“Coi suốt ngày hôm nay cũng chỉ có vậy mà thôi! Tụi nó không giết đâu! “
Y nói quyết đoán, đánh tan vẻ lo âu thảm não đang ám trên gương mặt Lâm. Hắn đang khổ sở ngăn mình tưởng tượng ra cái cảnh đến khi Trúc Vân bị lôi ra chơi thì sẽ phải chịu đựng những gì…..
Cửu Nhạn tiếp:
“Bây giờ tao đi. Thống nhất lại kế hoạch lần chót nè!!! “
Y bắt đầu vẽ lại sơ đồ địa hình và hướng tấn công lên nền đất……
…
Dưới ngón tay Cửu Nhạn, tấm bản đồ đơn giản hiện ra. Con sông chảy từ trái sang phải, rồi đột ngột quay ngoặt đầu chạy xuống phía bên dưới. Ngay khúc quanh thành hịn góc vuông đó là trại của Kiên, nằm phía trong của góc vuông. Phía ngoài góc vuông, đối diện với trại cướp bên kia bờ sông, là quả đồi họ đang ẩn náu. Trại cướp được che chắn ba mặt: mặt trên và phía bên phải là dòng sông, bên trái là một gò đá nhỏ cao chừng hai mươi mét. Mặt phía dưới bỏ trống: chính là nơi Cửu Nhạn sẽ phá phòng tuyến đột kích vào!!!
…
Muốn xuất hiện được ở phía đó, Cửu Nhạn cần phải băng qua sông, đi xuôi về phía hạ lưu rồi lại bọc một vòng rộng để quanh trở lên. Y cần tránh xa các nhóm tuần tra xung quanh, tìm đường đi trong lặng lẽ, mai phục rồi chờ đến đúng thời điểm để tấn công…. Còn nhiệm vụ của Lâm là ở lại quả đồi này, đặt bẫy nghi binh, rồi cũng chờ đến đúng giờ mới được vượt sông…. Hắn sẽ lù lù xuất hiện ngay tại chỗ mà hiện giờ Hoàng Lan đang bị đè ra hiếp ở bên kia, lợi dụng sự rối ren Cửu Nhạn gây ra để ném quả “lựu đạn gây mê”……..
…
“Chính xác chưa!? Hai mươi sáu thằng trong diện tích khoảng hai mươi thước vuông thì chất khí tác dụng được bốn giây phải không!!!???? “ – Cửu Nhạn hỏi Lâm lại lần thứ ba rồi….
Lâm quả quyết: “Em đã tính toán kỹ rồi Đại Ca. Tuỳ thể trạng từng thằng mà dao động từ ba đến sáu giây. Lấy trung bình là bốn giây, đủ thời gian để mình đổi hướng….! “
“Bốn giây thì giết không thể nào kịp được…… “
Cửu Nhạn trầm tư.
…
“Giết được càng nhiều càng tốt mà Đại Ca. Xong rồi mình lập tức đổi hướng, em sẽ nấp sau cái gò nhỏ đó mà quăng thuốc nổ ra….. “
“Sau bốn giây đó đội hình chúng lập tức cũng tản mác đuổi theo tao, thuốc nổ cũng không thể chết hết được…. “
“Nên ách chủ bài cuối cùng sẽ là súng và lựu đạn của anh! “
“Nếu Kiên tham gia vào nhóm truy đuổi theo tao thì nó sẽ ăn cho hết phần lựu đạn đó! ”
“Còn nếu nó vẫn ở lại khu trại chứ không đuổi theo anh, thì em vẫn còn súng K54, núp trên gò đá câu giờ chờ anh quay lại….! “
…
Hai người cứ câu trước câu sau như đối đáp, luân phiên nhau tổng dợt lại trôi chảy và chính xác mấy lượt cái “kịch bản” tấn công. Tận dụng tối đa tốc độ và sự bất ngờ, họ tính toán sẽ giết được ít nhất là bảy tám chục phần trăm quân số bọn cướp trước khi Cửu Nhạn ném lựu đạn….
“Quan trọng là thời điểm khởi đầu : sau khi đồng hồ báo, mày phải bơi qua sông trong vòng tối đa là năm mươi giây!!! Lố giờ là tao sẽ bị lộ!!!! “
“Em bơi kịp mà!!!!”
Lâm khẳng định như đinh đóng cột!
Hắn lại kiên quyết hỏi thêm lần nữa:
“Đại Ca, tại sao lại không giao lựu đạn cho em luôn!? Em có cái gò đá che chắn, có thể quăng cả thuốc nổ rồi lựu đạn luôn – lực sát thương sẽ cực lớn!!!”
Cửu Nhạn vẫn lắc đầu
“Gom hết hỏa lực lớn vào tay một người, rủi thằng đó chết, thì uổng phí hết !!! Góc ném của mày từ phía sau gò đá không trống bằng góc của tao ở bên mé sông, nên tao sẽ dùng lựu, mảnh kim loại sát thương sẽ đạt hiệu quả cao hơn!!! “
…
Lâm im lặng không thể cãi được logic hoàn hảo đó. Hắn biếy tính toán của Đại Ca đã đạt đến mức vẹn toàn rồi!
Chỉ là, Hắn lo nghĩ rằng….. góc ném lựu đạn của Đại Ca rất dễ bị vướng phải các nàng con gái, vướng phải Trúc Vân….!!! Vì bên bờ sông chính là địa điểm hoan dâm ưa thích của lũ cướp mà!!!……
…
Cửu Nhạn cũng biết rõ điều lo lắng trong đầu thằng nhóc Lâm, nhưng y đè nát nó bằng giọng quyết liệt:
“Bớt lo nghĩ đi!!! Nếu không dạn tay, nếu chỉ cần chậm một nhịp thôi….là hư hết!!! Kế hoạch được thực hiện chính xác rồi, sau đó còn phải tuỳ cơ ứng biến theo tình hình nữa mà!!!! Mày ngồi đó lo lắng an nguy của đám con gái nhiều quá thì sẽ chùn tay, chết sạch cả đám đó Lâm!!!!! “
…
Lâm trầm mặc gật đầu. Phải có gan, phải làm liều, mới mong thành công được!!! Hai đánh hai mươi sáu: chuyện này không phải chuyện chơi, hắn không được phép sai sót gì hết!!! Ra tay cho quyết đoán cho gãy gọn, rồi tính tiếp!!!!!! Lâm cắn răn để chỉnh đốn ý chí và suy nghĩ của mình……
…
“Gần trưa rồi. Giờ tao đi xuống hạ lưu rồi vượt sông. Mày lo chuẩn bị bẫy nghi binh, bao bọc vũ khí cho kỹ đi. Cởi bớt quần áo ra để bơi cho dễ. Quan sát động tĩnh trong trại, có gì gọi báo cho tao… Nhớ, có chuyện gì cũng phải mặc kệ!!!!!!!!!!! “
Cửu Nhạn răn đe hắn lần nữa – y nhìn ra ánh mắt bồn chồn của Lâm đã chan chứa quá nhiều âu lo thương nhớ rồi………
Y kết thúc: “Thành hay bại là ở đợt đầu tiên đó. Nếu thuốc mê có vấn đề, hoặc nếu mày ra tay không khớp thời điểm, là tao chết trước!!! “
…
Lâm và Cửu Nhạn cùng canh chỉnh đồng hồ trên điện thoại cho khớp nhau, rồi hẹn rung báo thức vào lúc 9 giờ tối.
Xong. Cửu Nhạn xuống khỏi ngọn đồi. Bắt đầu men theo bờ sông đi xuống phía hạ lưu. Y vừa lẩn khuất vừa quan sát, luồn đi trong các lùm cây mà từ từ biến mất khỏi tầm mắt Lâm….
Lâm ở lại trên đồi, hắn xem xét lại chỗ chất khí gây mê “Hơi Thở Của Quỷ” thêm lần nữa, rồi bắt đầu đi gom những hòn đá nhỏ xung quanh….. Hắn cố tập trung vào việc, cắn răng không cầm ống nhòm lên nhìn sang trại cướp, không nghĩ về cảnh tượng khi Trúc Vân bị lôi ra thế chỗ Hoàng Lan…
…
Buổi trưa dần đứng bóng trên mặt sông. Nước bốc hơi lên không làm tan được cái ngột ngạt của ánh mặt trời đổ lửa. Bọn cướp giờ đang thoải mái nghỉ ngơi, chưa hề biết rằng đêm nay sẽ có rất nhiều máu tanh phải đổ xuống trong trại của chúng………..
…
Lâm rút toàn bộ chất khí “Hơi Thở Của Quỷ” vào hai chai thuỷ tinh, nén chặt lại và bịt kín kỹ càng. Đây chính là hai cái “ngòi nổ” tiên phong của trận đánh.
Hắn gom rất nhiều đá vụn nhỏ xung quanh quả đồi, vừa cẩn thận bố trí thành đống bên sườn đồi, vừa liên tục quan sát trại cướp qua ống nhòm, để chắc chắn là không ai phát hiện ra hoạt động của hắn.
Khi đã sắp xếp xong cái bẫy dùng để đánh lạc hướng này xong…, Lâm lại quay sang chia sáu khối thuốc nổ TNT ra làm hai phần: một phần mang theo để tập kích, một phần dùng để kích hoạt cái bẫy… Hắn tính toán độ dài dây cháy chậm cho đúng với lượng thời gian trong kế hoạch, rồi bắt đầu nối dây, lắp kíp nổ, quấn vải bọc……
Lâm làm việc tập trung và kỹ lưỡng suốt giờ trưa. Hắn cố lái đầu óc mình ra khỏi cảnh tượng hành dâm tập thể đang lên đến cao trào ở bên kia sông….
…
Ở trong trại, Kiên đã hiếp Hoàng Lan bốn chập liên tiếp rồi: hiếp trên bến thuyền; hiếp xuống tới dưới nước; vớt lên – mang về lán trại hiếp nữa; và cuối cùng: lúc này nó đang hiếp nàng trên một tảng đá lớn ở nơi giáp ranh của lán trại với cây rừng …..
Đã dày vò thân thể của nàng “đệ nhất mỹ nhân” đến rách nát tả tơi, đã bắn tinh vào lồn vào miệng nàng mấy lượt…. ; nên con chó điên không còn nhiều hứng thú hành dâm nữa… Nó bắt đầu “chơi”, bắt đầu phá nhiều hơn là thưởng thức….
Nó cho phép một thằng đệ ra chơi cùng với nó, thằng Hưng – chính cái thằng đã thắng giải trong trò “quất dây nịt chính xác” đêm qua….
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Buôn người |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Sextoy, Truyện bóp vú, Truyện người lớn, Truyện sex bạo dâm, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex mạnh, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 26/06/2017 12:38 (GMT+7) |