Trong bữa tiệc Hàn Thác Trụ đối với Tống Thanh Thư viện thủ biểu đạt chân thành lòng biết ơn, Tống Thanh Thư khiêm nhượng, lại đem Lục Quán Anh đẩy ra, giảng thuật Lục Quán Anh trong khoảng thời gian này trung thành và tận tâm, bốn phía bôn tẩu tìm cách cứu bọn họ, làm cho Hàn Thác Trụ cũng động dung thật sâu, tự mình đứng dậy hướng phía Lục Quán Anh mời rượu, làm cho Lục Quán Anh được sủng ái mà lo sợ, đồng thời trong lòng cảm kích Tống Thanh Thư quả nhiên là phúc hậu.
Sau đó Tống Thanh Thư tận lực lôi kéo Tân Khí Tật, Lục Du kính rượu, Hàn Thác Trụ cũng vui vẻ nhìn thấy bọn thủ hạ cùng Tống Thanh Thư mối quan hệ đã tốt, như vậy đối với sự hợp tác trợ giúp về sau sẽ càng phát triển…
Ở giữa sân chỉ có Trình Dao Già trong lòng vô cùng ngũ vị tạp trần hỗn tạp, Tống Thanh Thư cùng Tân Khí Tật giao hảo thì cũng thì thôi, nhìn xem hắn cùng với Lục Du cũng là xưng huynh gọi đệ vui vẻ, trong nội tâm nàng âm thầm hừ gắt: “Hừ, ngươi muốn thật sự là kính ngưỡng lão như vậy, như thế nào lại đem chất nhi tức phụ (cháu dâu) đè ra mà giao cấu chứ?”
Nghĩ đến đối phương có tầng tầng lớp lớp thủ đoạn làm cho mình sung sướng lúc hoan ái, Trình Dao Già có chút mặt đỏ tim đập, vội vàng mượn rượu uống để che dấu sắc mặt mất tự nhiên.
Đinh Đang thì là một mực âm thầm quan sát Trình Dao Già, phát hiện nàng thỉnh thoảng ôn nhu đem khói sóng đặt ở trên thân Tống Thanh Thư, khóe môi nổi lên nghiền ngẫm thập phần vui vẻ.
Trận yến hội này một mực giằng co long trọng suốt mấy canh giờ, cuối cùng đến khi đàn người tản ra, Tống Thanh Thư mới có cơ hội gặp được Lý Khả Tú nói ra:
– Lý thúc đang mưu đồ mấy chuyện gì vậy?
…
Lý Khả Tú cả kinh, có chút mất tự nhiên nói:
– Ta bây giờ còn có thể mưu đồ chuyện gì nữa đây?
Trong lòng lão sợ hãi, chẳng lẽ hắn thần thông quảng đại như vậy, liền kế hoạch của chúng ta cũng biết rồi sao?
Tống Thanh Thư lại cười nói:
– Lý thúc chẳng lẽ không có dự tính đến chuyện cùng Kim Xà doanh hợp nhất như thế nào sao?
Lý Khả Tú Nhất giật mình, trong lòng thở phào ra một hơi, tiếp theo mỉm cười:
– Đó là đương nhiên… đó là đương nhiên.
Tống Thanh Thư nhìn qua vị trí phương hướng sứ đoàn Nam Tống, thần thái thoải mái mà nói ra:
– Lúc trước Lý thúc lo lắng nếu lựa chọn đứng về phía Kim Xà doanh, khiến cho Nam Tống bên kia phản ứng mãnh liệt, hôm nay vãn bối đã xử lý tốt hết thảy, không chỉ là đã được Nam Tống thừa nhận, còn chiếm được sự ủng hộ Mông Cổ, hơn nữa vãn bối lại có ảnh hưởng nhất định đến triều đình Kim, Thanh hai nước, vì vậy tình thế chúng ta bây giờ rất tốt, chỉ cần thừa cơ hội tốt này đem Kim Xà doanh cùng lục doanh Lý thúc chỉnh hợp thành một chỉnh thể, để về sau nếu thiên hạ có biến, chúng ta có thể thuận thế tạo dựng lên.
Lý Khả Tú trong mắt hiện lên một tia vẻ áy náy, bất quá rất nhanh che giấu qua:
– Hiền chất nói cực đúng…
Tống Thanh Thư thấy bốn bề đã vắng lặng, mở miệng nói ra:
– Dù sao hai nhà chúng ta đã liên hợp, có một số việc mang tính cơ mật cần phải trao đổi thêm a…
– Đương nhiên… đương nhiên…
Lý Khả Tú đứng dậy nói…
– Hiền chất đi theo ta.
Tống Thanh Thư cùng theo Lý Khả Tú đến trong thư phòng của lão, hai người liền sau đó bắt đầu nói chuyện chi tiết song phương hợp tác.
Trong lúc nói chuyện, Tống Thanh Thư trong lòng cũng có hoài nghi, hôm nay Lý Khả Tú phản ứng có chút khác thường, không giống như tính tình thường ngày là một lão hồ ly.
Bất quá hắn rất nhanh liền bình thường trở lại, dù sao song phương đã quyết định quan hệ thông gia, cũng coi như là người một nhà, song phương căn bản lợi ích là nhất trí đấy, Tống Thanh Thư thậm chí có chút ít cảm giác mình lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử…
Trải qua mấy canh giờ mật đàm, song phương hầu như các phương diện đều đã đạt thành ý kiến nhất trí sơ bộ, tiến độ làm cho Tống Thanh Thư rất vui mừng…
Bất tri bất giác lại đến thời gian bữa tối, Lý Khả Tú tiếp tục dẫn Tống Thanh Thư đi mở tiệc chiêu đãi đoàn người Hàn Thác Trụ, chứng kiến bọn họ cùng chung xuất hiện, Hàn Thác Trụ thấy cũng bình thường, dù sao dựa theo ước định, bọn họ đã coi như là nhạc phụ người một nhà, Tống Thanh Thư ở chỗ này tự nhiên coi như là có một nửa phần chủ nhân.
Rất nhanh trong bữa tiệc bầu không khí lại náo nhiệt, Tống Thanh Thư ngồi ở bên cạnh Lý Khả Tú, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, tiếp cận qua hỏi:
– Lý thúc, Nguyên Chỉ đâu rồi, như thế nào lại không nhìn thấy nàng?
Lúc trước Lý Khả Tú vì tránh né sứ giả Kim, Thanh, đem người trong phủ toàn bộ dời đến trong quân doanh, vì vậy Tống Thanh Thư không có gặp được Lý Nguyên Chỉ…
Hôm nay đại cục đã định, Tống Thanh Thư liền nghĩ đến vị cô nương tinh quái này, lúc trước tại hoàng cung Yên Kinh trong Thịnh Kinh thành, quan hệ của hai người một mực cũng rất tốt, không biết hôm nay khi nàng biết được sắp gả cho mình thì sẽ có suy nghĩ như thế nào đây?
Tống Thanh Thư cũng rõ ràng Lý Nguyên Chỉ kia trong lòng một mực ưa thích Dư Ngư Đồng của Hồng Hoa hội, bất quá Dư Ngư Đồng lại ưa thích Tứ tẩu Lạc Băng, thê tử của Bôn Lôi thủ Văn Thái Lai, cho nên đối với Lý Nguyên Chỉ kiều diễm xinh đẹp thì Dư Ngư Đồng làm như không thấy, trong lòng chỉ là xem nàng như là muội muội đối đãi.
Biết rõ là như thế, Lý Nguyên Chỉ vẫn không oán không hối mà ưa thích Dư Ngư Đồng, nào ngờ ở bên trong Thịnh Kinh thành, Dư Ngư Đồng phá vỡ bí mật tại Vạn Đình, nên đã bị chết ở tại trong tay đối phương.
Tống Thanh Thư thở dài một hơi, Lý Nguyên Chỉ tuy rằng tinh quái nhưng nàng vô cùng có mị lực, hắn không muốn chứng kiến đối phương bởi vì chuyện của Dư Ngư Đồng, mà trở nên u buồn, đánh mất đi bản tính của mình.
Nghe được Tống Thanh Thư hỏi đến nhi nữ, Lý Khả Tú mất tự nhiên:
– Hiền chất, các ngươi dù sao cũng đã có hôn ước, thời điểm này gặp mặt có chút không thỏa đáng…
Thật ra thì trong tâm Lý Khả Tú không muốn nhi nữ mình cùng hắn gặp mặt, dù sao lão đã có ý định đem nhi nữ đưa đến trong hoàng cung Nam Tống làm hoàng hậu đấy, lúc này đang ngồi nhiều người của triều đình Nam Tống, nếu như Lý Nguyên Chỉ xuất hiện cùng nam nhân khác không minh bạch, về sau bị lan truyền đến Nam Tống bên kia, chỉ sợ sẽ hủy đi tiền đồ của nàng.
Tống Thanh Thư nhướng mày, trong lòng có chút phiền muộn, đây chẳng phải là có một đoạn thời gian rất dài không có cách nào gặp được Lý Nguyên Chỉ.
Rầu rĩ không vui uống rượu cả đêm, yến hội chấm dứt, sau đó Tống Thanh Thư hướng đi đến, trên đường về biệt phủ, trong lòng buồn bực không thôi, mỗi ngày một mình độc thủ trên giường, thật sự là cô đơn lạnh lẽo đến nhanh.
Đáng tiếc Trình Dao Già mặt mỏng, còn đang còn có những người khác trước mặt, nên không dám tìm đến hắn, Tống Thanh Thư cũng đã có nói bóng nói gió hỏi Lý Khả Tú, ngoại trừ quan tâm đến Lý Nguyên Chỉ, hắn còn tưởng nhớ đến thân thể uyển chuyển của Lạc Băng lúc hầu hạ dưới thân hắn rồi, lần trước tại Thịnh Kinh thành chia tay về sau, Lạc Băng có thể là theo chân Lý Nguyên Chỉ cùng một chỗ đến Giang Nam giải khuây rồi.
Lại nghĩ đến Lạc Băng thân thể mềm mại thành thục xinh đẹp cong người mỗi khi khoái lạc, Tống Thanh Thư lập tức lại miệng đắng lưỡi khô… bắt đầu.
Chỉ tiếc Lý Khả Tú không cho hắn và Lý Nguyên Chỉ gặp mặt, đương nhiên cũng không thể nào có được tin tức Lạc Băng, Tống Thanh Thư chỉ có thể hậm hực trở về.
Vậy thì bây giờ chỉ có đi đến tìm gặp Tiêu Uyển Nhi là tốt nhất…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp |
Ngày cập nhật | 21/08/2022 11:38 (GMT+7) |