Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Dịch giả Meode

Phần 135

– Xác thực rất có cảm giác chinh phục.

Tống Thanh Thư tùy ý phụ họa một câu, hắn rõ ràng tập tục của người Nữ Chân so với người Hán khác biệt, người Nữ Chân quá coi trọng danh tiết, bởi vậy cho dù Ngũ công chúa phong trần kinh lịch lưu lạc qua tay mấy nam nhân không làm cho bọn họ cảm thấy giảm sút sức hấp dẫn, ngược lại càng tăng thêm mấy phần. Khái niệm này Tống Thanh Thư cũng khai phóng nhiều, đồng dạng không cảm thấy có cái gì…

Hoàn Nhan Lượng vô cùng hài lòng phản ứng của Tống Thanh Thư:

– Không nói gạt Đường Quát huynh, Bổn vương đối với Ngũ công chúa cũng là mộ danh đã lâu, tuy nhiên so với mỹ nhân nhi, Bổn vương càng trọng thị anh hung hơn, cho nên dự định mượn hoa hiến phật, đưa nàng chuyển tặng cho Đường Quát huynh, lại thêm lần này Đường Quát huynh bời vì Bổn vương gặp một lần tai bay vạ gió, để cho Bổn vương sau này đối với thích khách thì có thêm sự phòng bị, Bổn vương càng phải cảm tạ ngươi.

Tống Thanh Thư cười khổ nói:

– Vương gia, quân tử há có thể đoạt chỗ tốt của người, huống chi lần này ta cũng không có giúp đỡ được gì.

– Làm sao lại không, Đường Quát huynh để cho Bổn vương sớm biết thủ đoạn của thích khách, thì cũng tương đương chẳng khác gì vừa cứu Bổn vương nhất mệnh, ân cứu mạng, há có thể không báo? Đường Quát huynh một mực không thu nhận, có phải là e ngại phần tạ lễ này quá nhẹ?

Hoàn Nhan Lượng cố ý nhấn mạnh ngữ khí nói ra.

– Vương gia cứ nói đùa, đã như vậy, ta sẽ cung kính không bằng tuân mệnh, đa tạ Vương Gia trọng thưởng.

Tống Thanh Thư thực ra cũng muốn cùng vị Ngũ công chúa này tiếp xúc một chút, để hiểu biết thêm về tình huống những tỷ muội của nàng trong Hoán Y Viện kia.

– Đường Quát huynh khoan cảm tạ quá sớm, mặc dù Ngũ công chúa này Bổn vương bắt buộc phải lấy được, tuy nhiên không có gì bảo đảm lát nữa sẽ không có nhân vật nào xuất hiện đến cùng Bổn vương tranh đoạt, nếu không thể được, đến lúc đó mong rằng Đường Quát huynh không nên trách tội Bổn vương.

Hoàn Nhan Lượng cười nói.

– Ta há không biết tốt xấu sao, xin Vương gia đừng lo ngại.

Tống Thanh Thư trong lòng thấy kỳ quái…

Chú ý tới thần sắc Tống Thanh Thư biến hóa, Hoàn Nhan Lượng cười ha ha:

– Đường Quát huynh không cần lo lắng quá mức, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, lát nữa ngươi đã có thể hưởng dụng đến vị Ngũ công chúa mỹ lệ kia, đương nhiên nếu quả thật xảy ra vấn đề gì, Đường Quát huynh sẽ cùng Bổn vương hồi phủ, vốn nữ nhân trong vương phủ, ngoại trừ Vương Phi, ngươi cứ tùy ngươi chọn, xem như Bổn vương bồi tội chi lễ.

Tống Thanh Thư trong lòng nhảy lên, phải biết trong nữ nhân vương phủ cũng không phải là chỉ có thị nữ, nha hoàn… Hoàn Nhan Lượng là một vương gia thực quyền, trong phủ ngoại trừ chính phi, thì trắc phi, cơ thiếp không biết có đến bao nhiêu, nghe ý tứ trong lời nói của Hoàn Nhan Lượng, đến lúc đó chỉ cần mình muốn, thậm chí có thể giao hoan cùng với trắc phi của Hoàn Nhan Lượng? Nói đùa cái gì vậy chứ!

– Vương gia nói quá nghiêm trọng, bởi vì cái gọi là không có hữu duyên thì thôi, lại nào dám muốn Vương gia bồi tội cái gì, việc này đừng có nhắc lại.

Tống Thanh Thư nghiêm trang cự tuyệt nói.

Hoàn Nhan Lượng cười như không cười nhìn lấy hắn:

– Đường Quát huynh, ngươi không dám chọn nữ nhân trong vương phủ sao? Ha ha ha, Bổn vương đã xem ngươi là bằng hữu, giữa bằng hữu, chuyện chuyển tặng cơ thiếp là bình thường, ngươi đừng có quá để ý đến.

– Cái này…

Tống Thanh Thư đang muốn nói lời cự tuyệt, thì Hoàn Nhan Lượng vẫy tay, chỉ phía dưới nói ra:

– Tranh đoạt đệ nhất mỹ nhân bắt đầu rồi kìa…

Ở giữa bên trên bình đài, đi tới một tú bà phong vận vẫn còn, bắt đầu giới thiệu chú ý hạng mục tranh đoạt đệ nhất mỹ nhân lần này, tiếp lấy giới thiệu nàng thân phận đặc thù cùng kinh lịch, giống như vừa rồi Hoàn Nhan Lượng kể đến không sai biệt lắm…

Tống Thanh Thư cũng không có quan tâm tú bà kia nói cái gì, mà chính là đem lực chú ý toàn bộ đặt ở cử động của Hoàn Nhan Lượng đêm nay, bất kể nghĩ như thế nào, những hành vi này của Hoàn Nhan Lượng đều quá khả nghi, mặc kệ là lỗ mãng lời hứa, vẫn là đột nhiên nhấc lên chuyện chuyển tặng cơ thiếp, khắp nơi đều lộ ra quỷ dị.

Ánh mắt liếc nhìn chung quanh một vòng phòng khách, tuy thấy không rõ bên trong đến tột cùng là những người nào đang ngồi, nhưng có thể lên tới tầng này, khẳng định không phú thì quý, Hoàn Nhan Lượng quyền thế tuy không nhỏ, nhưng đến Kinh Thành đã lâu như vậy, Tống Thanh Thư cũng biết trong triều đình, so địa vị của Hoàn Nhan Lượng thì quan chức cao hơn còn có khối người, Hoàn Nhan Lượng vì sao cứ chắc chắn nhất định có thể vỗ xuống đệ nhất mỹ nhân này như vậy? Thậm chí không tiếc lấy cơ thiếp của mình để bồi thường?

Đột nhiên Tống Thanh Thư trong đầu linh quang nhất hiện, rốt cục nghĩ thông suốt cả chuyện, Hoàn Nhan Lượng cũng không chắc chắn nhất định là muốn vỗ xuống được đệ nhất mỹ nhân này, hoàn toàn tương phản, hắn hẳn là xác định lần này sẽ chụp không được đệ nhất mỹ nhân, vì thế đây là một một lý do hợp lý để Hoàn Nhan Lượng chuyển tặng cơ thiếp cho mình!

Ở cái thế giới này, ngoại trừ chính thê, còn lại cơ thiếp thì không có bất luận cái địa vị gì, bị chủ nhân tiện tay chuyển tặng qua quýt thật là bình thường, tuy nhiên Hoàn Nhan Lượng thân phận tôn quý, những nữ nhân kia của hắn mặc dù Tống Thanh Thư không thèm để ý, nhưng đối với người mà nói, những nữ nhân kia cũng được cho vương phi, có tầng này thân phận, sức hấp dẫn của các nàng so với hạng cơ thiếp bình thường thì lớn hơn nhiều.

Người bình thường nếu được Hoàn Nhan Lượng đem nữ nhân vương phủ ban cho, chẳng phải là sẽ cảm động đến rơi nước mắt, đó là vì cái giá trị thân phận của các nàng, chỉ tiếc Tống Thanh Thư không phải là hạng người bình thường, đương nhiên không bởi vì vậy mà bị Hoàn Nhan Lượng dụ dỗ mua chuộc, ngược lại hắn hoài nghi Hoàn Nhan Lượng cũng không phải chỉ là vẻn vẹn muốn nhân cơ hội lung lạc chính mình, nói không chừng còn có mục đích mặt khác.

Mặc dù không có chứng cứ, nhưng trực giác của Tống Thanh Thư nói cho hắn biết, mục đích cuối cùng của Hoàn Nhan Lượng, nói không chừng là tại trên thân Hoàng Nhan Ca Bích thê tử của Đường Quát Biện.

Tống Thanh Thư không khỏi không cảm khái, trí tuệ của dân dâm quả nhiên là vô cùng, tuy nhiên trước mắt hắn không biết Hoàn Nhan Lượng thủ đoạn cụ thể là cái gì…

Nhìn sang cách đó không xa những phòng khách, Tống Thanh Thư thậm chí còn hoài nghi Hoàn Nhan Lượng muốn nhân cơ hội lần này tranh đoạt đệ nhất mỹ nhân, để cho mình cùng với một nhà quyền quý nào đó sinh ra xung đột, từ đó buộc phải đảo hướng đi qua trận doanh của hắn.

– Ta nói tú bà, ngươi ở chỗ này, thổi đến thiên hoa loạn trụy thì có ích lợi gì, còn chi bằng đem vị Ngũ công chúa mời đi ra, để cho chúng ta nhìn nàng một chút, xem có phải là quốc sắc thiên hương thật hay không như lời ngươi nói.

Tú bà nói rườm rà làm cho không ít người phản cảm, phía dưới có người kìm nén không được kêu lên, liền dẫn tới một trận tiếng om sòm phụ họa.

– Biết các vị sốt ruột chờ, ta sẽ để cho Ngũ công chúa đi ra…

Tú bà nói xong liền vỗ tay, nhận được tín hiệu, từ tầng lầu hai cái màn thật dày từ trên sân khấu hướng bên cạnh kéo ra, lập tức tiếng cầm âm thanh nhã từ bên trong truyền tới.

Một đám nam nhân rướn cổ lên hướng lầu hai nhìn tới, chỉ thấy phía sau bức rèm che mặt, một bóng hình xinh đẹp đang ngồi ở chỗ đó đánh đàn, tiếng thán phục liên tiếp vang lên:

– Quả nhiên là nhân gian tuyệt sắc a.

– Khó trách năm đó, có thể làm cho Nhị Thái Tử mê đến thần hồn điên đảo.

– Lão tử hôm nay nhất định phải làm khách quý của nàng.

– Ngươi cứ nằm mơ, không nhìn trên lầu có bao nhiêu vương tôn công tử đang chờ lấy, làm gì mà đến phiên ngươi?

– Hừ, dù sao đêm nay quy củ là người nào trả giá cao được, lão tử khác không có, chỉ có nhiều tiền là được!

Ánh mắt sắc bén của Tống Thanh Thư, tuy cách một tầng bức rèm, hắn vẫn có thể nhìn thấy bộ dáng đệ nhất mỹ nhân rất rõ ràng, nàng ước chừng hai mươi chín, ba mươi tuổi, hắn cũng không thể không thừa nhận nàng thật là một vị đại mỹ nhân xuất sắc, có lẽ là do xuất thân cao quý, cho dù trải qua nhiều năm trắc trở, trên người nàng vẫn lưu lại mấy phần cao ngạo bẩm sinh…

Nghe được những lời thô bỉ dưới lầu bạo phát đối với mình xoi mói, đôi mi thanh tú của nàng nhăn lại, phảng phất muốn nổi giận, nhưng rồi rất nhanh hóa thành sầu khổ.

Tống Thanh Thư cũng không biết vì cái gì, khi thấy đôi lông mày nàng lay động liền có thể hiểu nàng nhiều như vậy, có thể từ nơi sâu xa, hắn có một loại cảm giác, chính mình đối với nàng lúc này tâm tư cũng không có đoán sai.

– Quả nhiên nhìn thấy liền yêu.

Hoàn Nhan Lượng nhịn không được tán thưởng nói…

– Đường Quát huynh, lễ vật này của bổn vương có hài lòng không?

Tống Thanh Thư cũng suy đoán ra Hoàn Nhan Lượng tính kế, bất động thanh sắc phụ họa nói:

– Xác thực là rất xinh đẹp.

Tú bà thấy mọi người nhao nhao lộ ra kinh diễm chi sắc, nắm đúng thời cơ lớn tiếng:

– Các vị… ta không nói nhiều nữa, ra giá năm trăm lượng hoàng kim, ai ra giá cao nhất, đêm nay sẽ là khách quý của Ngũ công chúa Bắc Tống.

Tống Thanh Thư chú ý tới tú bà lúc nói chuyện, Ngũ công chúa cúi thấp đầu, nhìn mặt không biểu tình, tuy nhiên dưới mặt bàn, nàng đang nắm thật chặt bàn tay trở nên trắng, tâm tình thời khắc này của nàng vừa phẫn nộ vừa bất đắc dĩ.

– Trước cứ để cho những người phía dưới đấu qua một lát, chờ không sai biệt thì Bổn vương sẽ ra tay.

Hoàn Nhan Lượng hiển nhiên không muốn mất thân phận, sớm liền cùng những người phía dưới kia tranh giành, lúc này tiếng kêu giá liên tiếp, rất nhanh giá cả đã tăng lên hơn ngàn, Tống Thanh Thư nghe được âm thầm tắc lưỡi, đây chính là hoàng kim a, giá tiền này cũng không biết có thể mua xuống được bao nhiêu mỹ nhân ở Tần Hoài, còn đây lại chỉ có thể mua xuống được quyền sở hữu nàng một đêm, hơn nữa nhìn tình cảnh này, giá cả cuối cùng vẫn còn xa xa, nàng có thân phận công chúa Tống Triều, quả nhiên là không tầm thường.

Khi thét lên ba ngàn lượng hoàng kim qua đi, phía dưới tiếng người kêu giá đã giảm hơn một nửa, dù sao tốn tiền nhiều như vậy, chỉ có thể hưởng thụ một đêm, thực sự là quá xa xỉ, rất nhiều nhà không đủ dày, đã tự động đánh trống lui quân.

– Năm ngàn lượng!

Trước đó gã mập mạp tự xưng nhiều tiền quả nhiên khác biệt tiếng vọng, mới mở miệng liền đem giá cả lật lên gần như gấp đôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dịch
Ngày cập nhật 12/05/2021 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng