Chiếc vòng thần kỳ


Update Phần 12

Phần 8

Tùng rời khỏi ngục thất, định về cung mới của Khâm hậu rồi thả bồ câu triệu Trần Mặc đến. Nhưng hắn nhớ ra Phụng nghi cung đã cháy thì đàn bồ câu của hắn trong đó chắc thành bồ câu hun khói hết rồi.

Thế là hắn đến Nghênh Khách Điếm, lên lầu 2. Đây có thể nói là trụ sở tạm thời của Bảo Khứ Hội trong nhiệm vụ bảo vệ các yếu nhân lần này.

Lên lầu 2, Tùng điềm nhiên mở cửa bước vào. Lần này mọi người đã biết hắn là ai, nên đều cúi đầu chào. Có thể thấy vai vế của hắn trong hội khá lớn.

– Sư thúc, người khỏe không… – Triệu Mặc hớn hở chạy lại.
– Ta cũng thường, nhà lao của Tông Nhân Phủ cũng không tệ. Mà sao ngươi hớn hở thế?
– Hồi bẩm sư thúc, sư phụ của điệt nhi đã về.

Sư phụ của Triệu Mặc, tức là sư huynh của Tùng. Lần trước hắn đến thì vị sư huynh này đang đi thám thính ở vùng rừng núi Tây Bắc.

– Chào Lý sư huynh – Tùng lạnh nhạt.
– Haha, lần này tổng hội phái đệ đến, quả thực là giúp ta nhiều lắm – vị sư huynh họ Lý này cười với Tùng.

Tùng nhìn kỹ vị sư huynh Lý Văn này. Tuổi tầm 30, dáng người gầy, cao, đôi mắt sáng quắt. Tóc Lý văn đã hơi bạc, có thể thấy hắn là người dầm mưa dãi nắng rất nhiều.

Qua vài câu nói chuyện, Tùng hỏi:

– Sư huynh đi thám thính, đã điều tra được gì chưa?
– Ta lên Tây Bắc, nghe ngóng hết nửa năm không có tín hiệu gì cả. Sau đó ta đánh liều đi xuống vùng Quảng Ninh, Vân Đồn thì bắt được một tin.
– Là gì?
– Trước đó nửa tháng, có người phát hiện gia tướng của Chiêu Quốc Vương bí mật lên một chiếc thuyền đến từ phương Bắc.
– Chiêu Quốc Vương?
– Chiêu Quốc Vương là bác ruột của đương kim hoàng đế.
– Tên hắn là gì, nghe tước hiệu đệ chả biết ai với ai.
– Trần Ích Tắc.
– Hả…

Tùng choáng váng! Làm sao hắn có thể bỏ qua tên Trần Ích Tắc này được. Hắn vốn nuôi mộng được làm vua, về sau đã đầu hàng quân Nguyên để được làm vua. Mặt Tùng tái nhạt, hắn nói với Lý Văn:

– Tên Ích Tắc này chắc chắn có vấn đề, hắn rất muốn làm vua! Sư huynh lập tức phái toàn bộ lực lượng đến giám sát vương phủ của hắn…
– Cái này…
– Có chuyện gì?
– Các cao thủ hiện giờ của ta hiện đang chia nhau ra bảo vệ Hưng Đạo Vương, Trần Quang Khải, Trần Nhật Duật cùng Hoàng đế… Nếu như rút họ về…
– Thế này đi, huynh tạm thời sai các đệ tử giám sát từ xa, xem động tĩnh thế nào. Nếu có gì khác thường, chúng ta lập tức ngăn chặn.
– Được. Đệ cứ lo bảo vệ Khâm hoàng hậu cho tốt!

Thỏa thuận xong, Tùng ra về. Hắn quắc Trần Mặc lại:

– Ngươi đem một đàn bồ câu mới đến cho ta, đàn cũ bị cháy thành than hết rồi.
– Tuân lệnh sư thúc.

Sắp đặt xong mọi thứ, Tùng vui vẻ rời Nghênh Khách Điếm, tiến về tẩm cung mới của Khâm Hoàng Hậu.

Gần nửa tháng nay hắn chưa làm tình cùng nàng, chắc là nàng hoàng hậu đang rất nứng… Phải về an ủi nàng ta thôi, hắc hắc.

Tùng định bụng về sẽ đè Khâm hậu ra mà đụ, tuy nhiên đời không như là mơ. Vì Phụng Nghi Cung bị cháy, nên Tông Nhân Phủ sắp xếp cho Khâm hậu ở Từ Ninh Cung. Đây vốn là cung của Thái hậu, nhưng sau khi bà mất thì không ai ở, thành ra hoang lạnh. Về tới nơi, Tùng phải chỉ huy đám thái giám, cung nữ dọn dẹp mất 2 – 3 ngày trời.

Đêm hôm ấy dọn dẹp xong, đúng vào ngày vọng (rằm) nên hoàng tộc tổ chức tiệc, chọn luôn Từ Ninh Cung của khâm hậu làm địa điểm, xem như lễ tân gia.

Vốn ngày xưa tổ tiên họ Trần làm nghề chài lưới, mà nghề đánh cá thì hễ đến ngày rằm sáng trăng, thì không đánh bắt được gì cả. Nên họ Trần thường lấy ngày rằm nhàn rỗi làm ngày nghỉ, nhậu nhẹt tiệc tùng. Mãi đến bây giờ thành bá chủ Đại Việt, tục ấy cũng còn duy trì.

Từ Ninh Cung, giăng cờ hoa ngợp trời, các vương công quý tộc tới tấp gửi quà đến Khâm hậu mừng nàng có cung mới, cảnh tượng thật rộn ràng. Có thể thấy tuy sắp có chiến tranh với quân Nguyên, nhưng sức nước của Đại Việt không hề yếu nghèo một tí nào.

An bài chỗ ngồi xong, hoàng tộc bắt đầu nhập tiệc. Trần Nhân Tông ngồi ở chính giữa, bên trái là Khâm hậu, bên phải và ngồi xa hơn là Tuyên hậu, xa hơn nữa là các quý phi. Nhìn dàn thê thiếp của vua, Tùng bất giác chảy nước miếng. Dù nó đã được đụ hai nàng hoàng hậu, nhưng còn những phi tần khác cũng rất “ngon”, nhìn mà cứng hết cả cu.

Ở dưới là tông thất ngồi xếp theo thứ tự hai hàng. Một hàng do Trần Hưng Đạo ngồi đầu, một hàng do Trần Quang Khải ngồi đầu. Có thể thấy đây là hai vị vương gia uy tín, được trọng vọng nhất hiện giờ.

Đến giữa tiệc, tông thất đang ăn uống nói chuyện thì bỗng Hưng Đạo Vương lên tiếng:

– Muôn tâu Quan gia, vừa rồi Phụng Nghi cung của Khâm hậu bị cháy, có Thượng tổng quản Trường Phúc liều mình xông vào cứu chủ. Tuy hắn sơ sót để cung bị cháy, nhưng đã lập công chuộc tội. Hơn nữa, vi thần thấy hắn sắp xếp cung mới rất bài bản, so với cung cũ chỉ đẹp hơn chứ không kém.

Hưng Đạo Vương ngừng một hơn, rồi nói tiếp:

– Vì thế với tư cách là người đứng đầu Tông Nhân Phủ, thần xin Quan Gia trọng thưởng cho Thượng tổng quản, để mọi người thấy được sự nhân từ, tha lỗi cho quần thần của Quan Gia.

Như đã bàn từ trước, Nhân Tông liền đồng ý, gọi Tùng ra. Tùng lật đật từ đằng sau chạy đến:

– Trường Phúc, chuẩn lời của Hưng Đạo Vương, ta ban cho ngươi một li ngự tửu.

Quần thần chợt ồ lên. Phải biết được đích thân vua ban rượu là vinh dự lớn cỡ nào.

Tùng cũng không khách khí, đa tạ rồi nhận lấy uống. Rượu vừa qua cổ họng, nó chợt nhăn mặt, rượu mạnh quá!

– Ta ban thưởng cho Trường Phúc mười lạng vàng.
– Thần tạ chủ long ân… – Tùng nói.

Rồi nó lui vào. Lúc lui vào, nó không quên hướng về phía Khâm hậu, dùng nội lực nói với nàng:

– Ta chờ nàng ở phía trong Thư phòng, mau kiếm cớ rời đi, rồi vào đó.

Vì dùng mật chỉ truyền âm nên chỉ có Khâm hậu nghe được. Nàng nghe xong, ý nhị nhìn nó gật nhẹ một cái, rồi lại quay ra chỗ khác sợ người ra thấy.

Nó vui như mở cờ trong bụng.

Những bước chân của nó tất nhiên không thoát khỏi ánh mắt của Bốn vị đại vương – cũng là bốn cao thủ của họ Trần: Trần Hưng Đạo, Trần Quang Khải, Trần Nhật Duật và Trần Ích Tắc.

Trần Hưng Đạo thì đã biết nó không phải thái giám thật.

Trần Quang Khải nhíu mày. Ông vốn là đệ nhị cao thủ của tông thất, nhìn bước chân của Tùng, ông cảm thấy có gì đó không ổn, không giống những thái giám khác…

Còn Nhật Duật và Ích Tắc thì võ công tuy xếp hạng 3 và hạng 4, nhưng thua xa Quang Khải và Hưng Đạo Vương, nên họ chỉ lờ mờ thấy điều gì đó mà thôi, chứ vẫn không bận tâm.

Tùng vào Thư phòng của hoàng hậu, ngồi đợi. Ly rượu vua ban làm nó hơi mệt. Bởi lẽ tuy có nội công thâm hậu, nhưng trước giờ nó đâu có tiếp xúc bia rượu nên lần đầu uống không khỏi choáng váng. Hơn nữa đây là ngự tửu, chứ không phải rượu bình thường.

Ở ngoài kia, Khâm hậu chờ Tùng vào được một lúc, rồi thỏ thẻ với Nhân Tông:

– Hoàng thượng, thiếp cảm thấy không được khỏe, thần thiếp xui lui vào trong trước, có được chăng.
– Đương nhiên là được – Nhân Tông nhàn nhã gật đầu.

Phải biết rằng trong hai chị em thì ngài thích người em – Tuyên Hoàng hậu hơn. Tuy nhiên có cô chị Khâm hậu ở đây thì ngài cũng ngại âu yếm Tuyên hậu. Bởi lẽ tuy cả hai đều là con gái của Hưng Đạo Vương nhưng Khâm hậu mới là con của vợ cả, Tuyên hậu chỉ là con của một người tiểu thiếp, không có tiếng nói nhiều.

Muốn lấy lòng Hưng Đạo Vương, để ông ta trợ giúp trong việc chống giặc, đương nhiên phải sủng ái Khâm hậu.

Được Nhân Tông đồng ý, Khâm hậu liền lui vào trong. Nàng đi về hướng phòng ngủ, xong rồi sai cung nữ về phòng hết. Đợi không có ai, nàng lén đi về phía thư phòng…

Vừa đóng cửa, một đôi môi đã áp vào má nàng, đánh “chụt” một tiếng.

– Hôi mùi rượu quá – Khâm hậu nói.
– Là do ly rượu được chồng nàng ban đấy…
– Đúng là uống rượu vào, dục tâm nổi dậy – Khâm hậu nguýt Tùng.
– Haha. Chính chồng nàng đã giúp ta có hứng thú… chơi nàng.

Khâm hậu im lặng, lột đồ Tùng ra. Đã lâu rồi nàng chưa được nó đụ, nên nàng rất thèm. Đúng là ăn quen – nhịn không quen. Trước đây không sao, nhưng từ khi được nó đụ thì nàng lại quay ra thèm, lúc nào cũng ham muốn. Có những khi nó đi ra ngoài, nàng phải vạch lồn thủ dâm.

Tùng cũng nứng không kém, từ lúc ở nhà lao ra nó đã được đụ đâu. Nó đưa tay định lột đồ Khâm hậu ra, nhưng lại thôi.

Vì hôm nay là ngày lễ mừng cung mới, nên Khâm hậu diện lễ phục rất đẹp. Tóc nàng được tết thành từng lọn, bồng bềnh. Trên đầu nàng còn đeo một cây trâm bằng vàng và ngọc, khiến cho người ta mê mẩn. Còn trang phục của nàng may bằng lụa tơ tằm, màu đỏ rất đẹp.

Có thể nói khí chất mẫu nghi thiên hạ của nàng thật tuyệt vời khi diện bộ đồ này, nên Tùng không cởi ra. Nó muốn để nàng khoác bộ đồ này, và để cho nó đụ.

Rất nhanh, trên thân thể Tùng không còn mảnh vải nào. Tùng cũng lột sạch bên dưới của Khâm hoàng hậu, chỉ còn lại lớp áo phủ lên. Nó vứt chiếc quần lót của nàng sang một bên, rồi đưa tay chọc vào…

– Ư… a… mạnh lên… chàng… mau lên! – Khâm hậu rên rỉ.

Rồi nó áp nàng dựa vào một kệ sách trong thư phòng. Đè đầu nàng ra hôn vào mặt, môi, cổ, mát… Hai người dính vào nhau như đôi sam, vặn vẹo… Tùng đưa lưỡi liếm vào lỗ tai hoàng hậu, làm nàng rùng mình:

– Ư… thiếp sướng… mau… móc mạnh nữa lên.

Nhìn hoàng hậu đang oằn mình dưới sự kích dục của mình, Tùng cảm thấy thật sướng. Nó liếm dần xuống bụng nàng, tay không bên kích thích âm vật của nàng, nước dâm của hoàng hậu đã chảy ra dầm dề…

– Sướng không… Khâm nhi… nàng thích không…
– Sướng… mau mạnh lên… thiếp thích… a…

Tùng đương nhiên tăng dần lực tay, khiến Khâm hậu rên rỉ không ngừng. Nó truyền một ít nội lực vào ngón tay khi day day lồn của hoàng hậu, khiến nàng sướng không thể tả. Cảm giác này nàng chưa trải qua bao giờ.

Rồi Tùng cúi xuống, kê miệng vào lồn của Khâm hậu và bú.

– A… sướng chết thiếp… cái lưỡi… quái ác… a…

Tùng thấy thế, đánh lưỡi càng tợn. Nó dùng lưỡi đánh liên hồi trên âm vật của nàng, thỉnh thoảng kê miệng nút một phát, làm nàng rên rỉ không thôi.

– Nào, đến lượt nàng phục vụ rồi.

Khâm hậu nghe thế, tự giác ngồi xổm xuống, môi nàng tìm đến con cặc của Tùng, rồi mở to và hút nó vào. Trải qua sự huấn luyện của Tùng, nàng đã bú cu rất thành thạo. Cảm giác được Hoàng hậu đương triều bú cu, thật kích thích làm sao…

Lưỡi nàng quấn quanh dương vật nó, tay nàng xóc xóc dái nó, thỉnh thoảng chọc vào một cái làm nó thích thú.

– Rồi, để ta làm nàng sướng thật sự nhé.
– Mau… thiếp muốn… chịu không được nữa.
– Muốn gì? Nàng muốn gì?
– Muốn được chàng sủng ái… – Khâm hậu mơ màng nhìn nó nói.
– Sủng ái là gì? Nàng phải nói thật dễ hiểu mới được!
– Mau đụ thiếp, mau chơi thiếp đi. Tấm thân hoàng hậu này là của chàng, mau đè thiếp ra…

Đương nhiên nghe đến đây, Tùng không khách khí nữa. Nó vật nàng ra, dùng dương vật chà xát lên mồng đốc của nàng. Lên xuống nhịp nhàng, nhưng nó chưa vội đút vào:

– Mau, mau đút vào đi… thiếp muốn…
– Nàng muốn thật sao?
– Thật, thiếp nứng quá rồi, chơi thiếp… đi… a…

“Ót” một tiếng, con cặc của Tùng đã phá lỗ lồn của hoàng hậu, chui vào.

– A… trời ơi… sướng quá. Chàng thật mạnh mẽ. Mau chơi thiếp đi…
– Hà hà, không ngờ nàng dâm đãng quá.
– Mau lên chàng… ư… ư…

Con cu của Tùng thụt ra thụt vô trong âm đạo của hoàng hậu, mỗi lần rút ra là một ít dâm thủy lại ứa ra, thật là dâm đãng mà. Nó đổi tư thế, cho nàng đứng quay mặt vào kệ sách, rồi từ sau đút vào…

– Ư… sướng quá… tư thế này… thiếp sướng…
– Nàng chổng mông cao lên nữa đi, để ta đụ được dễ hơn.

Vừa dứt lời, cặp mông trắng muốt của Khâm hoàng hậu đã vểnh cao hết cỡ:

– Rồi, mau đút thiếp, lút cán đi… a… sướng…

Có được một người tình dâm đãng như vậy, Tùng vui mừng đụ đến tận sức. Mỗi cú thúc của nó là một lần kệ sách rung rinh, và khâm hậu rên rỉ. Nó thúc mạnh, tiếng bạch bạch kêu lên vang vọng khắp thư phòng.

Bỗng có tiếng của hai tên thái giám:

– Có tiếng gì lạ thế nhỉ, mau vào kiểm tra. Nếu mất gì hoàng hậu sẽ trách cứ đấy.

Tùng thấy có người sắp mở cửa đi vào, nó đụ hoàng hậu mạnh hơn, tiếng bạch bạch lại to hơn. Hai tên thái giám lật đật mở cửa xông vào.

– Ai… đó, sao dám tự tiện… xông… ư… vào – Khâm hậu lên tiếng, nàng cố gắng kìm tiếng rên sung sướng!
– Tâu hoàng hậu, chúng nô tài nghe thấy…
– Là ta… đập mấy… con muỗi thôi… Mau… lui ra… – Khâm hậu hổn hển.
– Tuân lệnh.

Bọn thái giám lui ra, Tùng lại thúc cặc nó mạnh hơn:

– Trời ơi… sướng… lúc nãy sao chàng… không dừng lại… ư… a…
– Kệ bọn chúng. Cùng lắm là thuận tay giết chúng. Chứ đang đụ nàng, sao dừng lại được.
– Ư… đúng rồi… đừng ngừng lại… chơi thiếp đi…

Cứ thế, Tùng thúc cu vào lồn hoàng hậu, tiếng đụ nhau lại vang lên. Hoàng hậu uốn éo, phối hợp với Tùng hẩy mông phía sau.

– Nàng thật là dâm đãng… Ta sẽ làm cho nàng sướng…
– A… mau lên chàng… thiếp muốn…

Nói rồi Khâm hoàng hậu rùng mình, âm đạo nàng co bóp liên tục, dâm thủy tràn trề…

– Thiếp ra… thiếp… ra…

Rồi nàng bắn ra một làn nước nóng ấm từ trong âm đạo, rớt cả xuống sàn. Tùng vẫn chưa xuất tinh, nó rút con cu ra. Từ trong âm đạo, dâm thủy rơi ra, “toẹt” một cái rơi xuống sàn.

Khâm hoàng hậu gục xuống sàn, thở hổn hển. Nàng sướng quá, chả biết gì nữa. Tùng cũng nằm xuống, vuốt ve nàng.

Nó vẫn chưa xuất tinh, một người vẫn chưa đủ cho nó chơi. Giờ sao đây nhỉ, đè nàng ra đụ tiếp hay là…

Nó chợt nghĩ tới Tuyên hậu đang ngồi ngoài kia, con cu lập tức vươn lên…

Để lại Khâm hậu đang nằm lim dim hưởng thụ cực khoái, Tùng mặc quần áo vào rồi đi ra lại sân của Từ Ninh Cung – nơi hoàng tộc đang ăn uống. Nó định ngưng đọng thời gian, nhưng sực nhớ ra là khi quay về quá khứ thì không dùng được phép này, đành bó tay. Hơn nữa Hoàng tộc mấy trăm người, nháy mắt xong không thấy Tuyên hậu thì họ sẽ nhao nhao đi tìm.

Thế là nó đành đứng từ xa dùng mật chỉ truyền âm nói, chỉ Tuyên hậu nghe được:

– Ta là Trường Phúc đây, mau kiếm cớ đi một mình tới Thư phòng của Từ Ninh Cung, nhanh lên!

Nghe được câu nói từ xa của Tùng, Tuyên hậu bỗng đỏ mặt, ngượng ngùng. Ai mà biết tên thái giám giả hiệu này kêu nàng lại làm gì chứ! Nhưng làm sao nàng có thể chống cự đây, nàng hiện giờ bị nó bắt thóp hết rồi.

– Bệ hạ, thần thiếp muốn vào trong xem Khâm tỉ như thế nào. Lúc nãy nàng ta cáo bệnh xin lui, không biết ra sao.

Nhân Tông nhìn nàng ngạc nhiên, nhưng ngài đoán là hai người chắc gặp nhau để moi móc nhau. Thôi, mặc kệ bọn họ vậy! Thế là ngài phủi tay:

– Được, nàng đi đi. Nhưng đừng làm điều gì quá lố đấy.

Nhân Tông sợ hai người gặp nhau cự cãi, mất cả vui của bữa tiệc. Nhưng ngài có ngờ đâu Tuyên hậu vào đó làm một việc không những quá lố mà còn tày trời: Hoàng hậu hoan lạc với thái giám.

Tùng sau khi thông tri cho Tuyên hậu, quay vào thư phòng. Ở đó Khâm hậu còn đang trần truồng nằm dưới sàn nhà, bên dưới là quần áo trải ra. Nhìn nàng ta thật dâm đãng, đang đê mê với cơn khoái lạc chưa tan.

Tùng cúi xuống, hôn nàng:

– Chàng đi đâu thế?
– Ta ra gọi thêm một người vào, chúng ta sẽ cùng hoan lạc…

Nghe tới đây bỗng Khâm hậu tỉnh cả người. Trời ơi, nếu ai biết được nàng tằng tịu với thái giám thì…

– Chàng… lỡ ai biết thiếp với chàng… – Giọng Khâm hậu ráo hoảnh.
– Đừng lo, nàng ta đã bị ta thu phục như nàng vậy. Hơn nữa, nàng ta cũng là hoàng hậu…
– Hả… là con tiện nhân Tuyên hậu?
– Giờ hai người đều là vợ của ta rồi, đừng có mở miệng ra là mạt sát nhau… – Tùng không vui.

Khâm hậu liền im bặt.

Tuyên hậu kiếm cớ để tùy tùng ở ngoài, rồi một mình bước vào Thư phòng. Nàng đứng trước cửa, hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm mở ra…

– Vào đi – giọng Tùng vọng ra từ bên trong.

Nàng rón rén đi vào, khép cửa lại. Bên trong khá sáng với những ngọn nến đang cháy. Nàng đi vào bên trong…

– Trời ơi, các người… các người…

Tuyên hậu chết đứng khi nhìn thấy Tùng và Khâm hậu đang trần truồng nằm ôm nhau. Nàng định hét lên, nhưng kiềm được.

– Sao, nàng ta cũng như nàng, đều là vợ ta cả…
– Ta là vợ ngươi hồi nào? – Tuyên hậu nói.
– Ái chà, thể ai đã bị ta đè ra. Sau đó còn phối hợp, hẫy mông với ta…
– Ngươi… ngươi…

Tùng đứng dậy, tiến đến Tuyên hậu và nói:

– Cùng là người nhà cả. Bây giờ hãy cùng ta và Khâm hậu vui vầy một phen. Nếu không…

Lời đe dọa của Tùng như một đòn giáng vào sự tự tôn của Tuyên hậu, khiến nó sụp đổ.

Tuyên hậu lặng lẽ trút đồ xuống, bộ váy hoàng hậu tụt xuống, để lộ bên trong là nội y cùng áo yếm đỏ thắm. Tùng kiềm chế không được nữa, nhảy vào, đè nàng ngã xuống, nằm lên trên chính bộ váy kia.

– Ư… đừng… thiếp sợ… chàng có thể nhẹ nhàng được không.

Đúng là chậm thì dùng đức, gấp thì dùng uy. Tuyên hậu dưới sự uy hiếp của Tùng, rất nhanh đã phục tùng nó, ngoan ngoãn nghe lời nó.

– Nàng cứ thả lỏng người ra nào.

Tùng vừa nói, vừa đưa tay xuống lột yếm và quần lót của Tuyên hậu ra. Phía bên kia, Khâm hậu đang nhìn hai người sờ mó nhau, thoáng chốc cơn nứng đã quay trở lại dù nàng mới được Tùng đụ cho lên đỉnh.

Tùng đưa tay, chọc vào khe lồn đã được giải thoát khỏi quần lót. Nó đã trơn nhớt từ bao giờ, nóng và nhầy nhụa. Tùng cười dâm đãng:

– Nàng cũng sướng mà… cứ thả lỏng đi… ta sẽ đưa nàng lên đỉnh Vu Sơn!

Vừa nói, Tùng càng chọc mạnh vào khe lồn của Tuyên hậu mà chọc ngoáy, còn tay kia đưa lên xoa bóp cặp vú săn chắc của nàng.

– Ư… chàng… nhẹ tay một chút được không… thiếp dù sao cũng chưa sẵn sàng…

Giọng của Tuyên hậu như một con mèo cái bắt đầu hứng tình. Tùng biết cá đã mắc câu, làm sao nàng ta có thể kháng cự được nó. Nó đụ nhau quá tuyệt vời, những tư thế mà người đương thời chả biết đến, những kỹ thuật đụ nhau khiến nữ nhân sung sướng mà đàn ông thời này không bao giờ làm.

Nó móc lồn nàng một hồi, dâm thủy đã túa ra liên tục, khiến nàng cong người vặn vẹo. Vú nàng cũng đã cứng dần, hạt đậu nhỏ trên vú đã săn lên, thật kích thích. Nó đưa miệng xuống, hôn vú nàng, đá lưỡi liên hồi vào đầu vú đỏ tươi.

– Ư… đừng… thiếp… sướng… a… a…

Tuyên hậu đã bật ra tiếng kêu dâm đãng, vừa nhu mì vừa dâm dật. Tùng nào chịu tha, liên tục công kích vú nàng. Sau đó nó lại trường xuống, liếm vào âm vật và múi thịt đỏ mọng…

– Trời ơi… thiếp chịu không nổi nữa… mau lên… u… ư… ư…

Tùng cười, nó liếm thêm nữa. Qua thời gian một tuần trà, Tuyên hậu đã kích thích cực độ. Hai mép lồn nàng sưng đỏ, căng mọng. Dâm thủy nàng ướt nhoẹt lồn, dính cả một góc chiếc váy đang lót bên dưới.

– Mau… tới đi chàng… thiếp muốn…
– Nàng muốn gì…
– Mau… đụ… thiếp đi. Đụ như lần trước ấy… thiếp muốn…

Tùng không khách khí nữa, lập tức cầm con cặc mình rê tới mép lồn Tuyên hậu, chà xát. Ở bên kia Khâm hậu chịu không nổi nữa, cũng mò lại tham gia cuộc vui. Nàng ta từ đằng sau ôm lấy Tùng, đưa tay xuống nắm lấy cặc Tùng, chà xát khắp khe lồn của Tuyên hậu.

– Chịu không nổi nữa hả… mau giúp ta thu phục cô em của nàng…

Tùng nói, không quên chà xát vào âm vật của Tuyên hậu liên hồi. Rồi nó kê đúng vào lỗ lồn của Tuyên hậu, ưỡn người từ từ vào…

– Trời ơi… thiếp sướng… mau đụ thiếp lút cán… a…

Nhưng Tùng không vội, nó chỉ đút một nửa rồi rút ra. Cứ thế khoảng mười lần, Tuyên hậu bị hụt hẫng bởi những cú nhấp nhẹ nhàng của Tùng.

– Xin chàng đừng giày vò thiếp nữa… mau đụ thiếp lút cán đi!
– Lúc nãy ai bảo nhẹ nhàng nhỉ? – Tùng trêu.
– Đó là lúc đầu mà… giờ thiếp… nứng quá rồi. Mau lên chàng ơi.

Tùng liền lấy hết sức, dồn lực xuống hông đẩy một cái. Con cặc của nó đã chui lút cán, thọc sâu vào âm đạo trơn nhớt của Tuyên hậu.

– A… đúng rồi… mau… mạnh mẽ đi chàng… đụ chết thiếp đi.

Tùng cúi người xuống, ôm lấy hai vai của Tuyên hậu mà nhấp liên hồi vào. Cái lồn rỉ nước, trắng cả con cặc to bự của Tùng. Trong lúc đó thì Khâm hậu đã nổi cơn dâm, từ đằng sau cúi xuống thè lưỡi ra liếm vào dái Tùng…

– Ái chà… liếm nhanh lên đi Khâm nhi… Ta thích…

Được làm tình cùng lúc với hai vị hoàng hậu đương triều, kích thích không gì tả được. Tùng thầm nghĩ mình cắm cùng lúc hai cái sừng lên đầu hoàng đế, bị ông ta biết được chắc sẽ hộc máu mà chết. Nghĩ thế nó đụ càng mạnh…

– Ta đụ nàng này… cho nàng chết… cho nàng sướng…
– Đúng… mau chơi thiếp… thiếp muốn…
– Khâm nhi, mau đưa tay day lấy âm vật của em gái nàng. Cho nàng ta sướng khoái cực độ…

Khâm hậu đưa tay, kích thích âm vật của Tuyên hậu. Vừa được đụ, vừa được kích thích hột le, Tuyên hậu như bay lên chín tầng mây. Âm đạo nàng co thắt liên hồi, tưởng như từng khúc ruột bị kéo ra theo từng cú nhấp của Tùng.

– A… thiếp sướng quá… chịu không nổi…

Đúng, làm sao nàng có thể chịu nổi sự kích thích này chứ. Được liếm lồn, được day hột le khi đụ… là những thứ xa xỉ của nữ nhân thời đại này. Khi đụ nhau họ phải phục vụ đàn ông chứ không bao giờ được hưởng thụ. Và Tùng như cơn gió trái chiều, thổi đến cho các nàng những mùi vị tuyệt vời.

– A… thiếp ra… chàng ơi… thiếp ra…

Dưới những cú nhấp của Tùng, Tuyên hậu đã chịu không nổi nữa. Âm đạo nàng co bóp, xuất ra chất dịch nóng ấm, bao phủ lấy con cặc của Tùng. Hai chân của Tuyên hậu giật giật, run lẩy bẩy, mông nàng cứ hẩy hẩy, và miệng ú ớ…

Tùng không muốn làm Tuyên hậu cụt hứng, nó ráng nhấp vài cú nữa rồi xuất tinh. Dạo này nó có thể điều khiển việc xuất tinh theo ý. Dòng tinh bắn ra từ cặc nó, như làn nước nóng, thọc sâu vào âm đạo và tử cung Tuyên hậu, lọt vào những ngóc ngách trong lồn nàng…

– Nàng sướng không… – Tùng rời thân thể Tuyên hậu, hỏi.
– Dạ sướng… thiếp như muốn chết đi sống lại…

Cùng lúc đó Khâm hậu lại ôm lấy Tùng, đòi hỏi. Tùng vẫn còn đang sung, lập tức nó đè cô chị Khâm hậu ra mà giã vào lồn nàng. Đêm đó nó hoàn toàn thỏa mãn hai chị em hoàng hậu nhà này. Khắp thư viện đầy rẫy tinh trùng, dâm thủy của ba người… Tùng cho hai người trải nghiệm những tư thế mới, mà hai nàng chưa bao giờ được hưởng.

Đến sáng họ mới thiếp đi, trên bãi tinh trùng và dâm thủy. Bên ngoài thái giám và cung nữ không dám vào Thư viện vì đã có lệnh cấm. Họ đâu biết ở bên trong là một thái giám đang ngủ cùng 2 hoàng hậu, sau khi đã đụ cho hai nàng tơi bời hoa lá…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Thông tin truyện
Tên truyện Chiếc vòng thần kỳ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bú lồn, Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật 21/04/2024 03:59 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Nước mắt của suối (Update Phần 13)
Phần 8: Khởi đầu Đây để mẹ, Hằng gọi con trong khi Vân bật dậy tránh đường cho thằng Việt. Rồi 2 mẹ con Hằng lại mất một lúc lâu trong nhà tắm rồi mới ra, ra ngoài thằng Việt có vẻ thoải mái hơn, nhìn nó tinh khôn hơn hẳn. Chắc sữa mình tốt nữa nên nó thay đổi nhanh như thế. Hihi. Vân thầm nghĩ. Cộc cộc. Vân ơi. Vân nghe thấy tiếng mẹ mình ngoài cửa. Con đây, Vân chạy ra mở cửa. Cháu chào bác. Đây là chị Hằng, chị từng làm ở văn phòng của Huyện. Chị cho cháu vào trước con mấy hôm chị ấy ở giường...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Vú có sữa
Con đường bá chủ – Quyển 5 - Tác giả Akay Hau
Phần 8 Toàn trường một mặt khiếp sợ nhìn xem Lạc Cầu Bại, hay nói đúng hơn là thi thể không đầu của lão già Ngọc Tiên đang nằm dưới chân hắn... “A, ta nhận ra thân phận của lão già kia, không phải là Thanh Sơn Lão Tổ sao? Hắn bị kẹt ở Ngọc Tiên Hậu Kỳ cả ngàn năm rồi, thực lực mạnh hơn cả ta!” Một trưởng lão của Thiên Tiên Môn sắc mặt ngưng trọng nói ra. Toàn trường nghe vậy hít vào một ngụm khí lạnh, Thanh Sơn Lão Tổ là một vị tán tu nổi danh ở Lam Cực Tiên Tinh, thực lực của hắn có thể sánh ngang với Đại Trưởng Lão của...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện dâm hiệp Truyện sex Full Truyện xuyên không Tuyển tập Con đường bá chủ
Đảo lạnh mù sương (Update Phần 31)
Phần 8 Đó là vì Sơn đang thiu thiu ngủ thì Ariel gọi. Cô nàng muốn đi ra chỗ bảo tàng RAF, nhưng sợ tối mà khu vực đó vắng vẻ. Về London cùng với bà chủ, tiếng là đi chơi cho biết thủ đô nước Anh, nhưng bận tối mắt tối mũi cả ngày vì về đây bả đâu có đi làm, mà suốt ngày bạn bè tới chơi, phải pha trà rồi dọn dẹp. Chỉ co có buổi tối là rảnh vì bà chủ ra ngoài ăn với hẹn hò đâu đó, chỉ cần chuẩn bị sẵn bữa tối cho cậu con trai là được. Sơn ghé qua đón rồi chạy lên hướng bắc, đầu cao tốc M1...
Phân loại: Truyện sex dài tập Sextoy Truyện bóp vú

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng