Bơi trong đêm


Truyện đã hoàn thành

Phần 144: Cuộc gọi trong mưa

Đứng một lúc lâu, chân Hồ Già cảm thấy đau nhức, cô muốn ngồi xuống.

Trường quay lộn xộn, cô ngước mắt nhìn về phía thùng gỗ đựng táo, Lý Tưởng lắc đầu với cô.

Lý Tưởng nghiêng người thì thầm: “Đoàn phim không cho phép phụ nữ chúng ta ngồi lên thùng, họ nói rằng phụ nữ có khí âm nặng, sẽ khiến cho việc quay phim không thuận lợi.”

Nghe xong, Hồ Già cau mày, rất khó hiểu mà nói: “Đây chẳng phải là đang phân biệt giới tính hay sao? Bây giờ đã là thời đại nào rồi mà còn có tư tưởng này?”

Lý Tưởng cười khổ nói: “Đoàn phim là như vậy đấy, vừa phân biệt giới tính, vừa mê tín phong kiến, nhìn bề ngoài thì hào nhoáng, thực tế lại cổ hủ, mà thôi không nói nữa, đạo diễn Vương đến rồi.” Lý Tưởng đưa tay lên chỉnh lại mũ y tá trên đầu, ngẩng cổ, ánh mắt nhìn về phía xa xăm, vẻ mặt có vinh quang, Hồ Già nhìn theo tầm mắt của Lý Tưởng, chỉ thấy Vương Đạt An khoảng 60 tuổi mặc một chiếc áo khoác bình thường, đội một chiếc mũ lưỡi trai không mới không cũ, đứng bên cạnh máy quay phim, khoanh tay hút thuốc, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.

Vương Đạt An dụi tắt điếu thuốc: “Hôm nay ánh sáng không tốt.”

Giữa trời mùa đông giá rét, người sản xuất chậm rãi toát mồ hôi.

“Xong rồi.” Lý Tưởng và Hồ Già thì thầm, “Hôm nay chắc lại không quay được rồi.”

Người sản xuất khuyên bảo đủ đường, Vương Đạt An đành phải quay cảnh ở trong nhà trước, Hồ Già và những người khác đi theo đoàn lớn, từ chân núi chuyển đến bệnh viện đóng quân ở lưng chừng núi, thiết bị được bày biện lại, Hồ Già và Lý Tưởng ngồi xổm dưới đất chờ đợi, cũng có diễn viên quần chúng dứt khoát trải chăn nằm ngủ trên đất, buổi trưa ăn cơm xong, Vương Đạt An vẫn chưa quay, chỉ nói chuyện với mấy diễn viên chính, Hồ Già thở dài, cô cũng muốn ngủ.

Lý Tưởng dùng khuỷu tay huých Hồ Già rồi nói: “Canh Kỳ đến rồi.”

Hồ Già như hít phải dầu cay, cô vội vàng ngẩng đầu, miệng hỏi: “Ở đâu ở đâu?”

Phía trước là Canh Kỳ, cô ấy mặc đồng phục y tá giống Hồ Già, trang điểm nhẹ nhàng, đứng an tĩnh trước mặt Vương Đạt An nghe ông ta chỉ đạo diễn xuất, trợ lý cẩn thận chỉnh lại mái tóc rối cho cô, Hồ Già im lặng nhìn cô, chỉ cảm thấy Canh Kỳ trên màn ảnh lớn trông rất sống động, cô ấy giống như một người lữ hành, nhìn Canh Kỳ như đang ngắm cảnh, trong lòng hoàn toàn là sự khát khao ngây thơ.

Lý Tưởng hỏi cô: “Canh Kỳ đã giành được giải gì nhỉ? Giải Kim Mã hay Giải Kim Tượng?”

Hồ Già vẫn đang nhìn Canh Kỳ, đầu cũng không nhúc nhích rồi nói: “Cô ấy đều đoạt được cả hai giải đó.”

“Ồ…” Lý Tưởng than thở nói, “Vậy năm nay cô ấy bao nhiêu tuổi rồi?”

Hồ Già nói: “Sinh năm 83, 40 tuổi.”

“Nhìn như mới ngoài 20 ấy.”

Buổi chiều cuối cùng cũng bắt đầu quay.

Hồ Già và những người khác không có cơ hội nói chuyện với Canh Kỳ.

Canh Kỳ diễn trong phòng bệnh, Hồ Già và Lý Tưởng ra vào hành lang, đẩy giường bệnh để tạo bầu không khí.

Vương Đạt An nổi tiếng là người khó tính khi quay phim, luôn thích nói giữ lại một cảnh (*), Canh Kỳ quay đến hơn 30 lần vẫn chưa qua, Hồ Già và Lý Tưởng đi đến mỏi bàn chân, Lý Tưởng không còn kiên nhẫn, cau mày nhìn về phía máy quay, Vương Đạt An quay xong cảnh này, nhìn màn hình giận dữ rồi chỉ vào Lý Tưởng mắng: “Cô kia, cô nhìn máy quay làm gì? Không biết là sẽ lộ à?” Lý Tưởng liên tục nói xin lỗi, sau lưng lại lè lưỡi với Hồ Già.

(*Giữ lại một cảnh: So với cảnh quay NG (không đạt yêu cầu), ‘giữ lại một cảnh’ có nghĩa là hình ảnh được quay trong lần này có thể sử dụng được. Tuy nhiên, ‘giữ lại một cảnh’ không có nghĩa là đã hoàn tất, thường thì trong trường hợp không có vấn đề gì, vẫn cần phải quay thêm một lần nữa. Có thể là để hoàn thiện hơn, cũng có thể là để làm một bản sao dự phòng.)

Cơm hộp được giao đến lúc 6 giờ, Vương Đạt An quay đến 9 giờ, cuối cùng cũng cho họ ăn cơm.

Hồ Già và Lý Tưởng ngồi dưới đất gặm phần đùi vịt sốt đỏ lạnh tanh, Hồ Già nhìn quanh rồi hỏi Lý Tưởng: “Canh Kỳ đâu rồi?”

Lý Tưởng nhổ xương, lại xúc thêm vài miếng cơm vào miệng, lầm bầm nói: “Chắc chắn là về xe nghỉ ngơi rồi, em sẽ không nghĩ là cô ấy sẽ ăn cơm hộp như chúng ta đâu nhỉ?” Hồ Già không nói gì, mắt vẫn nhìn về chiếc ghế xếp mà Canh Kỳ ngồi, trên trường quay, chỉ có diễn viên chính và đạo diễn mới có ghế của riêng họ, những người như Hồ Già chỉ có thể ngồi dưới đất, dựa tường, Lý Tưởng dịch sang bên cạnh, miệng than thở nói: “Mông cũng tê cứng luôn rồi.” Hồ Già có chút tâm đắc nói: “Để em lấy áo lông vũ lót xuống dưới, em cảm thấy cũng sẽ đỡ hơn một chút.”

Họ đang ăn cơm, bên sản xuất cầm loa thông báo: “Mọi người nghỉ ngơi đến 9 rưỡi tiếp tục quay nhé!”

Lý Tưởng nói với Hồ Già: “Quay phim là như vậy đấy, cứ thức vậy thôi.”

Ngày hôm đó, họ quay đến 7 rưỡi sáng mới xong.

Sương mù đã bao phủ núi, cơn lạnh ẩm như tầng bảo quản của tủ lạnh, Hồ Già xoa xoa tay, run rẩy môi chen vào chiếc minibus.

Về đến ký túc xá đã là 8 giờ sáng, Lý Tưởng buồn ngủ đến nỗi nói năng cũng trở nên díu lại, nằm bẹp trên giường rồi dùng khăn nóng lau mặt, miệng thì lẩm bẩm: “Trời ơi không chịu nổi nữa rồi, quay đến mức chị mất ý thức luôn rồi, thêm mấy tuổi nữa thật sự là không chịu nổi.” Hồ Già uống hai ngụm nước gừng rồi cười nói với Lý Tưởng: “Thôi chị đừng nói nữa, mau ngủ đi, chiều còn phải đi quay nữa.” Lý Tưởng than thở vài tiếng rồi rũ tay xuống, mềm nhũn mà lắc lư.

Hồ Già ngồi trên giường nhìn điện thoại, “Vẫn không có tín hiệu, mọi người liên lạc với bên ngoài thế nào vậy?”

Lý Tưởng nửa chân đã bước vào giấc mộng, cô lẩm bẩm: “Ra thị trấn mượn điện thoại bàn gọi thôi.”

Bên ngoài trời mưa rồi, chim mùa đông cũng không muốn hót trong sương.

Hồ Già khoác áo lông vũ thật kín, đi mất nửa tiếng mới đến thị trấn, cô tìm một cửa hàng gọi điện cho Điền Tư.

Đường dây ở đây không tốt, Hồ Già gọi đi, nghe thấy tiếng ồn ào như tuyết, cô lo lắng nhìn sợi dây điện thoại cong queo, chỉ sợ lần này lại không gọi được, sau tiếng tút, giọng nói ấm áp của Điền Tư vang lên, anh lịch sự nói ở đầu dây bên kia: “Xin chào, ai vậy ạ?” Thật không biết tại sao, Hồ Già nghe thấy giọng nói của anh liền cười, cô nói với Điền Tư: “Anh đoán xem em là ai nào?” Điền Tư dừng lại hai giây rồi cũng cười.

Điền Tư có chút yên tâm, anh nói với cô: “Anh gọi điện cho em không được, trong lòng thật sự rất lo lắng.”

Hồ Già nói: “Trên núi tín hiệu không tốt mà, không phải là em còn phải ra ngoài để gọi điện cho anh đây sao?”

Quả nhiên là Điền Tư liền hỏi cô: “Ra ngoài? Bây giờ em đang ở đâu?”

“Ở thị trấn nơi đây, em đi ra ngoài để gọi điện cho anh.”

Điền Tư hỏi cô: “Vậy phải đi bao lâu?”

Hồ Già vô tư nói: “Cũng chỉ mười mấy phút thôi, không xa.”

Điền Tư dịu dàng nói: “Vẫn hơi xa, chỗ của các em đang mưa, em ra ngoài cũng không tiện, chúng ta quay xong rồi gọi điện cũng được mà.”

Hồ Già lắng nghe, cô dùng tay nghịch sợi dây điện thoại nhựa đỏ rồi hỏi anh: “Vậy bây giờ anh đang làm gì vậy?” Điền Tư cười nói: “Từ từ anh sẽ báo cáo với em.” Anh xếp hàng, quét thẻ căn cước ở cửa soát vé, đi xuống rồi thành thật nói với cô: “Anh đang ở ga tàu cao tốc, mấy ngày nay tâm trạng của ông nội không tốt, anh về bên ông ấy.”

Hồ Già gật đầu, lại nghĩ đến việc Điền Tư không nhìn thấy mình, cô vội nói: “Đúng là nên về bên cạnh ông ấy, ông cụ chắc chắn là nhớ anh lắm.”

Điền Tư đùa với Hồ Già: “Từ khi nào biết quan tâm cho người khác vậy? Anh tưởng rằng em không thích ông ấy chứ.”

Hồ Già suy nghĩ một chút rồi nói: “Dù sao đó cũng là ông nội của anh mà, đương nhiên là phải quan tâm chứ.”

Điền Tư cười.

“Mẹ anh bị con gì cắn vậy?” Hồ Già ngáp một cái, “Tối qua em quay phim thấy nhiều rết lắm.”

Điền Tư nói: “Mẹ anh cũng bị rết cắn, em cũng phải cẩn thận đấy, đừng để bị cắn, với cả, quay phim trên núi nhất định phải chú ý an toàn, đặc biệt là ngày nay trời mưa, em đi đường cũng phải cẩn thận, ngã một cái trên núi là không phải chuyện đùa đâu, Giai Giai, em có đang nghe anh nói không?” Hồ Già không đợi nghe hết đã ngáp một cái, cô buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt.

Cô chỉ nói với Điền Tư: “Biết rồi, biết rồi, trong đoàn có nhiều người lắm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

Điền Tư thở dài, Hồ Già nghe thấy liền nói: “Thôi nào, đừng có không vui, em có đang nghe anh nói mà.”

Điền Tư không đáp, một lúc sau anh mới nói: “Thật sự phải cẩn thận, mẹ anh từng gặp chuyện trên núi, anh hy vọng em sẽ bình an.”

Tín hiệu ở đây của Hồ Già lại trở nên không tốt, cô không nghe thấy rõ Điền Tư nói gì, cô “alo” mấy tiếng, đầu dây bên Điền Tư càng trở nên khàn đặc, giống như có tiếng tuyết rít lên chói tai, Hồ Già đành phải cúp máy rồi bước ra ngoài. Bên ngoài đã hoàn toàn trở thành tầng đông lạnh của tủ lạnh, cành cây mùa đông treo mưa, giày của Hồ Già bị ướt nước, ngón chân cô lạnh cóng như đá nên đành phải gọi một chiếc xe ba bánh, nhờ người ta chở cô về nhà máy nhựa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Thông tin truyện
Tên truyện Bơi trong đêm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Liếm tinh trùng, Sextoy, Truyện bóp vú, Truyện liếm cặc, Truyện liếm chân
Ngày cập nhật 07/10/2025 05:55 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cuộc sống với những bàn chân
Buổi sáng thức dậy, chị gọi tôi xuống nhà để ăn sáng. Chị tên Linh năm nay 23 tuổi, được cái mặt mũi khá xinh nhưng điều làm tôi ấn tượng nhất là bàn chân của chị. Trông nhỏ nhắn nhưng nhìn lại dâm đãng cực kỳ. Tôi có thói quen tắm buổi sáng nên thường tắm đã rồi mới ăn sáng. Nhìn thấy trong nhà tắm là đôi tất da của chị. Trời ơi tới đây thôi tôi đã hồn phi tinh phọt. Lúc này đầu óc tôi chỉ còn nghĩ đến việc cầm đôi tất chân ấy lên mà ngửi. Thơm cực! Một mùi thơm bốc lên mũi tôi, hình như chị cũng rất thường xuyên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ chị gái Truyện loạn luân Truyện người lớn
Tình dục & tuổi trẻ của tôi - Tác giả Why Not Me
Phần 9 Sau khi cô mệt mỏi mà thiếp đi thì tôi mò qua phòng kế bên của mẹ cô Phượng. Biết mẹ cô mù không thấy gì nên tôi rón rén bước đến gần giường của bà mà không gây tiếng động. Và tôi mừng vui khi thấy là điều tôi dự đoán đã đúng hoàn toàn. Trong bóng tối lờ mờ, bàn tay của bà đang luồn dưới lưng quần và nhìn đũng quần dao động đều đều lên xuống thì tôi biết là bà đang tự thủ dâm. Té ra bà cũng còn dính nhiều bụi trần chứ không phải là bà thánh như con gái bà tưởng tượng. Tuy đang tự đem lại cho mình niềm...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ mẹ vợ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện sex Full Truyện sex ngoại tình
Bảo mẫu thiên thần (Update Phần 48)
Phần 48 Trong một lớp học của ngôi trường cấp 3 lớn nhất thành phố, cô giáo xinh đẹp ngực khủng đang giảng bài rất tích cực, 40 học sinh cả nam cả nữ nghe giảng chăm chú. Nhưng trong số đó có một nam sinh không nghĩ đến bài giảng mà chỉ nghĩ về việc sáng nay lúc tỉnh dậy. Hoàng không hiểu sao Mai lại làm như vậy, có thể là con bé còn nhỏ chưa nhận thức được vấn đề, hoặc cũng có thể con bé cố tình làm thế để câu dẫn cậu. “Mình có nên nói cho chị Lan không nhỉ?” Hoàng tự hỏi. Nhưng sau đó lại lắc đầu vì nghĩ nếu làm thế...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bắn tinh lên mặt Đụ lỗ đít Thọc tay vô đít Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm cặc Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng