Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 151

– Á…

Trần Viên Viên mấy lần muốn đứng lên, thế nhưng là đang bị trọng thương, toàn thân vô lực, mấy lần muốn ngẩng đầu lên cuối cùng vẫn phải úp xuống trở lại…

Trước mặt toàn bộ là khí tức dương cương nam nhân, Trần Viên Viên quả thực hận không thể có một cái lỗ có thể lập tức chui vào, Tống Thanh Thư mở ra hai tay, vẻ mặt vô tội nói ra:

– Bây giờ không phải là tại hạ đụng chạm phu nhân, mà là phu nhân đang đụng vào tại hạ đấy…

Trần Viên Viên vừa thẹn vừa vội, thế nhưng không có biện pháp khác, cũng không thể một mực giữ lấy cái tư thế nằm sấp tại giữa hai chân hắn này, đành phải chịu thua nói:

– Ngươi… ngươi mau đỡ ta lên.
– Không được…

Tống Thanh Thư lắc đầu, cố ý kéo dài thanh âm…

– Phu nhân vừa rồi rõ ràng nói không cho tại hạ đụng chạm vào thân phu nhân, tại hạ không muốn lại bị trở thành kẻ lỗ mãng vô sỉ đâu.

Nghe được hắn cố ý chọc ghẹo, Trần Viên Viên tức giận nghiến răng, thực hận không thể hé miệng hung hăng cắn hắn một cái, bất quá nghĩ đến nếu mình hé miệng thì không chừng cắn phải cái đồ vật kia của hắn, nàng đúng là không có to gan như vậy.

Cúi đầu thưởng thức mỹ nhân nằm úp sấp giữa hai chân mình, chỉ thấy nàng tóc mây tán loạn, từng sợi tóc mai trượt rơi xuống trên cái cổ thon dài trắng như tuyết, hai loại màu sắc đối lập tản ra một loại sáng bóng mê người, làm cho Tống Thanh Thư kìm lòng không được, cúi đầu thân lên cổ của nàng.

– A…

Trần Viên Viên không có ngờ tới có biến cố này, trên cổ truyền đến đôi môi ôn nhu cực nóng của nam nhân thân lên, làm cho nàng trong lúc nhất thời có chút thất thần, nàng đã thật lâu không có bị nam nhân chạm qua rồi, không nghĩ tới lần này đụng vào một nụ hôn, rõ ràng làm cho nàng run lên, có một loại làm cho hồn phách run rẩy.

Nàng cả đời này có thể nói là hồng nhan bạc mệnh, cũng bởi vì có tiếng mỹ nhân đệ nhất thiên hạ, đã làm cho nàng được quá nhiều nam nhân ngấp nghé, cũng bởi vì như thế, nàng so với bất kỳ nữ nhân nào trên thế gian này, đều hiểu thấu nam nhân hơn ai hết.

Nếu là một nữ nhân bình thường đụng phải loại tình huống này, thì liền sẽ cho là đối phương sắc dục hun tâm, thế nhưng nàng lại có được cảm giác trong nụ hôn này vừa ôn nhu vừa thương tiếc cho tình cảnh của nàng, cảm giác được nụ hôn của hắn chỉ là từ đối với cái đẹp mà thưởng thức, do là kìm lòng không được tự phát, cũng không phải xuất phát từ nhục dục như nam nhân khác vậy.

Nàng đã trải qua quá nhiều nhấp nhô của cuộc sống nhân sinh với nhiều nam nhân, mặc kệ Ngô Tam Quế cũng tốt, Lý Tự Thành cũng được, coi như là biểu hiện của người nào tại trước mặt nàng cũng đều có đạo đức, nhưng một khi lên giường, đều lộ ra một bộ gấp gáp bẩn thỉu khó dằn nổi, chỉ muốn lột nàng trần truồng để cắm sâu vào thân thể nàng mà thôi, chẳng có người nào chính thức thương tiếc nàng…

Nghĩ tới nghĩ lui toàn bộ thiên hạ có thể yêu quý nàng như vậy, có lẽ chỉ có Hồ Dật Chi ở Tam Thánh am mà thôi, hắn vì mình cam nguyện từ một mỹ Đao vương đường đường hóa thân thành một lão nông, hàng ngày tại trong Tam Thánh am làm cỏ trồng rau, thời gian vài chục năm, trong lúc song phương bất quá chỉ trao đổi qua tầm hai, ba mươi câu nói…

Trần Viên Viên sau đó mới biết được thân phận đối phương, có thể trong nội tâm nàng tuy rằng cảm động, nhưng đối với Hồ Dật Chi không có cảm giác gì khác thường. Tại trong lòng nàng, si tình thì không sai, nhưng truy cầu một nam người để làm bạn lữ không hề giống như là mình dưỡng một sủng vật, chỉ cần đối với nàng tốt là đủ rồi, nàng thì cần một mối quan hệ giữa nam nữ thu hút ưa thích lẫn nhau, mà muốn có được như vậy, phải có người nào có nhân cách tính chất đặc biệt thì có thể làm cho đối phương thưởng thức và trông cậy vào.

Nhưng mà rất đáng tiếc, Hồ Dật Chi thuộc dạng người không có làm cho Trần Viên Viên thưởng thức, trong suy nghĩ của nàng, Hồ Dật Chi địa vị thậm chí còn không bằng Ngô Tam Quế hoặc là Lý Tự Thành, bất quá Trần Viên Viên đối với Ngô Tam Quế cùng Lý Tự Thành cũng không có quá sâu cảm giác, dù sao hai người này chỉ là xem nàng trở thành một cái ngoạn vật xinh đẹp mà thôi.

Những năm qua Trần Viên Viên thanh đăng cổ phật, thời điểm đêm dài vắng người cũng thường xuyên suy nghĩ lại xót cho thân mình, đời này nàng biết đến nam nhân so với nữ nhân bình thường thì hơn nhiều, tuy nhiên lại không có một nam nhân nào có thể chân chính cùng nàng kết duyên cầm sắt, không thể không nói là tiếc nuối lớn nhất cả đời này của nàng.

Cũng không biết vì cái gì, hôm nay bị người trẻ tuổi thần bí này vừa thân lên cổ, vậy mà làm cho nàng có một loại cảm giác tim đập rộn lên, nàng ngượng ngùng thì cũng có chút sợ hãi, mình tại sao có thể đối với tên hái hoa dâm tặc này lại có loại cảm giác này?

“Có lẽ là lúc mình sắp chết nên có cái huyễn giác đó…”. Trần Viên Viên ngực càng khó thở…

Phát giác được sự khác thường của nàng, Tống Thanh Thư không dám trêu chọc nàng nữa, đem nàng nâng dậy rồi nhẹ nhàng thả nằm ở trên giường, nắm cổ tay của nàng bắt mạch, liền nhướng mày, vừa rồi Hoàng Thường tuy rằng dùng xảo kình cách sơn đả ngưu, nhưng vẫn có một phần nhỏ kình lực lưu tại trong cơ thể Trần Viên Viên, may mắn uy lực của Phục Ma Quyền đã được hắn dùng thân thể của mình hóa giải, nếu không thì vị tuyệt đại giai nhân này đã sớm hương tiêu ngọc vẫn rồi, nhưng mặc dù như thế, Hoàng Thường với trăm năm công lực thì hạng gì cao minh, thân thể Trần Viên Viên làm gì mà chịu được, mắt thấy chỉ còn lại có nửa cái mạng rồi.

– Ta phải không là sắp chết sao?

Nhìn qua nam nhân ngưng trọng toàn thân tản ra chi khí ngồi ở bên giường, Trần Viên Viên thật sự không có cách nào nghĩ rằng chính hắn thật sự là dâm tặc cùng đêm đó khi dễ mẫu tử các nàng.

Tống Thanh Thư thở dài một hơi:

– Phu nhân thật sự bị thương rất nặng, cho dù là Thái y viện hội chẩn, chỉ sợ cũng bất lực…
– Quả nhiên là ta sắp chết thật rồi…

Trần Viên Viên trong ánh mắt rất bình tĩnh, dường như trong lòng nàng đã chuẩn bị xong…

– Dù sao ta cũng là hồng nhan họa thủy, chết cũng xứng đáng rồi.

Thấy được nàng mạch đập càng lúc càng yếu, Tống Thanh Thư biết rõ nàng đã buông bỏ chi niệm muốn sống, nên vừa tức vừa vội:

– Tại hạ còn chưa nói hết, Thái y viện cứu phu nhân không được, chứ không phải là tại hạ cứu không được phu nhân…

Trần Viên Viên cho là hắn đang an ủi mình, cũng lơ đễnh không chú ý, đôi mắt đẹp lẳng lặng nhìn qua hắn:

– Ngươi có thể đáp ứng ta một việc hay không?
– Cứ nói thử xem, còn việc có đáp ứng hay không thì phải xem tâm tình của tại hạ.

Tống Thanh Thư một bên dùng chân khí thăm dò thương thế trong cơ thể nàng, một bên nhàn nhạt đáp nói.

Trần Viên Viên giật mình, phải biết rằng từ lúc niên kỷ của nàng vừa mười mấy, nàng đụng phải nam nhân nào cũng là đối với nàng nghìn theo trăm như ý, hữu cầu tất ứng đấy, mặc dù cũng có đụng phải một hai nam nhân ra vẻ lãnh ngạo, chỉ cần nàng mềm giọng cầu khẩn, thì ai cũng sẽ không cự tuyệt nàng, chứ dáng vẻ đâu có như nam nhân này…

– Ngươi có thể đem cái mặt nạ lấy xuống cho ta nhìn xem qua hay không?

Có lẽ đối với thái độ của hắn đã làm cho nàng dự tính đến khả năng bị cự tuyệt, Trần Viên Viên nói những lời này không chỉ ngữ khí nhu mềm, mà còn chớp mắt, một đôi ánh mắt như nước long lanh, tựa như biết nói truyền lại ý cầu khẩn.

– Phu nhân đang câu dẫn tại hạ sao?

Chú ý tới ánh mắt của nàng, Tống Thanh Thư dường như đã biết.

Trần Viên Viên trên gương mặt bạch ngọc trong nháy mắt hiện ra đỏ ửng, từ khi ly khai sông Tần Hoài, nàng đã mấy chục năm qua, chưa cò từng tận lực dùng qua thủ đoạn thi triển mị lực nhỏ này rồi, không nghĩ tới hôm nay, mình lại chủ động đối với một tên hậu sinh tiểu tử thi triển như vậy, lại càng không có nghĩ tới chính là rõ ràng đã nhận được câu nói của hắn như vậy…

Nàng bây giờ chỉ sợ thật sự như là suy đoán trước đó, hắn không phải là nam nhân chân chính. Trần Viên Viên trong đầu bỗng nhiên nổi lên một ý niệm trong đầu, ngoài sự việc thấy mình may mắn, nhưng trong lòng có một chút tiếc nuối không hiểu, thật vất vả mới gặp được một nam nhân có chút khế hợp trong tâm, nào biết được đối phương rõ ràng không phải là nam nhân chân chính…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng