Vừa rồi Lý Mạc Sầu phát uy, thì Triệu Chí Kính lẩn trốn ở trong đám người, bây giờ nhìn thấy đối thủ lớn nhất của mình về sau sẽ lên làm chưởng giáo thân bại danh liệt, một bên hắn cảm thán trời cũng giúp ta, một bên nghĩ muốn ở trước mặt mọi người biểu hiện cho thật tốt một phen, để còn về sau mau chóng được tiếp nhận chưởng giáo chi vị.
Thế là Triệu Chí Kính đi vào giữa sân, một bên chắp tay thi lễ với Cố Hàn Uyên, vừa mở miệng lại không có gì là khách sáo.
– Tại hạ Triệu Chí Kính, kiến quá vị sư đệ này, Chân Chí Bính phạm vào giới luật của phái Toàn Chân, sẽ là do bản giáo tự mình thẩm phán, vị sư đệ này tư tra tấn trói buộc Chân Chí Bính đó là không hợp quy cũ a, Võ Đang phái cũng không có tư cách gì nhúng tay vào sự vụ của phái Toàn Chân…
Cùng là môn phái Đạo giáo, xưng một tiếng sư đệ cũng không phải cái gì quá đáng, chỉ có điều Triệu Chí Kính lúc này muốn chiếm tiện nghi bối phận mà thôi.
Cố Hàn Uyên nhìn xem Triệu Chí Kính trên nhảy dưới tránh này xuất hiện đi ra, cũng rất vui lòng phối hợp với hắn.
– Người giang hồ quản chuyện giang hồ, phái Toàn Chân tự xưng là danh môn chính phái chẳng lẽ còn muốn bao che cho Chân Chí Bính hay sao? Tự mình thẩm phán? Có thể dạy dỗ đệ tử thành ra cái dạng này, phái Toàn Chân có thể xử trí theo lẽ công bằng để cho người không còn hoài nghi không? Thứ bại hoại như vậy đừng nói là trói buộc tra tấn, xem như nếu giết chết tại chỗ lại thì có cái gì không thích hợp sao? Về phần xưng hô sư đệ kia mà nói, Cố mỗ không đảm đương nổi đâu…
– Hừ, Chí Bính xưa nay tôn sư trọng đạo, hữu ái sư huynh đệ, phẩm tính thuần lương, phái Toàn Chân trên dưới đều biết rõ như ban ngày, ta xem là do Long yêu nữ kia không khuôn phép dẫn dụ Chí Bính, nên hắn mới làm ra cái sự việc không tuân thủ thanh quy giới luật…
Tôn Bất Nhị vốn chính là một người bảo thủ cứng nhắc, nhất là không ưa thích những nữ nhân có mỹ mạo phong tư trác tuyệt, lúc tuổi còn trẻ cũng đã cực kỳ không chào đón Hoàng Dung.
Mà Tiểu Long Nữ khuôn mặt đẹp càng là bình sinh ít thấy, so với Hoàng Dung năm đó còn muốn cao hơn một phần.
Lúc này thấy Cố Hàn Uyên hạ thấp uy danh phái Toàn Chân, nên liền không nhịn được mở miệng ác ý châm biếm Tiểu Long Nữ.
– Long cô nương làm người thanh lãnh, dung nhan thanh tú, tấm lòng rộng mở, thiên chân vô tà, cũng có thể bị ngươi nói thành yêu nữ không khuôn phép, quả nhiên phái Toàn Chân thượng bất chính thì hạ tắc loạn.
Cố Hàn Uyên vốn giữ nụ cười nhàn nhạt triệt để thu hồi, cười lạnh nói.
Tiểu Long Nữ vốn nghe Tôn Bất Nhị nói xấu mình, cũng có chút không dễ chịu, thấy được Cố Hàn Uyên mở miệng giữ gìn, lại một hồi ca ngợi mình, liền trong lòng cảm thấy ấm áp.
Lý Mạc Sầu trong lòng lại sinh ra ghen ghét, chỉ cảm thấy tất cả mọi người đều ưa thích Tiểu Long Nữ…
– Nói càn! Ngươi bất quá chỉ là một đệ tử nho nhỏ của Võ Đang phái, mà dám vọng bàn đến phái Toàn Chân ta…
Khâu Xứ Cơ vốn là tính nóng như lửa, bởi vì sự việc của Chân Chí Bính sai quấy, nên không tiện lên tiếng, lúc này gặp Cố Hàn Uyên càng đem đầu mâu chỉ hướng phái Toàn Chân, không thể kìm được liền mở miệng quát lớn.
– A, Cố mỗ đã nói qua, người giang hồ quản chuyện giang hồ, từ lúc Cố mỗ lên núi bái sơn, đầu tiên là nhìn thấy một đám cao nhân tiền bối thành danh mấy chục năm vây công một nữ nhân, sau đó lại là muốn bao che đệ tử bại hoại của môn phái, đã vậy không có bằng chứng liền nói xấu Long cô nương, Cố mỗ chứng kiến tất cả không thấy có nửa điểm phong phạm danh môn chính phái, thật là vô cùng xấu hổ a…
Cố Hàn Uyên cũng không khách sáo, trước tiên chiếm giữ phần phẩm hạnh nói ra…
– Hảo một câu người giang hồ quản chuyện giang hồ, bần đạo cũng muốn xem trên tay ngươi công phu có lợi hại bằng công phu miệng ngươi hay không?
Khâu Xứ Cơ quan tâm nhất danh tiếng, hết lần này tới lần khác bị mắng mà không phản bác được, cho nên dứt khoát phải dùng võ lực để cho Cố Hàn Uyên ngậm miệng.
– Xin được chỉ giáo.
Trong tay Cố Hàn Uyên thanh Anh Hùng kiếm liền rút ra khỏi vỏ, ra hiệu đối phương xuất thủ trước.
Khâu Xứ Cơ vốn thấy Cố Hàn Uyên trẻ tuổi, thân làm tiền bối không tiện xuất thủ trước, không ngờ hắn vậy mà một bộ nhượng lại tiên cơ, lập tức lại bị chọc giận, ngay tức khắc sử dụng Toàn Chân Kiếm Pháp đâm về phía Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên kể từ học được Mạc Danh kiếm pháp, liền có cảm giác các loại kiếm pháp với bất kỳ sơ hở nào cũng không chạy khỏi cặp mắt của mình, lúc này trường kiếm của Khâu Xứ Cơ còn chưa tới gần, cũng đã đem tất cả chiêu thức biến hóa của Toàn Chân Kiếm Pháp đều nhìn thấy rõ ra một lượt.
Một chiêu Danh Chấn Nhất Thì trong tay Anh Hùng kiếm lệch qua một bên, né qua mũi nhọn trường kiếm của Khâu Xứ Cơ, rồi đâm về phía sơ hở bên trong kiếm pháp của Khâu Xứ Cơ, còn Khâu Xứ Cơ thì hoàn toàn chưa có kịp rút trở về thủ, thì liền đã bị đâm trúng cánh tay, trường kiếm rớt ngay xuống đất…
Giữa sân mọi người thất sắc, không ngờ Khâu Xứ Cơ võ công cao nhất trong Toàn Chân thất tử, liền một chiêu cũng không qua được…
– Tiên thiên đỉnh phong… Không biết Võ Đang phái lúc nào xuất ra cao thủ tuổi trẻ lợi hại như vậy?
Bên cạnh quan chiến, Mã Ngọc mặc dù võ công không phải là cao nhất, nhưng lão đi theo Vương Trùng Dương lâu nhất, về phần nhãn lực vẫn phải có, bởi vậy liếc mắt liền nhìn ra Cố Hàn Uyên đã có cảnh giới tiên thiên đỉnh phong.
Đương nhiên vẫn là Cố Hàn Uyên cố ý chỉ biểu hiện đến cảnh giới tiên thiên đỉnh phong, bằng không có thể đem bọn họ hù chết.
Nghe được lời nói của Mã Ngọc, Toàn Chân thất tử vừa sợ hãi lại thán phục, dù sao trong đám bọn họ, ngoại trừ Khâu Xứ Cơ thì cũng không có người nào đạt tới cảnh giới tiên thiên đỉnh phong, mà mạnh nhất là Khâu Xứ Cơ lại là một chiêu thì đã bị thua, có thể tưởng tượng được ra có biết bao nhiêu chênh lệch.
Triệu Chí Kính một mặt ghen tị nhìn xem Cố Hàn Uyên, hắn niên kỷ hơn ba mươi cũng bất quá miễn cưỡng bước vào tiên thiên sơ kỳ i, cho dù ở trong hang đại đệ tử đời thứ ba là có võ công cao nhất, nhưng cũng bất quá là do tu luyện lâu năm hơn mà thôi.
Lý Mạc Sầu vừa mới cùng Khâu Xứ Cơ giao thủ qua, nàng biết rõ thực lực của lão, nếu không phải là lão cố kỵ Băng Phách Ngân Châm của nàng, thì nàng đã sớm đã bị lão bắt giữ.
Tiểu Long Nữ lúc đi cùng Cố Hàn Uyên, rõ ràng hắn vẫn còn tại bên cạnh nàng, trong chớp mắt thì hắn đã phóng đến giữa sân đem Lý Mạc Sầu cứu ra, thì cũng đã biết võ công của hắn không kém, nhưng cũng không nghĩ tới võ công của hắn lại mạnh đến mức độ này, khi Cố Hàn Uyên cứu Lý Mạc Sầu thì hắn ôm chặt lấy eo hông của Lý Mạc Sầu, bộ dáng của hắn lại là quan tâm cũng làm cho nàng chăm chú nhìn hắn…
Dương Quá lúc này chỉ có hưng phấn, hắn trước kia bị Quách Tĩnh đưa vào phái Toàn Chân thị bị không ít khi dễ…
Cố Hàn Uyên sau khi đánh hạ Khâu Xứ Cơ chỉ bằng một chiêu, liền mở miệng ác khí.
– Phái Toàn Chân võ công cũng bất quá đến như thế, đem vị cô nương bên kia thả ra, đừng có ép Cố mỗ đối với mấy tên đệ tử đó ra tay.
Cố Hàn Uyên không có bên này nặng, bên kia nhẹ, đánh bại Khâu Xứ Cơ chi uy, thuận thế liền đưa ra yêu cầu phái Toàn Chân thả Hồng Lăng Ba ra.
Hồng Lăng Ba cũng không nghĩ đến trên sân nam nhân tuấn lãng đó lại vẫn chú ý tới một kẻ vô danh như mình, trong lòng đột nhiên cảm động.
Kỳ thực Hồng Lăng Ba cũng rất xinh đẹp, chỉ là bình thường lúc nào cũng đi theo Lý Mạc Sầu, người khác không phải là bị khuôn mặt xinh đẹp của Lý Mạc Sầu hấp dẫn, mà chính là bị Lý Mạc Sầu hung tàn hù đến, vậy còn có ai chú ý đến tướng mạo của Hồng Lăng Ba?
Những tên đệ tử Toàn Chân đang dùng trường kiếm chế trụ Hồng Lăng Ba nhìn nhau, vẫn là thức thời thu hồi kiếm trong tay, phóng thả nàng rời đi.
Hồng Lăng Ba quay trở lại bên cạnh Lý Mạc Sầu cung kính kêu lên…
– Sư phụ…
Chỉ là ánh mắt của nàng cũng không cách rời Cố Hàn Uyên nửa bước.
Lý Mạc Sầu lườm Hồng Lăng Ba, cũng không nói cái gì, lúc này lại nghe Cố Hàn Uyên cất cao giọng nói:
– Vừa rồi Cố mỗ gặp các vị phái Toàn Chân uy chấn giang hồ đang vây công vị cô nương này, ta muốn vì nàng đòi lại tràng tử, xin các vị tiền bối phái Toàn Chân hạ tràng để cho Cố mỗ thật tốt thể nghiệm cái cảm giác bị vây công như thế nào…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ân Tố Tố |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang |
Ngày cập nhật | 16/01/2024 12:51 (GMT+7) |