Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 - Dịch giả Meode

Phần 10

– Haha… Tống công tử có bản lĩnh thực thâu hương thiết ngọc sự khá cao thâm a…

Tống Thanh Thư mới vừa ôm Lý Nguyên Chỉ nhảy ra khỏi tường vây Trương Phủ, thì bên tai liền truyền đến giọng nói âm u của một nữ nhân, hai người giật mình sợ hãi quay đầu nhìn lại.

Lý Nguyên Chỉ bị Tống Thanh Thư ôm chặt vào trong ngực, hai bầu vú căng tròn của nàng bị ép tới bẹt ra, trong lòng nàng đang vô cùng quẫn bách, thì nghe được tiếng nói này nên cuống quít từ trong lòng Tống Thanh Thư nhảy xuống.

Tống Thanh Thư để Lý Nguyên Chỉ đến phía sau lưng mình, hắn ngẩng đầu nhìn lại, đập vào mắt là một đại mỹ nhân ước chừng hơn ba mươi tuổi, bộ váy áo kia màu đen như là trong suốt phủ ở trên người, đem toàn bộ đường cong thân thể nàng hoàn toàn triển lộ ra, cặp vú đầy đặn cao cao nhô lên, cái yếm tơ dệt bao vây lấy hai bầu vú tròn chống đầy lên có chút lay động theo bước chân, cái loại như ẩn như hiện này tươi đẹp, so trần trụi thì mê người gấp bội, xuyên thấu qua ánh trăng khinh bạc, có thể gặp thấy bên dưới hạ thể nàng cái tiểu nội khố bé nhỏ, hai bên tơ mỏng mang dán lên tại bên xương hông, phần dưới bao vây lấy cái gò mu hình thành một chữ V khiêu gợi, dùng để che chắn nơi thần bí ẩn mật…

Còn có mấy người phân tán ở bốn phía, tựa như ngăn cản trên đường đi.

Cảm giác được toàn thân Tống Thanh Thư kình khí dày đặc, đại mỹ nhân cười nói:

– Tống công tử chớ hiểu lầm, chúng ta tuyệt không ác ý, chỉ là muốn cùng các hạ trao đổi chút.

– Nếu như tại hạ không muốn trao đổi thì sao đây?

Tống Thanh Thư đoán không ra lai lịch mấy người này, xem bộ dáng bọn họ, võ công tuy rằng không tính là tuyệt đỉnh, nhưng tựa hồ cũng không kém gì những cao thủ trong Bảo Vương phủ nuôi dưỡng, hắn hiện tại đang mang theo Lý Nguyên Chỉ bên người, nếu là thật giao đấu với nhau, e rằng sẽ vướng tay vướng chân.

– Tống công tử võ công cao cường, tới lui tự nhiên, chúng ta dù muốn cũng không giữ được, chỉ là nếu như buộc phải giao đấu, sẽ làm kinh động đến Trương Triệu Trọng thậm chí thủ hạ cao thủ của Bảo thân vương, bọn họ nhìn thấy đường đường một Khâm sai đại thần nhưng nửa đêm lại chạy đến quý phủ của quan chức ôm một cô nương đi ra ngoài, chuyện lan truyền ra ngoài, đối với danh tiếng công tử sợ rằng hỏng mất.

Đại mỹ nhân cười khanh khách nói, tuy rằng mỗi tiếng đều nghe kiều mị êm tai, nhưng trong giọng nói đầy tâm ý uy hiếp, làm thế nào cũng không che lấp được.

– Cười phong tao đến như thế, vừa nhìn thì biết ngay là một nữ nhân không lương thiện rồi.

Đại mỹ nhân nghe Lý Nguyên Chỉ nói lời khó nghe, cho nên ánh mắt nhìn Lý Nguyên Chỉ không có gì tốt, tức đến giận sôi lên, thường ngày nàng dùng ngữ khí liêu hồn câu phách này nói chuyện cùng nam nhân, luôn thuận buồm xuôi gió, hôm nay lại bị một cô nương nói lời châm chọc, lúc này lại không tốt phản ứng, trên khuôn mặt tươi cười liền tối đen lại.

Tống Thanh Thư vừa phòng bị đại mỹ nhân đột nhiên có thể ra tay với Lý Nguyên, vừa cười nói:

– Phu nhân diễm lệ như vậy, thì tất nhiên phong nhã rồi, tại hạ đúng là bỗng nhiên lại có hứng thú cùng phu nhân tâm sự.

Trước mắt đại mỹ nhân tóc đã búi cao, vừa nhìn thì biết đã là thê phụ.

Đại mỹ nhân lúc này mới đổi giận thành vui, mặt mày tươi xinh nói:

– Tống công tử quả nhiên hào khí, tại đây nói chuyện không tiện, xin mời đi theo ta.

Nói xong liền xoay người hướng về phía xa xa đi đến.

Lúc nàng xoay người, từ phía sau nhìn tới, ánh trăng vành vạnh xuyên thấu qua bộ y phục mỏng manh làm cho cơ hồ toàn thân nàng trần trụi, bên trong làn tơ mỏng cái tiểu nội khố đang lâm hỏm vào rãnh mông, toàn bộ hai cái mông thịt bộc lộ ra, cặp đùi đẹp thon dài cũng cùng một chỗ giao nhau ngay ngã ba mờ ảo…

Tống Thanh Thư thấy vậy đang muốn đi sát gần theo sau, thì bị Lý Nguyên Chỉ kéo giật cánh tay lại:

– Tống đại ca, bọn họ không rõ lai lịch, cẩn thận coi chừng cạm bẫy.

Vỗ vỗ mu bàn tay Lý Nguyên Chỉ, Tống Thanh Thư khẽ nói:

– Ta cảm thấy bọn họ không có ác ý gì, yên tâm đi… lấy võ công của ta, bọn họ không giữ được chúng ta lại đâu.

– Phu nhân giờ có thể nói chưa?

Đi tới trước một tòa nhà bỏ hoang, Tống Thanh Thư kéo Lý Nguyên Chỉ đứng lại, không bước vào bên trong.

– Đường nhiên là có thể, có điều…

Đại mỹ nhân gật đầu cười, đột nhiên xòe bàn tay hóa thành chưởng nhanh như chớp công tới trước người Tống Thanh Thư.

– Nhưng trước tiên ta cần phải thử xem Tông công tử có phải là hữu danh hay không cái đã…

Tống Thanh Thư thấy một đôi tay bạch ngọc biến chuyển như độc xà tấn công đến, ánh mắt ngưng lại, trực tiếp một chưởng bổ ra, muốn dùng nội lực bức nàng thối lui, vậy mà hai tay đối phương phảng phất như là không có xương vậy, trái lại lập tức cuốn lấy bàn tay của hắn, dọc theo cánh tay uốn lượn hướng lên trên, hai trảo rất nhanh liền chụp tới cần cổ Tống Thanh Thư.

– Xem ra võ công của Tống công tử chỉ là hư danh mà thôi…

Đại mỹ nhân cười nói dịu dàng, trong mắt khó nén vẻ thất vọng.

Tống Thanh Thư bả vai run lên, đại mỹ nhân liền cảm thấy hai tay một luồng nội lực phản chấn truyền đến, hai tay cũng lại không cầm nổi, đang muốn rút lui nhanh, nhưng một bên bầu vú đã tê rần, thì ra Tống Thanh Thư bị nàng cuốn lấy cánh tay, nhân cơ hội hướng về trước điểm tới, lập tức điểm ngay huyệt Nhũ Trung của nàng.

Thầm mắng một tiếng hạ lưu, đại mỹ nhân cười nói:

– Tống công tử quả nhiên là quân tử tiếc hoa, rõ ràng điểm trúng đại huyệt của ta, nhưng không đành lòng nặng tay.

Vừa nói một bên vừa ngăn lại nhóm người của mình đang muốn xông lên ứng cứu.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên nhìn nàng, giang hồ hiệp nữ bình thường nếu bị điểm trúng huyệt Nhũ Trung, chắc chắn đã sớm mắng rủa ầm lên, tuy rằng vừa rồi hắn cũng không phải là có ý định điểm vào bầu vú của nàng, chỉ là thuận thế theo chiều tay, thấy nàng sơ lược, Tống Thanh Thư cũng không ngu ngốc mà tiếp tục xoắn xuýt về vấn đề này:

– Thì ra phu nhân là người của Thần Long giáo… thật là thất kính… thất kính.

Đại mỹ nhân trên mặt nổi lên kinh ngạc:

– Làm sao ngươi biết?

– Chiêu Kim Xà Triền Ti Thủ, đặc thù rõ ràng của Thần Long giáo, rất khó khiến người không nhận ra.

Tống Thanh Thư khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng vỗ một cái trong tay của Lý Nguyên Chỉ, mượn trong tay nàng vỏ kiếm điểm tới giải khai huyệt đạo của đại mỹ nhân.

– Nếu như tại hạ đoán không sai, phu nhân nhất định là phu nhân giáo chủ Thần Long giáo, vị có vóc người cao gầy chắc là Bàn Đầu Đà, vị này hình thể phúc hậu hẳn là Sấu Đầu Đà, còn còn lại mấy vị xin thứ lỗi tại hạ tai mắt vụng về, không nhận ra hết…

Tô Thuyên âm thầm xoa xoa trên bầu vú, nghe vậy cười nói:

– Tống công tử thực sự là mắt sáng như đuốc, bình thường mọi người đều lẫn lộn hình dáng mập gầy của nhị tôn giả, không nghĩ tới công tử lại biết rõ ràng.

Lúc này trong lòng Tô Thuyên bay lên một chút hàn khí, có tin nói Hoàng Đế Khang Hy phái Tống Thanh Thư thành lập Niêm Can Xử, phụ trách do thám tin tức giang hồ thiên hạ, thành lập mới chưa có bao nhiêu thời gian, đã đem tình huống Thần Long giáo mò ra rõ ràng như vậy.

– Nếu như tại hạ nhớ không lầm, năm ngoái tại hạ đã từng giao thủ với Hồng giáo chủ.

Tống Thanh Thư nhìn thẳng vào đôi mắt Tô Thuyên.

– Nhắc thế là nói Thần Long giáo cùng tại hạ là kẻ địch chứ không phải bạn, không biết lần này Hồng phu nhân tìm tại hạ có gì chỉ giáo?

– Tống công tử cứ trêu đùa, việc lần trước chỉ là hiểu lầm, sau khi Giáo Chủ cùng công tử giao thủ trở về Thần Long đảo, tán thưởng công tử không ngớt, thường xuyên ở trước ta nói công tử niên kỷ còn trẻ, mà có thể luyện thành một thân bản lĩnh cao cường như vậy.

Nghe được Tô Thuyên cười nói, giáo chúng Thần sắc mặt quái lạ, nghĩ thầm: ‘Lần trước bị thương ở dưới tay Tống Thanh Thư trước mặt thủ hạ, Giáo Chủ coi đây là chuyện vô cùng nhục nhã, khi trở lại Thần Long đảo liền bế quan luyện công, nào giống như Hồng phu nhân nói như vậy đâu…

Tống Thanh Thư cũng đã nhìn quen loại người nói dối sắc mặt không thay đổi, nên cũng không đem Tô Thuyên để ở trong lòng, nghe vậy cười nói:

– Nếu Hồng phu nhân không còn chuyện khác, thì tại hạ xin được rời đi…

Nói xong liền che chở cho Lý Nguyên Chỉ, xoay người đi ra.

– Chờ đã…

Tô Thuyên quýnh lên, thật vất vả tìm có cơ hội tiếp xúc với Tống Thanh Thư, sao có thể để cho hắn đi như thế.

– Không biết Tống công tử có biết được, bản thân đang đại họa lâm đầu thọ địch?

– Tuy rằng biết rõ Hồng phu nhân là cố ý lấy chi ngữ kinh thế hãi tục để lôi kéo sự chú ý của tại hạ, nhưng không thể không nói, phu nhân đã thành công, hãy nói chi tiết một chút.

Tống Thanh Thư dừng bước lại, quay đầu lại nhìn Tô Thuyên.

Tô Thuyên cũng không vội giải thích, trái lại mở miệng hỏi:

– Khang Hy cùng Hoằng Lịch mâu thuẫn từ lâu không phải là bí mật gì, ngươi có thừa nhận hay không?

– Tại hạ hiện tại thân là Khâm sai đại thần, có mấy lời cũng không thể tùy tiện nói lung tung.

Tống Thanh Thư cũng không có trực tiếp trả lời, có điều trong ý tứ lời nói song phương đều rõ ràng trong lòng.

Tô Thuyên hiểu ý mỉm cười:

– Ngươi thân là ái tướng tâm phúc Khang Hi, giờ lại sâu hãm trong địa bàn Hoằng Lịch, nếu ta là Hoằng Lịch, nhất định sẽ không buông tha cho ngươi.

Tống Thanh Thư cũng không phản đối, nghĩ thầm Khang Hy đang nghĩ biện pháp tránh khỏi mâu thuẫn giữa hai người trước thời gian bạo phát, Hoằng Lịch bên kia làm sao không biết, đối với một Khâm sai đại thần động thủ, không phải là khiến cho Khang Hi cùng lão khai chiến ngay bây giờ sao.

– Vừa vặn chúng ta gần đây biết được Hoằng Lịch đang có mưu đồ nhằm vào Thần Long giáo, nếu chúng ta có cùng chung kẻ địch, sao không tạm thời thành bẵng hữu?

Giọng nói của Tô Thuyên bây giờ nhu lại mị, rất ngọt ngào thực cốt tâm ý, ngay như Lý Nguyên Chỉ là thân nữ nhân cũng không nhịn được xiêu lòng, còn muốn thay thế Tống Thanh Thư đồng ý.

“Mị Công? Chẳng lẽ Thần Long giáo cũng có loại công pháp này sao.”

Tống Thanh Thư tu luyện Hoan Hỉ Thiện pháp, đương nhiên đối với các loại pháp môn tương quan rất nhạy cảm, hắn cưỡng chế trong lòng nghi hoặc, mở miệng nói:

– Cùng với Hồng phu nhân thiên kiều bách mị như vậy làm bằng hữu, tại hạ tự nhiên là cầu còn cũng không được, chỉ là không biết Hồng phu nhân muốn tại hạ làm những gì?

Tống Thanh Thư trong lòng rõ ràng, Thần Long giáo tìm tới chính mình, tất nhiên là mình có chỗ để bọn họ lợi dụng.

– Nếu chúng ta là bằng hữu, như vậy bằng hữu cùng nhau hỗ trợ thì không có vấn đề gì lớn lao.

Tô Thuyên sóng mắt dịu dàng, nói tiếp.

– Ta muốn Tống công tử ra sức giúp chúng ta một chút, tra ra Hoằng Lịch đối với Thần Long giáo đến tột cùng âm mưu gì?

Tô Thuyên đối với chuyện này cũng là bất đắc dĩ, Hoằng Lịch cùng Hạ Thanh Thanh thương nghị về vấn đề Thần Long giáo, chính là việc cơ mật tối cao của Bảo thân vương phủ, biết chuyện không vượt qua năm người, người Thần Long giáo bên trong tuy rằng lặng lẽ kèm sát quan chức trong Bảo vương phủ, nhưng bọn họ đều đối với việc này lại không biết gì cả.

Tô Thuyên lo lắng cứ thăm dò quan chức kiểu như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ đánh rắn động cỏ, cho nên liền nghĩ đến Tống Thanh Thư tên tiểu tử Khâm sai đại thần này.

“Vừa vặn đúng dịp…”

Tống Thanh Thư trong đầu linh quang lóe lên, vừa suy nghĩ vừa nói lên.

– Triều đình kỳ thực cũng đang điều tra về chuyện này.

– Thật không?

Tô Thuyên trong lòng bộc phát khả nghi.

– Lấy thế lực của Thần Long giáo ở Liêu Đông, vậy có thể điều tra được chưởng môn Điền Quy Nông của Thiên Long môn bị Bảo thân vương giam ở đâu không?

Dần dần một kế hoạch to gan ở trong đầu Tống Thanh Thư hình thành.

– Cứ nói nghe qua thử xem…

Tô Thuyên nói.

– Thực không dám giấu giếm, Điền Quy Nông là mật thám của triều đình, triều đình phái hắn ẩn núp ở Liêu Đông đã nhiều năm, rất vất vả mới được Hoằng Lịch thu làm thủ hạ thân tín, nhưng vừa rồi bị bại lộ thân phận, hắn nắm được tin tức quan trọng chưa kịp truyền về triều đình, thì đã bị Hoằng Lịch hạ gục nghiêm hình tra tấn.

Tống Thanh Thư nói ra một cách sòng phẳng.

– Lần này hoàng thượng phái tại hạ làm Khâm sai đại thần, kỳ thực còn có một nhiệm vụ bí mật chính là cứu viện Điền Quy Nông, tin tức mà Hồng phu nhân muốn thăm dò, chắc chắn là Điền Quy Nông biết rõ.

Tống Thanh Thư lời nói chân thật đến mức Tô Thuyên cũng bị mê hoặc, nàng quay đầu lại nhìn Lục Cao Hiên ra hiệu, Lục Cao Hiên hiểu ý liền đến bên cạnh nàng thấp giọng nói:

– Theo tin tức người của chúng ta nắm được, Điền Quy Nông bởi vì ngày trước ở Sơn Hải quan có cùng Tống Thanh Thư bí mật tiếp xúc, cho nên Hoằng Lịch hoài nghi…

Tô Thuyên sau khi nắm chắc trong lòng, khẽ mỉm cười, lộ ra hàm răng trắng đều tăm tắp:

– Vậy là ý của Tống công tử muốn là nhớ chúng ta giúp ngươi cứu Điền Quy Nông ra?

Tống Thanh Thư đáp:

– Hồng phu nhân nói quá lời, cứu Điền Quy Nông cũng như giúp cho Thần Long giáo, hơn nữa giữa tại hạ và Hồng phu nhân nếu đã là bằng hữu, giúp đỡ lẫn nhau thì có cái gì không được?

– Nhưng tại sao ta lại có một loại cảm giác là đi kiếm tiền giùm cho ngươi đây.

Tô Thuyên mị nhãn như tơ lườm Tống Thanh Thư một chút, cười duyên nói.

– Được rồi, nhưng Bảo thân vương phủ thủ vệ nghiêm ngặt, cứu người là một chuyện cần phải bàn bạc kỹ càng.

– Đó là đương nhiên, xông thẳng vào thì không được, chúng ta phải tính toán cẩn thận.

Tống Thanh Thư đột nhiên biến sắc, nhìn ra xa xa góc đường nói nhanh.

– Có người đến…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Truyện cổ trang, Truyện NTR, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex ngoại tình
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng