Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 172

Cho dù rất nhiều người muốn hỏi Tống Thanh Thư về sự tình hô phong hoán vũ vừa rồi, nhưng lúc này Triệu Cấu đã bước đi, đồng hành phi tần cung nữ thái giám cũng cùng theo lối ra, còn có Đái Ngự Khí, Điện Tiền Ty, Hoàng Thành Ty các bộ phận thị vệ cũng hộ tống Triệu Cấu quay về tẩm cung, những người còn lại thì ai về chỗ nấy.

Về phần quần thần tức thì quỳ lạy đưa mắt nhìn theo Triệu Cấu rời đi, Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không giống như những người kia, cánh tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh Tiểu Long Nữ hướng phía ngoài cung bước đi.

Ánh mắt Tiểu Long Nữ rơi vào cánh tay của đối phương, mặt ngọc ửng đỏ, lý trí nói cho nàng biết phải cự tuyệt, nhưng hôm nay trong đầu đều là cảnh tượng Tống Thanh Thư từ giữa không trung từng bước đi xuống đang nhìn mình mỉm cười, “Buông tay” hai chữ như thế nào cũng nói không nên lời.

– Đợi chút…

Sau lưng bỗng nhiên truyền đến thanh âm Hoàng Sam Nữ Tử, Tiểu Long Nữ trong lòng nhảy dựng, liền đi nhanh về phía trước, thoát ra cánh tay Tống Thanh Thư ôm ấp.

– Ta có đôi lời muốn nói.

Hoàng Sam Nữ Tử nhìn qua Tống Thanh hư, ánh mắt không tự chủ được hướng trên thân Tiểu Long Nữ nghiêng mắt nhìn.

– Ta đến bên kia chờ…

Tiểu Long Nữ cũng không có thông hiểu lõi đời, hoàn toàn nàng bởi vì chột dạ, sợ vừa rồi hắn ôm eo mình bị người trông thấy, cho nên bản năng muốn rời xa Tống Thanh Thư một chút.

– Cái ô dù này sư muội cầm đi…

Tống Thanh Thư nhét vào trong tay Tiểu Long Nữ, hai người bàn tay lơ đãng đụng phải, xúc cảm lành lạnh làm cho trong lòng hắn lay động.

Tiểu Long Nữ không dám nhìn hai người, cầm lấy cái ô dù liền hướng bên cạnh đi đến.

Mắt thấy Tống Thanh Thư thân ở trong mưa, Hoàng Sam Nữ Tử vội vàng dựa vào tới, cầm cái ô dù che khuất hai người:

– Ngươi đúng là thương hương tiếc ngọc.

Trong giọng nói của nàng có chút ý vị không hiểu.

Tống Thanh Thư khẽ cười:

– Thương hương tiếc ngọc đó là phẩm cách thiết yếu của một quân tử…

Nhìn xem Tiểu Long Nữ cách đó mấy trượng bên ngoài, gió đêm lướt nhẹ qua qua, bạch y bồng bềnh, bóng lưng yểu điệu động lòng người, Hoàng Sam Nữ Tử cũng cảm thán nói:

– Nữ nhân xinh đẹp như vậy, chắc hẳn sẽ làm cho nam nhân nào cũng sẽ vì nàng mà biến thành quân tử đấy.
– Những nam nhân này tại trước mặt của Dương cô nương cũng sẽ biến thành quân tử đấy.

Tống Thanh Thư an ủi.

– Ha ha… thật không?

Hoàng Sam Nữ Tử phản bác…

– Nhưng có người ở trước mặt ta, không chỉ có không quan tử, ngược lại còn là lưu manh vô lại.

Tống Thanh Thư mặt mo nóng lên, vội nói sang chuyện khác:

– Cô nương tìm tại hạ cuối cùng có chuyện gì?

Chỉ bên ngoài tí tách mưa, Hoàng Sam Nữ Tử trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khác thường:

– Ngươi rút cuộc là như thế nào làm được vậy?

Bởi vì Tống Thanh Thư thân hình cao lớn, Hoàng Sam Nữ Tử nhìn hắn phải ngửa đầu lên nói, mà trong mắt Tống Thanh Thư ấn tượng sâu nhất là đôi môi kiều diễm ướt át của nàng, trong lòng động, vừa cười vừa nói:

– Lúc trước không phải cô nương còn thiếu nợ tại hạ một cái hôn này, cô nương muốn hôn tại hạ hay là tại hạ hôn xuống, xong rồi tại hạ có thể cân nhắc đem đáp án nói cho cô nương biết.

Hoàng Sam Nữ Tử hai đầu lông mày nhăn lại, đột nhiên bị xấu hổ, Tống Thanh Thư nhìn thấy sắc mặt nàng biến hóa phức tạp, Hoàng Sam Nữ Tử bỗng nhiên nhón chân lên tại hắn trên mặt hắn hôn phớt qua như chuồn chuồn lướt nước, Hoàng Sam Nữ Tử rất nhanh liền rụt trở về, vốn tái nhợt lúc này đã đỏ ửng giống như hoa hồng:

– Tốt rồi, ngươi bây giờ có thể nói cho ta biết.

Tống Thanh Thư sờ sờ gò má mình, hắn không có kịp phản ứng, trong lòng hắn xem Hoàng Sam Nữ Tử là nữ nhân cao ngạo lãnh ngạo, quả thực cùng Tiểu Long Nữ có phần tương tự hợp lại, đáy lòng Hoàng Sam Nữ Tử thì kiêu ngạo chỉ có hơn chứ không kém, hắn vốn cho là với tính tình Hoàng Sam Nữ Tử thì tuyệt sẽ không đồng ý điều kiện của mình đấy, vì vậy cố ý nói như vậy với ý đồ đuổi nàng, nào ngờ nàng rõ ràng thật sự đã hôn hắn rồi.

Nhìn xem nàng trong lúc lơ đãng lộ ra mặt thẹn thùng, Tống Thanh Thư trong lòng nóng lên, ôm lấy bờ eo của nàng đem nàng ôm vào đến trong ngực, nhắm ngay cái cặp môi đỏ mọng kiều diễm ướt át kia hôn xuống…

– Um… um…

Hoàng Sam Nữ Tử trong nháy mắt trợn thật lớn, trong đầu nàng một mảnh trống không, nghĩ thầm hắn làm sao dám làm như vậy đối với mình.

Trong lúc thất thần đôi môi hé mở, rất nhanh cái lưỡi của Tống Thanh Thư với vào trong miệng nàng liếm quanh rồi mút lên đầu lưỡi của nàng, bất tri bất giác hai đầu lưỡi đã quấn quanh…

– Khục… khục…

Sau lưng bỗng nhiên truyền đến tiếng ho khan không đúng lúc.

Tống Thanh Thư ánh mắt liếc đảo qua thì phát hiện Hàn Thác Trụ đang đứng tại cách đó không xa cười mà không phải cười nhìn chằm chằm vào hai người, Hoàng Sam Nữ Tử ở đâu còn ngẩn người đến, đem hắn đẩy ra, cũng không quay đầu lại mà biến mất tại trong mưa.

– Công tử quả nhiên là mị lực phi phàm a, ngay cả Thánh Nữ Kiêm Sơn Thư viện nổi danh băng sơn cũng bị ngươi làm cho hòa tan.

Hàn Thác Trụ cười mỉm đi tới.

Tống Thanh Thư tức giận lườm lão:

– Hàn đại nhân xuất hiện không phải lúc rồi.
– Thật không?

Hàn Hàn Thác Trụ hướng phía Tiểu Long Nữ chỉ chỉ…

– Vị Long cô nương kia vừa rồi tựa hồ muốn quay đầu lại, nếu như bị nàng nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, chỉ sợ nàng sẽ rất thương tâm…

Tống Thanh Thư thiếu chút nữa bị sặc đến:

– Tại hạ cũng không có công phu cùng Hàn đại nhân thảo luận về vấn đề này, đến tìm tại hạ cuối cùng là có chuyện gì?

Hắn chuyện tốt bị cắt đứt, ngữ khí đương nhiên không thế nào khách sáo được…

Hàn Thác Trụ cũng là lơ đễnh:

– Hôm nay đã xảy ra quá nhiều sự tình, ta đến bây giờ vẫn còn không có hoàn toàn tiêu hóa được, bất quá chuyện sau này hãy nói, việc cấp bách là an bài một nơi ở cho công tử. Ngươi đã đáp ứng mang theo Long cô nương lưu lại Lâm An thành, triều đình dù sao cũng phải biết rõ hướng đi của các ngươi, vì vậy liền phái ta tìm một tòa nhà cho ngươi.
– Thuận tiện để theo dõi đúng không?

Tống Thanh Thư cười lạnh nói.

– Chỉ là làm cho một ít người an tâm mà thôi…

Hàn Thác Trụ cười khổ…

– Kỳ thật ta và công tử đều rõ ràng, lấy võ công công tử, muốn đi thì có người nào ngăn được, cho nên những người theo dõi cũng chẳng qua là thùng rỗng kêu to mà thôi.

Tống Thanh Thư nhún vai:

– Cũng được, hy vọng cái tòa nhà kia không quá bần hàn.
– Đương nhiên sẽ không bần hàn rồi, cái tòa nhà đó trước kia là vị biệt viện của Quận Vương đấy…

Hàn Thác Trụ giải thích, bên cạnh dùng tay ra hiệu mời.

– Thị nữ, tiểu tư sai vặt đều là có sẵn, mặt khác ta còn phái một đội thị vệ qua hộ viện, đương nhiên lấy võ công công tử, những người này có hay không có thì không ảnh hưởng gì, nhưng những thứ này trên mặt công phu dù sao vẫn là phải có…

Hàn Thác Trụ trên đường hướng Tống Thanh Thư giảng giải, cũng không lâu lắm liền đi tới một chỗ trạch viện.

Đình đài lầu các, nhìn ra được mỗi chỗ chi tiết đều rất đáng chú ý, bất quá Tống Thanh Thư vừa rồi chỉ là ngoài miệng nói vậy, hắn cho tới bây giờ cũng không phải là để trong lòng những điều này, còn Tiểu Long Nữ chỉ cần có sợi dây là nàng có thể ngủ được rồi.

Thị vệ nha hoàn sai vặt sớm đã chờ ở trong phủ, nhìn thấy Tống Thanh Thư và Tiểu Long Nữ thì nhao nhao hành lễ:

– Bái kiến chủ nhân, bái kiến phu nhân.

Lời nói khiến cho Tiểu Long Nữ mặt ngọc ửng đỏ, thật ra lại làm cho Tống Thanh Thư vui vô cùng, trong lòng khoa trương những người này thật đúng là có nhãn lực.

Nha hoàn dẫn họ vào bên trong, nhìn xem gian phòng ngủ rộng rãi sáng ngời, nhất là cái giường cực lớn êm ái kia, làm cho hắn vừa ý nhất.

Hàn Thác Trụ còn muốn lưu lại nghe ngóng sự tình thân phận tương quan của Tiểu Long Nữ, nhưng Tống Thanh Thư lấy cớ cần phải trị thương cho nàng, cho nên đã đuổi lão đi.

Chờ Hàn Thác Trụ đi rồi, Tống Thanh Thư lập tức phân phó nha hoàn chuẩn bị nước ấm để tắm rửa thay đổi y phục, khiến cho đám nha hoàn thần tình cổ quái, ngay bên cạnh Tiểu Long Nữ cũng có chút biểu lộ mất tự nhiên.

– Ta không cần tắm rửa đâu…

Tiểu Long Nữ do dự rồi mở miệng nói ra.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng