– Trường Sinh đến đây ngồi đi…
Đường Bỉnh Khôn cười cười nói.
– Cảm ơn Đường bí thư…
Đinh Trường Sinh cũng cười cười.
Mặt nạ, ai cũng có, hơn nữa không chỉ là một cái, tùy theo hoàn cảnh khác biệt mà chúng ta biến hóa cái mặt nạ trên mặt, này là chi đạo sinh tồn, hoặc nếu ngươi không có nhiều mặt nạ, thì nhất định ngươi chỉ có thể đứng dậm chân ở một chỗ, đối với quan trường mà nói, ngươi cũng sẽ không có cơ hội để mà lên chức.
– Tôi gọi cậu đến, là có chuyện muốn nói, chủ nhiệm Hạ Minh Tuyên xin rút lui, ông ta đã báo cáo với tổ chức, nhưng vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố này rất trọng yếu, tôi muốn nghe một chút ý kiến của cậu…
Đường Bỉnh Khôn nói.
Đinh Trường Sinh sửng sốt, không rõ Đường Bỉnh Khôn nói vậy là có ý gì, Hạ Minh Tuyên rời đi, lại hỏi ý kiến của mình, ý kiến của mình thì có cái ý tứ gì chứ, đây không phải là vô nghĩa sao? Hạ Minh Tuyên là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, là thường ủy thành ủy, vị trí của ông ta là từ trên tỉnh ủy quyết định, cùng mình có cái quan hệ cóc gì?
– Lão Hạ bởi vì sự tình của Hạ Phi, buộc phải tự rời chức, đây cũng là không có biện pháp nào khác, sự tình Hạ Phi không nhỏ, dĩ nhiên, đó là vấn đề bên cơ quan tư pháp, chúng ta bây giờ thì bất kể lão Hạ đi, nhưng cái vị trí này phải có người chống đỡ mới được, vậy cậu có ý kiến gì không?
– Tôi không có ý kiến gì, càng không muốn nghĩ đến, tôi đến Bạch Sơn không lâu, nhậm chức bí thư khu ủy khu Bạch Sơn, đã là bị biết bao lời đồn đại không tốt rồi, tôi không còn suy nghĩ hướng đến vị trí cao nữa, cho nên, đây là sự tình của lãnh đạo trên tỉnh nên quan tâm, đối với tôi không có quan hệ gì.
Đinh Trường Sinh xem như đã hiểu rõ ý tứ Đường Bỉnh Khôn, đây là muốn đẩy mình lên.
Trước không cần nói Lâm Nhất Đạo còn đang như hổ rình mồi, mình vừa mới đến Bạch Sơn trong thời gian ngắn như vậy, nếu lại đề bạt lên, đây là chuyện không có khả năng, nếu truyền ra ngoài thì đây là trò đùa, mình bây giờ trước mắt có thể bảo trụ được vị trí, cũng đã là rất may mắn rồi, thật sự là không dám tiếp tục có hy vọng xa vời…
– Sự tình của lão Hạ, trên tỉnh sẽ rất nhanh đồng ý, tối hôm qua, tôi đem việc này trao đổi cùng Ấn chủ nhiệm về cậu, không thấy ông ta phản đối, tôi cảm thấy việc này thì cậu có thể lên trên tỉnh tranh thủ một chút, đây mới là chính sự, cơ hội khó mà có được.
Đường Bỉnh Khôn nói.
– Xin lỗi Đường bí thư, tình trạng vị trí hiện nay tôi đã rất hài lòng, không muốn tiếp tục làm phức tạp nữa, cảm ơn hảo ý của Đường bí thư.
Đinh Trường Sinh uyển chuyển cự tuyệt nói.
Việc này không có thương lượng, tuy rằng chức vị thì ai cũng muốn bò hướng lên trên, đây cũng là động lực để mà phấn đấu, nhưng Đinh Trường Sinh so với người khác có một ưu điểm, đó là chính mình tự mình hiểu lấy, cũng biết cái đạo lý cây cao chịu gió lớn, mình với tuổi tác còn trẻ như vậy, mà giờ có được tình cảnh như hiện nay, đã là quá đặc biệt rồi, vậy thì còn trông cậy trông mong thêm vào cái gì nữa đây?
Hơn nữa, đối với ý đồ của Đường Bỉnh Khôn, hắn rất rõ ràng, mình dầu gì trước đây cũng là thư ký Trọng Hải, cũng là một người của Trọng gia, nếu như mình có thể đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố Bạch Sơn, như vậy đối với Đường Bỉnh Khôn, không thể nghi ngờ là có ích lợi tốt nhất, nếu không, chứ nếu không, cho dù là người từ trên tỉnh đưa xuống hay là chọn lựa từ cán bộ bản địa, cũng khó nói là sẽ đi theo Đường Bỉnh Khôn mặt sau.
Thông qua chuyện của câu lạc bộ của Hạ Phi lần này, Đinh Trường Sinh xem như có thêm nhận thức mới về con người của Đường Bỉnh Khôn, mặc dù là nhân tính cũng không đến nỗi nào, nhưng làm lãnh đạo như vậy, thì Đinh Trường Sinh khó mà có thể một mực dốc sức, chỉ dựa vào điểm này, Đinh Trường Sinh sẽ không nguyện ý cùng Đường Bỉnh Khôn hợp tác.
…
Đinh Trường Sinh rời khỏi thành ủy, còn chưa có lên xe, thì nhận được điện thoại của Chu Giai Trinh, hắn cho rằng vụ án của Kỳ Phượng Trúc có tiến triển, không ngờ Chu Giai Trinh báo đến một tin tức rất là tối tăm.
– Đinh bí thư, thật sự là không muốn quấy rầy đến cậu, nhưng chuyện này phải nói, Kỳ Phượng Trúc chết rồi, tôi vừa mới nhận được thông báo từ phía ngục giam Tây Bắc, còn chưa kịp chạy đến đó, cậu tính sao về chuyện này?
– Chết? Chết như thế nào?
– Nghe nói là bị nhồi máu cơ tim, sáng sớm rời giường thì phát sinh sự tình, nghe nói đưa đến bệnh viện cấp cứu không được, cứu chữa hơn bốn tiếng đồng hồ, vẫn là không có nhịp đập.
Chu Giai Trinh nhỏ giọng nói.
– Vâng… tôi đã biết, vất vả cho Chu luật sư…
– Tôi hiện tại muốn đi đến ngục giam Tây Bắc, đến xem tình huống ra sao, thì sẽ liên hệ lại với cậu, dù sao tôi cũng là người mà Kỳ Phượng Trúc, bất quá chuyện này quá mức kỳ quái, có thể cùng người nhà Kỳ Phượng Trúc liên lạc hay không? Bảo kiểm tra thi thể, ý của tôi là ủy thác bên thứ ba làm kiểm tra, để xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chu Giai Trinh hỏi, nàng cảm thấy sự tình thật trùng hợp, nhưng để mà được kiểm tra thi thể, nào có dễ dàng…
Đinh Trường Sinh hướng đến văn phòng khu ủy gọi điện thoại cho Mai Tam Lộng, Đinh Trường Sinh nói cho mình có việc phải đi lên tỉnh thành, có việc gì thì gọi điện thoại cho hắn, lúc này hắn muốn đến chỗ Lâm Nhất Đạo để hỏi, nếu như cùng lắm muốn cá chết lưới rách, thì mình sẽ phụng bồi.
Đinh Trường Sinh gọi điện thoại cho Lâm Nhất Đạo, không có người nhận, hắn đành phải liên lạc chung với Chung Lâm Phong, dù sao hắn cùng Chung Lâm Phong cũng có chút giao tình, thời gian quan hệ qua lại với Lâm Nhất Đạo còn nhiều hơn.
– Tiểu Đinh, như thế nào đến đây, lại xảy ra chuyện gì nữa sao?
Chung Lâm Phong dựa theo ước định đến quán cà phê đối diện cư xá tỉnh ủy, vừa thấy mặt, nàng liền cấp bách hỏi.
– Lâm phu nhân, Lâm gia có coi trọng chữ tín không vậy?
Chung Lâm Phong sửng sốt, không hiểu Đinh Trường Sinh nói như vậy là có ý gì, nhưng nhìn thấy sắc mặt Đinh Trường Sinh không tốt, cũng không dám nói gì khác.
– Cháu nhận được tin tức, Kỳ Phượng Trúc chết rồi, cô đừng nói cùng với Lâm gia không có quan hệ, nào có sự tình trùng hợp như vậy, vụ án Kỳ Phượng Trúc vừa mới bắt đầu nóng lên, thì Kỳ Phượng Trúc liền chết, nếu đổi lại cô, cô sẽ có suy nghĩ như thế nào?
Đinh Trường Sinh không nhanh không chậm nói.
– Cô… cô thật là không biết chuyện gì xảy ra, để cô hỏi lão Lâm xem sao…
Chung Lâm Phong hiện tại rất e ngại Đinh Trường Sinh, mặc dù là có giao dịch nhưng vẫn chưa có hoàn thành, một ngày còn chưa xong việc, thì một ngày trong lòng của Chung Lâm Phong vẫn còn cây gai đâm này…
Nhưng lúc Chung Lâm Phong gọi điện thoại thì không tiếng có trả lời, xem ra là Lâm Nhất Đạo có khả năng hội họp làm chậm trễ, vì thế Chung Lâm Phong nói:
– Cô cam đoan, việc này cùng Lâm gia không có quan hệ, chắc chắn không quan hệ, ai ngu mà như vậy, làm liên lụy đến nhà của cô rồi… À… người chết như thế nào?
– Từ ngục giam báo ra, là nhồi máu cơ tim, nhưng cháu cảm thấy việc này không đơn giản như vậy, cô trở về nói cho Lâm chủ tịch, nếu có thời gian thì gọi điện thoại cho cháu, sự tình lần trước chúng ta trao đổi còn chưa có nói xong.
Đinh Trường Sinh nói xong để lên trên bàn một trăm đồng nguyên tiền, liền rời khỏi quán cà phê.
Đinh Trường Sinh đi đến tỉnh ủy, vốn muốn đi gặp Thạch Ái Quốc, nhưng khi đến phòng làm việc Thạch Ái Quốc, được cho biết đang họp thường ủy, không có tại phòng làm việc, khi nào trở về thì không biết.
Hôm nay mình đến thật đúng là đúng dịp, lại là trung vào thời gian họp thường ủy, bất đắc dĩ, hắn đàng phải chờ ở bên trong văn phòng Thạch Ái Quốc, với lại cũng muốn biết thường ủy đang họp nội dung gì.
…
Tuy rằng vì sức khỏe thân thể, đã có rất nhiều thường ủy đã cai thuốc lá rồi, nhưng trong phòng họp thường ủy vẫn là như cũ khói thuốc lá mù bay lượn lờ…
– Hạng mục Quan Vân hồ kia đã có thời gian rất dài không có động tĩnh gì, giải tỏa thì cũng đã giải tỏa rồi, giải tỏa xong mà chưa xây dựng lại, khu vực lại nằm tại trung tâm thành phố, thật không tốt nhìn, ý của tôi là dựa theo pháp luật tương quan, muốn cảnh báo đến cái xí nghiệp xây dựng trúng thầu kia, muốn xây dựng thì phải nhanh chóng xây dựng cho xong, nếu cứ kéo dài, thành phố có quyền dựa theo quy định pháp luật thu hồi lại, một lần nữa đấu thầu lại, ý kiến của tôi là như vậy.
Lâm Nhất Đạo sau khi nói xong, nhìn Trình Diệu Vũ liếc một cái, dường như muốn nói, ta cũng chỉ có thể giúp ngươi đến như thế này mà thôi…
Lâm Nhất Đạo lời nói này là vì Trình Diệu Vũ ủy thác, tại cuộc họp thường ủy sẽ đưa ra ý kiến, rất đơn giản, bởi vì xí nghiệp Hán Đường Trí Nghiệp đã không còn đợi được nữa…
…
Đối với ý kiến này của Lâm Nhất Đạo, rất nhiều người giật mình, tuy rằng Lâm Nhất Đạo đến tỉnh Trung Nam không lâu, nhưng có một số việc cần phải biết, mảnh đất kia là do công ty đầu tư Bàn Thạch tiến hành khai phá từ ban đầu…
Mà công ty đầu tư Bàn Thạch cùng với bí thư tỉnh ủy Lương Văn Tường lại có mối quan hệ như thế nào, cho dù là kẻ điếc, chắc chắn ít nhiều gì cũng có thể nghe được một lời nửa câu, thế mà tại cuộc họp thường ủy Lâm Nhất Đạo cứ như vậy đưa ra đến, thật là có chút quá phận.
Bí thư Lương Văn Tường không nói lời nào, ánh mắt nhìn về phía trước, cũng không biết đang nhìn cái gì, việc này liên quan đến Lương Văn Tường, mà ông không nói lời nào, những người khác cũng không tiện nói ra ý kiến của mình.
Không nói lời nào cũng là một loại tỏ ra thái độ, cho nên Trình Diệu Vũ sững sờ, vốn cho rằng Lâm Nhất Đạo sau khi nói xong, sẽ có người phụ họa, hoặc là Lương Văn Tường có dính đến chuyện này cũng phải tỏ thái độ, nhưng không ngờ tới Lương Văn Tường không nói lời nào, giống như Lâm Nhất Đạo vụng trộm thả cái rắm, nhưng lại không có người nào ngửi được bất kỳ cái mùi gì vậy…
Trình Diệu Vũ vốn cũng có mấy câu muốn nói, nhưng mình là đại diện bên quân đội, mặc dù là người trong thường ủy, nhưng dù sao đây cũng là sự tình của bên địa phương, chính mình nếu tham gia dính vào, sẽ làm cho người chán ghét, còn có khả năng người sẽ phòng bị ngươi, cho nên vẫn vẫn không thể nó ra cho thỏa đáng…
– Còn có chuyện gì khác không?
Trầm mặc thêm vài phút đồng hồ, Lương Văn Tường hỏi.
Lâm Nhất Đạo cũng ngây người, nói gì vậy, chính mình nói ra kêu gọi như vậy, chẳng lẽ lời nói của mình vô nghĩa? Vì thế muốn nói lại lần nữa, nhưng suy nghĩ, chuyện này vốn cùng mình quan hệ cũng không lớn, mình bất quá là nhân lời ủy thác của Trình Diệu Vũ, cũng không nhất định phải cố ra sức, đối với mình không có bất kỳ chỗ tốt nào, cái gọi là sự ảnh hưởng của Trình Diệu Vũ, bất quá chỉ là ánh trăng dưới nước, hoa trong chậu kiếng mà thôi.
Nhưng nếu cứ như vậy thì bị xem nhẹ rồi, Lâm Nhất Đạo không cam lòng, tại trước mặt các thường ủy sẽ không còn mặt mũi, nên thời điểm muốn mở miệng nữa, thì Lương Văn Tường đã tuyên bố giải tán cuộc họp.
Thạch Ái Quốc không ngờ Đinh Trường Sinh lại đến, còn có thể nhàn hạ thoải mái tại trong phòng làm việc của mình xem báo chí, thấy Thạch Ái Quốc tiến đến, Đinh Trường Sinh nhanh chóng đứng lên, duỗi tay lấy bình thủy pha cho Thạch Ái Quốc ấm trà nóng, sau đó mang tới phía trên bàn trà.
– Cháu tới đây làm gì, có việc à?
Thạch Ái Quốc hỏi.
– Vâng, có chút việc, không gặp được người ta, cho nên cháu đến nơi này tìm chén trà uống, không ngờ chú cũng đi họp.
Đinh Trường Sinh không hề che giấu nói, hắn có nhiều lãnh đạo như vậy, nhưng chỉ có lúc cùng Thạch Ái Quốc nói chuyện là trong lòng an ổn nhất, hơn nữa cảm tình hắn đối với Thạch Ái Quốc cũng cùng không giống với các lãnh đạo khác, loại cảm giác này không cần phải nói ra, Thạch Ái Quốc cũng cảm nhận được.
– Tìm Lâm Nhất Đạo sao?
Thạch Ái Quốc nhíu mày hỏi.
– Bí thư, làm sao chú biết hay vậy, bên thường ủy họp hả chú?
– Ừ… vừa mới họp xong, cũng không có việc gì quan trọng lắm, lúc họp sắp xong thì Lâm Nhất Đạo lại thả một pháo, Lương Bí Thư không cao hứng chút nào.
Thạch Ái Quốc nói.
– Chuyện này rất bình thường, lấy tính tình Lâm Nhất Đạo, bọn họ sớm muộn gì cũng là xe, pháo chém giết một phen, Lâm Nhất Đạo nhịn được đến bây giờ, đó là điều cũng không dễ dàng rồi…
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói.
– Nhìn thấy cháu đối với Lâm Nhất Đạo cũng hiểu đôi chút, dạng người như hắn sớm muộn gì sẽ bị té nhào, bởi vì rất cao ngạo, vô luận là đối với người phương nào, hắn cũng không biết thu mình, cha hắn khi còn sống, còn có người nhìn vào mặt mũi của cha hắn, hiện tại thì sao? Hừ… mộ bộ xương khô còn có thể phát huy ra nhiệt lượng cái gì sao?
Thạch Ái Quốc lắc đầu, nói.
– Cháu đến đây cũng là ví có chuyện liên quan đến Lâm Nhất Đạo, Kỳ Phượng Trúc chết rồi, người này chết cũng thật quá trùng hợp…
Đinh Trường Sinh nói.
– Chết? Nguyên nhân gì?
– Vẫn chưa biết, cháu cũng nhận được điện thoại của luật sư mới biết được, nói là nhồi máu cơ tim, nhưng rốt cuộc thật sự chết vì cái gì, không có ai biết, việc này có khả năng là Lâm Nhất Đạo làm hay không?
Đinh Trường Sinh nhíu mày nói.
– Sát nhân việc không là chuyện nhỏ, vạn nhất ngày nào đó toác ra, sẽ là vô cùng chí mạng, bất luận là ai đã hạ thủ, kẻ ra tay bây giờ còn sống hay không, cũng rất khó nói rồi.
Thạch Ái Quốc đứng lên, đi qua lại nói, Đinh Trường Sinh cũng muốn đứng lên, bị Thạch Ái Quốc ngăn lại, ông đứng lên là vì thói quen tự hỏi vấn đề, Đinh Trường Sinh không cần thiết phải bồi tiếp.
– Cho nên, phía bên đầu Kỳ Phượng Trúc coi như là bị chặt đứt, thủ đoạn này rất cao minh, nhưng đến lúc trễ như vậy mới động thủ, thì quá chậm rồi, chủ yếu có khả năng là cảm thấy khoản tiền từ nước ngoài kia là hoàn toàn không thể lấy được rồi, còn gặp phải một cái phiền phức lớn như vậy, cho nên giữ không được bình tĩnh.
Đinh Trường Sinh nói.
– Bất quá, đây cũng là thời điểm tốt để cháu đàm phán, cho dù là nếu không phải Lâm gia giở trò quỷ, nhưng đây là một cơ hội có thể lợi dụng, cháu là người nắm lấy lợi dụng cơ hội rất tốt, vô luận nói như thế nào, thì vụ án Kỳ Phượng Trúc năm đó có quan hệ cùng với Lâm Nhất Đạo, hiện tại việc khiếu nại vừa đến cửa thì người lại chết rồi, mặc dù là không nói rõ ra, nhưng người hơi có đầu óc một chút, cũng liền minh bạch trong này có vấn đề, Lâm Nhất Đạo không thể không suy nghĩ đến sự lợi hại trong này…
Thạch Ái Quốc chậm rãi nói.
– Cháu cũng nghĩ như vậy, thậm chí, khi mới vừa nhận được tin tức thì liền chạy tới nơi đây…
– Ừ… thật tốt lợi dụng cái cơ hội này, để tranh thủ lợi ích lớn nhất.
Thạch Ái Quốc nói.
– Cháu đã biết, bí thư… cháu còn có chuyện này, vừa rồi Đường Bỉnh Khôn gọi cháu, nói một hồi, nhưng cháu không nhận, chú cân nhắc giùm cháu một chút, Hạ Minh Tuyên chuẩn bị rút lui, đã gửi báo cáo, Đường Bỉnh Khôn có ý muốn cháu cố gắng tranh thủ vị trí của Hạ Minh Tuyên, việc này làm sao bây giờ?
Đinh Trường Sinh trong long đã đã có chủ ý, đến Thạch Ái Quốc nơi này thỉnh giáo, bất quá là muốn cho lãnh đạo giúp đỡ để hắn hạ quyết tâm mà thôi.
– Chú thấy không tốt, cháu còn quá trẻ tuổi, rất nhiều người đang nhìn chằm chằm vào cháu, lần này nếu như lại lên làm chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố, việc nhảy lên quá nhanh vô cùng không ổn, còn cháu nghĩ như thế nào?
– Cháu cũng nghĩ như vậy, cháu cũng đã cự tuyệt hảo ý của Đường Bỉnh Khôn…
Đinh Trường Sinh không phải không có cảm khái, nói.
– Nói không sai, suy cho cùng, không phải mỗi lần sự tình được rạng rỡ đều là chuyện tốt.
– Vâng… còn việc Kỳ Phượng Trúc chết cháu có cảm giác không đơn giản như vậy, có khả năng cháu bị vợ của Kỳ Phượng Trúc đánh lừa lâu này, Kỳ Phượng Trúc có thể là bàn tay của Lâm gia, nhưng cái bàn tay này lại nuốt hết tiền của Lâm gia, chính trị cùng thương nhân hợp tác, không phải là không có, ví như Trọng gia cùng với bên sắt thép Tạ thị hợp tác cũng rất tốt, nhưng về sau cho dù tan cũng không có làm tuyệt, nhưng còn Kỳ Phượng Trúc vì sao lại bị giam cầm, giờ thì phải chịu chết, sự tình trong này nhìn đến không ít uẩn khúc…
Đinh Trường Sinh như có điều suy nghĩ nói.
…
– Lòng người phức tạp, cháu phải cẩn thận nếu không sẽ bị người lợi dụng, cháu nói người đàn bà kia có thể ẩn nhẫn qua nhiều năm như vậy, đó là điều không đơn giản, cho nên cháu phải chứng thực lại cho rõ ràng, như vậy mới có thể biết được là có phải tri kỷ hay không, chứ coi chừng bị làm cái khiên cho người khác lợi dụng…
Thạch Ái Quốc nhắc nhở.
– Cháu biết rồi, cảm ơn lãnh đạo…
Đinh Trường Sinh sau khi phỏng đoán cái kết quả này thì thấy rất khó chịu, hắn muốn ngay lập tức gọi điện thoại Đỗ Sơn Khôi để hỏi về tình hình của Vũ Văn Linh Chi, nhưng lại suy nghĩ, hiện tại mọi cử động của mình có khả năng bị người chú ý, mình bây giờ đang nắm lá bài trong tay để cho Lâm Nhất Đạo cân nhắc, không chừng cũng chính là tung tích Vũ Văn Linh Chi, nếu như một khi Lâm Nhất Đạo biết Vũ Văn Linh Chi đang ở đâu, thì Vũ Văn Linh Chi sẽ có nguy cơ quá lớn.
Nếu chưa thể xác định về Vũ Văn Linh Chi, như vậy thì chỉ đành cứ dựa theo kế hoạch trước đó mà tiếp tục, cho nên sau khi rời khỏi văn phòng Thạch Ái Quốc ra ngoài, Đinh Trường Sinh liên lạc với Chung Lâm Phong, lúc này thường ủy đã họp xong rồi, Lâm Nhất Đạo chắc cũng đã về nhà.
Đây là Đinh Trường Sinh lần đầu tiên trong lúc ban ngày Đinh Trường Sinh đến nhà của Lâm Nhất Đạo, Lâm Nhất Đạo vẫn chưa có trở về, trong nhà chỉ có Chung Lâm Phong, tên hỗn đản con của nàng không biết đi nơi nào rồi, nhưng là vô luận là hắn đã rời đi nơi nào, Chung Lâm Phong cũng muốn đem chuyện này hoàn toàn giải quyết cho xong…
– Lâm phu nhân, trong nhà đã thương lượng thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi Chung Lâm Phong…
– Cô đã gọi điện thoại cho lão Lâm rồi, lão đang trở về.
Chung Lâm Phong rót chén nước cho Đinh Trường Sinh, khi nàng cúi xuống, cổ áo rộng mở hé lộ ra đôi bầu vú sung mãn no tròn, nhưng lần này thì Đinh Trường Sinh bất động vì tâm trí đang có nhiều tính toán…
Lâm Nhất Đạo cùng Trần Bình Sơn cùng lúc quay trở về, Đinh Trường Sinh vẫn ngồi yên tại trên sofa, Lâm Nhất Đạo nhìn thẳng nhíu mày, Trần Bình Sơn âm thầm bội phục tiểu tử này đúng lá có gan lớn…
– Nói đi, đã suy nghĩ xong chưa về điều kiện? Chuyện này tôi không muốn tiếp tục kéo dài nữa.
Lâm Nhất Đạo ngồi xuống, nhìn Đinh Trường Sinh, nói ra, nhưng ánh mắt hận không giết được hắn.
Đinh Trường Sinh không chút nào yếu thế cũng nhìn chằm chằm ánh mắt của Lâm Nhất Đạo, ánh mắt sát khí càng thêm mãnh liệt, Lâm Nhất Đạo Nhất sững sờ, không hiểu tiểu tử này không phải là đã ăn thuốc súng, đến trao đổi điều kiện mà lại như thế sao?
– Các người cho rằng sau khi Kỳ Phượng Trúc chết rồi, vụ án kia liền lật lại không nổi, đúng không?
Đinh Trường Sinh mở miệng chính là sự tình của Kỳ Phượng Trúc.
– Kỳ Phượng Trúc chết?
Lâm Nhất Đạo Nhất giật mình, nhìn về phía Trần Bình sơn, Trần Bình Sơn trước đây đã từng đề nghị qua làm như vậy, nhưng mình không gật đầu, Trần Bình Sơn làm sao dám động thủ đây này?
– Chuyện này đối với chúng ta không có quan hệ, tôi cũng vừa mới nhận được tin tức, chẳng qua, tôi cho rằng thời của Kỳ Phượng Trúc đã qua, vấn đề tương lai thì nên làm sao bây giờ?
Trần Bình Sơn mỉm cười nói.
– Cùng các người không quan hệ? Định lừa quỷ dối ma sao? Tôi cũng biết, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, cho nên tôi dự định quang minh lỗi lạc, chuẩn bị hướng tổ chức trình báo cái chứng cứ này, bởi vì, tôi bây giờ không tin được các người, có khả năng sau khi giao dịch hoàn thành rồi, một giây kế tiếp thì tôi đã bị ám toán, tội gì mà tôi phải chịu như thế chứ?
Đinh Trường Sinh cũng cười nói.
– Đừng… đừng… đừng…
Chung Lâm Phong vừa nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, sợ tới mức xua tay, nhìn về phía Lâm Nhất Đạo, ý bảo hắn nhanh chóng nghĩ ra biện pháp.
Lâm Nhất Đạo giơ tay lên, ý bảo vợ của mình không cần nói gì.
– Cậu quả thật tính toán làm như vậy?
Lâm Nhất Đạo nhìn Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Dù sao trong chuyện này, chỗ tốt gì tôi cũng lấy không được, tiền của nhà Kỳ Phượng Trúc, không đáng để tôi vì việc này mà làm cho cái mạng mình mất đi, cho nên tôi cảm thấy phương thức tốt nhất, chính là đem chuyện này cứ để cho bên công chính giải quyết là công bằng nhất, lấy thực lực của Lâm gia, Lâm Bình Nam ngồi tù tầm tám, chín năm thì sẽ được đi ra, sợ cái gì đâu này?
Đinh Trường Sinh nghiền ngẫm nói.
– Đinh Trường Sinh, cậu làm như vậy, không phải là giận lẫy sao, tôi đoán cậu vốn không phải nghĩ như vậy, tôi cảm thấy vẫn có thể trao đổi, chúng ta cam đoan, chuyện này về sau, chúng ta sẽ không còn có bất kỳ cái gì qua lại, như thế nào đây?
Trần Bình Sơn thì thật bình tĩnh, bởi vì trong chuyện này, không phải là con của ông.
– Vốn là tôi nghĩ, Lâm chủ tịch phóng Vũ Văn Linh Chi một con ngựa, tôi thả cho Lâm Bình Nam một con con đường, việc này đối với các người mà nói, đó là kết quả tốt nhất rồi, sau khi giao dịch xong, tôi liền đem đoạn phim giao cho các người, nhưng bây giờ Kỳ Phượng Trúc đã chết, làm cho tôi nghĩ đến kết quả của mình sẽ giống như Kỳ Phượng Trúc, cho nên tôi sợ hãi, vì thế tôi đã gửi đoạn phim này vào mười mấy hòm thư, cứ đúng giờ thì sẽ tự phá tan ra ngoài chỉ cần là tôi gặp nguy hiểm, định chế thời gian hòm thư gửi tài liệu này đến các tạp chí và tờ báo lớn, còn có cả bên truyền thông nước ngoài, cho nên bây giờ tôi không sợ chết nữa, bởi vì tôi biết, có người sẽ làm đệm lưng cho tôi rồi.
Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm nhìn Lâm Nhất Đạo, nói.
Đinh Trường Sinh nói làm cho Chung Lâm Phong lại lần nữa nhìn về phía Lâm Nhất Đạo cùng Trần Bình Sơn, lúc này Trần Bình Sơn sắc mặt rất khó coi, còn Lâm Nhất Đạo ngược lại thì thản nhiên, Lâm Nhất Đạo đã trải qua nhiều sóng gió, tràng diện nào chưa thấy qua, nhưng lúc này đây bị người khác áp chế, mùi vị này thật là rất khó nhận, tất cả đều là đến từ đứa con trai không nên thân kia, tuy rằng hận đến hàm răng ngứa, nhưng lại không thể làm gì.
– Thôi được, đoạn phim cậu cứ lưu lại, nhưng nếu đoạn phim này phát tán ra ngoài, tôi không tha cho cậu đâu, xác định lại đi, còn có điều kiện gì khác?
Lâm Nhất Đạo sau khi nói xong, ngửa đầu về sau, nhẹ nhàng thở ra.
– Rất đơn giản, tôi không biết Lâm chủ tịch tại tỉnh Trung Nam còn có thể làm được bao lâu, nhưng nếu như xí nghiệp của Diêm Bồi Công tại tỉnh Trung Nam bởi vì nguyên nhân chính trị mà bị làm khó, tôi sẽ cho rằng Lâm gia ở phía sau lưng thao tác, cho nên, tôi muốn coi trọng chữ tín, Lâm chủ tịch thấy sao?
– Vấn đề này cậu yên tâm, nếu tôi đã đáp ứng cậu thì sẽ không lật lọng, bất quá, bọn họ nếu vi phạm pháp luật, thì vấn đề này oán trách tôi không được, tôi cũng không giúp đâu…
Lâm Nhất Đạo nói những lời này đúng là lập lờ nước đôi…
Vấn đề vi phạm pháp luật? Về vấn đề này ai có thể nói rõ ràng, Kỳ Phượng Trúc lúc đó chẳng phải bị lấy danh nghĩa pháp luật mà kêu án tù sao? Nhìn thấy Lâm Nhất Đạo này vẫn còn chưa hết hy vọng a.
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Hạ Minh Tuyên rút lui, án tử thì Hạ Phi phải chịu trách nhiệm rồi, buôn lậu thuốc phiện, mở sòng bạc, mua bán nội tạng người, những tội này đều đủ xử tử hình, một khi đã như vậy, cũng không ngại tăng thêm cho hắn một tội giết người, nhưng việc này cần phải có Hạ Minh Tuyên tác động với Hạ Phi, cho nên, Lâm chủ tịch xem xét mà xử lý, làm sao vỗ về Hạ Minh Tuyên, đó là chuyện của ông, muốn tiền cho tiền, muốn quan cấp quan, những vấn đề này tôi làm không được, nhưng Lâm chủ tịch nhất định có thể thừa sức làm đến.
Đinh Trường Sinh không phải không có châm biếm nói.
Lâm Nhất Đạo gật đầu, Đinh Trường Sinh nói không sai, chỉ cần là Hạ Phi nhận thêm tội giết cô gái trẻ kia, có thêm một án tử, thì Hạ Phi cũng không có vấn đề, mấu chốt nhất, làm như thế nào để cho Hạ Phi cam tâm tình nguyện nhận tội thay cho Lâm Bình Nam…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |