Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 187

– Gạt người…

Hồng y nữ tử chu miệng, hiển nhiên không tin câu trả lời của hắn…

– Đúng là keo kiệt, rõ ràng không muốn dạy, lại nói không thích hợp?

Nàng xuất thân hào phú quý tộc, từ nhỏ đã được trăng sáng sao quanh che chở, muốn cái gì được cái đó, hơn nữa không phải là người trong giang hồ, bởi vậy không biết quy củ trong giang hồ, không biết võ công cao thủ xưa nay không truyền ra ngoài.

Tống Thanh Thư cũng lơ đễnh, chỉ là vừa cười nói:

– Võ công của ta cần trên giường cùng nữ nhân luyện đấy, cô là nữ nhi gia, thì như thế nào luyện đây?

Hồng y thiếu nữ khẽ giật mình, vô thức đáp:

– Ta có thể trên giường cùng đại ca ca cùng một chỗ luyện cũng được mà…

Tống Thanh Thư biểu lộ giống như cười mà không phải cười, nàng lúc này mới kịp phản ứng, khuôn mặt liền đỏ lên, nhịn không được phun nói:

– Hạ lưu!

Nàng thuở nhỏ được danh sư dạy bảo, tuy rằng không biết rõ võ công thiên hạ, nhưng cũng hiểu rõ, nào có công phu tu luyện trên giường a, rõ ràng là nam nhân này cố ý nói trêu đùa nàng đấy.

Chứng kiến ánh mắt của nàng, Tống Thanh Thư liền đem tâm tư của nàng đoán được, phiền muộn nói:

– Ta có hảo ý đem phương pháp tu luyện này nói ra, lại bị cô nương hiểu lầm, cái thế đạo này thật là… nói dối thì người người tin tưởng, nói thật thì ngược lại không ai tin…

Cô nương kia hừ một tiếng, không đáp lời, một chốc lát này tiểu nhị đã đem đồ ăn mà nàng gọi đã bưng lên, thấy nàng không nói lời nào, Tống Thanh Thư cũng không cố tình gợi chuyện, tiếp tục tự rót rượu uống một mình…

– Các ngươi biết rõ sự tình tối hôm qua trời mưa chứ?

Thời điểm này, nơi đầu cầu thang xuất hiện đi lên mấy người, một bên trò chuyện với nhau một bên nhìn quét toàn trường, nhìn thấy bên cạnh bàn của Tống Thanh Thư có một bàn trống, kiền nhắm hướng này = đi tới.

Tống Thanh Thư cũng quan sát, liền nhìn ra thân phận của bọn họ, đệ tử của Cái Bang, bất quá có khác với trước đệ tử Cái Bang trước kia, mấy người này y phục sạch sẽ…

“Hẳn là đệ tử Cái Bang thuộc phái Tịnh Y.”

Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ, Cái Bang Tịnh Y, cùng đệ tử Cái Bang Ô Y chi tranh từ xưa đến nay, thậm chí có thời điểm huyên náo sống mái với nhau, về sau Hoàng Dung đem Cái Bang chia ra ba phần, theo trình độ nhất định trên giải quyết xong vấn đề này.

Tương Dương, Hà Bắc hai nơi đệ tử Cái Bang Ô Y chiếm đa số, Giang Nam là nơi giàu có và đông đúc chi địa, đệ tử Cái Bang Tịnh Y chiếm đa số, vị trí của hai phái Cái Bang Tịnh Y và Ô Y cách xa nhau ngàn dặm, trong lúc vô tình đã giải quyết xong mâu thuẫn song phương.

– Đúng vậy, ngày hôm qua rõ ràng trời quang vạn dặm, bỗng nhiên trời bắt đầu mưa, đúng là tà môn.

Mấy tên đệ tử Cái Bang tới gần bàn ngồi xuống.

– Nghe nói tối hôm qua có người thi pháp, làm cho mưa rơi xuống…
– Thi pháp? Loại này chỉ là sự tình giả thần giả quỷ lừa gạt tiểu hài tử các ngươi cũng tin sao?
– Lần này không phải là giả thần giả quỷ, ngày hôm qua trong hoàng cung có trên vạn người tận mắt nhìn thấy rồi.
– Người nào lợi hại như vậy a?
– Kim Xà vương Tống Thanh Thư a.

Nghe được bọn hắn thảo luận đến mình, Tống Thanh Thư cũng không có chút nào chấn động, ngược lại là hồng y nữ tử ngồi đối diện thì giật mình, trong nháy mắt dựng lên lỗ tai để nghe.

– Hô phong hoán vũ thì coi là cái gì, trước kia hắn tại Sơn Đông đã trải qua một trận còn làm cho mấy vạn tinh binh Mãn Thanh toàn quân bị diệt đây.
– Trước kia thì cho rằng những thứ này là lời đồn bậy, không nghĩ tới lại là thật sự.
– Hắc hắc, hô phong hoán vũ đều không tính là cái gì, vậy ngươi cảm thấy cái gì mới tính?
– Đương nhiên là sự tình hắn lăng không lên trời a, từng bước một trở đi lên đám mây trên trời cao, thần tiên cũng không làm ngoài như vậy…

Nghe đến mấy người này đang tán thưởng mình, Tống Thanh Thư vẫn có chút thoải mái đấy, bất quá hắn mình cũng không thể nhảy ra nói mình chính là Tống Thanh Thư đây, cái loại cảm giác này giống như lúc cẩm y dạ hành, thật sự trong tâm ngứa rất, bất quá thân là cao nhân, tư thái hay là phải có, hắn ho nhẹ hai tiếng, vẫn là một bộ mây trôi nước chảy.

Hồng y nữ tử quay đầu nhìn hắn liếc, bất quá hiển nhiên nàng đối với nghị luận bên cạnh đ cảm thấy hứng thú, tiếp tục tập trung tư tưởng suy nghĩ nghe qua.

– Một đời tuổi trẻ hiện nay thì Tống Thanh Thư hẳn là nhân vật ưu tú nhất.
– Đúng vậy, theo ta được biết, trong Lâm An thành này không biết bao nhiêu tiểu thư, phu nhân đều xem hắn làm tình nhân trong mộng mình.
– Hắc hắc, coi như là võ công của hắn cái thế, cũng sẽ bị những nữ nhân này ép khô không sống nỗi a.

Nghe bên cạnh bàn tiếng cười hèn mọn bỉ ổi mang theo cực kỳ hâm mộ, Tống Thanh Thư một hồi im lặng, đối diện hồng y nữ tử lại hừ lạnh một tiếng, cầm lên chén rượu liền ném tới.

– Ai ui…

Một tiếng kêu thảm, mấy tên đệ tử Cái Bang nhao nhao đứng lên…

– Kẻ nào ăn tim gấu gan báo đây hả?
– Bổn cô nương đây!

Hồng y nữ tử lạnh giọng đáp.

Mấy tên đệ tử Cái bang muốn nổi nóng, bất quá nhìn thấy đây là một cô nương xinh đẹp thanh xuân, một lời lửa giận ngược lại là giảm mất hơn phân nửa.

– Không biết cô nương vì sao cầm chén rượu giội lên chúng ta?

Tống Thanh Thư thấy được âm thầm gật đầu, dưới sự điều khiển của Hoàng Dung bổn sự thật sự không tệ, cho dù Cái Bang ở Giang Nam đã phân ra rồi, vẫn có vài phần tinh thần hiệp nghĩa, không có ỷ dựa vào nhiều người làm sự tình hoành hành ngang ngược.

– Các ngươi tầm nhìn hạn hẹp, ếch ngồi đáy giếng cũng thì thôi, lại tại đó lời nói bừa bãi, bổn cô nương thật sự nghe không nổi a…

Hồng y nữ tử một lần nữa đem một cái chén rượu cầm ở trong tay…

– Xin cô nương dạy cho chúng ta biết, vừa rồi nói cái gì bừa bãi?

Mấy sự tình Cái Bang đệ tử cố nén nộ khí.

– Ví như vừa rồi câu cái gì “Trong tuổi trẻ thì Tống Thanh Thư ưu tú nhất” các loại, không phải ếch ngồi đáy giếng vậy là cái gì.

Hồng y nữ tử nhàn nhạt nói.

Gặp chủ đề rõ ràng bỗng nhiên lại kéo đến trên người mình, Tống Thanh Thư một hồi ngạc nhiên, cái sự tình này có tính mình nằm im cũng trúng tên hay không đây?

Mấy tên đệ tử Cái Bang ngược lại cười:

– Vậy mời cô nương nói ai so với Tống Thanh Thư còn ưu tú hơn so cùng niên kỷ đây.
– Các ngươi đã thành tâm cầu hỏi, bổn cô nương cũng vui lòng chỉ giáo đây…

Hồng y nữ tử những lời này thiếu chút nữa làm cho mấy tên đệ tử Cái Bang tức chết…

– Tống Thanh Thư sự tích bất quá chỉ là lời đồn, lừa gạt những người trong giang hồ quê mùa mà thôi, nếu bàn về hảo nam nhi, được Đông Hoa Môn Ngoại xứng tên Trạng Nguyên mới là hảo nam nhi, đương kim Trạng Nguyên là Vệ Nhược Lan, không chỉ được Đông Hoa Môn Ngoại xứng tên trạng nguyên, đồng dạng Vệ Nhược Lan còn là võ khoa Trạng Nguyên, văn võ một đôi Trạng Nguyên, có thể nói là trước không có người, sau cũng không có người, Vệ Nhược Lan nhân vật như vậy như thế nào họ Tống kia một giang hồ lùm cỏ có thể so sánh hay sao?

Tống Thanh Thư nhịn không được sờ lên cái mũi, hắn không đến mức tức giận, điểm ấy khí độ vẫn phải có, chỉ là trong lòng hiếu kỳ, vị cô nương này nhắc đến Vệ Nhược Lan, bộ dạng sùng bái quả thực là mê muội, cũng không biết nàng cùng Vệ Nhược Lan có quan hệ như thế nào, lẽ nào nàng là muội muội của hắn sao?

Mấy tên đệ tử Cái Bang nhìn nhau, phải biết rằng Tống Triều tự lúc lập nước thì đã bắt đầu chính là trọng văn khinh võ, Đông Hoa Môn Ngoại lấy xứng tên Trạng Nguyên thì mới xem là hảo nam nhi, kỳ thật điều này đã là thâm nhập vào tận trong cốt tủy của người dân rồi, cho bọn họ trong lúc nhất thời không biết như thế nào phản bác.

Bất quá có lẽ là đều là người cùng chung trong giang hồ, vô thức không thích những quan viên cao cao tại thượng kia, một tên đệ tử Cái Bang trong đó hừ lạnh:

– Nghe nói Vệ Nhược Lan kia là nữ tế (con rể) của Thị Ngự Sử Tiền Phủ – Sử Di Viễn, trong triều có quan viên nào dám không để cho Sử Di Viễn mặt mũi, ai biết cái trạng nguyên này của Vệ Nhược như thế nào mà có được a…

Cô nương lập tức giận dữ, chỉ thấy hồng ảnh lóe lên, người vừa lên tiếng liền đã đã trúng một cái tát vang dội.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng