Câu chuyện đời tôi

Phần 81

Không phủ nhận tôi thực sự rất bất ngờ vì nhỏ cưỡng hôn tôi, trong một phút chốc nào đó dường như tôi không thể làm chủ được mình nếu không muốn nói tôi đồng tình với nụ hôn của nhỏ. Nếu nói tôi vội đẩy nhỏ ra khỏi để chứng minh rằng mình là một người con trai mẫu mực thì có lẽ đó không phải là tôi vì vốn dĩ không có ai có thể cưỡng lại sức hút từ một cô gái xinh đẹp, quyến rũ như nhỏ Hân cả.

Đôi môi của nhỏ như cố chiếm lấy tôi bằng tất cả tình cảm nhỏ dành cho tôi bấy lâu nay, có một chút ngọt ngào, một chút đắng, một chút mặn của nước mắt, một chút cay nồng của men rượu… một nụ hôn mang đầy mùi vị của thứ tình cảm đơn phương. Tay tôi nửa muốn đẩy nhỏ ra, nửa không nỡ vì sợ rằng rời tôi ra nhỏ sẽ đau, nhỏ sẽ khóc vì tôi. Người nhỏ như mềm nhũn ra đè nặng lên người tôi, đôi tay tôi như muốn khám phá cơ thể nhỏ như là bản năng của một thằng con trai… nhưng có điều gì đó thoáng qua trong đầu. Tay tôi dừng lại trên bờ ngực nóng phập phồng của nhỏ. Đôi môi tôi ngừng sự đồng tình với nụ hôn của nhỏ, tôi nhẹ nhàng đẩy nhỏ sang một bên, tôi có thể dễ dàng đẩy nhỏ sang một bên có lẽ vì chính nhỏ cũng cảm nhận được tôi đã thôi bị cuốn vào nụ hôn và tình cảm của nhỏ.

Mọi thứ im lặng, tôi cũng im lặng trong bóng tối, dường như ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn ngủ phía góc phòng không đủ để soi sáng ánh nhìn của tôi. Không quá lạnh lùng, có lẽ cách tôi dừng mọi thứ lại cũng không mang đến sự hụt hẫng dành cho nhỏ, ít nhất là tôi nghĩ vậy.
– Sao anh dừng lại? Anh hổng thích ngủ với em hả?
– …
– Anh có chút tình cảm nào với em không M?
– Có! Nhưng không phải tình yêu em à!
– Vậy tại sao anh lại chịu hôn em?
– Có lẽ tại bản năng?
– Bản năng là sao?
– Ai mà cưỡng lại được em, có thằng con trai nào không động lòng trước gái đẹp hả em?
– Vậy sao anh hổng làm theo bản năng luôn đi, sợ em nghĩ xấu hả? Em hôn là anh biết rõ anh có thể làm gì em cũng được mà.
Tôi bật cười, ánh mắt vẫn nhìn thẳng lên khoảng tối om phía trên trần nhà.
– Ừ thì bản năng! Lúc nào cũng làm theo bản năng thì chỉ có thú vật thôi em. Anh không phải thằng tốt lành gì nhưng anh cũng biết mình nên làm gì, không nên làm gì, anh chưa tính nghỉ làm người đâu.
– Anh sợ em nghĩ anh háo sắc, hám gái hả?
– Nào giờ em cũng nói anh bay bướm mà, anh sợ làm gì nửa. Sao cũng được, em biết rõ anh không thể với em mà?
– Vì sao? Hổng phải anh từng nói với con Thy anh đã ngủ với nhiều người rồi mà, thêm em nửa cũng có sao đâu?
– Em thực sự nghĩ sẽ không sao hả? Em đang thử anh đó hả?
– Anh thấy ai ngu đem thân mình ra thử thách anh chưa? Bộ tới giờ anh vẫn chưa hiểu lòng em sao còn nói vậy?
– Anh! … Chính vì anh hiểu nên mọi thứ nên dừng lại. Em nói anh không hiểu anh vậy em có hiểu anh không?
– Em…
Không gian lại yên tĩnh đến lạ, chỉ còn tiếng thở của nhỏ và tôi.
– Thôi dù sao mọi chuyện cũng đã như vậy rồi, em nên cố gắng ngủ đi, có lẽ hai đứa mình ai cũng say, ai cũng mệt hết rồi. Ngoan! Nếu em không muốn làm cả hai thêm khó xử, thêm buồn thì ngủ đi, có được không?
– Đây có phải là lời từ chối phải hôn anh?
Tôi mĩm cười đứng dậy, cầm lấy chiếc mền đắp lên người nhỏ?
– Ngủ đi em?
– Anh!
– Ngủ nhé…ngoan nào!
Tôi quay lưng đi, đôi chân tôi tưởng chừng như đeo chì từng bước rời xa khỏi chiếc giường nhỏ đang nằm. Chợt nhỏ lại lên tiếng:
– Anh không thể ở bên cạnh em lúc này được hả?
– …
– Anh ở đây với em đi. Em say đó, anh nỡ bỏ em ngủ một mình trong này hả?
– …
– Em có ăn thịt anh đâu? Em có làm gì anh nửa đâu? Sao anh ngủ với chị Phương được mà hổng thể ngủ với em?
– Thôi được rồi! Anh đầu hàng chịu chưa, đừng có đem chị ra so sánh nửa. Thì ở lại nhưng mà em phải ngủ ngoan, đừng khóc, đừng suy nghĩ nhiều nửa được chứ?
– Em biết rồi!
– Ờ! Vậy ngủ nhé!
– Uhm!

Nhỏ gật đầu, tôi mĩm cười trước sự ngoan đến lạ của nhỏ, một nụ cười khiến tôi nhớ mãi cho đến bây giờ. Tôi biết nhỏ buồn lắm, thậm chí là tổn thương, tất cả là lỗi của tôi, ngay lúc này tôi chỉ biết ở lại bên cạnh để nhỏ ngủ thật ngon, thật sâu không phải là một sự bù đắp, không phải sự thương hại, mà đơn giản tôi không thể rời khỏi phòng bỏ nhỏ một mình ngay lúc này. Tôi nằm lên giường, nhỏ kéo mền đắp cho cả hai đứa rồi ngả đầu rúc vào khuôn ngực nhỏ gầy của tôi, cái khuôn ngực chẳng to lớn, đầy nổi đau và cả vết thương đang hành hạ cơ thể tôi. Chợt nhỏ ngẩn mặt lên nhìn tôi:
– Em chưa bỏ qua cho anh đâu!
– Được rồi cô nương! Muốn gì ngủ đi rồi mai mốt làm gì thì làm. Ngủ nhé!
– Uhm!

Nhỏ bấm mạnh vào ngực tôi một cái rồi mới chịu nằm im nhắm mắt ngủ. Mọi thứ chìm vào im lặng, chỉ còn hơi thở, chỉ còn tiếng chó sủa văng vẳng đâu đó phía xa vọng vào phòng. Tôi chẳng dám nghĩ gì thêm nửa, chính vì không dám nghĩ giấc ngủ lại càng khó đến với tôi hơn. Trời càng về khuya càng lạnh thấy rõ, thời gian chầm chậm trôi qua, có lẽ cũng hơn một tiếng, hơi thở của nhỏ đều đều tự bao giờ, có lẽ vì khóc, có lẽ vì có men rượu trong người nên nhỏ dễ dàng ngủ say đến vậy hay là vì lúc này tôi vẫn còn bên cạnh nhỏ. Sao cũng được, nhỏ ngủ là tốt rồi, cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ với chị Tiên là dỗ nhỏ ngủ, nhưng chẳng thể thở phù nhẹ nhõm được mới mệt chứ. Trời lạnh, không gian yên tĩnh đến lạ mà sao không thể ngủ được, chỉ biết thở dài và mĩm cười trong đêm tối.

Một tiếng, rồi hai tiếng trôi qua, thi thoảng tôi lại móc điện thoại ra xem giờ, chỉ ngại trời sáng lại chẳng biết làm gì với cô nàng nằm bên cạnh này. Chợt có điện thoại, bản nhạc chuông quen thuộc tôi cài đặt dành riêng cho chị vang lên, tôi vội vàng nhấn nút nghe, mắt cố nhìn sâu vào mặt nhỏ Hân xem nhỏ có bị tỉnh giấc không rồi mới thì thầm:
– Nhóc nghe nè chị!
– Nhóc ơi nhóc đâu rồi? Chị kiếm nhóc nảy giờ? Nhóc đi đâu vậy?
Chị nói với tôi bằng cái giọng như con nít thức giấc nửa đêm tìm mẹ không gặp:
– Chị đang ở đâu?
– Chị ở ngoài sân nè. Nhóc ra đây đi!
– Sao ra đó làm gì. Chị đứng yên đó nhóc ra ngay.
– Nhanh nhanh nha nhóc! Chị sợ tối lắm!
– Rồi! Ở yên đó đi!

Tôi cúp máy nhẹ nhàng gỡ tay nhỏ Hân ra khỏi người leo xuống giường, chẳng hiểu sao tôi lại cuống quýt lên đến nổi té lăn ra sàn, vội lồm cồm bò dậy ghé mặt sát vào xem nhỏ Hân có thức không, may quá vẫn ngủ ngon. Tôi kéo mền đắp đàng hoàng lại giúp nhỏ rồi mới đi ra khỏi phòng, ánh đèn hành lang chỉ đủ soi sáng đường đi chứ không giúp tôi nhìn thấy gì phía xa cả. Chị đang ngồi thu lu trên chiếc ghế gỗ nằm ngoài sân, tôi vội chạy lại gần nhăn mặt trách:
– Nè nửa đêm tự nhiên ra đây làm gì? Trời tối thui bộ hổng sợ hả?
– Chị…chị đi kiếm nhóc. Hồi nảy chị dậy hổng thấy nhóc ngủ ngoài ghế, chị tưởng nhóc đói bụng nên chị xuống bếp kiếm mà cũng hổng thấy nhóc, rồi chị sợ nhóc buồn nhóc ra sân chơi chị mới ra đây nè, ai biết trời tối thui vậy nhóc chạy đi đâu đâu…

Ra là chị lo cho tôi, vậy mà chưa gì tôi đã trách chị, tôi vội nắm tay chị định kéo chị đi vào nhà thì chị khẽ bấm nhẹ tay tôi kêu khẽ:
– Ui!!! Đau chị… nhóc nắm nhẹ nhẹ thôi.
– Sao vậy?
– Hồi nảy bị té. Trời tối thui à.
– Đó! Tự nhiên ra đây làm gì hổng biết. Đâu đưa nhóc coi.

Tôi vội ngồi xuống móc điện thoại ra soi vào tay chị, chẳng biết thương hay trách nửa, hai bàn tay rướm máu, còn đầy bụi, đất dính trên tay. Tôi vội xoay chân chị lên soi điện thoại vào, may mà còn biết mặc quần dài nên chỉ thấy hơi đỏ ở đầu gối chứ không chảy máu, lại còn đi chân không nửa chứ.
– Sao hổng mang dép, đi chân không chi vậy nè!
– Tại chị tưởng nhóc nằm ngoài ghế, ai biết phải ra tới đây kiếm nhóc đâu.
– Nửa đêm ngủ hổng chịu kiếm nhóc chi cho bị như vầy hổng biết. Lạnh lắm phải không. Thôi lên nhóc cõng vô nhà rửa tay nè!
– Hihi!

Chị cười nhẹ như con nít rồi leo lên lưng tôi, hay tay ôm chặt lấy cổ thì thầm.
– Tự nhiên nửa đêm đi đâu mất tiêu dzạ?
– Ờ có đi đâu đâu!
– Vậy nhóc ở đâu chị kiếm hổng thấy?
– Trong phòng nhỏ Hân? Nhỏ xĩn quá chị Tiên kêu vô dỗ cho nhỏ ngủ.
– Vậy hen? Vậy bé Hân ngủ chưa? Nhóc có phải vô với bé Hân nửa hông?
– Ờ ngủ yên rồi! Chắc hổng vô nửa đâu, lo cho chị nè.
– Hihi!

Tôi cõng chị vô thẳng wc rồi lọ mọ trong bóng tối đi xuống bếp kiếm nước nóng đem trở vô wc pha ấm ấm để rửa tay cho chị. Cố nhẹ nhàng hết mức có thể nhưng tôi biết chị vẫn bị đau lắm, cái mặt nhăn nhăn bậm môi chịu đau mà hổng dám than, tôi cười khì:
– Nè đau thì than đại đi, làm cái mặt mắc cười quá!
– Mệt nha! Chọc quê chị hả? Tại nhóc đó!
– Rồi rồi thì tại nhóc. Mà đau nhiều không?
– Đau!
– Ráng chịu chút, sắp xong rồi nè!

Tôi mĩm cười cố rửa cho xong hai bàn tay chị rồi cõng chị lên ghế sô-pha ngoài phòng khách rồi chạy vô bếp lụi hụi kiếm tủ thuốc để lấy băng. Chị thì tôi mới phải chịu khó kiếm đồ băng bó đàng hoàng chứ nếu người bị là tôi thì cứ bỏ vậy đi ngủ luôn cho khỏe. May mà nhà anh Khải cũng có thói quen chuẩn bị sẳn tủ thuốc gia đình nên mới có đồ băng bó cho chị. Nói chung cặm cụi băng bó một hồi cũng làm được hai cục băng khá ổn trên tay chị.
– Xong, có gì mai băng lại. Giờ đưa chị vô phòng ngủ nha?
– Còn nhóc?
– Thì nhóc ngủ đây.
– Vậy chị cũng ở đây với nhóc!
– Trời đất! Ở đây sao ngủ được.
– Nhóc ngủ được chị ngủ cũng được vậy.
– Hix thôi vô phòng ngủ đi.
– Hông!

Chị chu miệng khoanh hay tay lại cứ như cố gắng hổng cho tôi nắm tay kéo vào trong phòng ngủ vậy, bó tay với cô chị con nít này luôn.
– Rồi rồi! Muốn sao cũng được. Vậy ngồi đây chờ chút.
Tôi đi vô phòng chị nhẹ nhàng rút một cái mền riêng của chị trên giường đem ra ngoài ghế.
– Rồi giờ nằm xuống đi!
– Còn nhóc?
– Thì nhóc ngủ dưới đất nè, chứ cái ghế sao đủ hai đứa.
– Đủ mà!
– Đủ đâu đủ! Thôi nằm xuống đi, nhóc ngủ giống chị mọi ngày được rồi. Nay đổi chổ một lần hen. Ưu tiên người bị thương.
– Hihi cũng được!

Nói vậy chị mới chịu nằm xuống ngủ, tôi kéo mền đắp lên người chị rồi mới trãi cái mền của mình xuống đất. Nói chung ngủ ngồi kiểu này cũng mõi, giờ mới biết cảm giác của chị mỗi lần chạy ra ngủ ngồi với tôi. Thở phào, cuối cùng cũng được yên tĩnh đầu óc, hết cô nàng xĩn trong kia giờ phải dỗ cô chị trẻ con này, riết cảm giác mình giống bảo mẫu hơn là thằng nhóc lông bông nửa.

Ngày em đi cũng chẳng quá lâu, chỉ mới một thời gian rất ngắn thôi nhưng có quá nhiều thay đổi trong cuộc sống tôi cũng như thay đổi trong cả tâm lý của những người xung quanh tôi. Bên cạnh cuộc sống học tập, bạn bè hằng ngày như bao người, mấy ai biết được tôi cũng đang phải đối mặt với nhiều áp lực, không thể mãi vô tâm, cũng không thể mãi ngốc nghếch được. Có ai đó dành tình cảm cho mình là điều tuyệt vời nhưng đôi khi tôi cũng không hẳn quá tốt, cảm thấy thực sự khó xử với nhỏ Hân, tôi còn vẹn nguyên lời hứa nên dù tôi là thằng nhóc đa tình nhưng tôi vẫn còn đủ lí trí để biết rằng vẫn không thể có ai khác trong đầu tôi lúc này ngoài em.

Giấc ngủ đến với tôi giữa bộn bề suy nghĩ, ngày mai trời lại sáng, cảm thấy bình yên nhất mỗi khi ở bên chị… những rắc rối của riêng tôi chỉ mong đừng mang lại sự lo lắng trong nữ hoàng, giống như cuộc sống tôi trên này, chưa bao giờ mong muốn ảnh hưởng đến gia đình, người thân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ bạn của người yêu, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện sex phá trinh, Truyện teen, Vợ chồng
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Làm nô lệ (Update Phần 16)
Vị trí của Tuấn Sau buổi thác loạn hôm nọ thì Kiều Anh được thưởng 1 khoản tiền và 1 chuyến đi du lịch vài ngày cùng Tuấn chồng nàng. 2 vợ chồng đi biển ở Quy Nhơn với phòng villa sát biển. Vùng biển này rất đẹp và rất thơ mộng nên cả 2 đều được healing rất nhiều. Người ngoài nhìn vào sẽ chỉ thấy được đôi vợ chồng trẻ hạnh phúc chứ không thể nào tưởng tượng được những việc mà đôi trẻ đã làm. Tuấn vẫn yêu vợ y như ngày đầu gặp và Kiều Anh cũng vậy. Họ vẫn nói chuyện, vẫn cười đùa và vẫn yêu đời hơn trước vì dù...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện móc lồn Truyện mút chân Vợ chồng
Những kẻ cuồng dâm
Phần 5 Thằng Huy xem lại cảnh thằng Cường phá trinh cô Hà một cách thèm thuồng. Nó cởi hẳn quần ra, ưỡn con cặc lên mà xóc. Thằng Huy coi mà thấy thương cô Hà quá, bị thằng Cường giày vò đến mức có dấu đỏ cả người. Cũng may thằng Cường còn biết trân trọng cái lồn cô, chứ nó mà máu chó cắn phá cái lồn cô Hà thì tụi nó hết hàng để chơi. Cặp vú cô Hà không to, chỉ vừa tay, thằng Huy tự nhủ lần sau phải bú cho được vú cô Hà. Nó ghiền cái đầu ti lắm, nhất là khi đã cương cứng. Huy, ra ăn cơm nè. Chị...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện người lớn Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh
Chị dâu khoe hàng (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 37 Có thế mà chú mày không nói sớm làm anh cứ nghĩ là thế này thế lọ. Nhưng bây giờ là phải làm cách nào đây. Anh là anh khó có thể làm được cả hai anh em mình lắm. Có gì chú chỉ anh cái coi chứ anh là anh sợ không thể nào mà bảo em ấy được đâu. Thì cứ như mọi lần thôi. Anh rủ bà ấy vào rồi thử đò đưa xem sao, cái mụ này dâm dê đê tiện thế thì kiểu gì mà chẳng được cơ chứ, cứ thử thoải mái xem thế nào đi anh. Tối đêm như thế này liệu có được không? Thế này...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ nát lồn Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng