12 nữ thần - Quyển 1 - Tác giả Slaydark

Phần 200

Sau cuộc chạm mặt Liêu Thiên Ý, ba người bọn Dương, Phúc Pháp và Thu Thúy tiếp tục di chuyển, tiến sâu vào vùng khói tím u ám.

Dọc đường đi thỉnh thoảng lại gặp vài xác âm binh, Bành Thu Thúy nuốt cơn buồn nôn chực trào cổ họng rồi nói:

– Gớm quá! Tất cả bọn này đều do Liêu Thiên Ý xử lý hay sao?

Dương lắc đầu:

– Không hẳn, có nhiều loại vết thương, hẳn là nhiều người tham gia vụ này.

Phúc Pháp tán đồng:

– Ta cũng nghĩ vậy, nhưng lạ một điểm, theo ta quan sát thì có khoảng một nữa số trường hợp âm binh bị diệt bằng cách chém ngang hốc mắt, còn một nữa số còn lại bị diệt theo nhiều cách khác nhau…

Dương giả ngơ hỏi:

– Tại sao phải chém vào hốc mắt mà không phải nơi khác?

Phúc Pháp đáp:

– Khi chết đi, dù linh hồn tiêu tán những vẫn có thể còn chút ý chí sót lại, đối với những chiến sĩ ở chiến trường này thì ý chí giết địch lập công cực kỳ mãnh liệt, bị tử vong khí đánh thức và trở thành âm binh vô hồn. Với người sống thì đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, còn với âm binh này thì hốc mắt chính là nơi tồn tại của ý chí, dùng sát thương linh lực phá tan ý chí này là cách kết liễu âm binh nhanh nhất.

Phúc Pháp nói tiếp:

– Nhưng vấn đề không phải chỗ đó! Các ngươi nghĩ xem, chém ngang hốc mắt chắc hẳn là Liêu Thiên Ý làm, còn một nữa lượng âm binh còn lại do những người khác xử lý, vậy nói lên điều gì?

Dương vờ như bừng tỉnh:

– Vì Liêu Thiên Ý quá mạnh!

Thu Thúy mắng:

– Ngu! Không phải cô ta mạnh, mà vì cô ta là người phe Mạc!

– Ách! Là sao? – Dương hỏi.

Phúc Pháp giải thích:

– Thu Thúy nói đúng, trong những người vào bí cảnh đợt này chỉ có mình Liêu Thiên Ý thuộc phe Mạc, cho nên tất cả những âm binh nhắm vào cô ta hẳn là âm binh phe Lê, còn một nữa số còn lại là âm binh phe Mạc nên bị những người phe Lê tiêu diệt. Vậy mục tiêu của bọn họ là diệt càng nhiều âm binh phe địch càng tốt…

Dương gãi đầu ngờ nghệch:

– Nghe mông lung khó hiểu vãi!

Thu Thúy mắng nhiếc:

– Còn không phải do ngươi đẩy sập Chiến Thần trụ? Người khác thì trực tiếp nhận thông tin từ trụ, chỉ có chúng ta như bọn ngáo ngơ mò đường!

Phúc Pháp can ngăn:

– Đấy cũng không hẳn là chuyện xấu…

– Ý ngươi là sao? – Thu Thúy hỏi.

Phúc Pháp nói:

– Cô nghĩ xem, diệt âm binh phe địch để làm gì? Hẳn là lấy chiến tích, phe Lê quá đông nên lượng âm binh diệt được sẽ ít hơn, trong khi đó phe Mạc ít người, hơn nữa người mạnh nhất trong số chúng ta là Liêu Thiên Ý là ở phe Mạc, vậy thì vào phe nào lợi hơn?

– Phe Lê! – Dương và Thu Thúy cùng đáp.

– Ặc! – Phúc Pháp sặc một tiếng:

– Sao lại là Lê?

– Vì nàng ta mạnh quá, tranh sao lại?

Phúc Pháp nói:

– Các ngươi nghĩ xem, đông nhất trên chiến trường là gì? Không phải quân sĩ mà là người chết! Còn sợ gì phải tranh giành với nàng? Hơn nữa nếu có đụng độ giữa hai phe thì về phe Liêu Thiên Ý vẫn tốt hơn!

Thu Thúy đáp:

– Sao ngươi không nghĩ đến trường hợp sắp tới, khi mà những kẻ còn mạnh hơn Liêu Thiên Ý tiến vào, đa số vẫn sẽ tò mò chạm vào trụ phe Lê…

Dương cắt lời:

– Trụ đó sập rồi!

– Ừ nhỉ! Nói vậy thì…

– Tốt nhất là thấy trụ nào gần nhất thì chọn trụ đó!

Và cuối cùng cũng đến nơi, nhưng không phải một, mà là hai trụ một trắng một đen nằm gần nhau…

– Giờ sao? – Phúc Pháp hỏi.

Dương đáp:

– Mạnh ai nấy chọn thôi! Ta vào phe Mạc!

Một phần là vì ăn hành của trụ nhà Lê quá nhiều, một phần là vì tò mò về Liêu Thiên Ý, Dương không mấy khó khăn để quyết định về phe Mạc.

Vấn đề là cái tên…

Hắn tiến đến trụ đen, đặt tay lên và hồi hợp chờ đợi, một tiếng nói có phần khá rè và chập chờn phát ra:

– Hãy khai… bíp… báo… bíp… danh tính.

– Trụ này hỏng rồi! – Dương vừa mừng vừa lo, đánh liều khai báo tên giả lần nữa:
– Lý Hữu Thực!

– Bíp… bíp… Lỗi… không xác định… bíp… Xác nhận….

Trên thân trụ, một dòng chữ hiện ra: “Mạc – 1 – Lý Hữu Thực – 0”

Trên mu bàn tay Dương xuất hiện chữ Mạc và những thông tin về chiến tích cũng được truyền vào hắn, đồng thời, trên cao gần đỉnh trụ cũng xuất hiện một dòng chữ duy nhất “Mạc – 1 – Lý Hữu Thực – 0″

– Được rồi! – Dương mừng rỡ, may mắn là trụ này hỏng khá nặng nên không thể xác định Dương nói dối hay thật.

Phúc Pháp thắc mắc:

– Nhưng sao chỉ có một mình ngươi thế kia? Ta nhớ Liêu Thiên Ý có số hơn ba mươi rồi cơ mà?

– Ặc! Vậy là sao nữa? Trụ này hỏng nặng rồi! – Dương hoang mang.

Phúc Pháp tò mò:

– Để ta thử xem sao…

Phúc Pháp tiến lên, không lâu sau thì một dòng chữ hiện ra:

– Mạc – 2 – Phan Phúc Pháp – 0

Trên đỉnh trụ, ngay dưới dòng tên Lý Hữu Thực cũng hiện ra tên Phan Phúc Pháp.

Phúc Pháp và Hữu Thực nhìn nhau, sau đó gọi Thu Thúy:

– Cô lại thử xem sao? Hình như lỗi nặng rồi!

Thu Thúy từ chối:

– Ta không muốn vào phe Mạc!

Dương nói:

– Yên tâm! Trụ có nói sau khi chọn vẫn có thể tạo phản để đổi phe, chỉ là thử xem phải trụ này hỏng nặng hay không thôi…

– Chắc không? – Thu Thúy nghi ngờ.

Dương và Phúc Pháp cùng gật đầu:

– Chắc mà! Thử xem!

Phúc Pháp nói thêm:

– Nhớ dùng tên giả thử xem sao nhé…

– Tên giả? Được không đấy? – Thu Thúy tò mò tiến đến đặt tay lên trụ đen…

– Mạc – 3 – Sùng Hạo – 0

Nhìn dòng chữ hiện ra trên trụ, Dương và Phúc Pháp cùng vỗ trán:

– Rồi! Lỗi nặng!

Thấy tên Sùng Hạo ở vị trí thứ 3 trên đỉnh cột, Thu Thúy reo lên:

– Xem kìa! Ta thành Sùng Hạo rồi!

Hí hửng một lúc, Thu Thúy tiến đến trụ trắng phe Lê để đổi phe, vừa đặt tay lên vài giây liền bị đánh văng ra.

Nàng ngồi dậy, trợn trừng mắt nhìn Dương và Phúc Pháp như muốn ăn tươi nuốt sống:

– Trụ nói: Phát hiện người phe Mạc, kích hoạt tự vệ…”

– Và lúc nãy ta cũng không hề nghe có thông tin nào gọi là tạo phản… Hai ngươi dám gạt ta…

– Cô ta nổi điên rồi! Chạy! – Phan Phúc Pháp gào lên, nhưng nhìn sang thì thấy Dương đã chạy được một quãng xa…

Tuy Chiến Thần trụ lỗi nhưng Dương vẫn nhận được khá đủ thông tin về hệ thống chiến tích. Cách phổ biến nhất để kiếm điểm chiến tích chính là diệt địch, ví dụ diệt địch là một Linh Sĩ cấp 1 chỉ nhận được một điểm, nhưng diệt Linh Úy cấp 1 sẽ nhận được 10 điểm, Linh Tá cấp 1 được 100 điểm và đến Chúa Tể cấp 1, điểm nhận được là 1 triệu. Đấy là nếu đơn thân độc mã diệt địch, còn trường hợp tác chiến thì điểm số đương nhiên được chia ra. Ngoài ra, đoạt bảo, diệt linh thú hay âm binh của phe địch cũng là những cách tăng chiến tích.

Tích trữ chiến tích đương nhiên không phải vô dụng, sau mỗi cuộc chiến, binh sĩ khi tích được lượng chiến tích nhất định, ngoài thưởng lương và thăng chức, còn có cơ hội tiến vào Chiến Thần điện, dùng chiến tích đổi lấy phần thưởng giá trị như bảo vật, bảo đan, bí kíp…

– Cái Chiến Thần điện đó giờ đang ở đâu nhỉ? – Phúc pháp vừa đi vừa tò mò hỏi.

– Không chừng khi chiến tranh kết thúc thì nó bị tịch thu rồi! – Dương nói.

Lúc này bọn Dương đã qua khỏi vùng đất khô cằn, tiến vào một khu rừng chết âm u.

Đang đi, Dương ra hiệu cho bọn Phúc Pháp, Thu Thúy dừng lại:

– Suỵt! Đằng trước có người!

Như Dương nói, trước mặt là một nhóm vài người chia nhau nấp sau các gốc cây, xa hơn nữa là một nơi có tử vong khí dày đặc hơn, dường như đang xảy ra chiến đấu.

Bọn Dương lén tiến đến, giữ khoảng cảnh đủ để không bị phát hiện mà vẫn có thể theo dõi phía trước.

– Lại là Liêu Thiên Ý!

Đúng là Liêu Thiên Ý, cô nàng đang chiến đấu với một nhóm âm binh, trông khá chật vật.

– Xem ra bọn đang nấp kia định chờ ngư ông đắc lợi… – Phúc Pháp đoán.

Thu Thúy cười gian:

– Hay lắm! Chờ chúng xực Liêu Thiên Ý xong thì chúng ta xông vào xực chúng!

Dương châm chọc:

– Quả nhiên là Sùng Hạo! Có khí phách lắm!

Thu Thúy trợn mắt:

– Tin ta giết ngươi không?

Lúc này, Liêu Thiên Ý sau một hồi chật vật đã diệt được gần hết âm binh, chỉ còn lại hai tên khá mạnh, là âm binh cấp Linh Vương.

Linh Tướng cấp 1 đấu với hai vị Linh Vương, dù chỉ là âm binh vô hồn nhưng cũng không phải chuyện dễ, Liêu Thiên Ý liên tục bị chèn ép, mồ hôi chảy xuống đôi gò má xinh đẹp…

Chợt một ngọn thương từ đâu phóng đến, Liêu Thiên Ý giật mình lách mình tránh thương rồi bị tên âm binh chưởng trúng vai. Suýt ngã nhưng kịp đứng vững lại, Liêu Thiên Ý biết có mai phục nên định bỏ chạy, chợt một nhóm gần mười người xuất hiện và lập thành rào chắn ngăn nàng lại.

– Tránh đường! – Liêu Thiên Ý quát.

Dẫn đầu là Lưu Tấn Vũ, tên này cũng chính là kẻ ném ngọn thương, gương mặt đắc ý đáp:

– Xin lỗi, nhiệm vụ của ta là phò Lê diệt Mạc!

Nói xong, Lưu Tấn Vũ lấy ra một ngọn thương khác đâm về phía Thiên Ý, nàng định hạ hắn nhưng lại bị hai tên âm binh áp sát, vội vàng chuyển hướng chạy.

Nhưng mọi phía đều có người đứng dậy, nàng bị bao vây.

Chỗ bọn Thu Thúy, Phúc Pháp đang nấp, chợt Dương cất lên một tiếng thở dài:

– Lại phải đóng vai anh hùng cứu mỹ nhân rồi…

Nói xong, hắn tiến về phía Thiên Ý trước ánh mắt kinh ngạc của Thu Thúy và Phúc Pháp…

Thiên Ý lại lãnh thêm một vết thương, vừa chiến đấu với hai tên Linh Vương vừa bị bọn người ngoài ném ám khí quấy rối khiến nàng rất khó chịu…

Chợt vô tình, nàng nhìn thấy một bóng người đang tiến đến, là hắn, tên hèn nhát nhu nhược đó…

Bọn người Lưu Tấn Vũ cũng nhận ra, tên mặt khỉ nói:

– Là thằng dính bẫy của ta lúc trước, nó định đến ăn hôi à?

Lưu Tấn Vũ không thèm liếc Dương, chỉ nói một từ đơn giản:

– Xử nó!

Tên mặt khỉ gật đầu rồi bước tới trước cúi mình đập tay xuống đất để tạo ra những dây leo định trói Dương lại:

– Này thì ăn hôi!

Binh!

Tên mặt khỉ còn chưa kịp nhận ra chuyện gì thì đã văng ngược ra sau, rơi ngay chỗ Lưu Tấn Vũ đang đứng, răng môi lẫn lộn.

Bọn Lưu Tấn Vũ giật mình nhìn đến, không ngờ Dương đã đến ngay chỗ gã mặt khỉ vừa đứng, chân vẫn còn giơ lên, rõ ràng vừa dùng đầu gối tẩn vào mặt gã mặt khỉ.

– Tốc độ thật khủng khiếp!

Có người kinh ngạc hô lên, nhưng đấy là Dương chỉ dùng Ngự Lôi thuật mức độ thấp để không lộ ra Hắc Ma Đế Lôi…

Liêu Thiên Ý cũng ngạc nhiên, nhưng chính lúc sơ ý này khiến nàng trúng thêm một chưởng văng ra…

Một trong hai tên âm binh cấp Vương liền xông tới định vồ chết nàng…

Chợt một bóng người lướt đến, tung một đòn Cuồng đánh nát đầu gã âm binh, rồi hắn đưa tay ra đỡ lấy nàng…

Tên âm binh còn lại xông đến…

Dương nhìn nàng, nhẹ nhàng mỉm cười nói:

– Muốn diệt âm binh, không nhất định phải chém vào hốc mắt!

Rồi hắn giơ tay hướng về phía gã âm binh đang xông đến, tay hắn tỏa ra một luồng khí tím, đậm đặc hơn, thực chất hơn gấp nhiều lần so với tử vong khí xung quanh…

Dương bóp nhẹ tay…

Tử khí trong hốc mắt gã âm binh tan ra rồi bay về phía Dương, gã âm binh cấp Vương sụp đổ, tan thành bụi đất…

Im lặng…

Một cơn sởn tốc gáy lan khắp những người xung quanh…

Rất lâu sau mới có người lên tiếng:

– Đó… đó… đó… là Tử Vong hệ!

– Không thể nào! Hắn chỉ khoảng Linh Tướng cấp 1!

– Linh Tướng luyện thành Tử Vong hệ, lại còn đậm đặc thuần túy như vậy, hắn là thứ quái vật gì chứ?

Không quan tâm đến tiếng bàn tán xung quanh, Dương nhìn Thiên Ý, lại mỉm cười nói thêm:

– Ta là đàn ông, và không hề hèn nhát…

Nhìn vào ánh mắt Dương, gương mặt xinh đẹp của Thiên Ý có chút ửng hồng, tim nàng cũng đập nhanh hơn…

Nàng chợt tò mò mãnh liệt, trong tình huống không nên hỏi vẫn rất muốn hỏi…

– T… tên của ngươi là gì?

Dương vẫn ngắm nhìn đối mắt nàng, hắn đáp:

– Lý Hữu Thực!

Thiên Ý nhận ra mình bị ánh mắt Dương thu hút, vội liếc sang hướng khác để thoát khỏi mắt hắn, nàng tò mò hỏi tiếp:

– Hữu Thực? Hữu Thực của hữu danh vô thực?

Dương lắc đầu:

– Là Hữu Thực của hữu thực vô danh!

HẾT QUYỂN 1

Bạn vừa đọc xong Quyển 1, đọc tiếp Quyển 2 tại đây: http://truyensex.moe/12-nu-than-quyen-2/


Xem thêm các Quyển khác trong bộ “12 nữ thần” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-12-nu-than/

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 1
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Con gái thủ dâm, Đụ em gái, Đụ lỗ đít, Đụ mẹ ruột, Đụ tập thể, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện cổ trang, Truyện les, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex cô giáo, Truyện sex học sinh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật 15/05/2017 13:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng