Câu chuyện đời tôi

Phần 125

– Sao rồi. Tình cảm hai đứa tốt hơn rồi chứ. Dạo này anh có hỏi mà Phương không thèm tâm sự với anh nửa.
– Dạ cũng cà lưng cà tưng anh ơi. Hì hì… có mấy bận em tính gọi điện thoại nói chuyện nhưng cũng thôi, hơi ngại. Đàn ông con trai đi nói mấy chuyện đó qua điện thoại cũng hơi kỳ. Em nghĩ từ từ em cũng giải quyết được.
– Haha! Nhưng theo anh biết thì có gì giải quyết đâu. Do em cố chấp quá thôi, anh nghĩ em nên mở lòng hơn để sớm nhận ra tình cảm thật của mình. Thủy có nói chuyện với anh nhiều lần nên anh cũng hiểu phần nào.
– Em cũng ráng mở lòng rồi đó chứ… nhưng vẫn thấy đầu óc mình nghĩ tào lao đâu không thôi. Với lại em cũng không tin được chị yêu em nhiều tới vậy. Nhiều lúc từ trước giờ em nghĩ có lẽ vì gần nhau quá nhiều nên ngộ nhận tình cảm chị em thành tình cảm trai gái, trước giờ em luôn rất tôn trọng chị, chưa bao giờ em nghĩ đến chuyện đưa mối quan hệ hai đứa em thành tình cảm trai gái luôn.
– Em với Phương gần nhau nhiều bằng anh với Phương không? Có ngộ nhận thì Phương phải ngộ nhận với anh chứ làm gì tới lượt em. Anh nói cái này em đừng hiểu sai và buồn anh, nhưng anh nghĩ chắc chắn em cũng nghĩ như anh nên mới không nhận thức rõ tình cảm của mình. Anh nói thẳng so với anh em thua xa nhiều thứ, ngoại hình, điều kiện kinh tế, va chạm cuộc sống, thời gian gần gũi Phương, nhiều thứ khác nửa. Nếu ngộ nhận tình cảm hay xét về khả năng thì anh hoặc ai đó tương đương anh mới xứng với Phương. Nhưng nếu nghĩ như vậy đâu có ai thực sự biết yêu là gì nửa.

Tôi mĩm cười gật gù, không có một xíu suy nghĩ hay buồn vì anh Phong so sánh như vậy cả, sự thật là như vậy, tôi chấp nhận sự thật hiển nhiên, không có lí do gì phải buồn cả.
– Em có những thứ mà anh và những người theo đuổi Phương chưa chắc so sánh được. Kể ra thì cũng nhiều, mà em cũng biết tính tình bà cô đó rồi đó. Bà cô nữ hoàng sinh nhật cung sư tử đó em. Kiêu ngạo, ngang ngược, mạnh mẽ số một luôn. Trước khi gặp em, anh vẫn không tin được biết nhiêu anh chàng tốt theo đuổi mà Phương từ chối sạch, đi yêu ai không yêu, lại yêu thằng nào đó ở tuốt Việt Nam. Nhưng gặp và tiếp xúc em rồi anh mới biết vì sao Phương nhất định yêu em. Em nhớ lần đầu tiên anh em mình gặp nhau không?
– Dạ nhớ! Lần đó em te tua dữ lắm, đâu quên được.
– Đó! Thương tích đầy mình, ốm yếu nhỏ con, vậy mà dám bay xuống hồ cứu Phương. Anh nói thật nếu là người khác, đa số sẽ chần chừ hoặc kêu cứu với anh, đặc biệt trong tình trạng khó cử động của em. Rồi nhé, từ đó anh đều để ý cách em đối xử với Phương, hết mình, hết lòng, quan tâm lo lắng không một chút tính toán.
– Anh nói quá. Thì lúc đó em cũng chỉ đối xử với chị kiểu chị em thôi, tính toán làm gì.
– Thì chính vì em đối xử vô tư không có tình toán kiểu tán tỉnh theo đuổi chinh phục Phương nên mới dễ làm Phương ngày càng yêu thương em hơn đó. Rồi nửa nhé, nhớ lần đi Đà Lạt Phương bị đụng xe vô cổng nhà không? Anh và anh Chinh nhìn thấy ở em một sự quyết liệt máu lửa mỗi khi có chuyện gì đó xảy ra với Phương. Anh thấy em bất chấp tất cả, hốt hoảng, không giữ được bình tĩnh khi Phương xảy ra chuyện. Chứng tỏ em đối với Phương là bằng tất cả tấm lòng. Biết anh Chinh đánh giá về em ra sao không? “Thằng đó coi dở dở vậy mà được, kiểu của nó với bé Phương nhà mình là sống chết, giả dụ đứa nào mà đụng tới bé Phương nó uýnh không lại nó cũng uýnh, bất chấp con nhỏ đúng sai luôn đấy”. Nói thật tụi anh cưng bé Phương nhiều khi cũng suy nghĩ đúng sai chứ còn em anh bảo đảm Phương có sai hoàn toàn em cũng bênh Phương không cần biết lí do luôn ấy.

– Anh nói quá. Em cũng thấy bình thường, đưa em lên quá em tự cao cho coi.

– Cái này anh tổng hợp từ nhừng người xung quanh anh em mình nói về em, nhất là từ chính Phương. Còn nửa nhé, bé Hân nói em cũng đã giả bộ mù công nghệ vô tình làm mất dữ liệu máy tính, anh nói để anh nhờ bạn phục hồi cho nhưng đùng cái em bán máy mất tiêu. Quần áo, đồ đạc cũ em đều mang đi từ thiện hết, ban đầu anh nghe thấy bình thường. Nhưng Hân nói em đang từ từ xóa bỏ hết những đồ đạc hình ảnh của bé Thy, em sợ Phương nhìn thấy những thứ đó sẽ lo lắng buồn phiền vì em đúng không? Cái này em khỏi chối, Hân chụp kịp màn hình blog zing của em cho anh xem rồi. Sẵn sàng xóa bỏ kỷ niệm người yêu của mình vì một người chị không ruột thịt, mấy ai làm được.

– Phù!
Tôi thở dài ngả người ra ghế gãi gãi đầu.

– Viết lên, xong xóa liền mà cũng bị phát hiện. Hân nhanh tay thiệt. Nhưng nói gì thì nói, em cũng nghĩ do chị là chị, hơi đặc biệt hơn tình cảm bình thường nên em cũng đặc biệt đối xử thôi mà. Dù sao em cũng…

– Anh hiểu. Anh nói nảy giở không phải khơi khơi nhiều chuyện chơi đâu nhé. Nói để em hiểu và bỏ ngay cái suy nghĩ em không xứng, không đáng yêu Phương đi. Em đi hỏi hết tất cả mọi người quen biết hai đứa đi, ai cũng nói em xứng hết. Anh Chinh mới lần đầu gặp cũng nhìn ra em có tình cảm với Phương, nói gì những người hay tiếp xúc với em như anh, Thủy hoặc Hân, kể cả chú thím ba, bé Xíu, anh Kha… có mình em cố chấp không thừa nhận tình cảm của em thôi đó.

– Haizzz cũng oan lắm. Em cũng ráng xác định tình cảm của em đối với chị, nhưng vòng vèo thiệt sự là không dám chắc có phải yêu không nửa. Nói em ngu em chịu, cố chấp hay khùng điên em cũng chịu… nhưng thật lòng em muốn để mọi chuyện tự nhiên, gì thì gì nếu người khác em yêu lâu rồi, nhưng lần này là chị, em không muốn mình lập lại những sai lầm bồng bột tuổi của em rồi sau này làm chị buồn, em không muốn mất chị.

– Em cầu toàn quá rồi đó. Anh hiểu rồi, có thể vấn đề tâm lý của em anh đoán được rồi. Haha, để coi, nếu vậy thì phải để người trong cuộc giải quyết giúp em thôi.

– Hả hả? Là sao anh?

– Được rồi, nếu vấn đề của em như anh nghĩ, chắc chắn chỉ có mình nhân vật ngang ngược kia mới giải quyết được thôi. Đó, người đó đó.

Anh Phong bật cười chỉ tay về phía sau lưng tôi, ngoảnh mặt lại, thì ra là chị đang tung tăng cầm trên tay mấy trái dâu tây vừa ăn vừa tiến đến chỗ anh em tôi ngồi.
– Nè nè! Hai tên kia nảy giờ ngồi nói xấu ta hả?
– Đâu có, nói chuyện phiếm thôi. Đúng không M?
Anh Phong nhún vai nháy mắt với tôi.

– Đó đó, rõ ràng ý đồ đen tối, anh em mấy người hợp nhau quá ha, nói chuyền say sưa như hai bà tám.
– Ê đụng chạm tự ái nha Phương.
– Xí! Sáng giờ Phong kiếm chuyện với Phương tùm lum rồi đó hen, liệu hồn đó, mai mốt xử tội Phong sau. Giờ vô rinh đồ ra xe phụ coi. Bỏ thím ba làm một mình hả.
– Rồi thì đi, làm dữ vậy. Có người mới, hắt hủi Phong chứ gì.
– Xí! Còn tên này nửa!
Chị liếc mắt chu miệng nhéo tôi một cái rõ đau.

– A đau đau gì nửa đây cô hai.
– Bỏ chị xuống đây nhiều chuyện hả. Cởi áo ra.
– Này thôi nha, đang không cởi áo làm gì.
– Ai cho nhóc mặc áo này hả. Kêu chờ chút người ta chọn áo cho mặc đi chơi, ai cho tự tiện mặc áo này đi xuống đây vậy hả.
– Ờ nhưng áo này hôm qua mặc có xíu, còn sạch mà, nè còn thơm chứ bộ.
– Hứ! Giờ chị thích nhóc mặc áo chị chọn được hôn?
– Bày chuyện quá. Đâu… áo nào… đưa đây. Chị vui là được, chu mỏ lên làm gì, chu cho dữ, mỏ nhọn dữ lắm rồi đó nha.
– Hứ! Cắn nhóc chết giờ, chọc chị hả?
– Chọc đâu, nói thiệt, mỏ nhọn lắm rồi.
– Đồ đáng ghét, nhọn nè, nhọn nè…
– Ê đau đau… thôi cho xin, đau, buông ra coi, rách áo bây giờ.
– Cho chết, hihi đồ đáng ghét!

Tôi và chị lại giỡn như trẻ con… một cặp đôi vớ va vớ vẩn. Chị chọn cho tôi chiếc áo sơ mi sọc carô đen trắng xám, dạo này có vẻ chị cuồng áo sọc caro hay sao mà mua toàn áo kiểu này. Những đường chằng chéo nhau với nhiều màu sắc cũng giống như tâm trạng tôi như bây giờ. Cố gắng tìm kiếm màu yêu thương của mình dành cho chị. À… hôm nay chị mặc sơ mi trắng dành cho con gái, quần jean cùng màu với quần của tôi.

Chọn váy cả buổi trời, đã đời lại mặc trang phục đơn giản nhất, chị nữ hoàng của tôi từ bao giờ đã không còn là nữ hoàng của những chiếc váy đắt tiền nửa, cái áo sơmi trắng này là áo của tôi chị tự sửa lại thành áo con gái đây mà.

Sài Gòn nắng đẹp, sinh nhật chị mà, phải nắng đẹp thì sắc trắng của hoa cúc trắng mới lung linh rạng ngời được chứ. Nụ cười chị bên cạnh tôi tươi hơn bất kỳ bông hoa xinh đẹp nào trên thế giới, cảm giác lại được bên cạnh chị, được chị lo lắng đến từng cái cúc của chiếc áo sọc carô đang mặc trên người… bình yên lắm. Đi một vòng, trải nghiệm, một chặng đường dài, xa xôi… loanh quanh rồi cũng quay về với bình yên bên màu cúc trắng… hình như… tôi vừa tìm được màu yêu thương của mình…

“Nếu em chọn yêu thương là màu hoa cúc trắng… tôi sẽ tô yêu thương riêng mình bằng những đường sọc carô”.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ bạn của người yêu, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện sex phá trinh, Truyện teen, Vợ chồng
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Bố vợ dâm loàn (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 71 Xoa nhẹ nhàng lấy cặp mông trắng to lồng bàn của Thảo rồi tôi bảo: Nào quả này anh doggy mạnh đấy nhé, không còn nhẹ nhàng nữa đâu biết chưa? Thảo quay đầu lại mà nói khẽ: Mạnh nhưng mà cũng từ từ thôi anh nhé. Mạnh quá là em không chịu được đâu anh ạ! Mạnh thì mới sướng chứ. Nhẹ thì làm sao mà sướng được cơ chứ. Nào anh địt đây này. Banh cái chân ra rộng thêm một chút nữa đi em. Thảo cố gắng banh cái chân của mình thêm một chút để cái lỗ lồn rộng ra thì tôi cầm con cặc ướt nhẹp đút vào sâu bên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ mẹ vợ Thác loạn tập thể Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình
Cô em họ xinh xắn
Phần 32 Đúng lúc đấy thì tôi quay mặt sang, tôi đặt một nụ hôn lên môi Trang, em không né tránh, rồi tôi xoay hẳn người lại, tay tôi nhẹ nhàng giữ lấy đầu Trang ghì về phía mình, tôi và em chầm chậm, nhẹ nhàng trao nhau nụ hôn. Tôi kéo Trang ngồi lên đùi mình rồi hôn em, chúng tôi lúc đầu thật chậm rãi nhẹ nhàng tận hưởng nụ hôn này, đã lâu lắm rồi tôi mới lại được chạm vào môi Trang, sao nó ngọt ngào đến vậy, rồi tôi và em bắt đầu cuồng nhiệt hơn, chúng tôi hôn nhau ngấu nghiến như để giải tỏa cái cảm xúc này bị kìm nén quá...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ em họ Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex có thật Truyện sex phá trinh
9 ngày trong địa ngục (Update Phần 13)
“Ối...” Người đàn bà rú lên vì cơn đau truyền đến từ phía hậu môn. Trên giường hai thân thể một già một trẻ đang trần chuồng kẹp một người đàn bà tuổi tứ tuần ở giữa. Hai tay bà ta nắm chặt lấy ga trải giường khuôn mặt đã đẫm lệ như thể đang cực kỳ đau đớn. Ngồi chồm hổm phía trên là một tên trẻ ranh tầm 16 17 tuổi, hai tay nó tóm lấy tóc bà ta giật ngược lại phía sau giã đôm đốp con cặc dài thòng lòng của mình vào lỗ đít người đàn bà kia kiến bà ta kêu la thảm thiết. Nằm dưới cùng là một lão già...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ tập thể Truyện 18+ Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện NTR Truyện sex bạo dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex mạnh Truyện sex nặng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng