Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 - Dịch giả Meode


Truyện đã hoàn thành

Phần 193

– Phụ mẫu sinh con trời sinh tính, người bất đồng khác nhau, ai nói là tỷ muội nhất định phải giống nhau chứ?

Nếu không nghe được đối phương tán thưởng mỹ mạo vị hôn thê của mình, Vệ Nhược Lan trong lòng thoải mái, chỉ sợ sớm đã phát tác…

– Hơn nữa Sử bang chủ các ngươi cùng nàng cũng không phải là thân tỷ muội, thế thì có khác thì như thế nào?

Gặp đệ tử kia còn muốn nói gì nữa, Sử Tương Vân không kiên nhẫn được nữa:

– Ngươi một mực ở nơi đây ra sức khước từ, có phải hay không muội muội của ta, đã xảy ra chuyện gì rồi?

Tên Cái Bang đệ tử sắc mặt biến hóa, nói:

– Cô nương nói đùa, nếu cô nương đã là tỷ tỷ bang chủ, thì xin mời.

Nói xong liền bảo thủ hạ dưới tay tránh ra một đường nhỏ, hắn đi ở phía trước dẫn đường.

Chú ý tới phản ứng của hắn, Tống Thanh Thư thần sắc hơi động, tràng hí này càng lúc càng thú vị.

Vệ Nhược Lan cùng Sử Tương Vân liếc nhìn, khẽ gật đầu sau đó áp giải Tống Thanh Thư đi theo.

Một đường hướng bắc đi tới, Vệ Nhược Lan hạ giọng đối với Sử Tương Vân nói:

– Cái Bang ven đường đề phòng rất sâm nghiêm.

Một bên nói qua, một bên lặng lẽ chỉ cho Sử Tương Vân biết…

Tống Thanh Thư thì không cần hắn chỉ ra, Cái Bang phân bố tại phía sau cây, trong cỏ, trong núi, bên cạnh những tảng đá lớn nhỏ, không có một chỗ nào có thể tránh được pháp nhãn của người Cái Bang.

Rất nhanh đi đến trước một tòa miếu lớn, chỉ thấy cổng ra vào có một tấm bảng “Phật Di Lặc miếu” bốn chữ to, miếu to lớn trang nghiêm, rất là hùng vĩ.

Dưới mặt đất đại điện đông nghịt ngồi đầy bang chúng Cái Bang, cũng có hơn ba trăm người, những người này ngồi mà dường như không nhìn thấy bọn họ đến vậy. Trong điện có năm cái bồ đoàn để sẵn không có người ngồi, lộ ra đang đợi người đến, trong điện mặc dù tụ tập hơn ba trăm người, lại không một chút tiếng động, so với ngày thường trên ngoài đường phố lộn xộn tranh đoạt đồ ăn tranh giành thì không giống nhau chút nào…

Vệ Nhược Lan cảm khái nói:

– Cái Bang hưởng danh mấy trăm năm, tuy rằng hiện nay có chút hơi suy, nhưng xem ra những trưởng lão trong bang siết chặt bang chúng, chấp pháp thực cực nghiêm cẩn thận.

Sử Tương Vân còn chưa kịp trả lời, chợt nghe được trên điện tiếng một người quát:

– Chưởng Bát Long Đầu đến!

Bang chúng đồng loạt đứng lên, một trường lão chín túi bộ dáng tú tài tay cầm bình bát sứt mẻ, chậm rãi bước ra, đứng ở bên phải.

Lại có người quát:

– Chưởng Bổng Long Đầu đến!

Một tên cũng là trường lão chin túi, nhưng tướng bệ vệ hai tay giơ lên cao một cây thiết bổng, sải bước đi ra, đứng bên tay trái.

– Chấp Pháp Trưởng Lão đến!

Chỉ thấy một lão cái thân hình gầy yếu đi ra, trong tay nắm lấy một cái quạt tre, chân đi nhanh nhẹn, đi đi lại lại không một hạt bụi bay lên…

– Truyền Công Trưởng Lão đến!

Lần này đi ra là lão cái râu tóc bạc trắng, hai tay trống không, bộ pháp nhìn ra được tu vi cực kỳ tinh thâm.

Tống Thanh Thư không thể không cảm thán Cái Bang quả nhiên nội tình thâm hậu, trên đại hội giết sư, Truyền Công Trưởng Lão bị Thành Côn dùng ám khí giết chết, Chấp pháp Trưởng lão, Chưởng Bát, Chưởng Bổng Long Đầu chết ở dưới Cửu Âm Bạch Cốt Trảo của nguyên bản Tống Thanh Thư, không nghĩ tới nhanh như vậy lại lần nữa tuyển ra mấy người mới, xem tu vi của bọn họ so cùng tiền nhiệm cũng không kém cỏi chút nào.

Vệ Nhược Lan đồng dạng biến sắc, lặng lẽ tiến lên một bước, mơ hồ đem Sử Tương Vân bảo vệ tại sau lưng.

Bốn lão cái tại bốn cái bồ đoàn ngồi xuống, nhưng lưu lại chính giữa còn một cái bồ đoàn, vốn Tống Thanh Thư cho rằng kế tiếp thì Sử Hồng Thạch đi ra, nào ngờ đó là một nam nhân niên kỷ tầm ba mươi lách mình đi ra, cũng là ăn mặc trang phục Cái Bang, nhưng y phục thì sạch sẽ.

Tống Thanh Thư âm thầm suy nghĩ: “Sử Hồng Thạch mặc dù chỉ là một cô nương, nhưng nàng dù sao cũng là trên danh nghĩa bang chủ, như thế nào bây giờ có cảm giác là bị mất quyền lực một cách đơn giản như vậy…”

Bất quá càng làm cho hắn ngoài ý muốn chính là nam nhân này thì hắn nhận thức.

– Ngươi là người phương nào, Sử bang chủ các ngươi đâu rồi?

Cho dù sớm đã có chuẩn bị, Sử Tương Vân nhịn không được chất vấn.

Nam nhân kia chắp tay:

– Tại hạ họ Trần, danh Hữu Lượng, hôm nay tạm thời đại diện bang chủ xử lý nội vụ trong bang.

Tống Thanh Thư trên mặt vẻ đăm chiêu càng đậm, lại là người quen biết cũ Trần Hữu Lượng, nguyên lai chủ nhân thân thể này của hắn vốn là nhân vật đời thứ ba kiệt xuất nhất của phái Võ Đang, được chọn lựa kế nhiệm Chưởng môn Võ Đang, chính là bị Trần Hữu Lượng dẫn vào lối rẽ, một bước sai từng bước sai, cuối cùng không cách nào quay đầu lại đến nỗi thân bại danh liệt.

“Năm đó ngươi bị hắn làm hại thảm như vậy, hôm nay dù thế nào cũng phải thay ngươi tìm về chút tiền lãi.” Tống Thanh Thư ánh mắt dần dần băng lãnh, bất quá hắn không vội phát tác, mà là có ý định trước nhìn xem bọn hắn chó cắn chó một trận rồi hãy nói.

Nhưng làm cho nhất hắn nghi hoặc chính là, Trần Hữu Lượng lúc trước không phải là bị đuổi ra Cái Bang rồi sao, hôm nay tại sao lại trở về, hơn nữa nhìn điệu bộ này, giống như hắn đã hoàn toàn khống chế Cái Bang.

– Nói bậy, bang chủ của các ngươi rõ ràng chính là muội muội của ta Sử Hồng Thạch!

Nghe được hắn tự nhận đại diện cho bang chủ, Sử Tương Vân lập tức lên tiếng.

– À… nguyên lai là tỷ tỷ của Sử bang chủ…

Trần Hữu Lượng chắp tay hành lễ cho có…

– Cô nương có chỗ không biết, lúc trước trên đại hội đồ sư, bổn bang bị hao tổn Truyền công, Chấp Pháp Trưởng Lão, Chưởng Bát, Chưởng Bổng Long Đầu có thể nói là bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng, Sử bang chủ đối với sự tình này tự trách không thôi, cho rằng là bản thân lãnh đạo bất tài dẫn đến Cái Bang suy sụp, vì vậy nàng tự nhận lỗi thoái ẩn, để cho Trần mỗ tạm thời xử lý nội vụ trong Cái Bang.
– Nói hươu nói vượn, Thạch muội muội làm sao tự nhận lỗi từ chức chứ?

Sử Tương Vân tức giận toàn thân phát run, nàng rõ ràng Sử Hòa Long là do phụ thân Sử Di Viễn của nàng xếp vào tại Cái Bang làm một con cờ, ai ngờ đến bị Thành Côn làm hại, trong lúc vội vàng Sử Di Viễn chỉ có thể tìm đến nhi nữ của Sử Hòa Long là Sử Hồng Thạch đưa lên thay thế, đồng thời còn mời Hoàng Sam Nữ Tử ra mặt nâng đỡ để cho Sử Hồng Thạch làm bang chủ, bởi vì viện Kiêm Sơn Thư xưa nay đối với lão có hảo cảm, đương nhiên sẽ không cự tuyệt yêu cầu như vậy.

Đáng tiếc tiệc vui chóng tàn, Sử Hồng Thạch lên làm bang chủ không bao lâu, vị trí cũng chưa có ngồi vững vàng, liền đã mất đi tăm tích, Sử Di Viễn đối với sự tình này vừa tức vừa vội, cũng không thể mỗi lần gặp chuyện không may thì đi tìm nhờ Hoàng Sam Nữ Tử ra mặt, lúc trước còn có thể nói biết thời biết thế, bây giờ nếu là lại mời nàng ra mặt, bố cục mình ở Cái Bang rất nhanh cũng sẽ bị kẻ thù chính trị biết rõ.

Gặp phụ thân lúc nào cũng thở dài thở ngắn, Sử Tương Vân có lòng thay phụ thân phân ưu, liền xung phong nhận việc tiếp nhận cái nhiệm vụ này.

– Việc này chư vị trưởng lão đều có chứng kiến, cô nương nếu không tin có thể hỏi bọn họ…

Trần Hữu Lượng dường như đã sớm dự tính đến loại tình huống này, điềm tĩnh chỉ vào bên cạnh những cửu đại trưởng lão nói ra.

Chứng kiến ánh mắt những Trưởng lão kia, Sử Tương Vân làm gì mà không rõ bọn họ chỉ sợ là đã được Trần Hữu Lượng mua chuộc, đều chính là tâm phúc của hắn, há lại sẽ nói ra tình hình thực tế này sao?

Quả nhiên, những trường lão này từng người mở miệng, theo như lời của Trần Hữu Lượng cũng không có gì khác biệt…

Tống Thanh Thư cảm thán, Trần Hữu Lượng này thật đúng là một cái kỳ tài, trong khoảng thời gian ngắn liền đem Cái Bang một mực khống chế trong tay, không hổ là mãnh nhân.

Sử Tương Vân hít sâu một hơi, cố nén lửa giận trong lòng:

– Đã là như vậy, xin hỏi Thạch muội muội bây giờ đang ở đâu?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp
Ngày cập nhật 29/12/2023 06:33 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng