– Đừng có ấy nha chồng – em bấu nhẹ vào áo tôi…
– Sao thế vợ…
– Hôm nay vợ có kinh rồi, ở dưới thấy ghê lắm…
Tôi lặng thinh 1 phút nhìn em, và tôi xoa đầu em cười…
– Ừ vậy thôi…
– Xin lỗi chồng nha – em run run…
– Thôi mà có sao đâu mà, đâu phải lỗi tại vợ đâu à…
Tôi cầm lấy hai cái má phụng phịu của nhỏ mà lắc lư…
Nhìn lên cái đồng hồ nhỏ trên tay thì đã 8h tối rồi, mà chúng tôi thì chưa có cái gì trong bụng, tôi quay qua hỏi em…
– Đói bụng hok vợ – tôi xoa xoa cái bụng mình…
– Ừm… cũng đói một chút nè – em gật nhẹ đầu…
– Ừm zị ngồi đó đi để chồng đi mua trứng về nấu mì ăn, nói xong tôi mở cửa ra khỏi phòng liếc sang nhà chị kế bên, ơ… cái giọng nói chua ngoa này k lẽ là… con nhỏ bích, tôi xua tay chắc không phải đâu làm gì mà nhỏ ở cái nơi nhỏ xíu này. Nữa tin nữa không tin, tôi đành bạo dạng ngóc đầu qua nhà chị giả vờ mượn đồ…
– Chị ơi cho em mượn cái nồi nghe…
Sặc… đúng là con nhỏ bích thật, nhỏ nhìn tôi một chút rồi quay đi, gương mặt đỏ ửng, tôi không hiểu tại sao mấy ngày nay con nhỏ này cứ gặp tôi là đỏ mặt bộ nó thương tôi hả trời…
– Uã em gái chị hã – tôi hỏi chị…
– Ừm em gái chị đó xinh không hihi – chị quay sang tôi…
– Ờ… ờ… cũng được nhưng thua vợ em – tôi cười…
– Mày nói gì đó thằng kia, dám chê em chị mày hả…
– Hé hé có đâu, mà chị đang ăn mì hã, còn nước sôi hok…
– Ừm đang ăn nè, nước còn cả nồi, bộ em cũng tính ăn à…
– Dạ tính qua mượn cái nồi nấu mì nè – tôi đáp chị…
– Thôi qua đây ăn lun chị còn nước nè…
– Dạ…
Tôi chạy ra trước cửa dãy trọ mua 2 gói mì tôm trên tay tôi bước vào phòng thì thấy em đang đung đưa cái chân trên giường, thấy vậy tôi cười nhẹ…
– Chị rủ qua nhà ăn mì ké kìa vợ…
Lúc này em ngước lên nhìn tôi cười âu yếm…
– Ừm…
Tôi sốc em đứng dậy, em với tay lấy 2 cái tô bằng sứ bước qua nhà chị, em lon ton chạy qua trước bỏ tôi lại đang loay hoay kiếm mấy đôi đũa, tôi bước qua nhà chị, thì đã nghe tiếng của mấy đứa con gái đang bàn chuyện thiên hạ, tôi vừa bước vào thì em và nhỏ bích nhìn tôi cười, nhưng tôi thấy mấy ngày nay con nhỏ bích này nó ngượng lắm, cứ nhìn thấy tôi là mặt con nhỏ đỏ bừng lên, 2 đôi má phúng phính trắng mịn đung đưa…
– Nè nấu lẹ coi chồng, đói bụng quá hà…
Tiếng chồng làm chị quay sang nhìn tôi chằm chằm, còn con nhỏ bích thì xụi lơ.
– Tụi mày ngon dữ ha, bà đặt vợ chồng nữa – chị cười khì…
– Tại con nhỏ này nó bắt kêu vậy đó Tôi đang rót nước sôi vào 2 tô mì thì nhận lấy một cái nhéo đau điếng vào hông, tôi quay lại thì em đang nhìn chằm chằm tôi…
– Bộ không mún vậy à, zị thì đừng có kêu – em giận dỗi…
– Trời làm gì có…
– Dị sao nãy nói zậy – cái mỏ nhọn của em chu lên…
– Thôi mà xin lỗi mà – tôi cắn nhẹ vào môi em…
Tiếng hoảng hốt của chị vang lên…
– Tụi bây làm tao mắc ói quá…
2 chúng tôi quay lại nhìn chị cười khì, gương mặt của con nhỏ bích ngệt ngà thất thần, chắt con nhỏ này nghỉ một thằng suốt ngày lạnh te như tôi lại có thể cười và nhất là nói chuyện ngọt ngào như vậy. 2 tô mì hun hút khói bay lên, chúng tôi vừa ăn vừa trò chuyện…
– À mà chị ở chung với nhỏ này hã, sao em chưa thấy bao giờ zậy…
– Làm gì có nó ở nhà, còn chị sống một mình ở đây…
– Uả sao kì vậy? – Tiếng tôi và em cất lên cùng một lúc và nhìn nhau cười…
– Thì bã hok chịu lấy chồng nên trốn ra đây đó…
Nhỏ bích nãy giờ im lặng đã bắt đầu nói…
– À… à… thì ra là trốn hã? – Tôi và em cười khì…
– Ờ… cũng như thằng nhóc như mày thôi – chị cười…
– Em được ba mẹ cho đi chứ bộ…
– Thôi mày xạo quá, đời này ba mẹ nào cho thằng nhóc như mày ở ên…
Tôi cứng họng mà chị nói cũng đúng thật, chỉ là do tôi tự đi thôi, chứ đời nào ba mẹ cho tôi ở ên như vầy.
– À mà bữa nay bộ nhỏ này ngủ ở nhà chị hã…
– Ừ có gì k thằng nhóc “cold”
– Hehe, cũng có gì đâu mà sao chị kêu em bằng “cold” – tôi nghệch ra…
– Ừ thì bữa hỗm nhỏ em chị nó nói 3 đứa đi ăn kem, cái đứa phục vụ kêu bằng anh cold đó…
Chị vừa nói xong thì tôi cũng vừa nhận một cú nhéo đau điếng của em vào hông…
– Hứ, không có vợ ở đây là đi chơi với cô khác hả – cơn ghen của em nổi lên…
– Ặc… tại mấy đứa này nó rũ quá trời mà chồng từ chối đâu có được…
– Thôi tại nhỏ như rũ ông mới đi thôi – con nhỏ chảnh này bắt đầu hoạt động sao thời gian ngũ đông…
– Nhỏ như là con nhỏ nào nói lẹ coi – em vừa nói vừa thúc vào hông tôi…
– Nhỏ bạn họ… c… ch… ung… ây… da…
Tiếng cười nói của con nhỏ râm vang và tiếng đau đớn của da thịt tôi vang văng vẳng trong màn đêm mù tịch…
– Chế nè lúc nãy dám hạ bệ chồng hả – tôi cởi phăng chiếc áo thun của em ra quăng vào góc phòng…
– A… ha… ha… tha cho vợ chừ… a… chừ. A… rồi…
Tôi mặc kệ những lời em nói, tay tôi bóp chặt lấy bầu ngực của mịn màng của em, tay tôi xoe nhè nhẹ cái đầu ti màu hồng đáng yêu của em, tôi tham lam ngồm hết nguyên cái vú tròn trịa của em, lưỡi tôi liếm xung quanh cái đầu ti rồi bất chợt mút mạnh khiến em nẩy người lên bấu vào lưng tôi…
– Ưm… a… đừ… ng… có…
Tiếng em rên khẽ lên từng đợt một lúc một to, em đẩy tôi nằm xuống, em nhẹ nhàng tuột cái quần cộc của tôi xuống, tay em sục nhè nhẹ thằng nhỏ đang sung sức của tôi, nó như một nhà đô vật, gân guốc nổi lên đầy mình, em đưa chầm chậm nó vào cái miệng nhỏ của em, em mút chùn chụt như đứa bé gặp cây cà kem, chim tôi như tan chảy trong miệng em, từng tế bào xúc cảm như vỡ tung ra khi em đưa lưỡi liếm dọc đầu khấc, lưỡi em quấn chặt lấy chim tôi, tay mân mê 2 hòn dái… tôi đã lên đến cực đỉnh, tôi đẩy nhẹ em ra và bắn lên cái bầu ngực trắng tròn trịa của em, từng đợt tinh trùng xối xả bắn trên ngực em… a… a… Tiếng vang nhỏ ngoài cánh cửa tôn, bây giờ tôi có thể xác định được là có người nhìn trộm chúng tôi, tôi với lấy cái quần cộc xông ra cửa… bịch… tôi đẩy cửa ra, thì thấy nhỏ bích đang nằm dưới đất và…
…
Nhỏ đang nằm dưới nền xi măng thô nhám, có lẽ tôi đẩy cửa mạnh nên chúng nhỏ. Nếu lúc bây giờ là một thằng con trai thì có lẽ tôi đã rút cây kiếm thằng tuấn đưa cho tôi cho nó ngập cán rồi, nhưng sự thật là một đứa con gái tôi đứng sững người nhìn con nhỏ, tôi mặt vội cái quần nhưng không kịp mặc quần lót nên thằng nhỏ trong quần còn cương cứng dù đã mới xả đạn xông, nó ưỡn người trước mắt con nhỏ, mà nếu nhỏ nó rình thật, thì không lẽ cái lần trước cũng là con nhỏ sao, tôi giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, liền nhếch môi hỏi nhỏ…
– Làm gì nằm đó zị – tôi hỏi…
Nhỏ đang nhìn chăm chăm vào thằng nhỏ đang ưởng lên trong quần…
– T… u… i… Đ… â… u… c… ó…
Tôi ngồi xuống tôi kề sát mặt mình lại mặt nhỏ, đôi gò má đỏ bừng lên, nhỏ liếc sang chỗ khác tránh ánh mắt tôi…
– Bộ rình cái gì hả – tôi trêu nhỏ…
– Đ… a… u… có – nhỏ cứng họng…
Gió thổi rì rào làm từng lọn tóc của nhỏ đang bay nhè nhẹ trong cơn gió, không gian tĩnh mịch, từng ngọn đèn của từng căn phòng trọ đã từng từng tắt, tôi chìa tay kéo nhỏ đứng dậy, nhỏ rụt rè một lúc rồi nắm lấy bàn tay tôi đứng dậy, tôi kéo mạnh nhỏ mất thăng bằng lao vào người tôi, thằng nhỏ cương cứng đâm thẳng vào cái bụng phẳng lì đó, nhỏ nghệch ra nhìn tôi còn tôi cũng bối rối không kém đẩy con nhỏ ra. Từ trong phòng em cất tiếng cắt ngang cuộc gặp của tôi và nhỏ…
– Chồng làm gì đứng đó hoài zạ, zô ngủ nè khuya rồi – cái giọng ấm dịu dàng làm quên đi cái dục vọng trong người tôi…
Tôi đóng nhẹ cánh cửa bằng tôn lại, và nhỏ cũng đã quay lại phòng của chị nhỏ.
– Chồng nói chuyện với ai ngoài đó zạ – em lúc lắc cái đầu…
– À… hok có gì đâu à, hỏi bích cái thời khóa biểu đó mà – tôi choàng lấy eo em…
– Trời, đi học mà hok biết tkb hã – em đẩy tôi ra chống nạnh chu cái mỏ ra…
– Thôi mà, tại chồng đi làm nên quên đó mà – tôi hôn nhẹ vào cái miệng chúm chím của em…
Em giả vờ giận tôi chui vào mùng trước, còn tôi thì cũng với tay tắt cái bóng đèn sáng trưng kia, “tách” tiếng công tắc vang lên, tôi trườn vào mùng nằm sát bên em, em vẫn còn giả giận dỗi càng nép sâu vào trong, nhưng tôi mặc kệ tôi phả từng dòng ấm áp vào tai em, và nhẹ nhàng ôm chặt lấy em mà ngủ… tôi bừng tỉnh giấc nhưng trời vẫn còn rất tối, nhìn sang kế bên thì em đã ôm chặt lấy tôi gối đầu trên tay, tôi khẽ vuốt nhẹ mái tóc đen huyền của em sang một bên, và ngắm nhìn em một lúc và cũng thiếp đi trong vòng tay nhỏ nhắn của em…
… Ngày thứ 5…
Tiếng rồ ga của chiếc fx của ông hàng xóm phùm phùm làm tôi thức giật mình và em cũng vậy, em dành cho tôi một cái hôn nhẹ lên má thay lời chào buổi sáng, sau một đêm siết chặt trong vòng tay ấm áp của nhau chúng tôi thả chân xuống giường lấy 2 cái bàn chải đôi được vắt trên tường, của tôi màu đỏ tượng trưng cho sự nhiệt huyết của trái tim tôi dành cho em, còn của em là màu xanh lá, cái màu hy vọng cho tình cảm vững bền của chúng tôi, chúng tôi lẹp bẹp trên đôi dép lào ra phía sau phòng trọ, từng dòng nước lạnh buốt chảy ra lõng tõng, tôi vét lấy một vết kem và cho vào miệng, đang sút rột rạt trong miệng thì em đang loay hoay làm gì đó, tôi đập tay lên vai em, em giật bắn mình hất nguyên ca nước lạnh te vào mặt tôi…”ào” tôi ướt hết cả người, tôi như con mèo tèm nhem, thì em cười ha hả chọc quê tôi…
– Ướt hết rồi nè trời – tôi càm ràm…
– Đáng đời lêu… lêu… ai bảo làm vợ giật mình chi – em thè cái lưỡi ra…
Chụt… tôi ngậm lấy cái lưỡi em, em đẩy người tôi ra làm tôi té xuống đất, mấy chị đang súc miệng ở đó cũng phải bật cười. Sau khi tắm rửa xong tôi sỏ bộ đồng phục mướt rượt mà nhỏ ủi cho tôi ngày hôm qua. Lúc nhỏ ủi đồ mà tôi như muốn rớt tim ra ngoài, khi em ũi xong thì tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi hôn nhẹ lên má em, và kêu chị qua ngồi chơi với nhỏ, tôi bước thoăn thoắt ra đường lớn vừa đi tôi vừa cho tay vào cái cặp da rút ra một điếu thuốc lên hút… bin… Bin… tiếng kèn xe hòa vào tiếng nẹt pô của chiếc xe độ, tôi xoay người lại xem ai thì là thằng thành nó cũng đang ngậm điếu thuốc trên mồm, nó phả từng hơi khói ra hòa theo làn khói bụi trên đường…
– Lên xe mày, trễ rồi – nó đập lên vai tôi…
– Ừ – tôi giữ cái giọng lạnh lùng…
Tôi chồm người bến lên con wave độ của nó, nó chạy xé gió phía sau là tiếng chửi ruã của mấy người đi đường, càng nghe những tiếng đó nó càng tăng tốc hơn, tôi và nó dựng con chiến mã xuống và lang thang trên từng bậc cầu thang lên trên lớp, xô cánh cửa sắt màu xám sang một bên thì cả đám con gái nháu nhàu nhìn về phía tôi và thằng thành…
– Mày thấy tao nói chưa – thằng thành ghé sát vào tai tôi…
Tôi lặng thinh không nói lời nào, mà trong cáo đám đó có 3 cặp mắt nhìn tôi chăm chú nhất là nhỏ Như, Bích và nhất là con nhỏ Quyên…
Tôi nghệch ra một lúc và giữ lại được cái cảm giác lạnh nhạt như thường ngày, tôi mặc kệ những con mắt đang nhìn tôi chằm chằm, tôi ngồi phịch xuống ghế cây móc mấy cuốn tập ra để trên bàn, thằng thành nó thấy tôi lạnh như vậy nên cũng ko nói gì thêm… tùng… tùng… tiếng trống vào học vang lên, từng bước chân nhẹ nhàng của chị chủ nhiệm tiếng giảng bài dịu dàng của chị cữ nho nhỏ ghé vào tai tôi, tôi thiu ngủ thì thằng thành lay tôi…
– Ee bà cô kêu mày kìa…
Tôi ngước nhìn lên thì bà chị nở một nụ cười dịu dàng dành cho tôi…
– Minh lên làm bài em…
Tôi đứng dậy, bước lên bục cằm lấy viên phấn trắng, tôi ngẫm nghĩ một lúc thì bắt đầu viết gô gô trên bảng, loáng thoáng một chút thì tôi cũng đã làm xong tôi bước nhanh về chỗ trước ánh mắt ngưỡng mộ của cả lớp, chắc giờ đây trong đầu tụi nó đang nghĩ, “nhìn mặt thằng cô hồn này như zậy mà học giỏi thế nhỉ” tôi ngồi xuống ghế và úp mặt xuống bàn tiếp tục dật dựa…
– Hoàn toàn 9 xác 10 điểm – tiếng cô văng vẳng bên tai tôi…
Ặc vậy là nãy giờ trả bài hả trời tôi bất động, nãy giờ tôi cứ tưởng là lên bài tập bt không là ôm hột vịt về chiên rồi, tôi thở phào thằng thành nó buông cuốn truyện nhìn tôi ngưỡng mộ…
– Mày vãi lồn thật đấy – nó dơ ngón tay cái lên hất càm nhìn tôi…
Tôi cười khì, đáp lại cho nó, mà hình như tôi chỉ cười với nó, em, chị, và bà chủ quán thôi, chứ còn mấy đứa con gái khác thì tôi chỉ giữ cái bộ mặt cô hồn dành cho mấy con nhỏ, tôi đang ngồi rì rầm với thằng thành, thì bất chợt tôi thấy con nhỏ quyên đang quay xuống nhìn tôi chầm chầm, tôi cũng chẳng sợ tôi nhìn thẳng vào mắt con nhỏ, nhỏ như ăn trộm bắt gặp luống cuống chép bài cho tới nỗi làm rớt cây viết xuống đất, tôi giả vờ và tiếp tục ghi bài tiếp…
… tùng… tùng… tiếng trống vang lên… tôi lắc lắc cái đầu cho tỉnh ngủ một chút, rũ thằng thành lang thang xuống căn tin kiếm chai nước uống, nó gật đầu, tôi và nó bước ra khỏi cửa phòng, chúng tôi ở lầu 3 nên lết xuống dưới căn tin thì cực kỳ vất vả, chúng tôi vừa lê lết vừa nói chuyện tầm phào một lúc thì cũng tới căn tin, đang loay hoay trong tốp học sinh một lúc thì tôi và nó bưng được 2 chai nước…
– Êeee mày pro vãi lồn nhá, thế mà tao cứ tưởng mày… đéo biết gì hết thì ra là dấu nghề – thằng thành bá vai tôi…
Tôi khì cười nhìn nó…
– Cũng bt thôi tao cũng biết chút ít thôi…
Chúng tôi cứ làm xàm một lúc vẫn chưa có chỗ thì có một cánh tay nhỏ vẫy lên phía chúng tôi, tôi cứ tưởng là gọi ai đó chứ không phải tôi nên quay mặt đi, bổng thằng thành nó kéo tôi lại…
– Qua đó ngồi đi mạy, có con nhỏ hot girl kêu mày kìa…
– Hot girl nào ba, mày nhìn nhầm đó – tôi nhếch mép…
– Cái nhỏ quyên đó – nhỏ lôi tôi lại chỗ nhỏ…
– Nhỏ đó là hot girl à – tôi lắc lắc cái đầu…
– Ừ, con nhỏ đó xinh nhất khối 10 đó – nó cười…
– Tao tưởng mày chỉ biết thuốc lá với truyện thôi không ngờ mày cũng gái gú vãi nhỉ – tôi tán lên đầu nó…
– Thì tại mấy đứa kia nói wài nên tao biết thôi…
– Ờ thế cơ đấy – tôi cười…
– Minh qua đây ngồi nè – tiếng nhỏ quyên rõ to…
Thằng thành kéo tôi lại bàn nhỏ, đúng là thằng lìn này mê gái thật, tôi ngồi xuống chiếc ghế mũ, mấy đứa kia chen lấn một lúc thì tôi bị kẹp giữa hai con nhỏ, bên trái là con nhỏ bích, còn bên phải là con nhỏ quyên. Thằng chó đẻ bạn tôi nó xoa xoa cằm cười gian xảo, bất chợt tôi cảm thấy rất nhiều ánh mắt như muốn ám sát tôi, tôi lạnh lùng quay lại nhìn thì cả tá thằng đang lâm le nhìn tôi, à mà cũng phải 2 con nhỏ xinh nhất đang ngồi cạnh tôi mà. Tôi lắc đầu ngán ngẩm còn thằng thành thì vẫn đang góp gió thành bảo với mấy đứa kia, tôi hút một hơi chai đậu xanh trống trơ, nhỏ quyên vừa ú… ớ… mấy tiếng thì…
… tùng… tùng… tùng… cái tiếng trống chó chết lại vang lên tôi và nó chạy như bay lên phòng, bởi vì cái tiết lý khốn nạn này và cả bà dạy cũng vãi không kém… tíc… tắc… tíc… tắc… phù tiết 3 cũng đã ra tôi ngả người ra tựa vào cái bàn dài sau 2 tiết lý tra tấn giả man. Tôi đứng phắt dậy lang thang từng bước lên sân thượng, nơi đây mới đúng là nơi dành cho tôi, không một bóng người, gió thổi mạnh, tiếng những thanh sắt va vào nhau len ken… nghe rất đã tay, bốp… nguyên một thằng ngã bịch xuống mặt đất, tôi quay lại nhìn thì thấy cả đám lôi chôi lóc chóc… cổ vũ cho thằng to xác kia đang đạp phình phịchh xuống người thằng kia… tôi cho một điếu thuốc vào miệng và rít một hơi thật sâu vào phổi và ngoảnh mặt đi. Những việc đánh nhau ở nơi này là như cơm bữa, ngày nào tôi cũng đứng trước lan can nhìn xóm thì thấy cả đám rượt một thằng… tôi quay người tiếp tục rít từng hơi thuốc còn đọng lại… binh… bốp… bốp… tiếng va chạm của thịt làm tôi không cảm thấy thanh thản nữa, tôi bước lại phía sau nơi không có đánh nhau, tôi ngồi chõm lên cái miếng xi măng cao và hút… hết điếu này rồi lại điếu khác… tùng tùng… tiếng trống kết thúc giờ ra chơi tôi quay người lại thì thấy cái thằng bự tổ chảng vẫn đang hành hạ thằng kia, nhưng tôi cũng lờ đi không thấy, bởi vì tôi chẳng muốn động chạm đến ai và cũng nhất là lời hứa khi xưa với linh, không được đánh nhau, không được hút thuốc, luôn có một vị trí trong trái tim anh, tôi đã phá vỡ một lời hứa với em, và tôi không muốn chính tay mình đập vỡ 2 lời hứa còn lại, tôi tách đám đông ra và đi xuống cầu thang. Tôi đẩy cánh cửa vào lớp, và ngồi phịch xuống ghế thở dài…
– Mày mới đi hút à?? – Thằng thành hỏi tôi…
– Ừ… mà không đâu vào đâu, mấy thằng đầu trâu mặt ngựa đánh nhau ì xèo trên đó…
– Ừ… haha… cái trường này mà – nó cười giòn tan…
– Ừ chán thật.
– À mà nè nếu có chuyện gì thì kêu tao, tao giúp cho…
– Tao có chuyện gì đâu mà cần mày giúp…
Bộp… con nhỏ ngồi trước 2 thằng tay đặt miếng giấy nhỏ trên bàn nói…
– Của nhỏ Quyên đưa cho ông đó…
– Đưa cho tui hã – thằng thành reo lên…
– Mơ đi cưng, của Minh đó – nhỏ nhìn tôi rồi quay lên…
Tôi cầm miếng giấy nhỏ được gấp thành ô vuông tôi mở ra và đọc lẩm bẩm “Minh ở đường nào, lát hai đứa mình về chung nha” nét chữ nắn nót trên giấy, tôi ngước lên nhìn nhỏ thì nhỏ giả bộ viết bài và nghe giảng, nhưng thỉnh thoảng lại liếc qua tôi…
– Chú vãi thật, được hoa khôi rũ về chung luôN – thằng thành tiết rẽ…
– Ừ…
Tôi quăng miếng giấy xuống học bàn, rồi chép bài, thằng thành thấy thế liền hỏi…
– Sao mày hok tl nó – nó ngô ngô cái mặt ra…
– Tại tao ko thích thế thôi…
– Ồ… thế đấy…
– Ừ…
Cuối cùng nguyên một buổi sáng mệt mỏi cũng đã trôi qua chậm chạp, tôi quải cái cặp xéo một bên và bước thoăn thoắt về.
– Đợi quyên với minh – tiếng con nhỏ vang lên…
Tôi vẫn tiếp tục bước đi không nghe con nhỏ nói. Bặt nhỏ chụp lấy tay tôi thở hổn hển…
– Kêu về chung mà sao đi nhanh quá zậy – nhỏ hỏi tôi…
– Uã… thật à – tôi lạnh lùng đáp…
– Ừn…
Tôi bước chậm lại đợi con nhỏ đi cùng, nhỏ vẫn cố bắt chuyện với tôi, còn tôi thì cứ ậm ừ cho qua…
– Minh về đường nào – nhỏ dắt con dylan ra…
Đúng quả thật con tiểu thư có khác, toàn chơi hàng hiệu, đi xe đắt tiền…
– Đi về nhà trọ đường xxx – tôi lạnh lùng đáp…
– Uã vậy hả chung đường rồi, để quyên chỡ minh về nha – nhỏ mỉm cười…
– Thôi. Tui tự về được…
– Nhưng… mà…
Bổng tiếng nẹt bô quen thuộc của thằng thành vang vào tai tôi…
– Về chưa mạy tán gái à – nó chọc cười…
– Cho tao quá zang với…
Tôi leo lên xe của thằng thành phóng đi bỏ lại con nhỏ với cái mặt buồn thiu thỉu vì thất vọng…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chạy trốn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/08/2021 11:33 (GMT+7) |