Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 13

– Cái gì?

Nghĩ đến Vạn Sĩ Tiết cùng trượng phu với thủ đoạn tàn nhẫn, Thích Phương đổ mồ hôi lạnh vì Địch Vân, kinh hô lên.

– Mấy tháng trước đây, hắn tìm tới tận cửa rồi, nói muốn là gặp ngươi, thiếu gia đương nhiên không có đồng ý, liền mệnh lệnh quân binh trong tướng phủ bắt hắn, nào ngờ võ công của hắn rõ ràng tăng mạnh, thậm chí ngay cả tất cả thị vệ trong tướng phủ cũng không phải là đối thủ của hắn, bất quá chỉ có võ lực không thôi thì có cái gì hữu dụng…

Đào Hồng cười lạnh…

– Thiếu gia an bài để cho ta ngụy trang thành giống như ngươi, liền đã lừa gạt được hắn, người trúng phải Kim Ba Tuần Hoa chi độc, bất luận võ công có cao đến đâu, cũng chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.
– Sư ca đã chết?

Thích Phương hét lên, trong mắt đều là không thể tin được.

– Trúng phải Kim Ba Tuần Hoa chi độc, ngay cả vô địch thiên hạ Kim Xà vương Tống Thanh Thư cũng chạy trời không khỏi nắng, huống chi chỉ là một tên Địch Vân.

Đào Hồng cười nói…

Nghe Đào Hồng nhắc đến Tống Thanh Thư, Thích Phương lại nghĩ tới tên nam nhân dưới đáy giường cướp đi sự trong sạch của mình, thật sự là hắn bị Kim Ba Tuần Hoa chi độc hành hạ rất là thảm…

Bất quá Thích Phương rất nhanh ý thức được Tống Thanh Thư đây không phải trọng điểm, phục hồi tinh thần lại:

– Sư ca thiện lương như vậy, các ngươi rõ ràng cũng hạ thủ được…

Lúc này giấu mình ở đáy giường, Tống Thanh Thư cũng là trong cơn giận dữ, phải biết rằng trước đây ít năm Địch Vân một mực là người trợ thủ đắc lực của hắn, không chỉ thay hắn làm rất nhiều chuyện, mà Địch Vân còn là một trong số ít làm bằng hữu với hắn.

Tống Thanh Thư vô cùng thưởng thức tấm lòng son của Địch Vân, vì vậy cũng rất chiếu cố hắn, muốn bồi dưỡng hắn trở thành tâm phúc của mình, nào ngờ lại chết tại trong tay bọn tặc tử, hắn làm sao có thể không tức giận chứ?

Hắn liền muốn hiện thân giết chết nữ nhân ác độc Đào Hồng này, bất quá cuối cùng vẫn còn lý trí chiến thắng cảm xúc, nữ nhân này lúc nào cũng có thể giết, nhưng muốn biết tất cả chân tướng sự tình, chỉ sợ lại không dễ dàng như vậy, chi bằng trước cứ đợi cho Đào Hồng nói xong.

– Dừng, một tên ngu ngốc, có chết cũng là đáng đời…

Đào Hồng lơ đễnh bĩu môi…

– Kỳ thật để cho thiếu gia thay đổi thê tử, cho tới nay tướng gia cùng lão gia cũng chưa có quyết định, nhưng vì đã xảy ra chuyện Địch Vân bị chết, để cho bọn họ làm ra quyết đoán, bởi vì sớm muộn gì thì ngươi sẽ phát hiện ra chuyện của Địch Vân, đây là một mối hiểm họa tiềm ẩn bên trong khôn lường, nếu lưu lại ngươi trong phủ thì thật sự là nguy hiểm.
– Trượng phu của ta cũng nghĩ như vậy sao?

Thích Phương đôi mắt to xinh đẹp đột nhiên dường như đã mất đi tất cả thần thái, có chút mờ mịt hỏi.

– Ngươi cho rằng hắn sẽ nghĩ sao đây?

Đào Hồng cười mà không phải cười nhìn qua nàng.

– Không, hắn không phải là trượng phu của ta.

Thích Phương bỗng nhiên lắc đầu, nghĩ đến mình sở dĩ gả cho hắn, rõ ràng đầu đuôi là một âm mưu, bởi vì mình cho nên sư ca mới bị hàm oan giam cầm, thậm chí bây giờ còn mất tính mạng, nàng trong nháy mắt thấy mình còn xem Vạn Sĩ Khuê là trượng phu thì quả thực là có mắt như mù.

Vừa lúc đó, cửa két… một tiếng bị người đẩy ra, một trong tên đồng hành sai vặt Vương Nhị cười lấy lòng đi đến.

Đào Hồng cau mày nói:

– Không phải ta bảo ngươi canh giữ nơi đầu bậc thang, không cho phép những người khác trên thuyền đi tới đây sao?
– Yên tâm đi Hồng tỷ, đệ đã đem những tên hộ vệ của Đỗ lão bản đuổi đi rồi, không ai đi đến đây đâu…

Vương Nhị một bên nói qua, một bên ánh mắt không kiêng nể gì cả mà nhìn chằm chằm trên thân thể của Thích Phương dò xét.

Thích Phương bởi vì vừa rồi cùng Tống Thanh Thư giao hoan, sau đó còn không kịp mặc vào xiêm y, vừa rồi lại bởi vì khiếp sợ lời nói của Đào Hồng, dẫn đến cái chăn quấn tại trên người trong lúc lơ đãng chảy xuống vài phần, một bên đầu vai cùng hơn nữa bầu vú trắng như tuyết mượt mà xinh đẹp khêu gợi bại lộ trong không gian, Vương Nhị thấy được ánh mắt đều thẳng.

Cảm nhận được ánh mắt Vương Nhị, Thích Phương liền thấy toàn thân khó chịu, vội giật cái chăn, che lại phần da thịt lộ ra ở bên ngoài…

– Vậy ngươi vào đây để làm gì?

Đào Hồng nhíu mày nhìn Vương Nhị, vô cùng bất mãn hắn hành vi của hắn.

Vương Nhị xoa xoa đôi bàn tay, vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi nói:

– Tiểu đệ nghĩ đến dù sao phu nhân khó thoát khỏi cái chết, cứ như vậy để cho nàng chết rồi, thì có chút lãng phí, chi bằng trước khi chết để cho tiểu đệ làm cho nàng khoái hoạt một chút, vừa nghĩ tới có thể nhấm nháp được trên thân thể của phu nhân, thì tiểu đệ đã kích động chịu không được rồi.

Đào Hồng liếc đũng quần của hắn phình ra một khối, cười khanh khách:

– Tiểu tử ngươi lá gan cũng không nhỏ, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à.

Vương Nhị cười dâm đãng:

– Không muốn ăn thịt thiên nga đó là con cóc không tốt.

Nghe được hai người nói về mình, Thích Phương muốn ngất đi, nàng không nghĩ tới Vương Nhị thường ngày sụp mi thuận mắt luôn luôn tốt tính khí, lại có thể có ý nghĩ xấu xa như vậy:

– Vương Nhị, ngươi thật là to gan, chủ ý trên thân của ta cũng dám đánh…

Vương Nhị cười hắc hắc nói:

– Nếu là bình thường tiểu nhân sẽ không dám đánh chủ ý đấy, chẳng qua bây giờ tướng gia cùng thiếu gia đã từ bỏ phu nhân rồi, lá gan của tiểu nhân dĩ nhiên là lớn hơn. Phu nhân cũng đừng sợ hãi, lại nói tiếp phu nhân còn có lẽ phải cảm tạ tiểu nhân mới là đúng, bởi vì trước khi chết còn có thể hưởng thụ khoái lạc của nhân gian… ha ha…
– Ngươi…

Thích Phương tức giận không nghĩ tới hắn lại rõ ràng vô sỉ như vậy.

Đào Hồng bỗng nhiên kiều cười rộ lên:

– Vương Nhị nói không sai, công phu trên giường của hắn so sánh với thiếu gia thì tốt hơn nhiều, cam đoan có thể làm cho phu nhân nếm được khoái lạc chưa từng có thể nghiệm qua.

Không biết vì cái gì, nghe được Đào Hồng nói vậy, trong đầu Thích Phương liền nổi lên cảnh tượng vừa rồi Tống Thanh Thư tại trên người mình tận tình rong ruổi, liền nghĩ thầm cái loại khoái lạc sung sướng này ta vừa mới thể nghiệm qua đây này…

Đột nhiên Thích Phương dường như nhớ tới, bỗng nhiên nhìn về phía Đào Hồng:

– Ngươi cũng đã cùng với Vạn Sĩ Khuê…

Đào Hồng khinh thường bĩu môi:

– Vạn Sĩ Khuê kia tuy rằng lớn lên anh tuấn, đáng tiếc chỉ là một tốt mã giẻ cùi, trông thì tốt mà không dùng được, so ra còn kém phụ thân hắn, chớ đừng nói chi là so cùng Vương Nhị.

Dưới đáy giường Tống Thanh Thư nghe được âm thầm tặc lưỡi, nghĩ thầm nữ nhân này thật lợi hại, thân là tiểu thiếp Vạn Chấn Sơn, rồi lại cùng Vạn Sĩ Khuê đã xảy ra không chỉ là quan hệ, lại cùng hạ nhân quý phủ câu kết làm bậy, không biết Vạn Sĩ Tiết có hay không cùng nàng phát sinh quan hệ trên giường, nói không chừng Đào Hồng có thể là nữ nhân có hành động vĩ đại, dùng cái âm động để cho cả ba đời đâm vào…

– Vô sỉ, buồn nôn cả một lũ người… Vạn Sĩ Khuê thật là vô sỉ, quá buồn nôn…

Chuyện cho tới bây giờ, Thích Phương rốt cuộc triệt để đã xem Vạn Sĩ Khuê như là người qua đường.

Đào Hồng da mặt kéo ra, mắng:

– Một nữ nhân thảo dân có tư cách gì mà hơn ta, được lọt vào tướng phủ làm thiếu nãi nãi chứ, ngươi cho là mình thanh cao, tự cho là danh tiết mãnh phụ sao? Vương Nhị, hảo hảo đùa bỡn nàng cho ta, sau đó đem nàng bán vào bên trong kỹ viện, xem nàng còn lấy cái gì mà đắc ý…
– Tuân mệnh…

Vương Nhị đã không thể chờ đợi được, liền cởi bỏ thuần thục y phục, hướng trên giường Thích Phương tới gần, cười dâm nói…

– Phu nhân, tiểu nhân đến hảo hảo hầu hạ phu nhân đây…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng