Song Nhi tâm tình bị hắn làm cho đong đưa, hai bầu vú vú tê dại ngứa nhột không thôi, Tống Thanh Thư thì dâm hứng càng tăng, hắn đem đầu lưỡi chống đỡ ngăn chặn đầu vú, ở phía trên đỉnh đầu lượn vòng liếm láp lấy, thỉnh thoảng còn dùng hàm răng cắn núm vú nhẹ nhàng ma sát vài cái, bàn tay phía bên bầu vú bên kia thì dùng hai đầu ngón tay kẹp lấy đầu vú vo tròn.
Hai đầu núm vú của Song Nhi bị hắn bú mút liếm láp, tay thì văn vê nắn bóp, hai đầu núm vú châu tròn khéo léo dần dần đỉnh trướng lên, hắn lại đổi bên trên đầu núm vú liếm láp.
Hai bầu vú của Song Nhi vốn đã là no đủ, qua Tống Thanh Thư bú hút kích thích, rất nhanh chóng bành trướng so với nguyên bản càng thêm đầy đặn, quầng vú phấn hồng nhanh chóng hướng chung quanh khuếch tán, hai đầu núm vú khéo léo núm từ màu hồng phấn chuyển biến thành màu đỏ tươi, Song Nhi hô hấp dồn dập thở hổn hển…
Trải qua không ngừng nỗ lực, Song Nhi bây giờ tóc mây tán loạn, hô hấp cũng biến thành phập phồng, Tống Thanh Thư thỏa mãn nhìn chiến công trước mắt của mình.
– Đào Hồng, Lục Liễu các nàng còn ở bên ngoài a.
Song Nhi thầm than ạ, một bên chống đối bàn tay của Tống Thanh Thư đang duỗi xuống âm hộ mình, một bên hạ thấp giọng cảnh cáo nói.
– Này có quan hệ gì.
Tống Thanh Thư lộ ra một tia nụ cười quỷ bí, đến gần ở lỗ tai Song Nhi thổi một tia nhiệt khí.
– Hơn nữa như vậy càng thêm thích thú…
Không biết là lỗ tai mẫn cảm, hay là nghe rõ ràng ý nghĩ của Tống Thanh Thư, Song Nhi chỉ cảm thấy bên dưới âm đạo của mình run lên, cửa miệng âm đạo như là nhíu lại dĩ nhiên dịch nhờn đã tiết ra bên ngoài, trong lòng có một luồng kích thích không tên…
– Không được, Tống đại ca… hạ lưu.
Song Nhi hàm răng khẽ cắn, gắt một cái.
– Chuyện giao hoan của nam nữ, sao có thể nói là hạ lưu đây.
Tống Thanh Thư thấy nàng từ bỏ chống lại, làm gì mà không thừa thắng xông lên.
Song Nhi đầy mặt đỏ ửng, rất nhanh một đôi môi cực nóng dính vào làn da non mềm của nàng, thẳng xuống đến cái gò mu cao cao nổi lên, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng hôn lên cái âm hộ, Song Nhi như bị thiểm lôi, run rẩy lấy nhô lên cái mông mình…
Tống Thanh Thư khẽ liếm lên trên lông mu của nàng, rồi mới là âm hạch, tiếp theo tách ra hai mép trong âm hộ, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm liếm trở lại hạt âm hạch hồng nhuận nhô cao, khiến cho nàng toàn thân kịch liệt run rẩy.
Tống Thanh Thư dùng răng nhẹ nhay lấy âm hạch của nàng, đầu lưỡi tận tình nhúc nhích quấn lấy đầu âm hạch, tiếp theo Tống Thanh Thư lại dùng đầu lưỡi tại trong cái khe hở âm hộ qua lại cạo động, hai mép ngoài âm hộ, dọc theo thành trong khe hở âm hộ, âm hạch và miệng âm đạo đều bị đầu lưỡi Tống Thanh Thư khiêu khích, thân thể yêu kiều không ngừng run run vặn vẹo, bộ ngực sữa kịch liệt phập phồng, mặt mũi tràn đầy tinh hồng, thở dốc không thôi.
Tống Thanh Thư hai tay tách ra hai mép trong âm hộ, đầu lưỡi đẩy đến cửa động khẩu đào nguyên nhỏ hẹp kia, đến bên trong âm đạo mới duỗi lưỡi ra, lúc này Song Nhi lo âu nhìn qua bên ngoài, nàng bảo vệ một đạo phòng tuyến cuối cùng, thái độ kiên quyết nói khẽ:
– Chỉ có thể tiện nghi Tống đại ca đến mức như thế này thôi, lại… nếu… nếu đưa cái kia vào… thì Đào Hồng, Liễu Lục nhất định sẽ phát hiện.
Nhìn dáng dấp Song Nhi muốn cự lại còn nghênh e thẹn, Tống Thanh Thư cảm thấy cả người khô nóng đến lợi hại, miệng nàng tuy nói như thế, nhưng lại đem cái mông trắng ưỡn lên, để đầu lưỡi của hắn thuận tiện hành động lên trên cái âm hộ của mình, đầu lưỡi Tống Thanh Thư khu tam giác âm hộ của nàng không ngừng đảo quanh, một lát sau, dịch nhờn trong âm đạo Song Nhi dịch tiết ra càng nhiều, hai chân cũng không ngừng chuyển hướng, thân thể yêu kiều cũng kịch liệt vặn vẹo lên, Tống Thanh Thư biết rõ nàng đã bị mình nâng lên dục vọng cao cao, bất quá nàng vẫn còn kiên trì thái độ của mình, lúc này dưới háng Tống Thanh Thư lộ ra cây dương vật to lớn đang cương cứng nổi đầy gân xanh, đối với Song Nhi không thể cậy dùng sức mạnh, nên hắn đành dỗ ngọt đòi hỏi nói:
– Thiếu phu nhân… nhìn xem tại hạ hiện tại bộ dáng này, thương xót tại hạ đi, cam đoan động tác sẽ nhẹ chút, lúc đó thiếu phu nhân đừng lên tiếng rên là tốt rồi…
Song Nhi ánh mắt dư quang mặt đỏ tới mang tai, lẩm bẩm nói:
– Đến lúc đó… muội sẽ không nhịn được…
Tống Thanh Thư thấy nàng khẩu phong buông lỏng, đại hỷ liền vội vàng nói:
– Thiếu phu nhân không sao đâu, nếu như thiếu phu nhân lo lắng không nhịn được, cất lên tiếng làm cho hai nha hoàn chạy đến, dựa vào thân pháp của tại hạ, trước khi các nàng thấy rõ trước, thì tại hạ đã điểm huyệt ngủ các nàng rồi, làm sao các nàng phát hiện được.
– Vậy bây giờ Tống đại ca đi điểm huyệt đi…
Nói xong câu đó, Song Nhi mắc cỡ vùi đầu đến trong gối.
Tống Thanh Thư thấy nàng hai tay không còn phòng bị thì biết trong lòng nàng đã đáp ứng, làm gì mà còn cam lòng rời khỏi cái giường đi ra ngoài, trực tiếp vươn mình ép tới, quy đầu dương vật nhanh chóng chen vào cửa miệng âm đạo nàng. – Ưm…
Song Nhi cả người run lên, Tống Thanh Thư thở dài một hơi, cảm khái nói:
– Thiếu phu nhân… làm sao lúc nào trong đó cũng trơn trượt ướt đẫm vậy?
Song Nhi một đôi mắt đẹp lườm hắn một cái, cắn chặt môi, cố nén không phát ra âm thanh.
Một lát sau, trong phòng yên tĩnh có thêm rõ ràng tiếng hít thở cùng với tiếng rên ngọt ngào ở cổ họng, Tống Thanh Thư hôn một lên hai má Song Nhi, trở nên hơi khàn giọng:
– Thiếu phu nhân, có biết cái giọng mũi rên rỉ của thiếu phu nhân hấp dẫn chết người đến cỡ nào không?
– Tống đại ca bại hoại này, hại chết muội rồi.
Song Nhi lúc này biết mình bất giác đã phát ra tiếng rên rồi, thấy bên ngoài cửa cũng không có động tĩnh gì của Đào Hồng Lục Liễu, mới thở phào nhẹ nhõm.
– Hay là sau này thiếu phu nhân sắp xếp hai người bọn họ đến một gian phòng khác cách xa gian phòng này đi.
– Các nàng cùng muội có cảm tình rất tốt, gian phòng của các nàng gần đây là để muội tùy tiện lúc nào gọi các nàng sai bảo cũng được, bây giờ tự nhiên chuyển tới phòng khác xa hơn, sẽ khiến cho các nàng hoài nghi.
Song Nhi trong cuối cùng cũng còn có một tia lý trí tồn tại, nàng biết nếu không có hai cái nha hoàn kề cận bên mình, sau này Tống Thanh Thư sẽ không còn điều kiêng kị gì, chính mình thế là thường xuyên gặp xui xẻo với hắn.
– Không cho hai nha đầu đó chuyển đi?
Bị Song Nhi tựa như nhìn thấu kế vặt của mình, Tống Thanh Thư có chút thẹn quá thành giận.
– Tốt lắm, tại hạ sẽ làm cho các nàng chạy tới xem dáng dấp chủ nhân của mình lúc này.
Nói xong phần eo chìm xuống, động tác đâm thọc dương vật vào trong âm đạo Song Nhi thêm mạnh lên.
…
Vào lúc này Song Nhi và Tống Thanh Thư nào có biết ở bên gian phòng sát vách hai nha hoàn đang lăn lộn khó chịu.
Liễu Lục nói:
– Hừ… hừ… thiếu phu nhân cùng Tông đại nhân làm khổ người muốn chết á, ta làm thế nào nuốt trôi được!
Đào Hồng nói:
– Bây giờ Vi tước gia đã chết rồi, chúng ta tìm đâu ra cái đó để an ủi bây giờ đây…
Nguyên lai là lúc Vi Tiểu Bảo còn sống, hắn cũng đã lén lút vụng trộm cùng với hai nha hoàn này mà không một ai hay biết, lâu nay thửa ruộng khô cằn của hai nàng bị bỏ hoang không ai cày cấy, thử hỏi Tống Thanh Thư và Song Nhi cứ âu yếm để cho hai nàng mắt thấy tai nghe thì làm sao mà chịu được?
Liễu Lục nhãn châu chuyển động, sinh ra kế sách, cười nói:
– Đào Hồng trên người của ngươi vẫn được đấy.
Đào Hồng ngạc nhiên nói:
– Hừ… nói bậy, trên người của ta có được gì?
Liễu Lục cười hì hì nói:
– Có đấy, chỉ là ngươi có nguyện ý hay không mà thôi.
Đào Hồng nói:
– Vậy ngươi nói ra thử xem.
Liễu Lục mị nhãn vừa chuyển, đầu tựa vào trong lòng Đào Hồng, lấy mặt mình cọ vào bộ ngực cao cao của nàng, cái mũi nhẹ nhàng khoan khoái ngửi mùi thơm từ hai bầu vú của Đào Hồng.
Cảm thấy miệng mũi Liễu Lục phà ra hơi thở ấm áp, xuyên thấu qua làn vải thấu đến da thịt trên ngực, hai bầu vú tròn hơi tê dại, hai má Đào Hồng ửng đỏ sẵng giọng:
– Nha đầu chết tiệt kia, ngươi làm chuyện khùng điên…
Liễu Lục cười khanh khách nói:
– Ngươi vừa rồi cũng sờ cái mông của người ta vậy…
Liễu Lục thừa dịp Đào Hồng do dự một lát, thân thể mềm mại thuận thế đem Đào Hồng áp dưới thân thể, nàng dán chặt trên trên người Đào Hồng, hai nàng vui cười đùa giỡn nháo nhào một hồi thì đem giường chiếu làm thành một mảnh hỗn độn, mà y phục của hai người cũng đã xốc xếch, hở ngực lộ vú, hai mái tóc tán loạn, trâm cài đầu rớt ra, chỉ thấy Liễu Lục ở trên cao, Đào Hồng nằm bên dưới, hai đôi bầu vú hai nàng vú trắng bóng đè ép lẫn nhau, biến ảo ra các loại hình thái, đẹp không sao tả xiết, còn váy áo thì bị nhấc lên hơn phân nửa, hai cặp đùi đẹp đường cong ôn nhu ngọc nhuận quấn quýt lẫn nhau…
…
Nhìn Liễu Lục khé mở ra đôi môi xuân ý gợn sóng trên khuôn mặt nhỏ nhắn, Đào Hồng đem đôi tay chế trụ trên gáy Liễu Lục, rồi kéo đến trước mặt, đối với cái miệng hồng diễm của Liễu Lục hôn tới, ngay tức khắc hai đôi môi ái ân, trao đổi hương vị nước bọt, hai đầu lưỡi phấn nộn quấn quýt lẫn nhau, tựa như hai con linh xà giao phối, hai cái lưỡi bú mút chỉ trong chốc lát, Đào Hồng đã cảm thấy hai đầu núm vú của Liễu Lục đã săn cương lên, cứng rắn chạm trên bộ ngực của mình, cả hai hồ nháo đã cầm giữ không được, cùng hư loan giả phượng ôm nhau thật chặt…
Hai cặp vú màu mỡ tròn trịa, hai cặp đầu núm cũng đụng nhau ma sát, hai người si mê say sưa ôm hôn, thân thể của nữ nhân mặc dù không hùng tráng vĩ ngạn như nam tử, nhưng lại dịu dàng trơn trượt, gọi người say ngã trong đó, hai nàng lẫn nhau bị đối phương hấp dẫn, lại lần nữa hai cặp môi quấn quýt kịch liệt.
…
Hai nàng giờ đây đầu thuận thế xoay ngược lại với nhau, nâng lên cái nảy nở của Đào Hồng, đầu lưỡi Liễu Lục câu động, đầu tiên là mút lấy những giọt dịch nhờn đọng tại cửa miệng âm đạo nuốt vào trong miệng, rồi thổi hàm mút vào hai mảnh mép nhỏ âm hộ, càng dẫn ra từ miệng âm đạo nhiều dịch nhờn nước.
Đào Hồng cả người tê dại đâu còn có khí lực đẩy nha đầu kia ra, hai mắt cũng tỏa sáng, khí trước mắt là hai mảnh thịt mông phì nộn trắng đẹp, lệch dưới khe mông đít là lỗ hậu môn đỏ tươi phấn nộn, thì ra là Liễu Lục lên cơn động tình liền xoay đầu, đem hạ thể của mình đưa tới trước miệng của Đào Hồng, gặp tận dụng thời cơ, lúc này gậy ông đập lưng ông, Đào Hồng cũng liền dùng đầu lưỡi liếm lên dọc theo cái khe nứt hồng hồng của Liễu Lục, hai nàng lúc này tựa hồ đang phân cao thấp vậy, đều tự mình cuồng nhiệt bú mút lấy âm hộ của đối phương, tại bên dưới hạ thể của hai người đúng là song phượng hòa minh.
Nữ nhân một khi động tình thì không thể vãn hồi, dưới dục vọng nóng bức, hạ thể hai người đồng thời phát ra mùi vị nồng đậm hăng hăng tràn đầy khắp trong gian phòng.
…
Lúc lâu sau…
Theo một tiếng nức nở, âm hộ Đào Hồng run rẩy, sâu trong âm đạo, âm tinh hóa thành một dòng dịch nhờn lẫn bọt nước xì ra có thể so bằng với nam tử xuất tinh, những giọt âm tinh trắng mịn trào hết vào trong miệng của Liễu Lục, còn Liễu Lục thì cảm thấy sâu trong cổ tử cung một trận te dại ập đến, hoa tâm buông lỏng, âm tinh cũng thư sướng như vỡ đê trào ra.
…
Song Nhi hiểu là Tống Thanh Thư muốn bức bách mình lên tiếng rên to, để mình đáp ứng di dời phòng của hai nha hoàn kia. Nhưng nàng rõ ràng chính mình đã là một phụ nhân, thỉnh thoảng cùng hắn giao hoan như vậy đã mạo thiên nguy hiểm, nếu là để hắn trường kỳ lui tới, không hề không chế được, cuối cùng gian tình rồi sẽ bại lộ, mà chuyện như thế thì Song Nhi không muốn nhìn thấy.
Song Nhi uốn éo người, nhưng rồi chán nản từ bỏ giãy giụa, cả người không sử dụng ra được một điểm sức lực nào cả, kết quả còn tiện nghi cho hắn, làm cho nàng dường như phong tao hẩy âm đạo lên nghênh hợp với dương vật của hắn. Trong thân thể truyền đến dị dạng kích thích hưng phấn, Song Nhi lập tức đình chỉ động tác, nhưng lúc này trên người nàng, Tống Thanh Thư không có thương hương tiếc ngọc, hắn đang không ngừng rong ruổi cày cấy miệt mài…
Song Nhi thấy rõ ràng chính mình sắp không nhịn nổi muốn rên lên thành tiếng, đành đưa đưa cạnh bàn tay mình ngậm vào trong miệng, nhưng vẫn không nhịn được, liền cắn chặt vào cạnh bàn tay mình.
Tống Thanh Thư rất nhanh thấy được nàng khác thường, nhìn lại cạnh lòng bàn tay trắng như tuyết có một vòng hồng hồng dấu răng, hắn thấy đau lòng, liền vội vàng đem nàng tay lấy ra.
– Thiếu phu nhân có muốn cắn thì cứ cắn tại hạ đi.
Nói xong liền đem hai ngón tay của mình của mình duỗi đến trong miệng của Song Nhi.
Song Nhi vốn là có chút tức giận Tống Thanh Thư, thấy hắn duỗi hai ngón tay đến, liền tàn nhẫn mà cắn một cái.
– Úi…
Thanh Thư hít vào một ngụm khí lạnh, động tác cũng chậm lại.
– Thiếu phu nhân đúng là nhẫn tâm a.
– Không nhẫn tâm với Tông đại ca không được, Song Nhi hận hận nói rằng.
– Cứ kiếm cớ đến dằn vặt nhân gia.
– Vậy thiếu phu nhân muốn cắn thì cứ cắn đi.
Tống Thanh Thư trong lòng bướng bỉnh dấy lên, không để ý đến nàng đang cắn, hắn lại thêm dùng sức đẩy dương vật vào trong âm đạo nàng.
Song Nhi dùng sức cắn mấy cái, thấy hắn không có dấu hiệu nào giảm bớt sức lực, trong lòng vừa tức giận, vừa xót, nhỏ giọng hỏi:
– Tống đại ca có đau không?
– Không đau, thiếu phu nhân cứ việc cắn.
Tống Thanh Thư nghiêm mặt đáp lại.
Song Nhi chung quy vẫn không nỡ dùng sức cắn mạnh hai đầu ngón tay của hắn, chỉ cần đến lúc không nhịn được tiếng rên mới cắn nhẹ tượng trưng một cái, cắn xong chỉ lo đem hắn làm đau, vội vã duỗi ra cái lưỡi nhỏ liếm liếm lấy hai ngón tay của hắn, cuối cùng lại hóa thành đang say sưa ngậm mút hai ngón tay của hắn như là đang bú mút dương vật vậy.
Nhìn thấy cử chỉ nàng, Tống Thanh Thư trong lòng nổi lên tình nghĩa nồng đậm, hắn ôm nàng nói:
– Thiếu phu nhân, tại hạ không bắt ép thiếu phu nhân nữa…
Nói xong động tác đâm dương vật của hắn cũng hòa hoãn lại.
Song Nhi thì cũng động tình đến cực điểm, cảm nhận được Tống Thanh Thư trong lòng đối với mình thương tiếc, nàng liền phá thiên vặn vẹo cái mông, hẩy âm hộ lên như thúc dục hắn tiếp tục cày cấy trong thân thể mình như cũ…
Hiểu ý nàng, Tống Thanh Thư tiếp tục ra sức dùng cây dương vật thô dài tại trong âm đạo ấm áp Song Nhi bừa bãi mạnh mẽ đâm tới.
Từng làn khoái cảm mỹ diệu ngọt ngào mất hồn, dương vật ma sát cạo quanh vách tường âm đạo sinh ra, Song Nhi sảng khoái hai má ửng đỏ một mảnh, xuân sắc chọc người, mị nhãn hé mở, cái miệng anh đào nhỏ nhắn cuồng mê bú mút hai ngón tay hắn, mông trắng uốn éo, bờ eo lay động, Tống Thanh Thư mặt cũng đỏ lên, hơi thở hổn hển càng thêm dùng sức mà cuồng cắm dương vật.
Hai bên mép ngoài đầy đặn âm hộ Song Nhi sung huyết đỏ tươi, hai bên mép nhỏ âm hộ bị dương vật đút vào rút ra… nên thoáng cái mở ra, thoáng cái khép kín, như hai cánh cửa hồng môn hé mở không thôi, màu ngà sữa dịch nhờn sền sệt tự trong âm đạo từng giọt trào ra bên ngoài.
…
Hai người như keo như sơn, vấn vương khúc tận không biết ác chiến đến bao lâu, đột nhiên cái bụng bằng phẳng bóng loáng của Song Nhi co rút hóp lại phồng lên hóp lại co rút liên hồi, cặp mông nôn lớn nóng lòng dao động hẩy hẩy lên, cặp môi đỏ mọng mở to ra rên cao vút…
– Á… á…
Một làn nóng hổi âm tinh tự trong lỗ thịt ở chỗ sâu trong tử cung tuôn ra, trong cơn sướng khoái nàng đạt đến cao trào, quy đầu dương vật Tống Thanh Thư nhuộm đầy âm tinh đánh sâu vào cổ tử cung nàng, lưng eo đau xót, tinh quan dâng trào, dương tinh cũng đã bắn thẳng từng làn từng làn tràn ngập âm đạo Song Nhi…
…
Cuối cùng hai người ôm chặt cùng nhau một hồi lâu.
Lúc này Tống Thanh Thư tựa hồ muốn ôm mình ngủ, Song Nhi gắng gượng mí mắt, lắc lắc nam nhân bên người:
– Tống đại ca, không thể ngủ lại ở chỗ này.
Mở hai mắt ra, Tống Thanh Thư thở dài một hơi, không muốn để Song Nhi lo lắng sợ hãi, hắn gật đầu nói:
– Nắm trò chuyện một chút, tại hạ sẽ đi…
– Ừm…
Song Nhi trở mình, đem gò má dựa ở trên lồng ngực của hắn.
– Tống đại ca, lần trước đại ca đưa cho muội hai bản Tứ Thập Nhị Chương Kinh, muội đã lấy từ trong cái bìa da dê ra, lắp ráp lại xong bảo đồ được rồi.
– Thật sự?
Tống Thanh Thư mừng rỡ nói.
– Thiếu phu nhân quả nhiên thông minh khéo léo, màu đem tới tại hạ xem một chút.
– Vừa rồi cởi thoát y phục của nhân gia, cũng không có chú ý đến bảo đồ sao?
Song Nhi nói xong, cúi xuống chân giường lấy lên cái yếm lúc nãy hắn cởi ra vứt xuống đất, đưa tới trong tay Tống Thanh Thư.
– Ở trong mắt tại hạ, thân thể thiếu phu nhân so với bất kỳ bảo đồ nào cũng có giá trị hơn nhiều.
Tống Thanh Thư ôm Song Nhi hôn lên trán nàng.
– Chỉ biết dỗ ngọt nhân gia…
Song Nhi biết lời rõ hắn nói chỉ là để thổ lộ tâm tình mà thôi, nhưng trong lòng nàng vẫn rất là cảm động.
Tống Thanh Thư đem cái yếm trãi ra, tập trung tinh thần nhìn thật kỹ, một lát sau liền trả lại cái yếm trong tay Song Nhi:
– Thiếu phu nhân… Vi huynh đệ lúc còn sống luôn truy tìm bí mật của Tứ Thập Nhị Chương Kinh, ngày mai chúng ta sẽ đến trước mộ phần của Vi huynh đệ, đem phần bảo đồ hoàn chỉnh này hoả táng cho hắn, cũng xem như giải quyết xong một phần tâm nguyện của Vi huynh đệ, có được không?
Nằm ở trong lòng một người nam nhân khác lại thảo luận về phu quân Vi Tiểu Bảo của mình, Song Nhi cảm thấy có chút khác thường, có điều vẫn gật đầu nói:
– Tống đại ca hữu tâm, Tiểu Bảo hẳn là nhất định rất vui vẻ.
Dừng một chút hơi nghi hoặc nhìn Tống Thanh Thư.
– Nhưng mà Tống đại ca vì tấm bảo đồ này mà hao tâm tốn sức…
Chỉ vào đầu mình, Tống Thanh Thư mỉm cười:
– Tại hạ đã cất vào đây rồi…
– Bảo đồ phức tạp như thế, Tống đại ca vừa mới xem qua lại lập tức nhớ kỹ? Vạn nhất đại ca nhớ lầm một điểm, thì chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu rụi trong một giờ?
Song Nhi giật mình nói.
…
– Tại hạ đã nhìn qua là không quên được mà.
Tống Thanh Thư đùa giỡn nói, trước đây hắn có ý định tìm tới bảo đồ, nên đã nghiên cứu qua rất kỹ địa hình của vùng Liêu Đông, cho nên đối với địa hình Liêu Đông hiểu rất rõ, bây giờ kết hợp nhìn bảo đồ, xác minh bên dưới một lần cho chắc chắn, rất nhanh liền nhớ kỹ đến trong đầu.
– Tống đại ca thật là lợi hại.
Song Nhi cảm khái nói.
– Tông đại ca với Tiểu Bảo thật sự là không giống nhau.
– Có cái gì không giống?
Tống Thanh Thư cũng hiếu kỳ Song Nhi so sánh mình với Vi Tiểu Bảo như thế nào.
– Tiểu Bảo hắn dốt đặc cán mai lại là người háo sắc, nhưng đã gặp qua là không thể quên được, hắn cũng không có nửa điểm võ công, đại ca thì võ công cái thế… Nhưng hai người chỉ có một chút tương đồng, đó là ai cũng đều đối với muội rất tốt.
Song Nhi ánh mắt lộ ra vẻ hoang mang.
– Nếu như Tiểu Bảo không có chết, thì muội sẽ chọn tại hạ, hay là vẫn lựa chọn hắn?
Tống Thanh Thư không nhịn được hỏi, lời vừa ra khỏi miệng liền hận không thể cho mình một cái tát, vấn đề như thế này chẳng khác nào hỏi câu “Thê tử cùng mẫu thân của mình cùng rơi xuống nước, vậy thì sẽ cứu ai trước…”.
Quả nhiên Song Nhi sắc mặt lập tức thay đổi, trên mặt đang còn ửng đỏ lập tức trở nên trắng xám lên, do dự một lúc, lẩm bẩm nói:
– Tống đại ca… xin thứ lỗi cho muội…
Nhưng Tống Thanh Thư vẫn rộng lượng nở nụ cười:
– Thiếu phu nhân là tại hạ không đúng, không nên đưa ra câu hỏi như thế này, tại hạ cũng biết đáp án của thiếu phu nhân, muội cũng không nên tự trách mình, dù sao… thì người sống lại không tranh lại với người chết.
Một câu nói tiếp theo cuối cùng giọng nói rất nhẹ, e rằng chỉ có Tống Thanh Thư mới có thể nghe được.
– Tống đại ca, muội muốn một mình thanh tỉnh một chút.
Song Nhi gượng gạo nói với hắn.
Mùi hương nồng nàn trong bầu không khí ám muội đã biến mất không tăm dạng, Tống Thanh Thư cảm thấy thêm một tia hàn băng, trong lòng rất là hối hận, gật đầu nói:
– Thiếu phu nhân cứ nghỉ ngơi đi, sáng mai tại tới đón, chúng ta cùng đến trước mộ phần Vi huynh đệ tế bái.
– Um…
Song Nhi vùi đầu trong chăn, như có như không đáp lại một tiếng.
Mặc y phục lại, quay đầu nhìn dáng dấp Song Nhi trên giường, biết nàng bây giờ đang rơi vào hối hận áy náy tự trách bản thân mình, Tống Thanh Thư liền lặng lẽ phóng ra ngoài cửa sổ…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Truyện cổ trang, Truyện NTR, Truyện sex cưỡng dâm, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 24/12/2019 03:36 (GMT+7) |