Chị

Phần 7

Thật lâu kể từ lúc mình ngất đi, khi mũi mình cảm nhận được cái mùi nồng nặc của thuốc sát trùng tỏa ra xung quanh thì lúc đó đôi mắt mình mới nặng trĩu mở ra. Không gian yên ắng bao trùm lên căn phòng, trước mắt mình là cái quạt trần đang quay, xung quanh có một vài tiếng nói chuyện nhỏ nhẹ của mọi người. Hóa ra mình đang ở trong bệnh viện, mà nếu mình đã ở đây thì ai là người đưa đi.

Mình ngoái đầu sang bên tay trái thì thấy một cái đầu đang gục trước tay mình, thì ra là nhỏ em gái. Mình nhẹ cựa quậy cái tay thì bất giác nhỏ giật mình, mắt nhắm mắt mở ngước đầu lên nhìn mình. Chả biết nói sao, mình cười mếu với cái đầu đau nhói, trông thấy thế, nhỏ nhanh chóng hỏi han:

– Anh… anh tỉnh rồi hả? – Nhỏ hỏi một câu rất chi là ngớ ngẩn.
– Hỏi hay vậy, anh không tỉnh thì lấy đâu ra cười! – Mình gắng nói thành tiếng vì cổ họng đau buốt.
– Ơ, em nói lộn, ý em là anh có đau lắm không, tại anh ngất từ hôm qua tới giờ, chị Đ bảo may phát hiện kịp chứ không là xong anh rồi! – Nhỏ phân bua.
– Ừ, cảm ơn em! – Mình gật đầu.
– Anh cảm ơn chị Đ ấy!
– Ừ, mà sao em xuống đây, đâu phải ngày nghỉ của em đâu? – Mình thắc mắc.
– Thì tại nghe chị Đ nói vậy nên em lo mà! – Nhỏ cúi đầu phụng phịu.
– Rồi chị Đ có biết không? – Mình nhíu mày.
– Anh hỏi làm gì?
– Rồi, vậy là không biết, thôi em về Sài Gòn học đi, anh cũng khỏe rồi! – Mình thở dài đáp.
– Sao anh muốn đuổi em vậy, em đâu làm gì sai đâu, em lo cho anh mà! – Nhỏ buồn buồn.
– Anh không có đuổi em, anh lo cho việc học của em hơn là việc anh bị ốm đấy! – Mình giải thích.
– Anh nói vậy mà nghe được à. Anh thừa biết việc em xuống đây chăm sóc cho anh là như thế nào rồi đó! – Nhỏ mếu máo nói.

Nghe đến đấy, mình chợt cứng họng, thật ra thì những lúc tiếp xúc với nhỏ này thì mình có cảm giác là nhỏ có ý với mình, tuy không rõ ràng lắm nhưng đến tận bây giờ thì mình mới dám khẳng định như vậy, là con gái chắc ai cũng muốn giữ kẽ với người mình yêu, không ai muốn đối phương coi thường bản thân cả.

Mình lặng thinh nhìn nhỏ gần như sắp khóc, nhưng trong một thoáng chốc, nhỏ nhẹ kiềm cơn mắc nghẹn lại, tiếp tục lên tiếng:

– Và em còn thừa biết rằng… anh có tình cảm với chị Đ nữa! – Nhỏ buông lời chắc nịch.

Mình giật mình khi nhỏ nói câu đó, vậy ra nhỏ đã biết được việc mình có tình cảm với chị. Nếu như sự việc đến tai của chị thì sao, chị sẽ nghĩ về mình như thế nào…

Mình lặng thinh nhìn vào đôi mắt vướng hàng sương gần như sắp rơi xuống của nhỏ, và thật điềm tĩnh, mình nhẹ giọng:

– Sao em biết!
– Em biết chứ, trực giác của con gái gần như không sai đâu, nếu anh thích chị Đ như vậy sao anh không nói? – Nhỏ quệt hàng nước mắt.
– …! – Mình im lặng nhìn lên cánh quạt trần đang quay mà trong lòng suy nghĩ mông lung về điều gì đó mơ hồ giữa mình và chị.
– Anh không nói là hối hận đó. Thôi, anh nghỉ đi, em gọi anh Vũ đến nhé! – Nhỏ đứng dậy.
– Thôi, anh không sao, em về Sài Gòn học đi, đừng để mất bài vở!

Tuy có hơi lưỡng lự nhưng cuối cùng, nhỏ cũng đã đồng ý và chịu rời đi để lại cho mình cái không gian yên tĩnh. Thật ra thì cũng có hơi vô tình khi làm như vậy, nhưng mà biết làm sao được. Thà vô tình một lần còn hơn là cứ dây dưa để đối phương khốn khổ…

Thế nhưng nhắc mới nhớ, chị bây giờ đang làm gì nhỉ? Lúc đó mình mới sực nhớ lại là hình như hôm nay là sinh nhật tên Quyền. Mình hoảng hồn lục tìm cái điện thoại nó ở đâu để mình gọi cho chị, mình cần nghe tiếng chị để an tâm hơn, để biệt chắc rằng chị đang làm gì.

Nhưng ngặt nỗi mình lại không mang theo điện thoại nữa chứ, hay đúng hơn là lúc mình ngất đi thì chị chỉ đem mình đến bệnh viện chứ không hề mang phụ kiện gì của mình theo.

Vậy là mình đành cố nén cơn nhức đầu lại và nhờ mượn điện thoại mấy người xung quanh để gọi cho thằng Tư bạn mình, vừa nhấc điện thoại nghe, trong lòng mình phập phồng lo sợ:

– Alo? – Âm thanh mệt mỏi của thằng bạn vang lên.
– Tao T nè, mày đang ở đâu? – Mình nhanh chóng đáp.
– Ủa T hả? Mới đổi số hả cu? – Thằng Tư nhanh nhảu.
– Thôi làm ơn giúp tao, mày đến bệnh viện XYZ rước tao về phòng trọ với! – Mình nói với giọng khàn đặc.
– Sao… mày bị sao mà đến bệnh viện! – Thằng Tư đổi giọng nghiêm túc.
– Đừng nhiều lời nữa, giúp tao… giờ tao không có một cắc trong người, mày đến trả viện phí dùm tao với, làm ơn đó! – Mình ôm đầu nài nỉ.
– Ừ… ừ… được rồi, tao tới liền, cho tao hai mươi phút! – Nó ừ lia lịa.

May mà mình còn nhớ được số của nó chứ không thì mình chẳng biết phải làm như thế nào nữa, hi vọng là dự đoán của mình là sai vì nếu như hôm nay là sinh nhật của tên Quyền thì không biết hắn sẽ làm gì chị nữa, và cũng là một lần cảnh báo cho mình khi không nhớ số điện thoại của chị.

Nằm một chỗ mà đầu mình nhức nhối không chịu nổi, ráng đợi gần nửa tiếng sau, tiếng dép cộp cộp rõ mồn một của thằng bạn ngày một gần hơn:

– Mày bị sao vậy, đau ở chỗ nào? – Nó vừa thấy mình là mắt tròn mắt dẹt tiến đến.
– Ốm có chút xíu à, mà giờ hết rồi. Trả viện phí hộ tao cái, lát về tao trả lại! – Mình nhấc chân ra khỏi giường.
– Bệnh vậy sao không nghỉ thêm ít hôm, về làm gì? – Nó sờ trán mình nhăn mặt nói.
– Nhanh dùm tao cái, có gì tao nói sau, giờ chở về trọ tao! – Mình đáp gọn lỏn.

Biết không cản nổi mình nên nó bèn nhanh chóng hoàn tất cái đống viện phí lằng nhằng kia rồi cả hai lên xe nhanh chóng về phòng trọ mình.

Suốt dọc đường, thằng Tư cứ ngoái đầu ra phía sau hỏi dò:

– Mày có chuyện gì vậy? Nói tao nghe cái coi!
– Có gì để sau nói đi, giờ đang gấp lắm, tao không kể trong một hai từ được! – Mình khàn giọng đáp.

Biết mình vội nên nó tăng ga chạy nhanh hơn, vì trời chiều nữa nên gió lạnh luồn vào trong người mình làm mình run bần bật, mồ hôi đầm đìa trên mặt vì cơn sốt chưa khỏi, mắt cũng hơi cay cay nhưng vẫn cố bình tĩnh làm như không có gì.

Tầm nửa tiếng sau, chiếc xe quẹo vào con hẻm thân quen. Mình xuống xe nói với thằng Tư:

– Mày đứng đây đi, tao vào lấy tiền trả mày!
– Ừ! – Nó gật đầu lo lắng.

Mình mệt mỏi mở cổng nhìn dãy trọ hiu hắt vì mọi người vẫn chưa đi làm về, duy chỉ có chiếc SH của tên Quyền thì vẫn dựng ở gốc xoài chứng tỏ hắn có mặt ở đây. Nhìn qua phòng trọ của chị, cửa vẫn đóng im ỉm, cái cửa đó khiến cơn lo lắng của mình ngày một dâng cao.

Nhanh chóng đứng trước cửa phòng chị, mình toan định gõ cửa thì phía bên trong, tiếng nói chuyện ngắt quãng của đôi nam nữ, một vài tiếng thì thào pha lẫn tạp âm của đồ vật.

Mình như chết lặng, cảm giác tuyệt vọng gần như lấn át tâm trí, cái điều mình sợ xảy ra nhất thì nó đang hiện hữu trước mắt mình một cách oái ăm. Cảm giác hối hận vì lúc trước không nói với chị mọi chuyện, bây giờ nó trở thành như thế này đây thì còn làm được gì nữa. Có lẽ mọi người nói đúng, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Số phận chị như thế nào thì chị là người quyết định, không phải là người khác.

Mình đuối sức ngồi bệt xuống hiên trước phòng chị, thằng Tư thấy thế liền hoảng hồn chạy đến:

– Ê mày T! Đừng làm tao sợ chứ, đậu má cái thằng này! – Thằng Tư chạy đến đỡ mình.

Chắc là tiếng nó khá lớn nên hiển nhiên là bên trong nghe thấy, lúc đấy thần trí mình cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, cùng cái cổ khàn đặc, mình nói với chữ được chữ mất:

– Ch… chở… tao về… nhà mày đi! – Mình thở hổn hển vì mệt.
– Ư… ừ, thằng chó, bệnh còn giữ trong người! – Nó lo lắng.

Lúc đó, cửa phòng chị mở ra, mình nhắm mắt nặng trĩu đi vào hôn mê, chỉ thoang thoảng bên tai tiếng la thất thanh của chị và màn đêm buông xuống trong mắt…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Thông tin truyện
Tên truyện Chị
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ máy bay, Tâm sự bạn đọc, Truyện bóp vú, Truyện teen
Ngày cập nhật 14/08/2016 05:42 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô bạn thân hứng tình (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Phần 7 Hùng mà cũng biết lạ nhà cơ à. Điều này hơi bị lạ lẫm đấy. Thì đúng mà, không phải nhà của mình thì lạ cũng đúng thôi còn gì nữa. Thế sao mà Huyền không ngủ đi còn dậy làm gì? Tỉnh ngủ rồi, nói chung là Huyền ngủ ít lắm. Mà thôi nhà Huyền có phòng trống sao không qua đó nằm mà nằm trên ghế làm gì. Ở nhà thì Hùng quen ngủ kiểu này rồi nên cũng thấy bình thường thôi mà. Huyền lại tới ngồi cạnh tôi, hương thơm nhẹ nhàng tỏa ra làm cho tôi thấy thích lắm. Không ngờ mùi hương của Huyền lại quyến rũ tôi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện móc lồn
Cha và vợ
Phần 7 “Màu hồng tượng trưng cho sự mập mờ, hoa huệ đại diện cho sự tinh khiết, ban đầu tôi là một bông hoa huệ tinh khiết, nhưng bây giờ loài hoa huệ này đã biến dị, từ màu trắng thuần khiết chuyển sang màu hồng mơ hồ... Trong lòng có nhiều điều muốn nói, nhưng nói không ra lời, chỉ là tâm sự của tôi không thể để cho bất cứ ai mà tôi biết, có lẽ chỉ có ở đây tôi mới có thể viết tất cả những gì trong lòng và trút bỏ mọi rắc rối, phiền muộn trước một người bạn vô diện.” ...”Tên tôi là Pink Lily , tôi tự tin...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố chồng nàng dâu Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Cha và vợ
Thiên thần hội (Full) - Tác giả 69deluxe
Phần 7: Con mồi 10h00 sáng, trong phòng họp của Đội điều tra Hình sự... Thùy Chi ngồi tựa lưng vào ghế, ánh mắt nhìn cô bé xinh xắn trước mặt, trầm ngâm suy nghĩ. Cô bé đang ngồi trước mặt nàng là Xuân Nhi, học viên năm cuối Học viện cảnh sát thành phố, cũng chính là con mồi nàng chuẩn bị để câu cá lớn. Nhưng sau lần sập bẫy hai ngày trước, Thùy Chi đã cẩn trọng hơn. Nhìn cô bé cúi đầu hai gò má ửng đỏ ngượng ngùng trước ánh mắt mình, Thùy Chi càng đắn đo suy nghĩ. Nàng sợ vì một sơ suất nào đó trong kế hoạch sẽ dẫn đến thương tổn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bú cặc Truyện sex Full Truyện sex hay Truyện sex hiếp dâm Truyện xã hội

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng