Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4 - Dịch giả Meode

Phần 79

Nghĩ đến ý tứ bên trong lời nói của Hoàng Dung, Tống Thanh Thư sắc mặt cổ quái:

– Vậy theo lời nói của phu nhân, chỉ cần phu nhân đồng ý, thì tại hạ có thể hôn (thân) phu nhân?

Hoàng Dung lúc này mới thấy lời nói của mình có sơ hở, vội đáp:

– Nếu ta đồng ý công tử cũng không được hôn! Không đúng, ta làm sao có thể đồng ý chứ…

Nhìn thấy Hoàng Dung bộ dáng lúng túng, Tống Thanh Thư cười nói:

– Vậy cũng không chắc, tại hạ tin rằng sẽ có một ngày phu nhân sẽ cho phép tại hạ hôn…

Nhìn Hoàng Dung hơi biến sắc, hắn vội nói sang chuyện khác:

– Được rồi… chúng ta đi cứu Quách đại hiệp đi.

Việc quan hệ an nguy trượng phu, Hoàng Dung cũng không có tâm tình so đo chuyện vừa rồi, thần sắc ngưng trọng gật đầu.

– Cứ theo kế hoạch hành sự.

Tống Thanh Thư căn dặn Hoàng Dung, rồi liền trùm đầu bằng cái khen đen che mặt, nhìn qua khe hở, thấy chung quanh đội thủ vệ tuần tra không chú ý, cả người giống như một làn gió mát bay vào bên trong thiên lao, đám thị vệ trong thiên lao còn chưa có kịp phản ứng, thì đã bị hắn trong nháy mắt điểm trúng huyệt đạo chế phục.

Khi Hoàng Dung cùng theo vào, nhìn qua mấy tên thị vệ bị điểm huyệt thần sắc như thường, chỉ có là không nhúc nhích, âm thầm tắc lưỡi: “Hỗn đản này khinh công thật là đáng sợ, cũng may ta không phải là địch nhân của hắn.”

Hoàng Dung chính mình cũng không có ý thức được, tại sâu trong nội tâm, nàng đã vô thức xem Tống Thanh Thư như người một nhà.

Cách đó không xa mơ hồ truyền đến tiếng gầm thét, Hoàng Dung nghe ra đó là tiếng của Âu Dương Phong, vội bước nhanh chạy tới, muốn trợ giúp một chút sức lực với Tống Thanh Thư.

Rất nhanh hai mắt nàng tỏa sáng, cách đó không xa Tống Thanh Thư đang cùng Âu Dương Phong đang giao chiến, thấy nàng tiến đến, hắn vội vàng nói:

– Nhanh vào cứu Quách đại hiệp!

Âu Dương Phong nhìn thấy Hoàng Dung, mắt trừng tóe lửa, Âu Dương Khắc nếu như không gặp nàng thì sẽ không chết, chính mình cũng là bởi vì nàng mà điên loạn mất hết vài chục năm, thù này không báo, uổng danh là Tây Độc!

Bởi vậy lão không quản đến Tống Thanh Thư nữa, liền vận khởi Cáp Mô Công hướng đến Hoàng Dung bổ nhào qua, người còn chưa tới, chưởng phong hàn khí thấu xương đã ép đến làm cho Hoàng Dung không thở nổi, cuống quýt nàng giơ lên Đả Cẩu Bổng đưa ngang trước người, tuy nhiên nàng cũng rõ ràng, đối mặt âU Dương Phong ôm hận toàn lực nhất kích, chính mình rất khó mà ngăn cản được.

Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, biết nếu để mặc cho Âu Dương Phong công kích, Hoàng Dung chỉ sợ trong vòng mấy chiêu thì tính mạng khó đảm bảo, thế là mũi chân điểm một cái, cả người bay đến, đem Hoàng Dung bảo hộ tại phía sau lưng.

– Phu nhân mau đi cứu người!

Âu Dương Phong ôm hận xuất thủ, Tống Thanh Thư cũng không dám khinh thường, trong nháy mắt hai người đã đối với nhau mấy chưởng, chưởng phong chấn động tứ tán tác động đến bên trên các vách tường chung quanh làm cho bụi đất tuôn rơi xuống, toàn bộ phòng giam đều mờ mịt…

Hoàng Dung là người cơ mẫn, thấy Âu Dương Phong bị Tống Thanh Thư cuốn lấy, nên cũng không chậm trễ, lập tức hướng đến phía Quách Tĩnh đang bị giam giữ chạy tới.

Chỉ nhìn qua một chút, nước mắt Hoàng Dung liền tuôn rơi, lúc này Quách Tĩnh bị trói tại một cây trụ, toàn thân trên dưới y phục không có một chỗ nào hoàn chỉnh, thân thể rướm máu như một huyết nhân, hiển nhiên hai ngày qua đã gặp cực hình.

Càng làm cho mi mắt nàng muốn rách trinh là hai bên xương tỳ bà của Quách bị móc vào hai vòng xích sắt lớn!

Đục lấy xương tỳ bà đó là cực hình mà quan phủ chuyên dùng để đối phó với giang dương đại đạo, làm cho một thân võ công vô pháp thi triển, hiển nhiên địch nhân kiêng kỵ võ công của Quách Tĩnh, nên đối phó tàn nhẫn như vậy.

Nghĩ đến trượng phu ở chỗ này chịu nhiều cực hình như vậy, còn mình lại cùng nam nhân khác liếc mắt đưa tình, thậm chí điên loan đảo phượng, Hoàng Dung trong lòng dâng lên áy náy day dứt cùng cực, liền khóc thút thít.

Nghe được động tĩnh, Quách Tĩnh cố mở hai mắt ra, nhìn thấy Hoàng Dung đang ở trước mặt, kinh hãi:

– Dung nhi… sao muội lại tới đây, đi mau, nơi này rất nguy hiểm…

Thấy Quách Tĩnh vào thời điểm này mà còn lo lắng cho nàng, trong lòng Hoàng Dung cảm giác tội lỗi càng tăng sâu mấy phần, vội lau nước mắt nói ra:

– Tĩnh ca ca đừng lo lắng, Dung nhi tới cứu ca ca đây…

Nói xong liền nhặt lên một thanh giới đao bên cạnh, “keeng… keeng” đao liền chém đứt đoạn gông xiềng trên thân Quách Tĩnh, Quách Tĩnh vừa rồi sở dĩ còn có thể đứng thẳng, đó là vì những xiềng xích đó, bây giờ xiềng xích đứt đi, hắn rốt cuộc đứng không vững, cả người lập tức ngã xuống trên đất.

– Tĩnh ca ca!

Hoàng Dung giật mình, vội vàng đỡ hắn trên vai.

Nhìn thấy Quách Tĩnh thoát khốn, Âu Dương Phong giận dữ, Cáp Mô Công càng là vận khởi mười thành lực đạo, đáng tiếc vẫn là vô pháp bức lui người bịt mặt trước mắt, lão cũng nhịn không nữa, giận dữ hét:

– Họ Tống kia, đừng tưởng rằng ngươi che mặt, ta không nhận ra ngươi, chẳng lẽ ngươi thật vì nữ nhân này, làm tổn hại giao tình giữa chúng ta sao?

Biết thân phận bị bại lộ, Tống Thanh Thư đành phải gỡ xuống cái khăn trùm mặt, ngượng ngùng nói:

– Âu Dương tiên sinh, thật sự là xảo a, chúng ta lại gặp mặt.

– Hừ… xảo cái đại đầu quỷ của ngươi!

Âu Dương Phong giận nói…

– Ngươi quả thật muốn cứu hắn sao?

Tống Thanh Thư nhún vai:

– Âu Dương tiên sinh cũng xem như là bằng hữu của vãn bối, mà Hoàng Dung cũng là bằng hữu của vãn bối, lúc đầu lẽ ra ai thì vãn bối cũng không giúp, nhưng nàng lại đánh không lại tiên sinh, vãn bối lo lắng tiên sinh dưới cơn nóng giận giết chết nàng, nên vãn bối không thể làm gì khác hơn là phải giúp nàng một tay…

Sắc mặt Âu Dương Phong đen lại thành than, Tống Thanh Thư vội bổ sung một câu:

– Thực ra thì vãn bối đối xử với ai cũng như nhau, nếu như Âu Dương tiên sinh đánh không lại nàng, thì vãn bối cũng sẽ giúp Âu Dương tiên sinh một tay…

– Ta đường đường là Tây Độc, một trong Trung Nguyên ngũ tuyệt, lại đánh không lại Hoàng Dung?

Âu Dương Phong tức quá cười gằn…

– Ngươi rõ ràng là gặp sắc vong nghĩa, có nữ nhân thì không còn muốn bằng hữu nữa…

Tống Thanh Thư bị lão nói trúng tim đen, liền á khẩu không trả lời được, bình thường thì lời nói này Hoàng Dung sẽ mặc kệ, nàng nhịn một chút cũng xong, nhưng bây giờ ngay trước mặt trượng phu, nàng há có thể để cho trong sạch của mình bị hao tổn, liền đáp nói:

– Lão độc vật, lão điên khùng trở lại rồi sao? Ta cùng Tống công tử thanh bạch, tựa như trăng sáng lên cao, há lại để cho lão vấy bẩn thanh danh.

Lời nói này của nàng mặc dù đường đường chính chính, tuy nhiên chỉ có chính nàng mới biết ngữ khí của mình ngoài mạnh trong yếu đến cỡ nào, chuyện đêm qua, chính mình cùng Tống Thanh Thư đã là như vậy mà gọi thanh bạch sao? Nói đến nhuộm đen thì nghe còn tạm được.

Âu Dương Phong nghe được cười ha ha:

– Phu nhân cùng họ Tống kia thanh bạch? Lúc trước lúc trong sơn động…

Hoàng Dung trong lòng quýnh lên, sợ hắn nói ra lời khó nghe, may mắn Tống Thanh Thư biết tâm tư nàng, liền thừa cơ đánh…

Hoàng Dung vừa thư thả một chút, đột nhiên phát hiện Quách Tĩnh có vẻ nghi ngờ nhìn phía Tống Thanh Thư, không khỏi chột dạ nói ra:

– Tĩnh ca ca, đừng có nghe lão độc vật kia nói lung tung…

Quách Tĩnh lắc đầu:

– Dung nhi, ta như thế nào lại hoài nghi muội chứ, chỉ là hiếu kỳ làm sao muội lại quen biết cao thủ dạng như thế này chứ.

– Tĩnh ca ca, hắn… hắn chính là Tống Thanh Thư mà trước đó muội có nói qua cùng Tĩnh ca ca…

Không biết vì cái gì, chỉ mới nhắc đến tên của đối phương, Hoàng Dung liền không tự chủ được run lên.

– Há, quả nhiên thiếu niên xuất anh hùng, nếu Phù nhi quả thật có thể gả cho hắn, là nó đã có phúc khí tám đời tu hành…

Quách Tĩnh hai mắt nhất thời phát ra dị sắc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dịch
Ngày cập nhật 12/05/2021 11:29 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng