Ân Tố Tố - Dịch giả Meode


Update Phần 144

Phần 123

– Tiêu bang chủ quá khách sáo rồi, tại hạ cũng là vì an nguy của võ lâm, kẻ có dã tâm như vậy, nếu không bắt được mà nói, thật là khiến người trong lòng khó có thể an, lại còn có Huyền Từ của Nam Thiếu Lâm, mặc kệ lão có phải hay không bị người mê hoặc, cũng là phải có trách nhiệm…

Cố Hàn Uyên lời này chính là nhắc nhở Tiêu Phong đừng quên Huyền Từ.

Bất kể nói thế nào Huyền Từ cũng là đại ca dẫn đầu, mặc dù đối với võ lâm gây tổn hại không lớn, nhưng đối với Tiêu Phong thì Huyền Từ cùng Mộ Dung Bác đó là một dạng cừu nhân số một, nếu như không phải là Huyền Từ cầm đầu, phụ mẫu của Tiêu Phong cũng sẽ không chết oan chết uổng.

Quả nhiên Tiêu Phong mắt lộ ra cừu hận nói:

– Cố huynh đệ, chờ ta đem sự vụ Bắc Cái bang giải quyết xong, chắc chắn sẽ đến Nam Thiếu Lâm hướng Huyền Từ đòi trở về cái công đạo.

Cố Hàn Uyên mỉm cười hài lòng.

Tốt nhất đến lúc đó có thể đem Mộ Dung Bác cùng Tiêu Viễn Sơn, còn có lão tăng quét rác ẩn giấu nổ ra tới.

A Chu cùng A Bích liếc nhau, đều có chút bận tâm tình huống tại Yến Tử Ổ, mặc dù các nàng đối với hành vi Mộ Dung Bác khinh thường, nhưng dù sao đó cũng là lão chủ nhân của các nàng, hơn nữa còn có có thể liên luỵ đến Mộ Dung Phục, chỉ là lúc này cũng không tiện vì chuyện này mà nói thêm cái gì, bởi vì dù sao Mộ Dung Bác cũng làm liên lụy đến mấy chục vạn nhân mạng.

Các nàng chỉ có thể âm thầm lo âu.

Vương Ngữ Yên mặc dù cũng lo lắng đến Mộ Dung Phục, cũng biết lúc này không phải là lúc hỏi thăm Cố Hàn Uyên, cũng đành giữ im lặng, bây giờ trái tim nàng hoàn toàn đặt ở trên người Mộ Dung Phục, chính xác là đã không còn cảm thấy vui thích nữa…

Cố Hàn Uyên hướng Tiêu Phong cáo từ, liền mua cỗ xe ngựa thay vì đi bộ.

Lo lắng tình cảnh của Mộ Dung Phục, cuối cùng quả nhiên Vương Ngữ Yên đặt câu hỏi:

– Cố công tử, cô trượng (dượng) thật sự là hắc thủ sau màn đen sao?

Trong miệng nàng nhắc cô trượng chính là Mộ Dung Bác.

Thế nhưng là Cố Hàn Uyên không có cho nàng nửa phần cơ hội hy vọng.

– Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc hẳn là Mộ Dung Bác, chết giả chi pháp cũng không phải là hiếm thấy, chỉ cần đi đến Yến Tử Ổ quan sát thì sẽ liền biết.
– Vậy nếu như thật sự tra ra, cô trượng là chết giả thì có thể hay không sẽ liên lụy đến biểu ca của ta a?

Vương Ngữ Yên cũng không phải là quan tâm đến Mộ Dung Bác, nói cho cùng chỉ lo lắng cho Mộ Dung Phục mà thôi.

Mẫu thân Vương Ngữ Yên là Lý Thanh La cùng Mộ Dung gia có quan hệ một mực rất ác liệt, Lý Thanh La cho rằng Mộ Dung gia muốn phục hưng Yến quốc mấy trăm năm trước thì chỉ là mơ mộng hão huyền.

Mộ Dung gia thì không vui vì Lý Thanh La bởi vì Đoàn Chính Thuần dẫn tới chỗ lạm sát nam nhân phụ lòng, cùng người khác kết thù, đắc tội với quan phủ.

Hết lần này tới lần khác hai nhà là họ hàng, cách lại gần, bởi vậy khó tránh khỏi sẽ làm liên lụy lẫn nhau, Lý Thanh La tứ phía kéo đến cừu hận, khó tránh khỏi rước lấy người tiến vào bên trong Yến Tử Ổ, thậm chí Huyền Bi đại sư của Nam Thiếu Lâm chính là tại Yến Tử Ổ phát hiện ra manh mối gì đó, nên mới bị Mộ Dung Bác sát hại.

– Mộ Dung Phục hẳn là trốn không thoát bị liên lụy, mặc kệ cho dù là Mộ Dung Bác xuất hiện bức bách, vẫn là vì mối thù của hơn mười vạn nhân mạng, cũng sẽ có người đối với Mộ Dung Phục hạ thủ, đừng nói là Mộ Dung Phục, chính là Mạn Đà sơn trang chỉ sợ cũng chưa chắc an toàn.

Cố Hàn Uyên không ngại đem sự tình nghiêm trọng nói cho Vương Ngữ Yên biết.

– Vậy thì biểu ca chẳng phải là đang rất nguy hiểm sao? Hy vọng hắn bây giờ không có lưu lại Yến Tử Ổ.

Vương Ngữ Yên toàn tâm toàn ý vì Mộ Dung Phục, ngay cả Mạn Đà sơn trang cùng Lý Thanh La thì nàng cũng không để ý tới, dáng vẻ này thật sự là làm cho người không biết phải nói làm sao, thực sự là uổng cho mỹ mạo với bộ dạng này.

Hay là do Vương Ngữ Yên kế thừa Lý Thanh La nên không có đầu óc? Quả nhiên Vương Ngữ Yên tiếp lấy liền bắt đầu vì Mộ Dung Phục xin tha.

– Cố công tử, có thể hay không công tử giúp đỡ biểu ca của ta?

Nghe được lời này Cố Hàn Uyên suýt nữa ném ra một câu:

“Vương cô nương, nếu không muốn Mộ Dung Phục xảy ra chuyện gì…”

Đáng tiếc bây giờ thân phận của hắn là Cố Hàn Uyên, nên không thích hợp để làm cái việc như vậy, hắn cũng không có đáp ứng là giúp hay không, liền nói cho Vương Ngữ Yên nhận rõ thực tế trước mắt.

– Trừ phi Mộ Dung Bác chính mình hiện thân nhận tội, bằng không mối thù của mấy chục vạn nhân mạng sớm muộn gì cũng sẽ rơi xuống trên người Mộ Dung Phục.

Vương Ngữ Yên nghe xong Cố Hàn Uyên nói, liền bắt đầu yên lặng rơi lệ.

A Chu cùng A Bích cũng rất lo lắng, các nàng vẫn là thị nữ của nhà Mộ Dung Phục, nếu như Mộ Dung Phục bị dính vào liên lụy mà nói, các nàng cũng chạy không thoát được.

Cố Hàn Uyên tựa như nhìn ra tâm tư hai nàng, an ủi:

– A Chu cô nương, A Bích cô nương, các người không cần lo lắng, tại hạ sẽ không để cho người vô tội như các người lọt vào liên lụy đầu…

Hai nàng bởi vì Cố Hàn Uyên đột nhiên cam đoan, nên có chút ngượng ngùng, nhất là Cố Hàn Uyên chân trước không có đáp ứng trợ giúp Vương Ngữ Yên, chân sau liền nói sẽ bảo hộ các nàng.

Dưới sự so sánh, vô luận là cảm giác hư vinh vẫn là làm cho trong tâm các cô nương đều bị chọc lấy một chút, hai nàng hướng Cố Hàn Uyên nói cảm ơn rồi cùng với hắn gẫu.

Trên đường Cố Hàn Uyên cũng không có quá để ý đến cảm xúc Vương Ngữ Yên tràn đầy lo nghĩ, mãi cùng A Chu cùng A Bích hai nữ trò chuyện thân nhau.

Chờ Vương Ngữ Yên lấy lại được tâm trí, nàng cảm thấy mình giống như là bị cô lập vậy, nhất là Cố Hàn Uyên bộ kia đối với nàng không thèm để ý đến chút nào, làm cho nàng phá lệ khó chịu.

Lúc còn ở tại Mạn Đà sơn trang thì Vương Ngữ Yên đối với dung mạo xinh đẹp của mình không có khái niệm gì, nhưng mà kể từ khi nàng lén chạy ra khỏi Mạn Đà sơn trang đi đến bên ngoài, không chỉ có Đoàn Dự cứ đi theo làm tùy tùng, chính là đụng tới trong giang hồ cũng thường xuyên hấp dẫn lấy ánh mắt nam nhân, ngay cả một số nam nhân đã có thê tử cũng khó có thể tránh bị dung nhan nàng làm cho điên đảo say mê, hoặc là các nữ nhân chi phụ cũng phải ngắm nhìn nàng, nàng dần dần hiểu ra mình tại trong mắt người khác là như thế nào cấp bậc mỹ nhân.

Tại nơi xay bột bởi vì có liên quan đến Quách Phù, Vương Ngữ Yên không có suy nghĩ nhiều, lúc này rõ ràng nàng cũng tại bên cạnh ba người.

Cố Hàn Uyên chỉ trò chuyện vui vẻ cùng A Chu và A Bích hai nàng, hắn lại không hề chú ý đến nàng, nàng im lặng lắng nghe một lúc, thì phát hiện Cố Hàn Uyên không chỉ có ăn nói khôi hài, uyên bác, mà còn thông thấu thiên văn địa lý, phong hoa tuyết nguyệt, nhân văn bát quái không gì mà không biết.

Còn có thể tìm được chủ đề làm cho hai nàng kia cảm thấy hứng thú, hoàn toàn không có thời điểm nào mảy may vô vị, so ra với Mộ Dung Phục lúc nào chỉ nói đến võ công mưu lược, quốc gia đại sự, càng thêm có thú vị.

Đoàn Dự cũng là tương tự, chủ đề lúc nào cũng mang là thổi phòng lấy lòng với Vương Ngữ Yên, nghe mãi cũng khó tránh khỏi có chút nhàm chán…

Cho nên Cố Hàn Uyên liền lộ ra thanh tân thoát tục khác hẳn, Vương Ngữ Yên lại đột nhiên có chút hâm mộ A Chu cùng A Bích, nàng không có cho rằng Cố Hàn Uyên là coi trọng hai nàng kia, về mặt thân phận cũng là rất khác biệt, cũng như Vương Ngữ Yên chưa bao giờ vì hai nàng kia mà bị dấm chua với Mộ Dung Phục vậy.

Cố Hàn Uyên vẫn chú ý tới tâm tình của Vương Ngữ Yên, dục tình cố túng, cố tình thả lỏng một bước để kiểm soát tâm người khác tốt hơn.

Đem A Chu cùng A Bích chọc cho cười yêu kiều liên tục, thẳng đến Vương Ngữ Yên không chịu nổi tịch mịch, tạm thời thả xuống lo nghĩ đối với Mộ Dung Phục, cùng gia nhập ba người hàn huyên với nhau.

Cố Hàn Uyên đối với chuyện này cũng không ngoài ý muốn, do hắn cố tình khống chế xuống, cũng không để cho A Chu cùng A Bích vắng vẻ, đồng thời cũng chiếu cố đến ý nghĩ của Vương Ngữ Yên.

Bây giờ Vương Ngữ Yên bởi vì không có Quách Phù nên đối với Cố Hàn Uyên không có gì tâm ý phòng bị, không bao lâu liền bị Cố Hàn Uyên dỗ ngọt hô “Cố đại ca”, Cố Hàn Uyên cũng thản nhiên mà xưng hô với nàng là “Ngữ Yên”.

Loại tiến độ này nếu để cho Đoàn Dự nhìn thấy đoán chừng sẽ rơi lệ.

Chỉ là thời gian vui vẻ lại ngắn ngủi, từ Vô Tích đến Cô Tô khoảng cách không xa, hai ngày sau bốn người đã đến ven hồ, không đợi Cố Hàn Uyên tìm được thuyền gia, thì liền nghe được tiếng đánh nhau.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 16/01/2024 12:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng