Ân Tố Tố - Dịch giả Meode


Update Phần 144

Phần 94

Ngày hôm sau, Cố Hàn Uyên không thể nhìn thấy Hoàng Dung, hắn mang theo Quách Phù và Nhạc Linh San cùng đi ra dạo ngoài Hành Dương thành, mặc dù hai nàng đều có chút bất mãn sự tồn tại của đối phương, nhưng có cơ hội cùng Cố Hàn Uyên cùng một chỗ đi thưởng ngoạn, vẫn là vui vẻ đồng ý.

Ba người tùy ý tán gẫu, dạo bước tại trên đường cái huyên náo, hai nàng mặc dù cũng có lúc minh tranh ám đấu, nhưng có lẽ là cố kỵ trên đường có quá nhiều người, nên không có giống hôm qua, cùng nhau làm huyên náo túi bụi.

Trên đường hai nàng xinh đẹp liền hấp dẫn không thiếu ánh mắt hâm mộ nam nhân, đồng thời lại ghen ghét đối Cố Hàn Uyên đang mang theo các nàng, thậm chí Cố Hàn Uyên còn sắp bị người tìm đến gây phiền toái, nhưng mà không đợi kịp phiền phức tới cửa, phía trước liền đã xảy ra chuyện.

Chỉ thấy hai con tuấn mã tại bên trong phố xá sầm uất mạnh mẽ phóng tới.

– Ngựa nổi chứng…

Người đi đường hô to, phân tán tứ phía, sau một hồi hỗn loạn, chính giữa đường cái chỉ còn có một vị cô nương mặc thanh sam không có kịp né tránh, nhìn qua giống như là bị tình trạng hoảng hốt đứng chết trân vậy…

Trong đám người có rất nhiều người mặt lộ vẻ không đành lòng.

Bị kinh hãi chạy ở phía trước là một con bạch mã, đằng sau đuổi theo chính là một con hoàng mã, cả hai con ngựa đều có chút thần tuấn, vị cô nương mặc thanh sam kia nếu như bị con bạch mã này đụng vào thì tất nhiên khó thoát hạ tràng mất mạng tại chỗ.

Trên lưng ngựa bạch mã có ngồi một vị cô nương bạch y, lúc này đang khẩn trương hô to:

– Mau tránh ra…

Cô nương mặc thanh sam dáng vẻ vẫn là không có phản ứng kịp, cô nương bạch y kinh hãi đành hai mắt nhắm nghiền lại, nhưng mà không có xuất hiện cục diện tình huống con bạch mã đụng bay cô nương mặc thanh sam kia…

Bởi vì ở trước mặt nàng nhẹ nhàng xuất hiện một thân ảnh nam nhân bạch y, chính là Cố Hàn Uyên dùng khinh công phóng tới, hắn cắm cây Anh Hùng kiếm xuống trên đất, ánh mắt lạnh lùng trừng mắt nhìn bạch mã.

Bạch mã bị dọa đến hai chân trước duỗi thẳng dừng lại ngay.

– Còn hướng phía trước một bước, ta sẽ chém đầu của ngươi.

Lúc trước cũng đã từng nói, trong thế giới này có rất nhiều loài vật có linh tính, đối với khí tức thì rất là mẫn cảm, cũng có thể nghe hiểu được tiếng người, rõ ràng con bạch mã này chính là một trong những loại vật có linh tính.

Bạch mã bị dọa đến run lẩy bẩy, suýt nữa làm cho cô nương bạch y trên lưng ngựa rơi xuống, nàng thanh tú xinh đẹp, gọn gàng duyên dáng, dáng người thon thả cao gầy, ở bên trong thần sắc có một cổ thong dong ưu nhã khí chất, đôi mắt rất đẹp, cao ngất cái cổ, câu nhân tâm phách, đôi bầu vú đầy đặn che lấp bên trong làn áo, giống như không chịu cô đơn muốn nhảy ra, chính là Thủy Sinh đi theo phụ thân Thủy Đại đến đây tham gia náo nhiệt đại hội rửa tay gác kiếm.

Thủy Sinh thật vất vả ổn định thân hình, mở ra đôi con ngươi như nước nhìn xem Cố Hàn Uyên, hắn mặc dù lạnh lùng băng sương, nhưng vẫn lộ ra tiêu sái anh tuấn cũng làm nàng sững sờ, vốn là còn chút áy náy Thủy Sinh nghe được Cố Hàn Uyên uy hiếp bạch mã, làm cho bạch mã bị dọa đến không còn bình tĩnh thì lông mày nàng dựng lên.

– Ngươi tại sao làm cho con bạch mã của ta hoảng sợ?
– Phố xá sầm uất phóng ngựa đả thương người, nếu chém chết nó thì cũng đâu là thế nào?

Cố Hàn Uyên cũng không khách sáo, lườm nàng một mắt.

– Ngươi…

Thủy Sinh rõ ràng cảm thấy con bạch mã càng thêm sợ hãi, thậm chí nàng có loại cảm giác ngồi không yên trên yên ngựa, nên đành nhảy xuống ngựa, miễn cho thật sự con ngựa bị lồng lên quăng nàng té xuống…

– Trước mắt cô nương hãy hướng đến vị tiểu cô nương này xin lỗi đi…

Cố Hàn Uyên đem sau lưng cô nương mặc thanh sam lộ ra nói.

Chỉ thấy cô nương mặc thanh sam kia quệt mồm bất mãn nói:

– Ta không có nhỏ đâu, ta tên gọi Khúc Phi Yên, đại ca ca có phải là Anh Hùng kiếm Cố Hàn Uyên phải không vậy?

Nguyên lai cô nương mặc thanh sam chính là Khúc Phi Yên, hôm qua xuất hiện tại Hồi Nhạn lầu, lúc này từ phía sau lưng đi đến bên người Cố Hàn Uyên, cười duyên dáng nhìn hắn, trong lòng suy nghĩ: “Quả nhiên nhìn rất soái ca a…”

Khúc Phi Yên chính là sau khi phát hiện ra Cố Hàn Uyên trên đường, nên mới cố ý an bài một màn tiết mục kinh hãi như thế.

Nàng chờ Thủy Sinh trên con đường phải đi qua, tay cầm cây Tiểu Kỳ Quan (giống cây nỏ nhỏ), đợi người ngựa Thủy Sinh vừa qua liền bắn ra một cây kim châm đâm vào trên thân con bạch mã, bạch mã bị đau liền vung vó chạy như điên.

Khúc Phi Yên hôm qua đã nhìn thấy Cố Hàn Uyên tại Hồi Nhạn lâu xuất thủ, lấy nàng đối với Cố Hàn Uyên hiểu rõ, hẳn nhất định sẽ đến cứu mình.

Thông qua để cho hắn làm anh hùng tới cứu mỹ nhân, để nàng có cơ hội làm quen cùng Cố Hàn Uyên, còn phần vạn nhất Cố Hàn Uyên không có tới cứu giúp nàng, thì Khúc Phi Yên cũng không lo lắng, võ công của nàng sư thừa có danh xưng là Hắc Huyết Thần Châm của Khúc Dương, nếu đã lấy ám khí làm thủ đoạn công kích chủ yếu, thì khinh công chắc chắn không thể kém, Khúc Phi Yên hoàn toàn có thể dùng khinh công né tránh trước khi bị còn bạch mã đụng vào.

Mà bây giờ Cố Hàn Uyên thật sự dựa theo kế hoạch của nàng tới cứu mình đúng lúc, nhưng nàng lại cảm giác có chút mặt đỏ tim run, Cố Hàn Uyên nhìn xem trên mặt ửng đỏ, mang theo cổ linh tinh quái ý của Khúc Phi Yên, mỉm cười.

– Khúc cô nương… không có việc gì thì tốt.

Cố Hàn Uyên trước đó lài Hồi Nhạn lầu đã gán Thần Niệm Định Vị cho Khúc Phi Yên rồi, đương nhiên Nhạc Linh San cũng có…

Cho nên hắn đã phát hiện ra dấu vết Khúc Phi Yên trước đó, hơn nữa chuyện nàng tự biên tự diễn cũng đã rơi vào trong tầm mắt, đối với nàng hao tổn tâm cơ đi như vậy cũng cảm thấy có chút buồn cười.

Thủy Sinh thì thấy hai người bọn họ không coi ai ra gì cứ trò chuyện, có chút bất mãn, nhưng nàng đến cùng làm người luôn có nhân phẩm tuấn nhã, tính tình hiểu rõ lý lẽ, cho nên đang muốn xin lỗi Khúc Phi Yên.

Đương nhiên nàng nghe được cái tên Cố Hàn Uyên kia, thì cũng vô cùng kinh ngạc, nàng cùng ở tại Hành Dương thành, vì thế cũng đã được nghe chuyện tại Hồi Nhạn lâu, đối với sự tình Cố Hàn Uyên giết chết Điền Bá Quang hái hoa đạo tặc ngang ngược nhiều năm càng là kính nể, thậm chí vì thế còn nhiều lần đối với biểu ca Uông Khiếu Phong của nàng nhắc đến.

Đang lúc Thủy Sinh muốn xin lỗi, thì Uông Khiếu Phong từ phía sau lưng lại cắt đứt nàng.

– Cái gì mà là Anh Hùng kiếm, bất quá chỉ là giết một tên hái hoa đạo tặc nho nhỏ, rồi được người thổi phồng trở thành đại anh hùng, còn hướng về phía một con ngựa ra vẻ ta đây.

Uông Khiếu Phong vốn là ưa thích Thủy Sinh, hôm qua nghe được tại trong miệng nàng nhiều lần nhắc đến cái tên Cố Hàn Uyên, trong lòng khó chịu nhẫn nhịn cả đêm rồi, hơn nữa Uông Khiếu Phong từ trước đến nay kiêu ngạo tự phụ, cái gì cũng tự cho mình hiểu hết, vì thế cho rằng Điền Bá Quang bất quá là một tên hái hoa đạo tặc mà thôi, hơn phân nửa bất quá là dựa vào khinh công cao minh mới xông ra danh tiếng, nếu như bị đụng vào hắn, thì hắn cũng có thể dễ dàng giết chết Điền Bá Quang.

Cho nên đối với người giang hồ thổi phồng Cố Hàn Uyên cảm thấy vô cùng bất mãn.

Cố Hàn Uyên còn chưa biểu hiện ra cái gì với Uông Khiếu Phong, thì đằng sau đuổi theo tới Quách Phù cùng Nhạc Linh San lại nổ miệng ra.

– Ngươi là lâu la từ đâu xuất hiện vậy? Dám đối với Cố đại ca nói xằng bậy bạ…
– Nhìn xem giống như mô cẩu vậy, không phải là ngươi giết Điền Bá Quang, giả bộ lão sói vẫy đuôi cái gì?

Uông Khiếu Phong nơi nào nghĩ đến lại đột nhiên bị hai nàng liên thủ cuồng phún, cũng không nhịn được, tức giận nói:

– Điền Bá Quang bất quá chỉ là một tên hái hoa đạo tặc mà thôi, làm sao có thể so ra vượt Linh Kiếm Song Hiệp của chúng ta, nếu như bị chúng ta gặp được, chắc chắn cũng là sẽ bị một kiếm giết chết…
– Linh Kiếm Song Hiệp? Quách muội muội, ngươi có nghe nói qua sao?
– Không có, Nhạc muội muội, cũng không biết là cái danh hào có từ nơi xỉnh nào thổi phồng lên…

Hai nàng đang cho dù khinh bỉ Uông Khiếu Phong, cũng vẫn không quên tranh nhau xưng hô tỷ tỷ muội muội.

Các nàng cũng chính xác là chưa từng nghe nói qua Linh Kiếm Song Hiệp, dù sao ngoại trừ ngẫu nhiên bọn họ bắt được một ít mâu tặc bên ngoài, thì cũng không có chiến tích gì khác, chẳng qua đó là do người xem nhìn mặt mũi của Nam Tứ Kỳ với bốn cao thủ Lạc – Hoa – Lưu – Thủy mà thổi phồng lên thôi…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 16/01/2024 12:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng