Ân Tố Tố - Dịch giả Meode


Update Phần 144

Phần 97

Đêm xuống, cả ngày chưa có gặp qua Cố Hàn Uyên, Hoàng Dung quỷ thần xui khiến lại đi tới chỗ đêm qua cùng hắn uống rượu, quả nhiên nhìn thấy hắn đang đối diện minh nguyệt chắp tay đứng thẳng, lưu lại bóng lưng anh vĩ về phía nàng.

Trên bàn trưng ra hai bầu rượu, hai cái chén, hiển nhiên là đang đợi Hoàng Dung tới cửa.

Hoàng Dung thấy thế sắc mặt có chút phiếm hồng, cảnh tượng như thế này khó tránh khỏi để cho người ta có suy nghĩ nhiều, Cố Hàn Uyên phát giác được Hoàng Dung đến, quay người nhìn về phía nàng, nhẹ nhàng mỉm cười khoan khoái.

– Phu nhân đã đến.

Hoàng Dung tức giận nói:

– Làm sao ngươi biết ta sẽ đến?

Cố Hàn Uyên giả vờ do dự một hồi mới lên tiếng:

– Đoán.
– Thật sự sao? Ta luôn cảm thấy ngươi giống như liệu định ta sẽ đến đây, còn chuẩn bị sẵn hai chén rượu.

Hoàng Dung nghi ngờ nhìn Cố Hàn Uyên, nàng từ khi biết Cố Hàn Uyên, càng là có một loại cảm giác mông lung, tựa như đẩy ra một tầng mê vụ thì lại xuất hiện một tầng khác, sâu không thấy đáy, để cho người ta không nhịn được hiếu kỳ muốn tìm tòi nghiên cứu.

Bởi vì kinh nghiệm tối hôm qua, Hoàng Dung trước khi tới đây đã tính trước, nếu như Cố Hàn Uyên lại mời nàng uống rượu, thì nhất định sẽ cự tuyệt.

Lúc này gặp Cố Hàn Uyên tựa như lại muốn mời nàng uống rượu, vội vàng nói sang chuyện khác.

– Hàn Uyên, ngươi có nghe nói đến bài đồng dao trong Hành Dương thành không?

‘Kim bồn tẩy thủ…

Dương nhập hổ khẩu…

Gia phá nhân vong…

Ma vương loạn tẩu…’

Cố Hàn Uyên biết đến Hoàng Dung muốn nói đến cái gì.

– Hàn Uyên, ngươi đối với việc này nhìn thế nào? Có phải người Nhật Nguyệt Thần Giáo muốn đến đại hội rửa tay gác kiếm này quấy rối hay không?

Hoàng Dung nghiêm túc hỏi.

Nhật Nguyệt Thần Giáo cùng Ngũ Nhạc Kiếm Phái đối địch nhiều năm, Hoàng Dung có loại ý nghĩ này không có gì lạ.

Cố Hàn Uyên khinh thường nói:

– A, cái gọi là đồng dao cũng là do người tạo thành. Lưu Chính Phong nếu như rửa tay gác kiếm, thực lực của Ngũ Nhạc Kiếm Phái tất nhiên là yếu bớt, đối với Nhật Nguyệt Thần Giáo mà nói đó là chuyện tốt hay chuyện xấu?
– Dĩ nhiên đó là chuyện tốt đối với Nhật Nguyệt Thần Giáo, vậy ý của ngươi nói là…

Lấy Hoàng Dung thông minh, nghe được Cố Hàn Uyên đề điểm lập tức liền có phản ứng lại, Lưu Chính Phong rửa tay gác kiếm, ảnh hưởng lớn nhất chính Là Ngũ Nhạc Kiếm Phái.

Mà Ngũ Nhạc kiếm phái lại là lấy phái Tung Sơn làm minh chủ, Tả Lãnh Thiền chắc chắn sẽ không bỏ mặc Lưu Chính Phong rửa tay gác kiếm.

– Phu nhân quả nhiên thông minh, chính là khả năng mà phu nhân đang nghĩ đến đó.

Cố Hàn Uyên ánh mắt tán thưởng.

Hoàng Dung bị hắn khen ngợi thấy có chút không được tự nhiên.

– Hôm nay không có tin tức phái Tung Sơn đến Hành Dương thành, chỉ sợ ngày mai có tới thì sẽ là bất thiện a.
– Tả Lãnh Thiền vẫn muốn Ngũ Nhạc hợp phái, trở thành môn phái đỉnh cấp, dù sao Tung Sơn lại gần kề bên Nam Thiếu Lâm, bị áp lực cũng không nhỏ.

Cố Hàn Uyên có thể hiểu được ý nghĩ Tả Lãnh Thiền, chỉ là Tả Lãnh Thiền nghĩ đến hơi quá mức ngây thơ, bởi vì Nam Thiếu Lâm sẽ không bỏ mặc để cho Tả Lãnh Thiền hợp phái Ngũ Nhạc, giống như bên trong Tiếu ngạo, đại sư Phương Chứng đem công pháp trấn phái Dịch Cân Kinh dạy cho Lệnh Hồ Xung, chính là muốn để cho phái Hoa Sơn cùng phái Tung Sơn đối đầu.

Cân bằng mới đúng kết quả tốt nhất mà Nam Thiếu Lâm muốn.

Lệnh Hồ Xung được tuyển chọn cũng là bởi vì đại sư Phương Chứng nhìn ra Lệnh Hồ Xung không ham muốn tranh lấy quyền thế, cho nên kết quả sau cùng chính là Ngũ Nhạc không thể hợp phái, Nhật Nguyệt Thần Giáo cùng Ngũ Nhạc Kiếm Phái sau này tổn thương nguyên khí nặng nề, Lệnh Hồ Xung quy ẩn.

Thiếu Lâm vẫn là võ lâm bá chủ.

Hoàng Dung đồng dạng đối với hòa thượng Nam Thiếu Lâm cũng không có hảo cảm.

Nam Thiếu Lâm tại Tống quốc là môn phái đứng đầu trên giang hồ, nàng và Quách Tĩnh phòng thủ Tương Dương, cũng không phải không có hướng đến Nam Thiếu Lâm cầu viện qua, nhưng mà lại đều bị kiếm cớ từ chối, một bộ phong sơn bế chùa chiền, không tham dự vào tranh đấu quốc gia…

Nhưng hết lần này tới lần khác trên giang hồ lại là có động tác xen vào không ngừng.

– Vậy ngày mai có nên ngăn cản phái Tung Sơn hay không?

Hoàng Dung cau mày trầm giọng vấn đạo.

Ngũ Nhạc Kiếm Phái ngoại trừ phái Hằng Sơn còn tiễn đưa chút thuốc trị thương ủng hộ, các phái khác đều chưa từng trợ lực qua cho Tương Dương thành. Giúp Lưu Chính Phong mặc dù có thể hướng phái Hành Sơn ban ân, nhưng mà nếu như Lưu Chính Phong thật sự rửa tay gác kiếm, về sau chuyện trong chốn giang hồ sẽ không còn có quan hệ gì với lão, thì cũng xem như sẽ không còn có người phái Hành Sơn bên trong.

Vậy thì đơn thuần chỉ vì một Lưu Chính Phong thật sự đáng giá cùng phái Tung Sơn trở mặt hay sao? Hoàng Dung vì Tương Dương thành mà lo lắng hết lòng, mỗi tiếng nói cử động cơ hồ cũng đang lo lắng lấy vì Tương Dương thành mà mưu đồ để được càng thêm trợ lực.

Bao gầm nàng đối đãi với Cố Hàn Uyên một mực tương đối rộng mở cũng có phần quan hệ này, không chỉ là coi trọng tiềm lực của hắn, mà càng quan trọng hơn hay là thân phận của hắn là đệ tử của Võ Đang phái, hơn nữa lấy thiên tư Cố Hàn Uyên, chuyện về sau chấp chưởng Võ Đang phái là có khả năng rất lớn.

Bằng không làm sao có thể nhìn thấy bên cạnh Cố Hàn Uyên có nhiều nữ nhân vòng quanh, mà vẫn để cho Quách Phù cùng hắn duy trì với thái độ cam chịu như vậy.

– Nếu như phái Tung Sơn chỉ là nhằm vào Lưu Chính Phong thì hoàn toàn không cần để ý tới, chúng ta cũng không cần phải nhúng tay vào lập trường của bọn họ. Chỉ là láy tả Lãnh Thiền không từ thủ đoạn, khó đảm bảo sẽ không đối với gia quyến Lưu Chính Phong hạ thủ.

Cố Hàn Uyên một bộ lo dáng nói…

– Nếu như phái Tung Sơn đối với gia quyến Lưu Chính Phong động thủ, ngươi sẽ xuất thủ?

Hoàng Dung kinh ngạc nhìn Cố Hàn Uyên.

Mặc dù truyền thuyết Cố Hàn Uyên cho tới nay là lẫm nhiên chính khí, thậm chí về phương diện này rất có phong phạm lúc Quách Tĩnh tuổi còn trẻ, nhưng nếu cùng phái Tung Sơn đối đầu thì là một chuyện khác.

Phái Tung Sơn không phải là phái Toàn Chân, Toàn Chân phái ngoại trừ một bộ trận pháp, cũng không có mang ra được công phu nào tốt hơn, đã vậy môn nhân đệ tử còn tốt xấu lẫn lộn…

Còn Thập Tam Thái Bảo của phái Tung Sơn thấp nhất là Tiên Thiên đỉnh phong, thậm chí có vài người mạnh hơn đã là tông sư, Tả Lãnh Thiền nếu như có thể đột phá đến đại tông sư mà nói, thì hoàn toàn có thể trở thành môn phái đỉnh cấp.

Nếu như không phải Tả Lãnh Thiền luyện Hàn Băng Chân Khí tu vi đạt đến bình cảnh, từ đầu đến cuối không thể tiến thêm một bước, cũng sẽ không vội vã hợp phái Ngũ Nhạc…

– Lập trường chính tà đối với tại hạ cũng không trọng yếu, chỉ cần chính nghĩa trong lòng không bị làm vấy bẩn là được…

Cố Hàn Uyên lúc nói câu nói này, một bộ mặc kệ cho dù phải đối phó với ngàn vạn người cũng không từ…

Hoàng Dung nhìn xem dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, Cố Hàn Uyên tựa như phát ra ánh sáng, trong lúc nhất thời có chút ngơ ngác, Hoàng Dung là nữ nhi Đông Tà Hoàng Dược Sư, lúc tuổi còn trẻ đã từng ly kinh bạn đạo, được xưng gọi là Yêu Nữ, nhưng trên thực tế trong nội tâm nàng một mực bởi vì ngưỡng mộ mẫu thân Phùng Hành, bởi vậy đồng dạng trong lòng mang lấy chính nghĩa.

Bằng không Quách Tĩnh dựa vào lúc Hoàng Dung cải trang thành tên ăn mày chỉ mời ăn cơm, tiễn đưa ngựa, làm sao có thể lấy được trái tim của nàng cướp đi.

Còn không phải bởi vì Quách Tĩnh mặc dù là người chất phác, thế nhưng lúc nào trong tâm cũng muốn làm người chính nghĩa, đã hấp dẫn nàng.

Trong lòng không khỏi có chút hốt hoảng, Hoàng Dung vì che giấu cảm xúc, đối với Cố Hàn Uyên nhạo báng nói:

– Nghe nói ngươi hôm nay rất phong lưu, mang theo nhóm Phù nhi đi đến Quần Ngọc Viện, còn có được rất nhiều nữ nhân ưu ái, ngươi vì cái gì mà không đáp ứng bọn họ? Có phải là vì trong lòng ngươi có chính nghĩa?

Hoàng Dung một đôi con ngươi vũ mị đa tình tràn đầy ý cười.

Cố Hàn Uyên nhìn xem Hoàng Dung lúc này có chút xảo trá…

Hắn đột nhiên lại nghiêm túc nhìn xem Hoàng Dung, ngữ khí chậm dần, để thanh âm của mình càng thêm tràn ngập từ tính.

– Chỉ là phàm nhân tục phấn, làm sao sánh được với phu nhân?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Thông tin truyện
Tên truyện Ân Tố Tố
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Ngày cập nhật 16/01/2024 12:51 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng