Câu chuyện đời tôi

Phần 69

Hình như những suy nghĩ của tôi đã để sót một người thì phải. Không phải người thân, càng không phải bạn thân… mà là một điều gì đó chính lúc đó tôi cũng không nghĩ được là gì. Và khi tôi đọc chưa đến trang tiểu thuyết thứ 5 thì tiếng điện thoại từ số người đó đã vang vang khiến tôi và cả chị suýt giật mình. Màn hình rực sáng với cái mặt nghiêm nghị của nhỏ Hân hiện lên, cái hình tôi đã lén chụp lại hôm trước đi cắm trại với bạn bè em, phải năn nỉ mua chuộc bằng cả buổi làm osin đưa nhỏ đi siêu thị mới được nhỏ cho phép để hình đó trong danh bạ điện thoại khi nhỏ phát hiện được. Khuya rồi không biết gọi làm gì đây. Tôi vội bấm liên tục nút im lặng đứng dậy vuốt nhẹ vào tóc chị.
– Nhox xin lỗi…chị giật mình hả.
– Chị khẽ gật đầu.
– Không sao mà, chị nhắm mắt ngủ đi nhox nghe điện thoại đã.
– Ai vậy nhox?
– Uh nhỏ Hân.
– Uhm…

Chị khẽ ừm rồi nhắm mắt quay mặt qua bên con gấu bông to đùng bên cạnh. Tôi bấm nút nghe, khẽ vội vàng đi lại cửa sổ.
– M nghe nè
– Ngủ chưa?
– Chưa. Sao gọi khuya vậy?
– Sao M chưa ngủ nửa? Thức chi vậy. Mai có học sáng mà thức khuya ha. Hân tưởng sẽ làm M thức ai ngờ thức khuya.
– Ờ thì chút ngủ liền. Gọi có gì hôn chưa gì la M rồi.
– Hổng có gì. Tự nhiên bấm số gọi thôi.
– Bộ không có chuyện gì thiệt hả?
– Uhm. Thì cũng có. Hơi khó ngủ thành ra nằm nhắm mắt miết hổng ngủ được nè.
– Sao vậy. Cả ngày có ăn uống gì khó ngủ ha làm gì căng thẳng không?
– Hông. Nhưng có chuyện suy nghĩ nhiều, hổng bỏ ra khỏi đầu được.
– Ờ.
– M hổng thắc mắc chuyện gì sao?
– Có.
– Vậy sao ờ không?
– Không biết hỏi làm sao. Sợ hỏi Hân lại nói M nhiều chuyện.
– M…M đúng là…
– Sao?
– Đáng ghét…
– …

Giọng nhỏ có vẻ nổi giận…bộ tôi nói sai gì hay sao nhỉ.
– Xin lỗi. M nói gì sai hả?
– Lúc nào cũng xin lỗi. Mà M nói cũng đúng có gì sai đâu. Tại Hân dữ quá đúng không?
– Sao nửa?
– Thôi hổng có gì.
– …
– M nè?
– Sao?
– Cảm giác sao rồi?
– Cảm giác gì?
– Về nhỏ Thy đó!
– Thì sao?
– M đã quên được chút nào chưa?
– Ờ…
– Lại ờ. Chưa quên đúng không?
– Hỏi chi vậy?
– Hỏi để kiểm tra. Hihi biết là M chưa có quên chút nào mà, thời gian chưa dài M ha.
– Ờ ờ…

Tôi cười. Ừ thì có quên chút nào đâu, chỉ là nằm đó thôi mà, thời gian chưa dài, nhưng… cũng không phải ngắn để tôi quay trở về với cuộc sống bình thường. Bình thường… ừ thì bình thường???
– Tự nhiên nhắc tới chuyện không vui. M đừng trách Hân nha. Chỉ là Hân…
– Không sao… đừng lo lắng. M vẫn đứng, vẫn sống bình thường nè. Mọi chuyện ổn cả rồi. Miễn giảm la M đi là được ấy mà.
– Làm như người ta dữ lắm đó.

Nhỏ bật cười trong điện thoại, giọng trách nhưng vui vui.
– Hehe M mà còn bị la vậy. Hổng biết người yêu Hân có bị hông ha?
– Người yêu nào?
– Ờ thì người cũ, rồi người sắp tới nửa?
– Nói linh tinh nửa nha. Đừng nhắc người cũ nửa. Anh ta là con số 0 từ lâu rồi.
– Thật không đó?
– Thật!
– Số không cũng có ý nghĩa đó nhé!
– Số 0 này vô nghĩa luôn.
– Gì mà dứt khoát dữ vậy. Dù gì cũng…
– Cũng đã từng yêu chứ gì?
– Ờ!
– Không phải từng yêu đâu. Chỉ là từng quen, ở gần nhau thôi. Giờ Hân biết nó không phải tình yêu mà?
– Sao kỳ vậy?
– Cảm giác… vì có một cảm giác khác Hân mới biết đó chứ không giờ Hân vẫn nghĩ mình yêu ảnh nửa đó.
– Cảm giác khác. Là người mới hả?
– Sao biết. Nay thông minh đột xuất ha?
– Ờ…thì cũng đâu ngu lắm đâu.
– Nè! Tự nhiên lôi chuyện cũ của Hân ra nói vậy?
– Thì lôi đại. Suy nghĩ không ngủ được thì chắc chuyện tình cảm.
– Chuyện tình cảm thì đúng nhưng đâu có nghĩa là nói về người cũ.
– Thì M nói đại. Chứ Hân đang nghĩ về người khác hả?
– Uhm.
– Ờ. Ra vậy. Có người mới thì tốt. Sẽ nhanh chóng vui vẻ và hổng khó tính với M nửa.
– Đó! Chọc hoài nha. Hỏi sao người ta không khó tính.
– Ờ ờ…
– Người mới…chưa chắc vui đâu.
– Sao vậy?
– Hihi vì…
– …
– Thôi M ngủ đi. Khuya lắm rồi đó. Cái thân thương tích tùm lum không được thức khuya quá. Ngủ đi.
– Ơ ..
– Ơ gì mà ơ. Ngủ đi. Nảy giờ tự nhiên nói linh tinh. Hân mệt rồi. Ngủ đây…
– Ờ ờ.
– Ngủ ngon!
– Ờ…ngủ…tít…

Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn vào màn hình hiện lên cuộc gọi kết thúc. Vẫn chưa kịp nói hết chữ ngon đã nghe tiếng tít của điện thoại cúp máy rồi. Lâu lâu mới nói chuyện theo kiểu tâm sự, vậy mà vẫn xù lông nhím… không có sở trường lạnh lùng thì thôi, cố gắng chi cho mệt không biết. Vui vẻ làm bạn thân hơn với tôi có mất miếng thịt nào đâu mà sợ. Nỏi chuyện nảy giờ, bỏ chị nằm thui thủi trên giường, không biết đã ngủ chưa. Tôi tắt chuông điện thoại đi lại ngồi lên giường cạnh chị, khẽ cố tìm gương mặt chị trong đống mền bông.
– Chị ơi! Ngủ chưa?
– …
– Còn thức hả? Nhox nói chuyện hơi lâu. Sao chị hổng ngủ đi chờ làm gì.

Tôi nhìn thấy đôi mắt chị vẫn khẽ mở, chị im lặng xoay mặt qua nhìn tôi. Trong phòng tắt hết đèn, ngọn đèn bàn để tôi đọc tiểu thuyết chỉ rọi sáng xuống đầu giường nên hơi tối, không nhìn rõ được ý nghĩa ánh mắt đó là gì.
– Khuya lắm rồi đó. Chị ngủ đi. Nhox đọc tiếp cho nè.
Tôi cầm quyển tiểu thuyết lên cất giọng đọc tiếp…nhưng chị khẽ đưa tay che trang sách lại.
– Nhox!
– Sao vậy?
– …
– Hổng đọc nửa hả?
– …
Chị khẽ gật đầu…tôi cũng chưa biết nói gì tiếp theo.
– Nhox ngủ đi.
– Còn chị. Không nghe tiểu tuyết nửa hả?
– Uhm. Đọc dở ẹc…để yên chị ngủ.
– Ơ!

Chị khẽ cười, quay người qua một bên, gương mặt nằm trên hai bàn tay chắp lại lên gối bông. Tôi đọc dở thì đúng rồi nhưng…sao lạ vậy nhỉ…tự nhiên đối ý đột ngột khó hiểu thiệt. Nghĩ đi nghĩ lại cũng không có gì lạ, chị vốn thay đổi tâm trạng nhanh hơn thời tiết Sài Gòn cả trăm lần ấy mà. Tôi tắt đèn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, cầm cái áo khoác vắt lên thành ghế rồi ngả lưng ra sô-pha nhắm mắt. Giấc ngủ đến nhẹ nhàng sau một ngày rong chơi cùng chị…đâu đó Sài Gòn đang bình yên…hình như trong giấc ngủ chập chờn…có bóng ai đứng nhìn tôi thì phải. Không rõ ràng…hình dung…Phù! Lại mơ rồi nhỉ! :)

Khuya, tỉnh giấc ngủ vì sự đụng chạm, tôi khẽ hé đôi mắt nhìn. Ánh sáng nhỏ nhoi của đèn cổng nhà rọi vào căn phòng không đủ để người ta nhìn thấy rõ bất cứ thứ gì trước mặt, nhưng vẫn đủ để tôi nhìn thấy bóng người đang nhẹ nhàng kéo chiếc mền bông đắp lên người tôi rồi ngồi xuống kế bên. Tôi vội nhắm mắt vì sợ chị phát hiện tôi thức, may quá chị không biết tôi đang lén nhìn chị. Nhiệt độ trong phòng khá thấp, tôi nhớ hình như 20 độ thì phải vì trước khi đi ngủ tôi có thoáng nhìn lên chiếc máy điều hòa.

Có chiếc mền đúng là hết cảm giác lạnh, tính tôi là vậy ngủ mà bị lạnh thì cũng không giật mình thức được để tự đắp mền, chỉ khi nào có ai đó đụng vào người thì tôi mới thức. Mền nhà chị to lắm, phủ trọn cả cái ghế sô-pha vậy mà vẫn dư sức cho chị cuộn người vào trong, hồi tối còn bày đặt quay mặt qua bên kia không thèm cho tôi đọc tiểu thuyết nửa vậy mà giờ thì lại len lén đưa tay vào trong tìm cho bằng được tay tôi kéo ra một bên để ngả đầu vào rồi mới chịu ngồi yên.

Coi bộ có người vui lắm, đến nổi chẳng thèm quan tâm có phá giấc ngủ người khác hay không mà còn vô tư bấm mấy cái vào tay tôi rồi mới nằm im. Rồi kiểu này coi như xác định sáng dậy bàn tay tôi sẽ mất hết cảm giác vì bị trưng dụng làm gối đây nè. Không biết khi ở bên anh Phong hay ba mẹ chị có làm như thế này không, còn với tôi, từ khi lên Sài Gòn đến giờ, bên chị tôi đã dần quen với những hành động khó hiểu nhưng đầy yêu thương của chị, quen với những đêm nằm ngủ, sáng dậy đã thấy chị ngồi ngủ ngon lành kế bên. Cảm thấy thực sự mình quá may mắn khi cuộc sống để tôi được quen, thân thiết với chị và giờ thì gần như chị đã trở thành người chị thân thương hơn cả ruột thịt của mình. Tôi vẫn từng nói tôi luôn thích có một người chị gái kia mà. Nghĩ ngợi linh tinh một hồi tôi cũng ngủ luôn lúc nào không hay. Lần này thì ngủ ngon đến tận sáng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ bạn của người yêu, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện sex phá trinh, Truyện teen, Vợ chồng
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lão dê già và những em sugarbaby dâm đãng
Phần 20: Em thư ký riêng xinh đẹp và cô nhân viên dâm đãng Sau 2 tháng đi biển cùng Linh Chi Lan, lão Hoàng quay trở lại công ty. Trong thời gian lão đi vắng, em thư ký Vân Dung đảm nhiệm hết nhiệm vụ trên công ty của lão. VÂn Dung đi vào báo cáo tình hình trên công ty 2 tháng qua cho lão. Nói chung là cũng không có gì nhiều vì việc quan trọng cô nàng đã báo cáo hết cho lão qua tin nhắn rồi. Vân Dung có thói quen ăn mặc rất mát mẻ. Chiếc áo croptop hở eo bó sát lấy vòng một lại còn trễ xuống, để lộ phần ngực trắng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Đụ thư ký Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện móc lồn
Ác giả ác báo - Tác giả BoyTimGirls
Tối chủ nhật, quán bar 888 hôm nay vắng lạ thường, hôm nay nhân viên được thông báo nghỉ việc hết. Một chiếc Mercedes sang trọng, đằng sau là hai chiếc xe 16 chỗ, lặng lẽ lăn bánh tới trước cửa quán. Trên chiếc Mercedes là Sĩ, Dũng và gã võ sĩ người Nhật Yamato. “Anh, em đã chuẩn bị sẵn, đằng sau quán bar 2 dãy nhà là 30 thằng nghiện bị nhốt trong một căn nhà, chỉ cần ra lệnh, mở cửa thì bọn nó sẽ như đàn chó dại lao tới” “Haha, tốt, Yamato khi ấy cậu ném hơi cay rồi bảo vệ tôi cùng thằng Dũng rút lui, còn lại cho bọn nó tự...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Thuốc kích dục Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex bạo dâm Truyện sex hạng nặng Truyện sex hiếp dâm Truyện sex ngoại tình Truyện sex phá trinh
Trả nợ dùm anh trai
Lâm là một thằng con trai hư hỏng, ăn chơi, nhưng có một điều mà ai cũng biết đó là hắn có 1 đứa em gái rất xinh đẹp và ngoan ngoãn. Và hắn cũng rất yêu thương đứa em này. Do cha mẹ mất sớm, lại bỏ học từ khi còn học cấp 2. Nên hắn bị bạn bè lôi kéo làm giang hồ góc chợ. Hắn và em gái thuê 1 phòng trọ nhỏ ở xóm đầu cầu. Hằng ngày, hắn đi vác thuê, có chủ mướn thì đi chém lộn chả ngại đếch gì. Tính ra cuộc sống cũng yên ổn cho đến khi bị thách thức tham gia cá độ đánh bạc với tụi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện người lớn Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex phá trinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng