Ân Tố Tố - Dịch giả Meode


Update Phần 144

Phần 105

Thủy Đại đối với Cố Hàn Uyên vẫn là nhiệt tình, tán thưởng nhân phẩm của hắn, rồi lại là tán thưởng võ công, không ngừng biểu thị hy vọng hắn có thể đến nhà làm khách.

Thủy Sinh đồng dạng e lệ cũng muốn Cố Hàn Uyên có thể đi thăm nàng, sau đó Nam Tứ Kỳ mang theo Thủy Sinh rời đi.

Phái Hằng Sơn thì đã rời đi rất sớm, rõ ràng Định Dật sư thái một chút cũng không muốn các nữ đệ tử của mình tiếp xúc Cố Hàn Uyên, lúc đám người tán đi, Hoàng Dung chập chờn thướt tha đi tới trước mặt Cố Hàn Uyên.

– Cố thiếu hiệp, Trần trưởng lão của Bắc Cái Bang mời ta đi một chuyến đến Vô Tích để chứng kiến, ngươi có thể cùng đi với chúng ta không?

Hoàng Dung biết được chuyện các trưởng lão của Bắc Cái Bang muốn bãi miễn chức bang chủ Kiều Phong, mặc dù không có biết được nguyên nhân cụ thể, nhưng không có nghĩa là Hoàng Dung liền ủng hộ đối phương làm như vậy.

Bắc Cái Bang bây giờ uy danh hiển hách cơ hồ toàn bộ đều nhờ Kiều Phong tạo ra, hơn nữa cho tới nay Kiều Phong đều rất ủng hộ chuyện phòng ngự Tương Dương thành, đã nhiều lần tương trợ.

Hoàng Dung cũng không muốn Kiều Phong cứ như vậy bị bãi miễn, nhưng nàng một người đơn cô thế cô, rất khó đưa đến cái tác dụng gì, nếu trước quay về Tương Dương tìm Quách Tĩnh để cùng đi Vô Tích, thì càng thêm không thể nào.

Không chỉ là thời gian vừa đi vừa về tốn hao không kịp, cũng bởi vì Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung hai người nếu không có vì tình huống đặc biệt, thì nhất định phải có một người lưu thủ tại Tương Dương thành, để phòng vạn nhất.

Đêm qua chuyện xảy ra, Hoàng Dung vốn muốn cùng Cố Hàn Uyên kéo dài khoảng cách, nhưng bây giờ Hoàng Dung không thể không mời Cố Hàn Uyên bồi nàng đi một chuyến đến Vô Tích, ít nhất thì võ công của hắn là đáng giá tín nhiệm.

– Vô Tích? Chứng kiến cái gì chứ?

Cố Hàn Uyên đoán được có thể đó là sự kiện Kiều Phong tại Hạnh Từ lâm.

– Chờ lúc trên đường đi, ta sẽ nói cho ngươi biết…

Hoàng Dung đối với việc này giữ kín như bưng, Kiều Phong bị các trưởng lão liên hợp bãi miễn cũng không phải là việc nhỏ.

– Nếu Quách phu nhân đã có lời mời, tại hạ không có đạo lý cự tuyệt a…

Cố Hàn Uyên đáp ứng rất sảng khoái…

Cố Hàn Uyên đáp ứng thống khoái như vậy, Hoàng Dung ngược lại trong lòng có chút không tự nhiên…

Nhìn xem hắn chỉ cần mấy câu liền đã chọc cho Quách Phù vui vẻ ra mặt, nàng lại yên lặng thở dài.

Bởi vì sắc trời đã tối, người nhà họ Lưu thịnh tình mời ở lại, ba người không thể làm gì khác hơn là qua một đêm sau, thì sẽ xuất phát đi đến Vô Tích.

Ban đêm, Lưu Tinh chạy tới gian phòng của hắn, Lưu Tinh vì báo đáp Cố Hàn Uyên nên quyết định đem thân mình giao cho hắn, Cố Hàn Uyên cũng không có đạo lý gì mà từ chối khi hàng đưa đến cửa miệng…

Hắn đưa tay vuốt ve, đem bờ môi êm ái ngậm lấy vành tai mềm mại nhẹ nhàng mút lấy, Lưu Tinh thân thể mềm mại nhạy cảm vẫn là cảm thấy từng đợt ngứa nhột, nhịn không được phát ra một tiếng rên vô cùng yếu ớt, nhưng lại kiều diễm liêu nhân…

Lưu Tinh lại cảm thấy những ngón tay của hắn dọc theo tại bắp đùi của mình nhúc nhích, Cố Hàn Uyên một bên tay xoa nắn bầu vú Lưu Tinh, ngón trỏ và ngón giữa tay trái của hắn kẹp lấy đầu núm vú nhỏ khả ái Lưu Tinh văn vê, tay phải dọc theo bắp đùi trắng như tuyết tùy tiện vỗ về, hướng vào phía trong xâm nhập tới gần bộ vị bí ẩn nhất của nàng…

Cố Hàn Uyên ngón tay chạm đến âm mao đen nhánh mềm mại, đầu ngón tay không ngừng châm ngòi lấy hai mép nhỏ mở ra cái lỗ động khẩu, mỗi lần trêu đùa một lần, hắn đều cảm thấy tha6hn thể Lưu Tinh run rẩy một chút, rất nhanh từ trong âm động chảy ra trong suốt âm dịch…

Phen này bị giày vò, Lưu Tinh đã là mị nhãn như tơ, thở gấp liên tục, thần thể càng là một mảnh nóng hổi, hạ thể càng giống là bị nước ấm thẩm thấu qua, cửa miệng âm động nhớp nhúa trớn nhớt cặp bắp đùi thon dài vặn vẹo…

Nàng hai mắt nhắm nghiền, miệng nhỏ khẽ nhếch, khuôn mặt trắng thuần xinh đẹp đã là ánh nắng chiều đỏ tràn đầy, Cố Hàn Uyên nhìn thấy Lưu Tinh biểu lộ muốn ngừng mà ngừng không được, dục hỏa vượng hơn, lúc này mới ngừng lại, hai chân của nàng đặt ở đầu vai mình, để cái động khẩu mê người kia vừa vặn đối với côn thịt mình, côn thịt nhô lên vững chãi chậm rãi nhắm ngay lỗ nhỏ âm động của nàng.

Quy đầu thô to đẩy ra hái mép nhỏ màu hồng phấn, chậm rãi hướng trong âm động chui vào, tiếp lấy bắt đầu mài sâu cùng rút ra đút vào, phía trong âm động từng chút một bị chống trướng ra…

Cố Hàn Uyên điều chỉnh một chút vị trí, hai tay đỡ lấy eo thon Lưu Tinh, sâu trong âm động cuối cùng đã bị xuyên thấu, côn thịt lập tức cắm vào hơn một nửa, trong nháy mắt, hắn cảm thấy côn thịt bị mật đạo ấm áp chật hẹp gắt gao vây lại, một hồi xung động mãnh liệt sinh ra, âm động của Lưu Tinh thật là bó chặt a!

Dưới thân Lưu Tinh thân thể căng đến thật chặt giống dây cung, Cố Hàn đem côn thịt từng trận mài nhấn phía dưới, bên trong âm động mật ngọt phiếm lạm, âm dịch tuôn ra đầy đủ trơn nhớt, côn thịt đột phá xuyên qua trong âm động trực đảo chạm đến hoa tâm Lưu Tinh.

Cố Hàn Uyên bắt đầu rút ra đút vào côn thịt, ra sức trừu sáp, trên thân côn thịt quấn quanh sáng long lánh chất lỏng âm dịch, từng giọt rơi xuống tản ra từng đốm ở trên giường…

Lưu Tinh trên da thịt đã trong trắng lộ hồng, giữa hai bầu vú cũng rịn ra mồ hôi mịn, trong khoái cảm, làm cho Lưu Tinh triệt để mê loạn, mười ngón tay của nàng sâu đậm bóp vào trên thân thể cường tráng Cố Hàn Uyên, một loại sướng khoái thoải mái từ chung quanh thành vách âm động truyền đến, chảy khắp toàn thân, trực thấu tiến lên phương tâm não hải mãnh liệt…

Á… ui… ai ui… á…

Đột nhiên, Cố Hàn Uyên côn thịt đình chỉ trừu sáp, từ trong âm động thật chặt Lưu Tinh rút ra, Lưu Tinh chỉ cảm thấy hạ thân đột nhiên không còn căng trướng, tiếp đó tất cả cảm giác đều biến mất, lập tức, một loại ngứa ngáy khó mà chịu được đánh tới, giống như ức vạn con con kiến leo bò đến bên trong, nàng bị cái loại cực hình đột nhiên cắt đứt này giày vò đến thở gấp không chịu được…

– Đừng… có ngừng… lại… tiếp đi… ai ui…

Đúng lúc này, côn thịt Cố Hàn Uyên lại một lần toàn lực cắm vào, cái âm hộ sung huyết đột nhiên lại chịu đến trừu sáp kịch liệt, lập tức bị côn thịt cuồng bạo chèn ép tới cực hạn, Lưu Tinh lại một lần nữa từ hạ thân truyền đến cực lớn khoái cảm che mất.

– Á… đó… đó… ta tiết… a…

Âm động Lưu Tinh bị côn thịt Cố Hàn Uyên một trận trừu sáp, nàng dần dần lạc mất phương hướng, phản phúc cọ xát âm động chịu đến một hồi mãnh liệt kích động, hoa tâm dễ như trở bàn tay bị đột phá, côn thịt tại trong thể nội của nàng càng chui càng sâu, cuối cùng nguyên âm bị phá vỡ, âm tinh phun ra, hoa tâm tận tình mút lấy quy đầu côn thịt vung lên, thân thể của nàng căng lên rồi hoàn toàn mềm nhũn xuống…

Hạ thể khoái cảm lan tràn đến toàn thân, phía dưới cửa miệng âm động không ngừng chảy ra chất lỏng, lỗ nhỏ âm động theo côn thịt ra vào mà lúc mở lúc đóng, trước ngực mềm mại hai bầu vú bị hai tay của hắn không ngừng xoa nắn đã biến thành màu hồng đỏ, quầng vú tròn trịa bắt đầu sung huyết, hai đầu núm vú nho nhỏ càng là thô sáp đứng thẳng lên, Lưu Tinh cảm thấy hồn phách đã cách nàng rời đi, nàng giống như là một hạt bụi trong vũ trụ vô biên, tại trong một vùng tăm tối phiêu đãng.

Cố Hàn Uyên trừu sáp đã đến cực hạn, đầu tóc Lưu Tinh không ngừng đong đưa trái phải, mái tóc như mây như thác nước phân tán bốn phía tung bay, côn thịt Cố Hàn Uyên gắt gao đè vào hoa tâm Lưu Tinh, sau một trận co quắp, Cố Hàn Uyên cảm nhận được hạ thể trướng đau muốn tiết, thời điểm khoái cảm đến đỉnh điểm, mênh mông nhiệt lưu từ hạ thể cuối cùng lao nhanh mà ra, một cỗ dục vọng như thủy triều xông mở miệng cống, toàn bộ dương tinh xuất vào hoa tâm mềm mại ấm áp của Lưu Tinh…

Đêm đã khuya, côn thịt Cố Hàn Uyên vẫn như cũ lưu lại bên trong âm động Lưu Tinh, chất lỏng trắng đục sềnh sệch của âm tinh hòa lẫn dương tinh chậm rãi từ cửa miệng âm động sưng đỏ nàng trào chảy ra ngoài, hắn nằm ở trên người Lưu Tinh, một tay nhẹ vỗ về mái tóc đen nhánh nhu thuận của nàng ướt đẫm mồ hôi, một tay nhẹ xoa nắn hai vú của nàng, rồi chốc sau vỗ lấy cái mông của nàng ra hiệu quỳ bò lên…

Từ phía sau cái mông tròn căng bóng loáng của nàng tán phát cái mùi u hương càng thêm nồng nặc, Cố Hàn Uyên ôm lấy Lưu Tinh xinh đẹp trần trụi, không ngừng liếm lên phần lưng sáng bóng mồ hôi, tiếp theo đó côn thịt Cố Hàn Uyên lại từ từ cứng rắn đứng lên, thế là hắn không chút do dự lần nữa đút vào âm động của nàng tiếp tục trừu sáp…

– Á… nhẹ chút…

Trong đêm, Hoàng Dung không thể ngủ được, ma xui quỷ khiến nàng lại một lần nữa đi đến sâu trong nội viện phía của Cố Hàn Uyên, nàng tìm cho mình rất nhiều lý do, tỉ như muốn lại uống thêm một lần Noãn Ngọc Xuân Miên, bởi vì nàng phát hiện sau khi uống loại rượu đó, hôm nay làn da của mình so trước kia thì căng lên càng thêm trơn bóng, hoặc là hy vọng đem chuyện của hai người nói ra cho rõ ràng, để về sau tốt nhất có thể giữ một khoảng cách, hơn nữa hy vọng Cố Hàn Uyên có thể đối đãi thật tốt với Quách Phù.

Nhưng mà làm nàng cảm thấy ngoài ý muốn, chính là không có nhìn thấy Cố Hàn Uyên ở trong viện ngồi uống rượu, Hoàng Dung trước khi tới còn làm đủ loại chuẩn bị trong đầu, nhưng lại không có không thấy được Cố Hàn Uyên, cảm thấy bất ngờ Hoàng Dung tò mò, nghĩ thầm: “Không phải là hắn đã đi ngủ rồi a…”

Nàng định đi đến gian phòng Cố Hàn Uyên nhìn xem hắn có phải hay không là đã đi ra ngoài rồi, kết quả mới đi gần đến, nàng liền giật mình, trên mặt liền đỏ ửng, Hoàng Dung nghe được âm thanh bên trong phòng của hắn, thậm chí nàng cũng biết được Lưu Tinh đã có tâm tư dự định lấy thân báo ân, nhưng nàng vẫn là khó mà ức chế tâm tình sinh ra lúng túng…

Cố Hàn Uyên không chỉ có trộm đi tâm nhi nữ Quách Phù của nàng, hơn nữa đêm qua mặc dù là hắn chỉ hôn lên cái trán, nhưng cũng coi như là đã có tiếp xúc thân mật hơn với nàng, tối nay hắn càng là không có vì mình mà chuẩn bị Noãn Ngọc Xuân Miên, mà còn cùng Lưu Tinh…

Vốn là Hoàng Dung muốn rời đi, nhưng nghe âm thanh động tĩnh trong phòng dần dần lớn lên, lại không dời ra bước chân được.

Kể từ Hoàng Dung cùng Quách Tĩnh từ Đào Hoa đảo đi tới Tương Dương thành, mỗi ngày nàng đều lo lắng hết lòng, hơn nữa Quách Tĩnh lúc nào cũng vì sự tình Tương Dương thành mà bận rộn đến đêm khuya, hai người đã rất lâu rồi chưa từng từng có giao hoan âu yếm, niên kỷ ba mươi lăm, ba mươi Hoàng Dung tâm trí có thể khắc chế được, nhưng trên bản năng sinh lý nguyên thủy bị tịch mịch thiếu thốn thì là khắc chế không được, bởi vậy thế nào vừa nghe đến động tĩnh lớn như vậy, khó tránh khỏi tinh thần hoảng hốt khi cảm nhận được thân thể của mình từ từ nóng lên…

Xuyên thấu qua lỗ thủng nhỏ bằng giấy nàng dùng đầu ngón tay thấm qua, khẽ gắt cái, khi nhìn thấy cây côn thịt của Cố Hàn Uyên hung mãnh ra ra vào vào bên trong âm động của Lưu Tinh không ngừng nghỉ, ánh mắt của nàng nhìn không chớp, khi ngạc nhiên phát hiện ra cây côn thịt của hắn to lớn dũng mãnh hơn Quách Tĩnh nhiều, nàng ngẩn ngơ vì đây là lần đầu tiên nàng mới biết được cây côn thịt của nam nhân khác lại có hình dạng không giống như là Quách Tĩnh vậy…

Thẳng đến trăng cao lên đến giữa trời, sắc mặt đỏ như huyết Hoàng Dung mới hốt hoảng chạy về phòng mình, lúc này trong lòng nàng lại nghĩ tuyệt đối không thể đem Quách Phù gả cho Cố Hàn Uyên, bằng không đêm tân hôn cái đồ vật đó của hắn nhất định sẽ phá hư thân thể của Quách Phù, chính nàng nhìn thấy cái đồ vật đó còn tê cả da đầu, lại còn cảm thấy Cố Hàn Uyên quá là không thương hương tiếc ngọc.

Trở lại bên trong phòng Hoàng Dung khẽ cắn môi dưới, một tay duỗi xuống bên trong hạ thể, bên trong đã là một mảnh âm ướt trơn nhớt, bất tri bất giác hai ngón tay trượt sâu vào bên trong âm động, mà trong đầu lại nhớ đến côn thịt của Cố Hàn Uyên, nàng lại là một đêm mất ngủ rồi…

Cố Hàn Uyên nhìn xem Lưu Tinh tinh bì lực tẫn, lộ ra mỉm cười hài lòng, cũng không phải bởi vì Lưu Tinh, mà là hắn đã sớm phát giác ra Hoàng Dung đang đứng ở ngoài nhìn lén vào bên trong gian phòng, cũng biết nàng nhìn cũng đã đủ thời gian…

Cũng may thời điểm đến gặp Lưu Tinh, hắn đã trước tiên đem Âm Dương Quyết và Âm Thiên dạy cho nàng, bằng không làm sao có thể làm cho Hoàng Dung lại có rung động lớn như vậy.

Qua tối hôm nay, Hoàng Dung chắc chắn lại là suy nghĩ lung tung.

Lê hoa đái vũ Lưu Tinh nhìn xem khuôn mặt tuấn tú của Cố Hàn Uyên không chán, trong lòng nàng tràn đầy cảm giác hạnh phúc…

– Cố đại ca, cảm ơn đại cai, muội đã không có gì để mà tiếc nuối.

Nàng rất rõ ràng chính mình không có khả năng vượt qua được chư nữ như là Quách Phù, cho nên chỉ muốn lưu lại một sự tình với hắn để để cho chính mình ghi khắc.

– Tinh Nhi, không nên tự coi nhẹ mình, ta đưa cho muội bí tịch hãy tu luyện thật tốt, muội cũng có vị trí trong lòng của ta…

Cố Hàn Uyên mặc dù trong lòng cũng không để ý đến sự tồn tại của Lưu Tinh, nhưng tốt xấu gì thì nàng cũng đem thân mình giao cho hắn, cho nên vẫn phải hảo hảo mà trấn an nàng một chút.

Hơn nữa nếu như Lưu Tinh có thể đem phiên bản đơn giản Cửu Âm Chân Kinh bắt đầu tu luyện, chống đỡ lấy phái Hành Sơn khỏi bị sụp đổ, lại lấy phái Hành Sơn làm ván nhảy khống chế Ngũ Nhạc Kiếm Phái, thì vẫn là có chút tác dụng.

Quả nhiên Lưu Tinh nghe được Cố Hàn Uyên nói thì trong ánh mắt lại xuất hiện hy vọng, nàng sở cầu vốn cũng không có nhiều, Cố Hàn Uyên đối với nàng nói ra sau này hy vọng nàng có thể làm được chuyện gì đó.

Về phần chuyện chạy đi giải cứu Lưu Chính Phong, hắn đã sớm báo cho Lưu Tinh biết, bằng không thì nàng cũng sẽ không nhất thời xúc động liền chạy tới gặp hắn báo ân.

Thuận tiện hắn cũng ném cho Lưu Tinh cái Thần Niệm Định Vị.

Sáng sớm hôm sau, Cố Hàn Uyên cùng mẫu tử Hoàng Dung ngồi lên xe ngựa mà Lưu gia đã chuẩn bị.

– Quách phu nhân, nhìn thấy sắc mặt, phu nhân không ngủ ngon sao? Có vẻ giống như rất mệt mỏi?

Cố Hàn Uyên mỉm cười, biết rõ còn quan tâm hỏi…

Hoàng Dung nghe được Cố Hàn Uyên hỏi, nhịn không được lật ra một cái kiều mị bạch nhãn, nghĩ thầm: “Ngươi cho rằng muốn trách ai? Từ lúc tới Hành Sơn thì nàng không có qua được một lần ngủ ngon…”

Quách Phù quan tâm cũng hỏi thăm Hoàng Dung vài câu, sau đó thì không tâm không phổi mà tiếp cận với Cố Hàn Uyên…

Hoàng Dung hai đầu lông mày nhướng một chút, sau đêm qua nàng càng thêm không muốn Quách Phù cùng Cố Hàn Uyên tiếp xúc, liền sợ Quách Phù ngày nào đó lại mơ mơ hồ hồ giao thân đến cho Cố Hàn Uyên.

Cho nên nàng tìm rất nhiều cớ đem Quách Phù kéo đến bên cạnh, trò chuyện đủ thứ dù chuyện chẳng có liên quan gì…

Cố Hàn Uyên đối với vấn đề này nhún vai cũng không để bụng.

Lúc này lấy ra khúc phổ Tiếu Ngạo Giang Hồ, trước đó Lưu Tinh đã chuẩn bị cho hắn sẵn đàn, tiêu, hắn thử đàn tấu lên bài Tiếu Ngạo Giang Hồ khúc.

Hắn phải hao tốn 1700 điểm nhân vật phản diện để lấy được tài nghệ đánh đàn lên tới tinh thông, vậy mà đàn vẫn phải có chút phí sức.

Lại hao tốn 4000 điểm nhân vật phản diện tăng lên tới tài nghệ tiểu thành, thì mới có thể đem khúc phổ Tiếu Ngạo Giang Hồ hoàn toàn đàn tấu ra trọn vẹn.

Đáng tiếc Cố Hàn Uyên chỉ có thể đánh đàn độc tấu, cho nên cảm xúc vẫn là kém một chút.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 16/01/2024 12:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng