Reng…
Tiếng chuông báo thức đánh thức cả hai chị em đang ôm nhau ngủ. Toàn vẫn cài chuông hằng ngày để đi học, tối qua nói quên tắt đi. Đưa tay tắt điện thoại, Toàn mơ màng nhận ra có sự khác biệt, có cái gì đang áp vào người nó. Rất nhanh chóng Toàn nhớ ra là hôm qua mình cùng chị Phụng đã làm gì, giờ nàng vẫn còn nằm trên giường nó…
Thế là nó đưa tay vào trong chăn, mò mẫm người Phụng. Nó nhanh chóng tìm được bầu vú mềm mại của Phụng. Một tay tóm gọn và nhè nhẹ nhào nặn vú Phụng, tay kia của Toàn lần mò xuống vùng cỏ đen bên dưới của Phụng… Động tác của Toàn làm Phụng tỉnh dậy. Nàng thấy ngực và vùng lông lồn như có gì chà xát. Nàng cũng sực nhớ ra là tối qua mình đã ngủ với em trai..
– Em làm gì thế, nhột chị….
– Để sờ vợ cái nào…
Phụng gỡ tay Toàn ra, lườm một cái:
– Mới sáng sớm mà đã dê xồm. Em đi đánh răng rửa mặt đi, chị xuống làm cơm cho ăn rồi đi học.
– Cho em nằm bên cạnh tí nào…. – Toàn gạ gẫm.
– Không, tối qua em làm chị…. nhiều quá nên giờ ê lắm, sờ nữa chị chịu không nổi đâu. – Phụng cương quyết gỡ tay Toàn ra, dù nàng cũng đang bị những cái sờ của Toàn kích thích.
Toàn tiu nghỉu thụt tay về, choàng dậy đi làm vệ sinh cá nhân rồi soạn đồ đi học. Phụng cũng rửa ráy rồi xuống làm cơm. Thực ra, nàng cũng muốn sờ soạng với em trai. Nhưng nàng sợ mới ngủ dậy… miệng nàng có mùi, làm em nàng không thích.
Loáng một cái, cơm đã xong và Toàn cũng xách balo xuống ăn. Vừa cầm đũa, tay Phụng đã đụng vào tay Toàn. Hai đứa nhìn nhau, cười. Ánh mắt họ ánh lên sự hạnh phúc, mãn nguyện, dư âm của tối hôm qua…
– Mình giống vợ chồng, chị nhỉ.
– Ăn đi, chỉ được cái nói bậy là giỏi.
– Thế tối qua ai rên rỉ bảo đang ngâm cái đó trong người thì là chồng chị…
Phụng càng xấu hổ, trong lúc hứng tình nàng quả thật rất mãnh liệt, nhưng nàng vốn là kiểu phụ nữ truyền thống. Nay thằng em nói toạc ra như thế, nàng sao có thể bình thản.
– Ừ, thì chị nói vậy, chịu chưa. Nhưng chỉ là lúc, là lúc em…
– Lúc em ngâm trong cái đó của chị chứ gì.
Toàn vừa nói vừa cười, Phụng cũng cười xấu hổ, lấy tay dí vào trán Toàn:
– Chỉ được cái chọc chị là giỏi thôi, biết chị ngại còn cứ trêu…
– Ai trêu, em nói thật mà. – Toàn nắm lấy bàn tay đang dí vào trán mình, nói rồi đánh chụt hôn một cái.
– Lo ăn xong đi học rồi trưa về… tính sau – Phụng rụt tay về, ngần ngừ nói
Hai chị em ăn xong, Toàn vác balo đi học. Con đường Nguyễn Đình Chiểu hôm nay như đẹp thêm, ấm áp thêm dù những cơn gió bấc cứ tràn về ngày càng mạnh hơn. Toàn yêu đời quá, nó thấy đời như đẹp ra. Tất cả là nhờ việc nó… đụ chị nó. Phải, may mắn đến quá bất ngờ! Ngẫm lại việc mình nhìn chị thủ dâm, rồi đè chị gái ra mà thỏa sức đụ đéo, Toàn thấy mình thật may mắn. Phụng là ước mơ của mọi chàng trai, xinh đẹp, tài năng, dịu dàng, đôn hậu. Phải nói bọn đàn ông theo đuổi Phụng mà biết Phụng đã dâng hiến cho em trai, chắc tức ói máu mà chết.
Hôm nay cũng không có gì đặc sắc. Vẫn cái lườm của tên Nam bạn trai Huyền, vẫn cái nhìn ngưỡng mộ của Huyền và bọn con gái đối với những câu phát biểu và lập luận xuất sắc của Toàn đối với những câu hỏi thầy đưa ra. Thậm chí, Toàn còn đứng lên tranh luận với thầy, điều mà hầu như chưa ai dám làm với ông thầy hắc ám này.
Thầy dường như cũng thích thú với những cái nhìn mới mẻ của Toàn, nên hầu như giờ học này là giờ thể hiện của Toàn. Vì sao Toàn lại giỏi môn này? Vì nó luôn quan niệm phải kế nghiệp cha kinh doanh, mà kinh doanh quan trọng nhất là nhìn thấy cơ hội và nhìn thấy người tài. Nên nó nghiên cứu môn Quản trị nhân sự này từ rất lâu rồi, giờ đây chỉ là ôn lại kiến thức cũ mà thôi. Thậm chí nó còn dẫn nhiều ví dụ minh họa từ công ty nhà mình trước đây, từ chính cách cha nó làm trước đây.
Tan học, Huyền bảo Nam ra trước lấy xe rồi quay lại nói với Nam:
– Cậu nghiên cứu môn này sâu quá Toàn nhỉ?
– À, chỉ là có đam mê với môn này thôi, môn nào vớ vẩn vô bổ Toàn không học đâu!
– Huyền cũng thích quản trị nhân sự. – Huyền nhìn Toàn nói
Toàn thấy lạ. Cô thích thì kệ cô khoe tôi làm gì? Nó đành nó mấy câu vô thưởng vô phạt.
– Ý Huyền là: Vừa rồi thầy có kêu thành lập nhóm dưới 5 người, Toàn có muốn vào nhóm tụi mình không?
– Hóa ra là đang “chiêu dụ” Toàn hả, cũng được. Toàn đang định làm 1 mình, thêm bạn thì tốt quá.
– Một mình? Huyền choáng váng. Khối lượng bài tập đồ sộ như thế này mà làm một mình, cái tên đứng trước mặt nàng có phải là người không?
– Trước giờ…đều vậy cả, môn nào buộc nhóm phải đông người, lúc đó có ai rủ thì vào.
Huyền lại thêm mất máu, không chỉ môn này…. Huyền nói:
– Vậy nhé, có gì trao đổi số điện thoại rồi Huyền gọi phân bài sau. Nhóm mình có 5 người.
– Ừ, số Toàn là 098×888888
– Số đẹp quá nhỉ! Huyền nhìn Toàn.
Toàn cười. Thật ra đây là số của cha nó trước đây, nhiều cô bác bảo có tiếc tiền thì bán đi đừng xài. Nhưng nó thích, như là một cách tưởng nhớ cha mình…
Toàn đi với Huyền ra cổng trường, vừa đi vừa nói chuyện linh tinh. Giọng vùng Nghệ – Tĩnh của nàng làm Toàn phải căng tai lên mới hiểu hết. Ra tới cổng, tên Nam đã đứng đợi Huyền từ lúc nào, mặt cau có lên vì đợi lâu.
– Em làm gì lâu quá? Sao lại rủ Toàn vào nhóm hả? – Nam liếc Toàn rồi hỏi Huyền.
– Cho em lên xe đã, nói sau. – Huyền nói với Nam, ngượng ngùng vì có Toàn ở đây.
Nam cục mịch đưa nón cho Huyền, rồi rồ ga đi thẳng. Nhìn theo bóng, Toàn có thể thấy hắn đang la ó gì với Huyền. Nó cười! Vừa cục mịch thô lỗ với bạn gái trước mặt đàn ông khác, vừa bất lịch sự, loại người này sao mà một cô gái như Huyền có thể yêu nhỉ? Nhưng Toàn nhanh chóng vứt bỏ câu hỏi vơ vẩn này đi, lấy xe về nhà. Nơi đó có chị nó – cũng là vợ nó – đang chờ.
Toàn tới nhà, nó định mở cửa. Nhưng sực nghĩ ra một ý, nó tắt máy rồi nhấn chuông… Cửa mở, chị Phụng thò đầu nhìn ra:
– Làm gì mà nhấn chuông, quên khóa hả em? – Phụng nói nhưng biết ngay không phải vì khóa cổng Toàn móc chung với khóa xe mà.
– Thích…có chị ra mở cửa cho, hehe – Toàn cười rồi dắt xe vô.
– Quỉ sứ, chị đang dọn cơm mà.
– Thì ra mở cửa rồi em vào phụ, sao đâu.
Thế là Toàn vào nhà thay đồ, rửa mặt, rồi tót xuống phụ Phụng. Một mâm cơm nhanh chóng bày ra, và cũng nhanh chóng được hai chị em ăn hết sạch.
Suốt bữa ăn, Toàn cứ thò chân xuống bàn, chà chà vào chân chị Phụng. Phụng cũng để yên, thỉnh thoảng cạ ngược lại, làm Toàn chỉ muốn bỏ chén cơm xuống để đè chị ra mà đụ ngay thôi. Một chàng trai trẻ đang sung mãn và vừa biết mùi đời như nó luôn hừng hực như thế, nhất là khi trước mặt là người con gái đã ân ái với nó.
Trong lúc Phụng đang rửa chén, Toàn mon men lại gần. Nó đặt bàn tay lên eo Phụng, xoa xoa…
– Làm cái gì đó, người ta đang rửa chén mà
– Thì..vợ cứ rửa chén đi, để Toàn xoa cái này. – Toàn cười gian.
– Ai là vợ, chỉ biết nói bậy là giỏi. – Phụng quay lại liếc yêu Toàn, rồi lại tiếp tục rửa chén, làm bộ hờ hững.
– Thế ai tối qua rên la, xin Toàn làm chồng, rồi xin Toàn bắn vào nữa. “Anh bắn sâu quá…” – Toàn giả giọng Phụng rên rỉ lúc tối qua.
Trong lúc nói chuyện thì tay Toàn vẫn lần mò xoa bóp eo Phụng, rồi lần xuống đùi… Nó thọc tay và trong váy Phụng, đặt bàn tay lên ôm trọn cái mu nàng. Phụng vẫn mặc quần lót lụa. Nhưng lớp lụa mỏng không ngăn được cảm nhận của Toàn về một cái lồn đã rỉ nước, tỏa ra sức nóng hấp dẫn. Dùng một ngón tay vạch quần lót ra, rồi tiến dần về cái lỗ ẩm ướt…
Phụng vẫn im lặng rửa chén, mặc Toàn đang sờ mó nàng. Nhưng khi Toàn cho ngón tay day day hạt le của nàng thì nàng chịu không nổi nữa. Một cảm giác sướng tê người ập tới, làm nàng bủn rủn. Nàng rên lên một tiếng, tay nàng đánh rơi cái chén. May mà nó rớt xuống bồn rửa nên không làm phân tâm Toàn, nó vẫn tập Toàn chọc ngoáy cái lỗ lồn của Phụng.
Nó thôi day cái hạt của chị nữa, nó lần mò xuống cái khe ẩm ướt. Phải, cái khe ẩm ướt quá rồi. Nó cho ngón tay vào, từ từ, từ từ… Nó cảm nhận được từng thớ thịt trong lồn của Phụng, biết được từng cái co bóp của nàng, cảm nhận được từng đợt dâm thủy ấm nóng trơn nhớt đang túa ra.
Phụng cũng thế, ngón tay của Toàn vào tới đâu, nàng cảm nhận được tới đó, nó đang vào sâu dần, sâu trong lồn nàng, chọc cho lồn nàng co thắt, rỉ dâm thủy. Nàng bật ra tiếng rên rỉ, mắt nàng như mờ đi vì dục vọng đang dâng trào…
Phụng áp người xuống, làm cái mông và lồn nàng chổng ra phía sau. Chẳng đợi gì nữa, Toàn vội vén váy nàng nên, rồi nhanh chóng tuột cái quần lót đang nhầy nhụa của nàng ra. Nó thấy được lớp dâm thủy, thấy những cọng lông lồn mềm mại, thấy cái lỗ lồn đang co bóp, đang khao khát vật của giống đực.
– Nhanh đi em, liếm nó đi, chị muốn…. – Phụng rên rỉ, hai chân nàng như hơi đứng dang ra…
Lời nói của Phụng như làm thức tỉnh hoàn toàn bản năng đàn ông của Toàn, nó không kiêng dè gì nữa. Nó thè lưỡi ra, liếm vào cái lồn đang chổng ra mời gọi trước mặt nó. Một cú liếm thật dài…. Phụng quằn quại rên rỉ. Nước lồn vừa dính vào lưỡi Toàn nhanh chóng được thay thế bằng dâm thủy túa ra.
– Toàn, chị muốn, cho vào đi em…
– Xưng là chị thì Toàn không đút vào đâu. – Toàn giảo hoạt nói, nó lợi dụng sự thèm muốn của Phụng để ép nàng gọi nó là chồng.
– Chồng ơi, đút vào đi, em muốn lắm rồi – Phụng quằn quại rên rỉ, miệng nàng khô khốc, cả người hừng hực thèm muốn con cu to bự của em trai nàng…
Toàn đắc ý, nó muốn nghe Phụng rên rỉ, gọi nó là chồng. Nó muốn Phụng không chỉ là chị, mà còn là vợ nó… Nó muốn được chiếm hữu thân thể ngọc ngà của chị gái, nó muốn thỏa mãn ham muốn xác thịt, nhưng nó cũng yêu chị nó vô cùng.
Nó vội tụt quần xuống. Vì không mặc quần trong nên nó đã sớm dựng đứng lên như cái lều. Giờ Toàn giải phóng, nó bung ra, sừng sững đứng trước cửa động ẩm ướt. Đầu cu Toàn đã rỉ ra một ít nước trơn nhớt. Nó cầm cu, day day trước cửa mình chị Phụng, cạ vào hạt le nàng… Phụng chịu không nổi nữa, rên ư ử:
– Chồng ơi, đút vào đi, em thèm….
– Đây, anh đút đây vợ anh ơi…. – Toàn vừa rê cu mình vừa đáp.
Rồi nó thúc mạnh một cái, cu nó đã rẽ múi lồn Phụng, đâm thẳng vào âm đạo nàng, lấy đầy cái lỗ lồn chật khít của nàng. Dâm thủy Phụng túa ra liên tục, bao phủ lấy cái dương vật to đùng đang chèn vào lỗ lồn Phụng.
Phụng sướng tê người. Từ sáng lúc Toàn đi, nàng đã rạo rực thèm muốn rồi, nàng cứ mong Toàn về, đè nàng ra mà cưỡi. Sáng tới giờ âm đạo nàng lúc nào cũng ướt. Cũng phải, như cô gái thèm muốn lâu ngày nay được thỏa mong ước, Phụng luôn hừng hực thèm muốn. Nàng không gọi Toàn là chồng vì e thẹn, chứ nàng luôn ham muốn đứa em yêu dấu nàng. Nàng muốn nó chiếm lấy nàng, muốn nó đè nàng ra mà đụ, mà hôn hít…
Toàn nhấp mạnh dần, nó thò hai tay xuống nắn bóp hai bầu vú mềm mại no tròn của Phụng, rồi ôm lấy hông nàng làm điểm tựa để nhấp mạnh hơn. Nó áp vào người Phụng, hôn hít làn da trắng ngần của nàng. Phụng cũng cong người lên hưởng ứng, nàng chổng mông lên để Toàn nhấp sâu hơn vào lồn nàng. Tiếng “bạch, bạch” lại to dần, nhanh dần…
Rồi Phụng hét lên, bụng nàng co thắt lại, dâm thủy túa ra nhiều hơn…
– Ư….ư… Nhanh lên chồng ơi, sướng quá… Em sắp ra….
Toàn cũng sắp ra, nãy giờ cứ đụ Phụng ở thế Doggy nên nó đã hơi mỏi. Thế là nó gồng mình, nhấp nhanh hơn, mạnh hơn… Phụng cứ thế rên rỉ. Hai chị em chìm đắm trong hoan lạc.
Rồi điều gì đến cũng đến, từ trong bụng Toàn một dòng tinh bắn ra, len lỏi vào mọi góc trong lồn Phụng. Cái lồn Phụng cũng co giật liên hồi, tiếp nhận dòng tinh nóng ấm của Toàn. Rồi từ sâu trong lồn nàng một dòng nước trơn nhớt, ấm nóng bắn ra, bao lấy con cu Toàn. Tinh trùng của Toàn và dâm thủy của Phụng hòa vào nhau… Toàn đổ gục lên lưng Phụng, thở hổn hển. Nó vẫn không quên vuốt ve khắp người Phụng, và rỉ vào tai nàng những lời nói yêu thương:
– Vợ, anh yêu vợ lắm… Em thật tuyêt.
Nói rồi nó xoay nàng ngược lại, giữ cho cu nó không rơi ra khỏi lồn nàng. Nó ôm bổng nàng lên để chân nàng quắp lấy thân nó, rồi bồng nàng vào phòng ngủ. Cơn làm tình ở nhà bếp này làm hai người quá mất sức. Nó và Phụng ngủ trưa, cu nó vẫn ngâm trong lồn Phụng. Không hiểu tại sao nó rất thích xuất tinh vào lồn, ngâm đó rồi đè lên Phụng mà ngủ…
Toàn tỉnh giấc. Buổi trưa nó ngủ khá ít, chỉ chợp mắt một chút thôi. Nhìn Phụng đang mặc chiếc váy xốc xếch ngủ, tóc tai có phần rối, Toàn mỉm cười. Chị nó cuồng nhiệt quá, hưởng ứng với nó, thậm chị còn mời gọi nó. Nhìn chị nằm ngủ, nét mặt dãn ra, thật đáng yêu. Đúng là: “Khi ngủ ai cũng người lương thiện, tỉnh dậy mới phân kẻ dữ – hiền”. Nó không kiềm nối, kề môi hôn lên má chị một cái.
Chiếc hôn của Toàn làm Phụng tỉnh giấc, nàng dụi mắt nhìn Toàn, nghĩ tới hai người đang thân mật như thế này, không khỏi có chút thẹn thùng. Nàng nép vào ngực Toàn, thỏ thẻ:
– Dậy sớm thế
– Nằm gần người đẹp thế này, sao chồng ngủ được. – Toàn vừa nói vừa vuốt ve lưng Phụng.
– Chỉ giỏi nịnh – Phụng cười, nhưng cũng thinh thích. Con gái ai chả thích khen.
– Nói chứ chiều nay chắc đi công chuyện. – Toàn hạ giọng.
– Là chuyện công ty hôm bữa nói?
– Đúng rồi. Mà sao Phụng cứ nói…trống không vậy, xưng “anh” hay “chồng” không quen sao?
– Sao mà quen được, gọi chị em hai mấy năm trời, đâu phải đổi là đổi đâu. – Phụng nũng nịu
Toàn cười. Phụng nói cũng phải, hai mươi mấy năm hai người là chị em, chỉ từ trưa hôm qua mới bắt đầu quan hệ thôi, vẫn còn ngượng. Chính nó gọi chị là “em” hay “vợ” cũng hơi ngại, huống hồ gì một cô gái e ấp như Phụng. Nó vuốt tóc Phụng, rồi bảo:
– Vậy vợ gọi gì cũng được, không quan trọng đâu. Quan trọng là tình cảm hai đứa mà.
– Gớm, chiều vợ thế ông tướng – Phụng cười.
– Vợ mình mà không chiều thì ai chiều nữa, hả vợ yêu của anh. – Toàn bẹo má Phụng rồi nâng cằm nàng lên, hôn một cái.
Hai người trao nhau nụ hôn thật lâu, rồi Toàn dậy thay quần áo, Phụng nằm ngủ tiếp. Toàn vận đồ công sở, thắt cavat rất nghiêm túc. Phải, hôm nay nó đi bàn công chuyện làm ăn! Giờ việc tốt nghiệp của nó chỉ là vấn đề thời gian, nên nó quan tâm tới chuyện tương lai nhiều hơn. Cái máu doanh nhân như truyền từ cha nó sang nó, nguyên vẹn.
Nó bắt Taxi tới công ty Đại Phát, nó đang thuê “dịch vụ” của công ty này. Nó đang muốn mua 10% cổ phiếu của một ngân hàng lớn, nhưng không muốn rườm rà đến thủ tục kê khai, nên nó liên lạc với Đại Phát qua mail để thuê họ lo hết dịch vụ, thậm chí nó còn ứng trước 30% tiền phí dịch vụ dù hai bên chỉ mới trao đổi qua email. Bên Đại Phát cũng không ngờ người “khách sộp” của họ chỉ mới là một sinh viên năm cuối.
Ngồi trên xe, nó nghĩ có nên mua một chiếc xe riêng không, sắp tới có lẽ nó phải đi công việc rất rất nhiều. Xe dừng lại trước thềm một công ty ở Quận 1. Nó xuống xe, thong thả đi vào. Vừa vào sảnh thì có hai người đang đứng đợi nó:
– Chào anh Toàn, tôi là Quang. – Phó giám đốc của Đại Phát, còn đây là anh Minh trưởng phòng kế hoạch. Giám đốc ủy nhiệm cho chúng tôi bàn bạc và thảo luận việc hợp tác với anh.
Ông Quang giơ tay ra bắt tay nó. Ông khoảng 45 tuổi, nhưng vẫn còn khá tráng kiện. Ông không ngờ người mua 10% của một Ngân Hàng lớn lại là một chàng trai trẻ như vậy.
– Chào ông, rất cảm ơn hai ông đã ra tận sảnh tiếp tôi như thế này.
Kế đó ba người vào phòng bàn bạc, thảo luận… Toàn muốn mua 10% cổ phần của Ngân hàng XYZ, nhưng vấn đề là Ngân hàng này sắp tới đại hội cổ đông, nên Hội Đồng Quản Trị của họ rất ngại việc chuyển nhượng cổ phần, nên họ sẽ cố trì hoãn các vụ mua bán má giá trị trên 5% cổ phần đến hết đại hội.
Cuối cùng Toàn chọn phương án nó và một người nữa sẽ mua 4,95% cổ phần, rồi sau đó liên kết lại thành nhóm cổ đông, tuy chỉ có 9,9% chứ không phải 10% như nó muốn mua nhưng đây là biện pháp tối ưu nhất. Thế là nó cùng Đại Phát kí hợp đồng dịch vụ, nó giao Đại Phát làm tất cả thủ tục, và hứa sẽ thưởng thêm nếu hoàn thành sớm. Cả ông Quang và ông Minh của Đại Phát đều không ngờ khách thuê mình lại có tiềm lực và hiểu biết như vậy. Sau này họ cố gắng lắm mới điều tra ra được thông tin của vị khách hàng này. Và khi họ biết Toàn là con trai của ai, họ đã thôi không ngạc nhiên.
Và, người cùng mua cổ phiếu với nó, không ai khác ngoài Phụng – người vợ, người chị và người thân nhất với nó bây giờ…
Trong lúc Toàn cùng ông Quang và ông Minh thảo luận, đương nhiên có một người ngồi họ để ghi chép và soạn thảo trực tiếp hợp đồng. Toàn phải thừa nhận là dù rất tập Toàn vào công việc nhưng nó đôi khi vẫn bị phân tâm bởi cô thư kí này. Phải nói là cô ta quá sắc sảo, đôi kính như làm tăng thêm vẻ thông minh và khôn ngoan của cô. Quan trọng là…bngực cô ta rất lớn nên Toàn không khỏi vô thức chằm chằm vào.
Cô cũng đôi lúc nhìn Toàn, khi ánh mắt hai người chạm nhau thì cô ta cúi xuống gõ văn bản tiếp, còn Toàn vẫn nhìn cô cười cười. Tất nhiên hành động của hai người không thể thoát ra khỏi mắt của ông Quang, dù gì ông cũng có tuổi đời và kinh nghiệm sống hơn Toàn rất nhiều.
Khi kí kết hợp đồng xong thì trời cũng bắt đầu tối, nên đương nhiên hai bên có đi ăn tối với nhau. Họ chọn một quán Nhật sang trọng ở gần Đại Phát. Khi biết Toàn đi taxi tới đây thì ba người kia càng ngạc nhiên hơn. Một gã thanh niên còn trẻ, không có xế hộp lại có tiền đi mua 10% cổ phần một ngân hàng…
Họ ngồi ở một bàn chữ nhật, ông Quang và ông Minh ngồi chung một bên, bên còn lại đương nhiên là Toàn và cô thư kí. Qua trò chuyện và ăn uống, Toàn biết được cô thư kí tên Trang, vào công ty làm đã được hai năm. Trang vốn là cháu họ kiêm thư kí của giám đốc, lại xinh đẹp và rất có năng lực nên được tin tưởng giao vai trò thư kí của cái hợp đồng béo bở này.
Tan tiệc, dù đã trễ nhưng ông Quang và ông Minh phải về công ty lại để phân phó công việc rồi mới về, họ là lãnh đạo mà.
Ông Quang gợi ý hay là Toàn đưa Trang về. Toàn cũng đồng ý, mà Trang cũng gật đầu. Cô đã quen với các công việc xã giao, nên chẳng thấy ngại ngùng gì khi được một anh chàng mới quen đưa về. Thế là Toàn vẫy một chiếc taxi rồi hai người cùng bước lên. Hóa ra nhà Trang cũng ở Quận 3, cũng tiện đường về nhà Toàn.
Hai người ngồi xe nói chuyện, vì mới quen nhau nên câu chuyện cũng không có gì đặc sắc. Tới hẻm nhà Trang, Toàn xuống mở cửa taxi cho Trang. Trang cười, anh chàng này cũng khá galant đấy chứ, hơn nữa cũng đẹp trai. Còn về điều kiện thì chắc không phải bàn cãi, người ta vừa tới công ty mình nhờ làm thủ tục mua cổ phần ngân hàng cơ mà.
Toàn quay lưng định bước vào lại Taxi thì đột nhiên Trang gọi với:
– Anh Toàn, anh…cho tôi xin số điện thoại được không? Nếu có vấn đề phát sinh tôi sẽ gọi cho anh tiện hơn.
Toàn cười thầm, không phải cô hấp tấp quá rồi chứ. Toàn nghĩ số của Toàn đương nhiên là Đại Phát sẽ có, Trang tra là có, việc gì phải hỏi trực tiếp. Nhưng nó hỏi lại trêu Trang:
– Vậy cô muốn xin số nào, tôi có số dùng dành cho công việc hay dành cho việc riêng.
– Số…nào cũng được, tiện liên lạc với anh là tốt rồi.
Toàn đọc số cho cô, nhưng nó cũng không bảo cô nhá máy cho nó. Hai người chỉ là bèo nước gặp nhau, tuy Trang xinh đẹp nhưng như thế cũng chưa đủ gây ấn tượng với nó. Chị Phụng của nó cũng đâu có xấu! Tuy nó đẹp trai, nhà giàu nhưng từ đó tới giờ chưa có bạn gái. Không phải vì kém hay nhát gái, mà vì chưa có cô gái nào gây ấn tượng mạnh với nó.
Nó giơ tay chào Trang, nhìn cô mở cửa vào trong nhà, rồi vào lại Taxi để về. Về nhà, về với chị Phụng của nó.
Xuống taxi, nó nhấn chuông đợi chị Phụng ra mở cửa. Nó có mang chìa khóa, nhưng nó cứ thích “hành” chị Phụng của nó thôi. Phụng xuống mở cửa, nàng cũng biết là không phải vì nó quên mang chìa khóa. Nàng vừa mở vừa dẩu môi càu nhàu:
– Mang chìa rồi mà cứ thích hành người ta xuống mở cửa.
– Vậy mới giống vợ chồng chứ, hehe – Toàn cười.
Cánh cửa vừa đóng, môi Toàn đã áp sát môi Phụng, ngấu nghiến lấy môi của người chị gái. Phụng cố nói:
– Từ từ đi….chồng, người ta thấy bây giờ. – Nàng quên mất rằng cánh cổng đã khóa rồi, ai có thể thấy.
– Vợ la lên thế này người ta mới biết đó, để im anh….hôn. – Toàn trêu.
Thế là hai người hôn nhau, nồng nàn. Toàn có thể cảm nhận mùi hương tóc của Phụng, mùi từ cổ và ngực nàng toát ra, thơm thơ và trơn mát.
Hai người rời nhau, Phụng liếc yêu Toàn rồi cởi giúp áo vét nó ra mang vào nhà cất. Toàn thì đi tắm, lúc nó xuống thì cơm đã dọn ra, còn chị Phụng đang xăm soi cái áo vest của nó.
– Soi gì, chồng không có ai đâu nên không cần phải soi coi thử có vết son hay không đâu, hehe. – Toàn trêu.
– Xí, ai thèm. Người ta coi thử có cũ chưa thì đi mua cái khác thôi.
– Từ lúc mua tới giờ chồng có mặc bao giờ đâu, thỉnh thoảng đi công việc mới mặc thôi.
Phụng để chiếc áo qua một bên, rồi xới cơm. Hai chị em vừa ăn vừa trêu nhau, Toàn thỉnh thoảng “nói bậy” hay nhắc lại những giây phút “gần gũi” của hai chị em làm Phụng ngượng ngùng, nhưng cũng thinh thích. Thỉnh thoảng nàng cũng “phản công” lại, trêu Toàn. Bỗng Toàn nói:
– Vợ, tối nay mình đi mua xe nhé? Giờ mình đã bắt tay vào kinh doanh rồi, sắm một chiếc đi lại cho tiện.
– “Bắt tay vào kinh doanh”, nghe oai quá đi hen. Cũng chỉ là thực hiện kế hoạch mà chồng mấy năm nay ấp ủ thôi mà, hì hì.
– Chị biết rồi còn chọc, vậy nhé?
– Ừ, thì mua. Chỉ sợ lâu rồi em không lái sẽ quên đó.
Phụng biết kế hoạch kinh doanh của Toàn, nó ấp ủ từ rất lâu rồi, ngay từ lúc lên cấp III nó đã vạch ra. Nhưng ngay cả khi có vốn từ nguồn thừa kế của cha mẹ, nó cũng không vội vàng thực hiện vì biết mình chưa đủ sức, phải trau dồi thêm. Nàng biết, và luôn ủng hộ ước mơ của em trai – chồng yêu của nàng.
Ăn xong, Toàn bảo Phụng thay đồ đi để nó rửa chén rồi thay đồ sau, vì nó biết con gái luôn tốn thời gian hơn nhiều. Vừa rửa chén, Toàn vừa huýt sáo, thỉnh thoảng hát vài câu ngâm nga. Xong nó lên thay đồ, nó chọn bộ lịch sự một tí chứ không trẻ trung. Nó không muốn người ta nghĩ nó là thanh niên choai choai vác tiền cha mẹ đi mua xe chơi bời.
Xuống phòng khách, nó mở máy tra vài thông tin. Nó vốn thích chiếc Mercesdes S500 nên không lăn tăn chọn lựa xe, mà chỉ tìm hiểu đại lí nào thôi. Từ trên lầu vọng xuống tiếng bước chân của Phụng, chắc nàng mang giày cao gót. Toàn quay đầu lại, nó hết hồn, ngây người ra.
Phụng đứng trước nó, đẹp và trong sáng như một thiên thần. Nàng diện một váy bó sát người màu trắng sữa, trang điểm vừa vặn, tóc buông xõa bồng bềnh. Toàn thất thần, miệng như há ra. Đã rất lâu rồi chị nó không “ăn diện” như thế này, vì nàng toàn ở nhà và đi chơi với bạn thân mà! Bình thường Phụng không trang điểm đã cực kì xinh đẹp, giờ nàng trang điểm và mang chiếc váy này, chả khác gì đã đẹp lại thêm đẹp.
– Nhìn cái gì, bộ chị mặc bộ này xấu lắm hả. – Phụng trố mắt hỏi Toàn, con gái sợ xấu mà.
– Không, chị như thế này mà xấu thì chả còn ai đẹp. – Toàn nói vừa nịnh vừa thật.
– Chỉ giỏi cái miệng, chị mà cũng không tha. Không biết ra đường còn nịnh người khác như thế nào nữa. – Phụng dí trán Toàn cười.
– Thật mà! Chị bình thường đã đẹp, giờ trang điểm vào thì chỉ làm đàn ông chết mê chết mệt thôi, nhất là một người đàn ông đích thực như….em – Toàn ưỡn ngực.
Toàn gọi taxi đến. Trong lúc đứng chờ thì người đi đường đi qua không ai là không ngoái nhìn họ. Con gái thì ngắm Toàn mơ mộng, con trai thì nhìn Phụng nhỏ dãi. Họ đẹp đôi quá! Quả thật, Toàn – một chàng trai cao ráo, mặt mũi đẹp trai sáng láng mặc lịch sự – đứng cạnh Phụng -một cô gái có thân hình của một ác quỷ gợi dục và khuôn mặt của thiên thần, họ như một cặp trời sinh.
Trong taxi, Toàn tóm tắt công việc chiều nay của mình, gồm việc nó định đăng kí mua cổ phần dưới tên Phụng. Phụng không ý kiến, nàng luôn ủng hộ chồng – em trai mình mà.
Xe dừng ở Nguyễn Văn Linh – Quận 7. Nhân viên đại lí Mercedes này đã từng nhìn thấy rất nhiều người đẹp, ăn mặc sang trọng có, lịch lãm có, sexy có. Nhưng đêm nay họ mới nhìn thấy một cặp đẹp đôi đến như vậy vào mua xe. Nhìn bộ dáng của họ, ai cũng nghĩ họ là một cặp vợ chồng mới cưới, và con cháu của hai dòng họ quyền thế nào đó.
Đám nhân viên nghĩ cũng đúng, Toàn và Phụng như hai vợ chồng mới cưới, và gia đình cũng thuộc dạng quyền thế. Nhưng sai ở chổ hai người là chung một họ. Đám nhân viên có ngờ đâu hai người đứng trước mình là hai con người say đắm nhau bỏ qua hai chữ loạn luân.
– Xin chào, tôi là Hà, phó trưởng đại lí. Cảm ơn anh chị tới ủng hộ đại lí…
Hóa ra khi biết hai người muốn mua một chiếc S500, ngay lập tức Phó trưởng đại lí ra đón tiếp và trực tiếp thuyết minh cho chiếc xe. Đây là dòng xe cao cấp nhất mà đại lí bán, nếu có Trưởng đại lí thì ông ta cũng sẽ ra đón, nhưng vì đã tối nên chỉ còn bà phó trưởng ở lại.
Tuy là gọi “bà”, nhưng thực ra cô Phó trưởng chỉ mới khoảng 25 tuổi, da mặt trắng nõn, cái mũi cao kiêu sa. Hà cũng thuộc dạng rất có nhan sắc, tốt nghiệp ra chưa có việc làm nên đi bán hàng cho hãng xe. Nhờ nhan sắc và tài ăn nói nên dần dần thăng tiến, lại thêm có bằng cấp sẵn nên dễ dàng được bổ nhiệm làm phó trưởng đại lí. Có lần trong đợt tập huấn ở Tokyo, cô được giám đốc khu vực Châu Á gọi là “phó trưởng đại lí xinh đẹp nhất Châu Á”.
Toàn cũng thất thần nhìn cô Phó trưởng xinh đẹp này, nhưng chỉ một giây thôi. Nó nhanh chóng nhớ ra Phụng đang đứng gần nó còn xinh hơn Hà này một bậc. Hơn nữa nàng lại đứng sát đây, chỉ cần nhìn Hà lâu thôi thì…
Thủ tục diễn ra rất nhanh chóng, đến nỗi Hà còn chưa kịp “nói” xong về chiếc xe. Vì Toàn chịu chi thêm nên phần thủ tục đại lí sẽ lo hết, và ngay trưa hôm sau Toàn có thể đến lấy xe. Và, lần thứ hai trong một buổi tối, Toàn lại được xin số điện thoại.
– Thế Toàn, 098×888888.. – Toàn bâng quơ nói.
Hà lập tức hiểu ngay vì sao Toàn có thể mua xe S500. Giá vài chiếc sim của Toàn là đủ mua chiếc S500 rồi. Nàng nhanh chóng lưu lại, phân loại là “favorite” ở danh bạ.
Biết hai người đi taxi tới, Hà lập tức điều một chiếc Mer của đại lí chở hai người về. Đúng là có tiền mua tiên cũng được, Toàn nghĩ. Nhưng nó cũng khá hài lòng với dịch vụ của đại lí này.
Vào nhà, Toàn theo Phụng vào phòng nàng. Phụng quay lại:
– Sao không về thay đồ đi, rồi…muốn gì thì muốn. – Phụng nháy mắt.
– Đường nào chả cởi, thôi thì vào phòng chị rồi cởi một lần.
Rồi không để Phụng trả lời, Toàn bế thốc Phụng lên, mang nàng vào trong phòng nàng.
Lại một đêm “động phòng”, một cuộc làm tình giữa hai chị em sắp diễn ra….
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cậu ấm cô chiêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex cũ |
Phân loại | Truyện cũ mà hay |
Ngày cập nhật | 15/10/2015 15:37 (GMT+7) |