Ra quân cũng được một thời gian khá dài rồi. Cuộc sống xô đẩy công việc ở quê thì chả đâu vào đâu. Qua lời giới thiệu của bà chị “Mày lông bông thế đủ rồi lên đây mà làm với chị, ở nhà có giúp bố mẹ được cái gì đâu, để chị giới thiệu vào làm cùng tổ với chị cả 2 cùng được tiền”.
Chả là chị nó làm ở một công ty May được mấy năm rồi nên cũng có quen biết vài cán bộ ở đấy nên mới hỏi được vị trí để nó xin vào làm. Bản thân nó là con trai nhưng ngày trước khi đi lính nó cũng đã từng đi làm một thời gian nên cũng biết chút ít về công việc mà nó sắp làm. Trong bữa ăn trưa ngày hôm đó nó nói với bố mẹ quyết định khăn gói lên thành phố xin việc chứ ở quê lương thấp quá mà phải toàn đi xa. Bố mẹ mừng lắm với quyết định của nó sau gần 1 tháng nghỉ ở nhà vì bị bệnh.
…
3 Tháng trước: 23/3.
Sau khi đã thi xong bằng lái xe máy tại Trường Trung cấp nghề giao thông vận tải Thái Bình nó có làm hồ sơ xin vào 1 công ty đồ chơi qua lời rủ của 1 ông anh đi lính cùng nó. 2 Anh em làm với nhau cũng được gần 2 tháng thì ông kia xin nghỉ vì nhiều lý do không tiện nói, nó thì cũng nghỉ sau ông ý 1 thời gian vì bị bệnh, nó viết đơn xin nghỉ 1 tuần nhưng 1 tuần sau nó vẫn chưa khỏi nên đã nghỉ tự do thêm 1 tuần nữa.
Ngày khỏi bệnh nó lên công ty để làm tiếp nhưng đến nơi thì nó mới nghe anh tổ trưởng nói là “Em nghỉ quá thời gian cho phép nên công ty đã phạt trừ hết lương của em theo Quy Định, nếu bây giờ em muốn làm tiếp thì sẽ bắt đầu lại từ đầu như công nhân mới”.
Ôi không thể nào, nó có nghe nhầm không chứ 10 ngày công tháng trước của nó bị trừ một phát hết sạch sao… Không… không thể nào. Nó liền phi một mạch vào phòng giám đốc trình bày lại toàn bộ sự việc cho chị phiên dịch rồi chị nói lại cho ông giám đốc, rồi ông lại nói cái gì đó với chị nó nghe mà không hiểu chỉ thấy Xì. Xà. Xì. Xồ (GĐ là người Trung Quốc) ông GĐ nói xong rồi chị quay ra nói với nó “Đúng như lời của anh H ( anh H là tổ trưởng của nó) đã nói với em. Công ty không đồng ý bất cứ trường hợp nào mà nghỉ quá số ngày quy định cho nên ngay bây giờ nếu em còn muốn tiếp tục làm việc cho công ty thì em sẽ phải làm lại từ đầu như một người mới, em cứ suy nghĩ cho kỹ đi rồi trả lời chị”
Nó nghệt mặt ra suy nghĩ một lát rồi nói: “Thôi dù gì thì mọi chuyện cũng đã như thế rồi, em cũng chẳng còn gì nữa, chị cho em được nghỉ ạ” Xong nó đi về tổ nơi mà nó đã gắn bó được hơn 2 tháng, chào tất cả mọi người nó ra về với một tâm trạng buồn bực vì vừa bị mất tiền vừa bị mất việc.
…
Hiện tại: Tháng 8.
5h30p Sáng.
Reng… reng… reng.
Tiếng chuông báo thức từ chiếc điện thoại vang lên khiến nó giật mình tỉnh giấc nó uể oải mắt nhắm mắt mở tắt quạt vắt màn lên và bước ra khỏi chiếc giường yêu quý:
– Đậu móa mới ngủ tí mà đã sáng rồi lại một ngày mệt mỏi đây * nó nghĩ thầm.
Sau khi đánh răng rửa mặt nó liền vào phòng làm ngay 1 bát mì tôm lót dạ, nhìn đồng hồ thì đã 5h50 nhìn 1 lượt quanh dãy trọ thì chưa thấy phòng nào mở cửa hết chắc vẫn đang say giấc rồi. Có mỗi mình nó là đi làm sớm thôi 6h đã phải vào làm rồi:
– Chết mẹ nó rồi không nhanh lên muộn thì ăn cức* nó lẩm bẩm.
Vì chỗ nó làm cũng khá là gần nên cũng hay đi bộ ra cho đỡ tiền xăng xe. Hôm nay nó dậy muộn nên phải vắt chân lên cổ mà chạy một mạch đến nơi thì thấy đang họp tổ may mà mọi người cũng không để ý nó lắm. Nó nhớ những ngày đầu đi làm, nó có một chị chức vụ là cô giáo luôn giúp nó tận tình mỗi khi nó làm hỏng hàng.
Nó rất quý chị này cũng vì không bao giờ to tiếng với nó và cũng hiểu nó 2 chị em khá là hợp nhau. Nó cũng có quen một vài người ở gần chỗ nó làm, Gái có, các chị có, các cô có, tổ nó có mỗi mấy thằng con trai nhưng toàn hơn tuổi nó nên cũng chẳng chơi được với ai. Nó được một chị ngồi gần sinh năm 92 tên L, đã có chồng và 1 con trông cũng xinh xinh thường hay nhắc nhở và giúp đỡ nó nên cũng có thiện cảm với chị này.
Đặc biệt có một nhỏ sinh năm 95, không biết có phải thật không nhưng vì lịch sự nên nó vẫn gọi bằng chị. Nó rất ấn tượng với nhỏ này bởi vì khá là đanh đá hay cãi nhau với nó, nó cũng hay trêu lại cho vui, nhỏ này thì người cũng hơi gầy, da không được trắng lắm nhưng mà có đôi mắt rất là đẹp. Mỗi lần nó nhìn vào đôi mắt ấy nó cảm thấy như nhỏ có thể đọc được hết suy nghĩ khiến nó bối rối vô cùng, nhỏ này còn có 1 chiếc răng khểnh nữa chứ cười cực duyên dễ thương hết sức.
Mọi người trong tổ hay gán ghép nó với nhỏ đó đâm ra ngại, chẳng biết nó ngại hay nhỏ kia ngại mà gần đây rất ít nói chuyện có thì chỉ vài câu xã giao không còn bông đùa như những ngày đầu, chắc là nhỏ nghĩ mình cũng chẳng ra gì thôi thì cũng kệ vào đây làm kiếm tiền chứ có phải để tia gái này nọ đâu. (Tui là tui trong sáng lắm đó nha hềhề) Nhưng mà có một điều mà không thể phủ nhận rằng nó có một cái cảm giác rất đặc biệt với nhỏ này mặc dù biết là nhỏ đã có người yêu. Nhưng mà nó biết đó hoàn toàn không phải là yêu chắc chắn luôn.
Có hôm nhỏ nghỉ vì bị ốm nó đã không ngại ngần gì mà xin số của nhỏ qua chị L. Nó nhắn tin hỏi thăm nhưng không cho biết tên, nhỏ thì cứ hỏi ai vậy rồi cảm ơn nghĩ mà buồn cười. Có một lần nó đến công ty khi đang cất xe ngoài nhà xe thì nó thấy nhỏ đó đang được một thằng nhìn cũng đẹp trai cao to chở trên con SH, tay thì vịn hờ eo thằng kia, nó nhìn từ xa thấy giống giống cũng không tin vào mắt mình đâu nhưng mà cái mũ đó, cái kiểu tóc đó khiến nó không tin cũng phải tin, nhỏ hình như biết nó đang nhìn hay sao mà quay về phía nó nhìn lại.
Chợt mặt nó cảm thấy nóng bừng các cảm giác chạnh lòng, hụt hẫng, bực bội đan xen nhau khiến nó chỉ muốn bước đi thật nhanh để không phải nhìn thấy nữa. Cả sáng ngày hôm đó nó không thèm nhìn mặt nhỏ không nói với nhau một câu nào. Đến trưa khi ăn cơm về nó có kể cho một bà chị nó hay nói chuyện thì bà ấy bảo là: “Mày có là cái gì của người ta đâu mà lại có thái độ như vậy.”
Chợt như nhận ra một điều đúng là CÓ LÀ CÁI GÌ CỦA NGƯỜI TA đâu cơ chứ. Thế là thái độ của nó lại trở lại bình thường và cái điệp khúc “Là cái gì của người ta” luôn được vang lên mỗi khi tiếp xúc với nhỏ.
Tác giả: Đỗ Hưng
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cấp 2 và những người bạn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Truyện teen |
Ngày cập nhật | 14/08/2018 06:38 (GMT+7) |