Nghe được đối phương nhắc tới là do trượng phu mình hạ độc, Thích Phương nhịn không được cắn cắn bờ môi, lúc trước vì chuyện này mà nàng đã cùng Vạn Sĩ Khuê lớn nháo nhào một trận, tâm địa thiện lương, nàng không cách nào tiếp nhận hành vi hại người hèn hạ của trượng phu như vậy, khi đó nàng còn âm thầm cầu mong cho Tống Thanh Thư chạy thoát tìm đường sống.
Tuy rằng nàng không biết đối phương, thế nhưng Tống Thanh Thư những năm qua tên tuổi như vậy vang dội, trong hội các nữ quyến thành Lâm An thường xuyên nhắc đến, do đó Thích Phương hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể từ mọi phương diện để phán đoán hiểu rõ về hắn một chút, Tống Thanh Thư hẳn là một người tốt, thậm chí được xưng tụng là một anh hùng, nàng đương nhiên không muốn một người như vậy sẽ gặp bất hạnh…
Hơn nữa đối phương còn là bằng hữu Địch Vân, nếu như là có những biện pháp khác, Thích Phương lông mày cũng sẽ không nhăn liền đáp ứng, thế nhưng đây là vấn đề tư mật nên cảm thấy khó xử…
– Không được, tuyệt đối không được!
Thích Phương mãnh liệt lắc đầu…
– Ta… ta nếu biết bất cứ biện pháp khác đều có thể giúp ngươi, nhưng cái này… cái này…
Tống Thanh Thư biết rõ Thích Phương là một nữ nhân tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc có thể nói đã khắc sâu vào cốt tủy, để cho nàng nặn sữa cho mình uống, thật sự là không có khả năng.
“Được rồi, ta đành phải làm mặt dày một phen.” Tống Thanh Thư cắn răng tính cách, chợt quát lên:
– A, độc tính lại phát tác!
Vừa kêu lên thì ngã trên sàn, toàn thân liên tục run rẩy, trên mặt lộ ra cực kỳ thống khổ.
– Ngươi… ngươi làm sao vậy?
Thích Phương chấn động, gọi hắn vài tiếng, đối phương hoàn toàn không cách nào đáp lại nàng.
– Ngươi đừng làm ta sợ.
Thích Phương lập tức gấp gáp, ở bên cạnh hắn xoay quanh, vô kế khả thi…
– Ngươi mau nói cho ta biết, bây giờ làm như thế nào mới có thể giúp ngươi đây?
Chính đang trong lúc lo lắng, ánh mắt bỗng nhiên rơi xuống một bên chén sữa của mình, Thích Phương nhớ tới Tống Thanh Thư lúc nói trước đó.
“Chẳng lẽ cái thứ này quả thật có thể giải độc sao?” Thích Phương đỏ bừng mặt, trong lúc nhất thời do dự, bất quá trong lòng thiện lương vẫn chiếm được thượng phong, “Nhân mạng nhốt tại trời, cũng bất chấp nhiều như vậy.”
Thích Phương liền ngồi xổm xuống đem Tống Thanh Thư đỡ đầu lên, để cho đầu hắn dựa vào tại trên bắp đùi mình, sau đó bừng lên chén sữa, hít sâu một hơi, đỏ ửng mặt mà đưa tới bên miệng hắn.
Tống Thanh Thư liền cảm thấy một mùi sữa chảy vào trong miệng, trong lòng lập tức cảm khái, Thích Phương thật đúng là thiện lương đến tận xương tủy, đáng tiếc nàng lại gả vào cho một trượng phu lang tâm cẩu phế, chỉ có thể nói đúng là vận mệnh vô thường, tạo hóa trêu người.
Trong lúc bất tri bất giác, một chén sữa đầy hắn uống hết sạch sẽ, Tống Thanh Thư còn cảm thấy từ chóp mũi còn truyền đến cái mùi cơ thể nhàn nhạt từ nơi chính giữa hai chân của nàng truyền đến…
Dù là hắn da mặt đủ dày, cũng có chút áy náy, nên đánh hắng giọng lên một tiếng, làm như muốn tỉnh lại…
Tống Thanh Thư kế sách quả nhiên có hiệu quả, Thích Phương thấy thế vội vàng đẩy đầu của hắn ra khỏi bắp đùi của mình, sau đó liền đứng dậy đứng ở bên cạnh, cách hắn có hơn trượng, khẩn trương hỏi thăm:
– Ngươi… ngươi có tốt hơn chút nào không?
Chậm rãi mở to mắt, Tống Thanh Thư đáp:
– Um… đã tốt hơn nhiều… hả?
Nguyên là trong lòng của hắn đối với sữa dùng để giải độc cũng không có bao nhiêu hy vọng, dù sao nàng đã hy sinh lớn như vậy, nếu nói là một chút hiệu quả cũng không có, chỉ sợ nàng sẽ càng khó nhận.
Bất quá lời nói còn không chưa có khỏi miệng, Tống Thanh Thư bỗng nhiên kinh hỉ mà phát giác được trong cơ thể chân khí đình trệ đã lâu, rõ ràng mơ hồ có một loại dấu hiệu khôi phục tuần hoàn, cũng bất chấp trả lời thêm, hắn vội vàng bắt đầu vận công thăm dò.
Thích Phương thấy thế cũng im lặng, biết rõ hắn hôm nay đang tại tình trạng nguy cấp, không có mở miệng quấy rầy hắn nữa. Bất quá nàng bỗng nhiên chú ý tới bên khóe môi của Tống Thanh Thư còn lưu lại lấy vài sữa của nàng, theo ánh nến trên tường chiếu xuống, óng ánh sáng long lanh, mặt của nàng lại liền đỏ lên.
“Ta thật sự là quá lớn mật, hôm nay làm như thế nào lại để xảy ra chuyện như vậy…”
Thích Phương trong lòng xoắn xuýt, còn Tống Thanh Thư nhịn không được kinh hỉ, bởi vì hắn vừa rồi rõ ràng thành công đem chân khí trong cơ thể vận hành một chu thiên, điều này so với lúc trước là tuyệt đối không cách nào làm được đấy.
“Chẳng lẽ sữa của nữ nhân thật sự có hiệu quả bực này?” Tống Thanh Thư lúc này cũng không rảnh để mà suy tư huyền ảo trong đó, vội vàng vận chuyển nội lực ý đồ bức ra Kim Ba Tuần Hoa chi độc. Lúc trước vấn đề lớn nhất là một thân chân khí không cách nào lưu chuyển như bình thường, vì vậy không cách nào đem kịch độc trong cơ thể bức đi ra, bây giờ vấn đề mấu chốt nhất đã giải quyết xong, hắn làm sao mà không kinh hỉ chứ?
Kỳ thật hắn cũng là chó ngáp phải ruồi, trong Kim Ba Tuần Hoa chi độc, đặc điểm lớn nhất chính là bắt đầu làm cho toàn thân tê liệt, cái gọi là lấy độc trị độc, sinh ra hiệu quả trái lại, vì vậy có thể lẫn nhau giải độc.
Lúc trước Tiểu Long Nữ để cho Tống Thanh Thư nuốt vào Thông Tê Địa Long hoàn lấy từ dị thú Tây Vực, dị thú Tây Vực khi còn sống ưa thích ăn thực vật kịch độc, nhưng hàm lượng không đủ để giải Kim Ba Tuần Hoa chi độc, chỉ là tạm thời bảo vệ tính mạng Tống Thanh Thư.
Còn trong sữa của nữ nhân càng là đối với chuyện giải độc rất có ích lợi, vì vậy trời đưa đất đẩy, Tống Thanh Thư rõ ràng lại khôi phục được nội lực vận chuyển.
Chỉ bất quá hắn không biết, Kim Ba Tuần Hoa độc tính còn xa xa, nếu muốn giải độc thì cần có đại lượng hóa giải, trong khi chỉ là một chén sữa, làm thế nào mà đầy đủ được để hóa giải?
Cũng không biết là Thích Phương, sữa nàng có đủ để cho hắn uống hay không?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 6 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp |
Ngày cập nhật | 29/12/2023 06:33 (GMT+7) |