Câu chuyện đời tôi

Phần 97

Chị Thủy và chị hai nhỏ không nói thêm gì nửa, ngồi chơi thêm được một chút thì tính tiền rồi rời khỏi quán, còn tôi vẫn muốn ngồi lại đó, nhấm nháp ly caffe đắng nghét của riêng mình. Một người nửa sắp xa tôi, theo cách mà tôi muốn… dù biết rằng như vậy là ích kỷ nhưng thà ích kỷ mà Hân quên được tôi thì vẫn tốt, ít nhất tôi nghĩ vậy. Từ nhỏ khi tham gia đội văn nghệ nơi tôi sống, vẫn luôn thích giành các vai phản diện, độc ác trong các vở kịch thầy cô phụ trách dàn dựng… chẳng qua lớn lên rồi thì tự diễn vai diễn chính mình đạo diễn đó thôi. Thời gian gần đây cũng không có mấy người bạn liên lạc rủ tôi đi chơi, phần lớn họ đã xem tôi là thẳng khốn nhất mà họ biết. Tôi cứ ngồi suy nghĩ linh tinh cho mãi đến trưa bụng đói cồn cào mới xách xe mò qua nhà chị kiếm ăn. Cứ mệt mõi, buồn chán y như rằng tôi lại tìm qua chị như bản năng, chỉ ở đó tôi mới không phải đeo chiếc mặt nạ đáng ghét này.

Mới đó thêm một tuần nửa sắp qua, ngày mai theo tôi biết chính là ngày nhỏ Hân bay. Tôi không làm gì cả, vẫn im lặng đi học làm việc bình thường như bao ngày. Có chăng nụ cười và gương mặt tôi là không thay đổi cho dù đó là bạn bè hay khách nói chuyện với tôi, một vẻ lầm lì, bất cần đến chính tôi cũng thấy đáng sợ. Đôi khi con người ta sắp mất đi một điều gì đó quen thuộc, sẽ hoang mang và tiếc nuối. Tôi cũng vậy, chỉ là cố giữ trong lòng, chỉ là gắng cho đến khi mọi thứ trọn vẹn, vỡ òa ngay lúc này chỉ khiến phá hỏng tất cả.

Tan làm, tôi chạy xe qua nhà nhỏ, dừng lại ở một góc phía con hẻm đối diện đưa ánh mắt nhìn sang như tìm kiếm một chút gì đó quen thuộc. Nhà nhỏ vẫn còn sáng đèn, bên trong có lẽ chị hai nhỏ đang chuẩn bị nhưng việc cuối cùng để nhỏ bay. Hôm thứ 4 chính tôi là người chở chị của nhỏ đi lấy một số thứ lặt vặt của người quen bên này gửi theo hành lý. Tự nhiên cửa mở, bóng người quen thuộc đi ra, là Hân, nhỏ đứng khoanh tay trước ngực dựa lưng vào cửa.

Ngọn đèn đường không đủ sáng để tôi nhìn thấy rõ ánh mắt nhỏ đang nhìn gì, chỉ biết dáng người đó chính là nhỏ thôi. Hân bước ra sân, mở cổng nhà rồi bước ra đi vòng vòng trước cổng, chẳng biết em đang làm gì, tôi không dám đoán. Rồi đột nhiên nhỏ cầm điện thoại lên, vài giây túi quần tôi chợt sáng đèn, rung rung. Tôi đứng nép sâu vào phía bên trong hẻm sau gốc cây nhìn vào màn hình điện thoại, là Hân gọi. Phải mất nhiều hồi chuông tôi mới quyết định bắt máy, phía bên kia là cả một sự im lặng đến nổi chỉ nghe được tiếng tivi phát ra từ nhà nhỏ.
– Anh!
– Ừ! Anh nghe nè!
– Đang làm gì?
– Anh chuẩn bị ngủ.
– Sao ngủ sớm vậy?
– Ừ!
– Em… sắp đi xa! Anh có biết chưa?
– Ừ anh biết rồi!
– Anh không thèm kiếm gặp em luôn sao?
– Mặt mũi nào gặp em nửa.
Tôi mĩm cười nhẹ.
– Vì chuyện đó!
– Ừ! Là chuyện đó.
– Em muốn một lời giải thích.
– Giải thích làm gì?
– Anh làm sai anh vẫn hổng chịu giải thích hả?
– Vì anh sai nên anh không có gì giải thích.
– Anh…! Thực sự anh lạnh lùng với em đến vậy sao M?
– Anh xin lỗi!
– Có quá muộn hôn anh? Chỉ cần anh gặp em, giải thích mọi chuyện em có thể tha thứ cho anh mà.
– Em hiểu sai ý anh rồi. Anh xin lỗi là vì anh làm em buồn, còn việc anh làm với Ngân, anh nghĩ mình không có gì sai với bản thân mình cả.
– Tới giờ anh vẫn như vậy sao M? Anh…ngay từ đầu anh coi em là gì hả?
– Chỉ là một trong số những mối tình của anh. Nghe nè, sau cái ngày anh biết sự thật về Thy, anh đã không còn là M của ngày trước nửa em à. Anh không có hứng thú với chuyện tình cảm yêu thương thực sự nửa. Tất cả với anh chỉ là một trò chơi, em, Ngân và vài cô gái nửa… ai cũng không giữ được anh cho riêng mình. Con người anh chắc em hiểu rõ, đa tình mới là bản chất của anh. Vì vậy, nếu em muốn ở bên cạnh anh hay chấp nhận những chuyện tương tự như lần em bắt gặp anh và Ngân ngủ cùng nhau, nếu em không chấp nhận bản chất con người anh, có lẽ em nên rời xa anh là tốt nhất. Em thấy đó, không em, không có Thy… anh vẫn không cô đơn giây phút nào, anh dễ dàng tìm được không chỉ một mà là nhiều cô gái bên cạnh. Có lẽ Thy cô ấy đã chọn nhầm người để chơi trò chơi tình cảm, giờ thì anh sẽ cho em và cả cô ấy biết thực sự ai mới là người chơi trò đó giỏi hơn.
– Anh thay đổi tới vậy sao M, anh làm em cảm thấy sợ con người của anh bây giờ lắm anh biết hông? Anh tàn nhẫn và độc ác lắm! Ngân nó hổng có liên quan gì tới chuyện này, anh kéo nó vô làm gì?
– Anh không kéo ai hết, tự cô ấy đến với anh thôi.
– Vậy còn em, anh nói sao về em?
– Em là cô gái tốt, em xứng đáng có được một người yêu thương em trọn vẹn hơn. Còn anh, anh không thể ngồi yên với một người em à, có thể lúc đầu anh đã như vậy với Thy, nhưng con người đó không phải là anh, em không có lỗi gì với sự thay đổi của anh cả. Bản chất của anh là vậy, cái sai duy nhất của em đó là người đến sau, em đến với anh đúng vào thời điểm anh không còn hứng thú với chuyện yêu một ai toàn tâm toàn ý nửa.
– Anh quá đáng lắm! Giờ em mới biết anh hổng nói thì thôi, anh mà nói rồi toàn những lời làm đau người khác. Anh thực sự muốn em rời xa anh đến như vậy sao?
– Anh không muốn ai rời xa anh hết, nhưng anh càng không hứng thú với việc giữ ai bên mình. Đến thì anh đón, đi thì anh chào. Đơn giản và dễ hiểu.
– Anh muốn em xa anh chứ gì? Được rồi! Em sẽ đi khuất mắt cho anh vừa lòng. Anh thật đáng sợ, giờ em mới nhận ra Thy nó rời xa anh là may mắn.
– Ừ!
– Hãy nhớ những gì anh làm với em ngày hôm nay. Nếu em hổng thể tiếp tục yêu anh thì em sẽ tiếp tục hận anh, chỉ có như vậy em mới hổng bao giờ quên thời gian sai lầm này của mình.
– Em không cần phải làm vậy! Anh không bận tâm đến việc em hận hay yêu anh. À nếu em đổi ý, anh sẽ cố gắng cắt đứt những mối quan hệ khác nếu em trở lại.
– Anh hổng cần phải khổ sở vì em như vậy M à. Em sợ con người anh lắm rồi!
– Ừ! Tùy em!

Tôi mĩm cười trong điện thoại.
– Ngày mai em hổng còn ở đây, dù sao cũng từng bên nhau. Anh có muốn tới tiễn em đi hôn? Yên tâm em sẽ hổng làm gì anh đâu.
– Anh nghĩ mình không thích hợp với cảnh chia tay chia chân này đâu.
– Hổng tới thiệt sao?
– Để anh suy nghĩ lại. Thôi em nên ngủ sớm lấy sức mai đi! Ngủ ngon nhé!
– Anh!

Tôi tắt điện thoại, đây là lần đầu tiên tôi chủ động cúp điện thoại trước một ai đó quan trọng đối với tôi. Phía bên kia tôi nhìn thấy em ôm mặt ngồi xuống đường, điện thoại em vẫn còn sáng màn hình rơi xuống chân. Tôi quăng luôn cái điện thoại của mình xuống đất bằng tất cả sức mạnh có được rồi dựa lưng vào tường. Tôi mở mắt ra, khẽ quay mặt nhìn về phía Hân, em vẫn ngồi đó, tôi cảm nhận được em đang khóc, muốn đi qua đó ôm lấy em mà xin lỗi lắm, nhưng tôi không thể làm như vậy, chỉ biết chôn chân ở đây mà nhìn. Rồi cũng có người giải thoát cho cả hai, chị nhỏ đi ra, ngồi xuống kế bên ôm lấy nhỏ, sau đó một chút thì hai người dìu nhau vào nhà, cánh cổng sắt đóng lại tôi mới dám đứng ra đường nhìn theo, hai tay cho vào túi quần nắm chặt.

Mọi chuyện có lẽ sắp kết thúc thật rồi. Tôi mĩm cười quay lưng dẫn xe ra, đề máy, bật sáng đèn chiếu vào hẻm. Những mảnh vỡ điện thoại văng tứ tung phía trước, mất khá lâu tôi mới nhặt lại được chiếc sim điện thoại nhét đại vào túi rồi trở lại xe chạy sang nhà chị. Đến nhà, tôi đi thẳng lên phòng, vừa nhìn thấy mặt tôi chị đã nhún vai mĩm cười tỏ ra đã hiểu có chuyện gì đó vừa xảy ra với tôi.
Tôi mĩm cười kéo chị lại móc trong túi ra những phần còn lại của chiếc điện thoại.
– Còn dư điện thoại nào không? Cho nhóc mượn sài đỡ.
– Còn! Để chị lấy cho nhóc. Khùng hết sức luôn à!
Chị đi xuống nhà một chút rồi quay trở lên xòe tay đưa cho tôi một chiếc điện thoại màu đen dán chi chít những ngôi sao màu hồng.
– Nè nhóc sài đỡ đi, điện thoại cũ của tên Phong đó!
– Ừ!

Cũng may tôi luôn lưu số trên sim nên chỉ cần lắp vào là có đủ số điện thoại, tôi dò số của chị Thủy.
– Alo chị nghe nè!
– Mai mấy giờ Hân bay chị?
– 11h bay, khoảng 9h có mặt để làm thủ tục đó em.
– Dạ! Em biết rồi.
– Ủa mai em sẽ ra tiễn nó hả?
– Chị đừng nói với Hân em hỏi giờ nha.
– Ừ!
– Nhớ đó! Thôi chị ngủ đi! Mai đưa Hân đi xong chị điện thoại em biết mình đi caffe chơi.
– Ok M!

Tôi tắt điện thoại đưa trở lại cho chị cất rồi nằm dài ra sô-pha nhắm mắt ngủ. Một lúc sau chị đi lại ngồi xuống nền ngả đầu lên tay tôi.
– Mai bé Hân đi rồi hả nhóc!
– Ừ!
– Nhóc sẽ ra tiễn chứ?
– Nhóc không biết nửa!

Tôi ngả đầu hít lấy hương thơm từ mái tóc của chị, xoa nhẹ lên vai…
– Nhóc thay đổi rất nhiều với cô ấy… nhóc đã làm chuyện rất tệ, rất tàn nhẫn với Hân. Chắc cô ấy đau nhiều lắm chị à!
Chị ngẩn mặt nhìn sâu vào mắt tôi, tay vuốt nhẹ lên mặt tôi.
– Chị biết! Chị còn biết bé Hân đau một thì nhóc của chị đau mười… hihi còn một người khác còn đau tới một trăm.
Tôi giật mình, rồi tôi cuối xuống mĩm cười nhìn chị.
– Vậy cho nhóc xin lỗi người khác nha. Sắp kết thúc rồi… sắp hết chuyện rồi.
– Hihi! Đồ ngốc!

Chị cười nhẹ xoay lưng lại kéo tay tôi làm gối ngả đầu vào nhắm mắt. Tôi thở phì một cái, căn phòng lại im lặng đến nao lòng, tôi mĩm cười chìm vào giấc ngủ, ngày mai, có ai đó lại xa. Nửa đêm thức dậy, miệng khô khốc loay hoay làm quen với bóng tối để tìm nước uống, không ở đâu xa, ly nước nằm ngay trên bàn trước mặt. Tôi mĩm cười, chắc là chị rót sẵn để trên bàn cho tôi đây, uống nước xong tôi mới lắc đầu đứng dậy ẵm chị lên giường, đắp mền chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên một tý rồi cầm ly nước kéo ghế sát ban-công ngồi. Bên ngoài khung tường bằng kính không có trăng, càng không có ngôi sao nào trên nền trời, chỉ có ánh đèn phía ngoài cổng là nguồn ánh sáng duy nhất. Bốn giờ sáng, có một thằng nhóc ngồi đó chờ trời sáng, tâm trạng nôn nao cứ như sợ muộn giờ đi xa vậy.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ bạn của người yêu, Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex nhẹ nhàng, Truyện sex phá trinh, Truyện teen, Vợ chồng
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hai cô con dâu dâm đãng - Tác giả Hắc Lão Gia
Nãy giờ Ngọc vừa ngồi day day vú Vân vừa xem ông Khánh bú lồn cho Vân, không chịu nổi, nàng lại tự đưa tay vào sâu trong lồn mình mà ngoáy cho đã. Lúc này Vân có lẽ đã chịu hết nổi, nàng ngồi dậy đè ngửa ông Khánh ra, đưa mấy ngón tay vuốt cái đám lông đen nhánh ở phía dưới cái con cặc ông một lúc thì Vân cúi xuống há miệng ra mà mút chầm chậm lấy cái đầu con cặc. Nhìn cái điệu bộ khẩn trương bú mút của Vân làm ông Khánh thích thú lắm. Vân mút cái đầu khấc mà như nhấm nháp một cây kem ngọt mát vậy. Đầu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Con gái thủ dâm Đụ tập thể Làm tình tay ba Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện les Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex mạnh Truyện sex ngoại tình
Nuôi ma ngải (Full) - Tác giả Hùng Sơn
Phần 28 Chung Tử không ngờ kéo cả một đoàn quân hùng hậu như vậy đi tấn công con Ma Ngải lại mang về thất bại nhục nhã như thế. Chàng rất ân hận vì người bạn bất hạnh sa vào lưới dục tình, làm loạn trận pháp và kết quả đưa tới cái chết cho nhiều người. Nhưng dù sao chàng cũng còn may mắn thoát nạn. Cả đoàn người, chỉ còn lại có lão đạo sĩ và Chung Tử. Tất cả mọi người đã bị con Ma Ngải moi tim nhai sống ngay tại chỗ. Nghĩ lại hiện trường mà rùng mình ớn lạnh. May mà con Ma Ngải trở lại được ít phút thì mặt trời bắt...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Gái vú to Truyện sex chubby Truyện sex Ma Quỷ Truyện sex ngoại tình
Con đường bá chủ – Quyển 5 - Tác giả Akay Hau
Phần 97 Tại một khán phòng khác mang số hiệu 111... Một nhóm tám người lẳng lặng mà ngồi, khí tức thu liễm đến cực hạn không nhìn ra sâu cạn. Nhưng mà có đến tám người cùng lúc tham gia Đấu Giá, dựa theo quy tắc của Thiên Địa Hội lần này... không thể nghi ngờ là đến từ một cái Thiên Tôn Cấp thế lực. “Khụ khụ...” Bỗng nhiên, một tên trong đám cất tiếng ho khan, âm thanh có chút suy nhược... Mà tiếng ho của hắn lập tức khiến bảy người còn lại lo lắng run rẩy lên, liên tục lo lắng: “Thiên Tôn, vết thương cũ lại tái phát sao?” “Khốn kiếp, lần này chúng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng