồ Hoàn Kiếm, Lê Thái Tổ đã tập hợp những bậc thấy giả kim hàng đầu cùng một lượng tài nguyên khổng lồ để tạo ra một thần bảo mới, chính là Lam Sơn Vĩnh Lăng Bi. Khi triều Lê sụp đổ, Vĩnh Lăng Bi cũng mất tích, hóa ra nó vẫn luôn ẩn trong Lam Sơn kiếm trận nằm trong mộ Lê Thái Tổ.”

“Lại một Thần bảo xuất thế! Nếu vậy…”

Một số người bắt đầu lẩm nhẩm đếm: “Sùng Hạo có Thuận Thiên kiếm và Vĩnh Lăng bi, Nguyễn Hoài Bão có Sắc Mệnh Chi Bảo Ấn và Phong Vân kiếm, Võ Phi Dương có Nghịch Thiên kiếm, Hắc Phù Đổng, Cửu Phẩm Liên Hoa, Linh Quang Thần Cơ.”

Nhiều người ngã bệt xuống đất, trong lòng như sóng to gió lớn.

“B… Ba người của Thế Hệ Phi Thường nắm giữ đến tám vũ khí đẳng cấp thần bảo và sánh ngang thần bảo!”

“Đùa sao?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng