– Huynh đệ, cậu làm náo loạn kiểu gì vậy, tại sao lại đột nhiên rời khỏi con đường này?
Thành Công không lý giải nỗi hành vi của Đinh Trường Sinh.
Từ khi Kha Tử Hoa gặp chuyện không may, hôm nay Thành Công mới gặp mặt lại cùng Đinh Trường Sinh, Thành Công thấy vài năm trước Đinh Trường Sinh rất hăng hái khí phách, nhưng bây giờ nội liễm thu mình lại rất nhiều, thật ra thì Thành Công đoán không ra được Đinh Trường Sinh đang suy nghĩ cái gì.
– Mệt mỏi qua, muốn thay đổi cách sống…
Đinh Trường Sinh từ bên trong tủ lạnh lấy ra mấy chai bia, hai người liền tại phía trên sofa ngồi đối ẩm…
– Thôi đi, làm như tôi lạ cậu lắm, có phải là bị chuyện gì khó xử, có cần tôi giúp không? Nếu như cần giúp, cậu cứ lên tiếng, tôi sẽ hết sức, nếu như cậu không lên tiếng thì tôi biết cái gì đâu mà giúp, vậy còn gì là bằng hữu nữa…
Thành Công nhìn Đinh Trường Sinh, nói.
– Việc này anh không giúp được đâu, cảm ơn anh, bất quá có chuyện này tôi muốn nói với anh, tôi nhớ là lúc trên tỉnh thành thì có một người đàn bà Nhật Bản tìm anh, tôi nghe nói, các người hiện tại đã có liên hệ với nhau, chuyện này là thật sao?
Đinh Trường Sinh muốn đề tỉnh cho Thành Công, miễn cho đến lúc đó Thành Công bị người nắm mà không biết vì sao…
– Cậu nhắc có phải Tửu Tỉnh Huệ Tử?
Thành Công kinh ngạc, hỏi.
– Đúng vậy, người đàn bà này không đơn giản, mục đích rất phức tạp, tốt nhất là anh phải đề phòng, nàng tiếp cận anh là có mục đích, đừng để đến lúc đó xảy ra vấn đề.
Đinh Trường Sinh nói được lời này xem như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ, về phần Thành Công có suy nghĩ như thế nào, làm như thế nào, mình cũng không quản được nhiều như vậy.
– Tôi hiểu rồi, cảm ơn.
Thành Công như có điều suy nghĩ nói.
…
Lâm Nhất Đạo biết được tin tức Đinh Trường Sinh từ chức là do Thành Thiên Hạc gọi điện thoại tới, tuy rằng Thành Thiên Hạc không biết Đinh Trường Sinh cùng Lâm Nhất Đạo rốt cuộc là có vấn đề gì, nhưng thời điểm Thành Thiên Hạc tới tỉnh thành bái phỏng Lâm Nhất Đạo, thì Lâm Nhất Đạo từng nói qua hãy chú ý tới Đinh Trường Sinh, sau đó cùng với Lâm Nhất Đạo tại Bạch Sơn đi thị sát thì biểu hiện lại càng rõ ràng, cho nên Thành Thiên Hạc cho rằng, chuyện này hẳn phải báo cho Lâm Nhất Đạo biết…
– Từ chức? Từ chức cái gì? Không thể cho hắn từ chức được…
Lâm Nhất Đạo tại bên trong điện thoại nói.
– Sợ là mọi việc quyết định xong rồi, thường ủy cũng đã họp, Đường Bỉnh Khôn đồng ý, những người khác cũng không có ý kiến gì, biên bản cuộc họp đã báo lên văn phòng tổ chức cán bộ tỉnh ủy.
Thành Thiên Hạc khẩn trương nói.
– Hỗn đản…
Lâm Nhất Đạo sau khi mắng xong liền cúp điện thoại.
…
Chủ nhiệm văn phòng tỉnh Phương Chi Hà cùng thư ký Tiểu Lâm đang đứng ở trước bàn làm việc Lâm Nhất Đạo…
– Các người phân tích thử xem, tên Đinh Trường Sinh này từ chức là có ý gì? Hắn muốn làm cái gì đây?
Lâm Nhất Đạo hỏi.
Nếu Trần Bình Sơn còn sống, việc này ông cũng không cần hỏi đến hai người này, Phương Chi Hà là xuất thân cảnh sát, phá án thì có thể, nhưng không am hiểu mưu lược, còn Tiểu Lâm xuất thân thư ký, vận mệnh quá nhỏ, bản lĩnh văn tự thì tốt, nhưng những sự tình đường ngang ngõ tắt, thì Tiểu Lâm hiểu được không nhiều lắm, có thể nói, hai người này bù không được một Trần Bình Sơn, điều này làm cho Lâm Nhất Đạo hiện đang còn rất nhiều việc cần xử lý, cảm thấy có lòng mà không đủ lực.
– Theo tôi nhìn, không cần quản hắn có mục đích khỉ gió gì, trước tìm một lý do liền nắm cổ là xong việc, chuyện khác đâu cần phải hiểu thấu làm gì?
Phương Chi Hà có ý tứ là trước cứ bắt người, sau đó lại tiếp tục tạo ra chứng cứ, nhưng Đinh Trường Sinh cho hắn cái cơ hội này sao?
Nghe được Phương Chi Hà nói như thế, Lâm Nhất Đạo quá thất vọng, lắc đầu, Đinh Trường Sinh không phải là người bình thường, người bình thường nếu muốn bắt liền bắt, nhưng Đinh Trường Sinh tại trên tỉnh có các mối quan hệ quá phức tạp, nếu bắt hắn, thì dính đến nhiều mối quan hệ lắm, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, không thể dùng đến chiêu này.
…
Ngay trong lúc Lâm Nhất Đạo do dự, thì thủ tục từ chức của Đinh Trường Sinh làm vô cùng thuận lợi, theo trình tự thẩm tra diễn ra rất nhanh, đến một tháng sau, Đinh Trường Sinh tất cả đều sạch sẽ, không có bất kỳ vấn đề gì.
Tại Giang Đô, cảnh ban đêm rất mỹ lệ, ở đại sảnh phi trường, Thạch Mai Trinh rúc vào bên người Đinh Trường Sinh, nhìn phía xa ánh đèn thành thị, bọn họ đêm nay sẽ bay thẳng đến thành phố Toronto của Canada, Tưởng Ngọc Điệp ngày sinh đã sắp tới rồi, tại nơi đó còn có đứa con của Hạ Hà Tuệ đã sinh ra, Đinh Trường Sinh trong tâm lúc này đã sớm bay ra biên giới.
Lúc này, mười mấy chiếc xe cảnh sát lập lờ từ đàng xa đang cấp tốc chạy đến, Đinh Trường Sinh lông mày nhíu lại, nhỏ giọng nói:
– Lát nữa nếu em đi không được, chị cứ đi trước, đến nơi đó sẽ có người ra đón…
– Có ý tứ gì? Em không đi hả?
Thạch Mai Trinh không hiểu nhìn Đinh Trường Sinh hỏi.
Đinh Trường Sinh không nói, Thạch Mai Trinh thuận theo ánh mắt Đinh Trường Sinh nhìn ra phía ngoài, xe cảnh sát đang hú còi chạy đến, nàng minh bạch ý của Đinh Trường Sinh, gấp gáp lấy ra điện thoại muốn gọi điện thoại cho Thạch Ái Quốc.
– Quên đi, là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi.
Đinh Trường Sinh nói, sau đó đi xuống lầu, đến đại sảnh lầu một, đứng chờ đón lấy những người muốn tìm hắn…
Nhưng kỳ quái chính là Phương Chi Hà đến cách chỗ của Đinh Trường Sinh không xa, nhưng không có bắt hắn, cũng không có bất kỳ tỏ vẻ cái gì, mà là đang nghe điện thoại, Đinh Trường Sinh minh bạch, Phương Chi Hà đây là đang xin chỉ thị có động thủ hay không.
Đinh Trường Sinh cũng lấy ra điện thoại nhắn tin, người nhận là Chung Lâm Phong.
“Cháu rời khỏi đây, đối với tất cả mọi người tốt, cháu không đi, con trai của cô cũng sẽ vào tù cùng với cháu, tốt nhất là cô hãy suy nghĩ rõ ràng, Phương Chi Hà đang ở phi trường chờ cháu, cô phải biết nên làm cái gì bây giờ.”
Đúng vậy, từ lúc Đinh Trường Sinh từ chức, Phương Chi Hà vẫn luôn theo dõi Đinh Trường Sinh, thẳng đến buổi sáng, thì biết được con gái Thạch Ái Quốc mua hai vé máy bay, bay thẳng Toronto, đồng hành lại có tên Đinh Trường Sinh.
Nhưng đối với Đinh Trường Sinh, Phương Chi Hà chỉ là thông qua quan hệ của mình với bên cảnh sát, cũng không có quyền hạn chế Đinh Trường Sinh xuất cảnh, cho nên lúc này mới cấp bách chạy đến sân bay, đồng hành đến còn có phó trưởng công an tỉnh cũng là cục trưởng cục công an thành phố Giang Đô – Vạn Hòa Bình.
Phát xong tin nhắn, Đinh Trường Sinh đứng dậy hướng phía Vạn Hòa Bình đi đến, hắn có thể mặc kệ Phương Chi Hà, nhưng không thể không lý đến Vạn Hòa Bình, hắn đã cùng lão gia hỏa kia có nhiều lần giao tế, hơn nữa còn là sinh tử chi giao, trước khi đi, nói một câu từ biệt thì cũng là phải…
– Vạn cục, đã trễ thế này, mà vẫn còn công tác, đúng là vất vả…
Đinh Trường Sinh ngoài cười nhưng trong không cười, nói.
– Cậu rời đi, mà cũng không nói với tôi một tiếng, tôi đến để đưa tiễn cậu đây…
Vạn Hòa Bình cũng là nhân vật gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ, trong cục diện này, vẫn là giả bộ cái gì cũng không biết thì tốt hơn.
– Cảm ơn ông, ngày khác tôi trở về sẽ mời ông uống rượu, đúng rồi… có chuyện này rất cấp bách, tôi nhờ ông nói với Ngô bí thư…
– Chuyện gì?
Vạn Hòa Bình cau mày nói.
Đinh Trường Sinh quay đầu nhìn thấy Phương Chi Hà vẫn còn đang chờ điện thoại của ai đó, hắn tiến đến cạnh lỗ tai Vạn Hòa Bình, nhỏ giọng nói nói:
– Nói với Ngô bí thư, cẩn thận với Lâm Nhất Đạo, người này không đáng tin, kêt giao không lâu được.
Sau khi nói xong, hắn trở lại vị trí cũ, lúc này tiếng loa mời hành khách ra máy bay vang lên, Đinh Trường Sinh hướng về phía Vạn Hòa Bình vẫy tay, cùng Thạch Mai Trinh hướng cửa phi cơ đi đến, vào lúc này, điện thoại Phương Chi Hà cuối cùng đã vang lên.
…
Chợp mắt một chút, Đinh Trường Sinh giật mình nhìn ra ngoài cửa sổ máy bay bầu trời vẫn còn đêm tối, nghiêng đầu, thì thấy Thạch Mai Trinh đang dựa sát vào người hắn…
– Em có thể ngủ được, còn chị thì không nhắm mắt nỗi…
Thạch Mai Trinh ôn nhu nói.
Không thể không nói, Thạch Mai Trinh trước đây điên điên khùng khùng so với bây giờ, quả thực như là đổi một người khác, bất quá, Đinh Trường Sinh thật đúng là hoài niệm nhớ tới nàng ngày trước lúc trên giường điên cuồng đến cỡ nào.
Nhìn nàng đôi môi hồng đỏ mọng, Đinh Trường Sinh liền kéo Thạch Mai Trinh đứng lên hướng về phía toilet máy bay đi đến, cho dù nhỏ hẹp, nhưng hai người vẫn là có thể giao cấu được, hắn chưa từng có tại phía trên máy bay quá việc này.
Làm Đinh Trường Sinh vui mừng chính là dục tính của Thạch Mai Trinh vẫn không có thay đổi, nàng vẫn là lửa nóng dị thường…
Đinh Trường Sinh đưa tay vung lên cái váy của Thạch Mai Trinh, tay cũng đã đặt trên cái khe hở âm hộ của nàng vuốt ve, một loại kích thích khác thường truyền đến, làm cho Thạch Mai Trinh “um…” một tiếng, đôi môi khêu gợi cũng nhẹ nhàng cắn lại, trên mặt càng là đỏ đến muốn nhỏ ra huyết, từng đợt tô ngứa từ hạ thể truyền đến, nàng giãy giụa thân thể nghênh hợp với thân thể với Đinh Trường Sinh, lại tách ra hai chân, đem thân thể của mình lại hướng lên giơ lên vài phần…
Hai người phối hợp, Đinh Trường Sinh cúi đầu hướng về phía chính giữa hai chân Thạch Mai Trinh nhìn qua, hắn chứng kiến, cái bánh bao thịt Thạch Mai Trinh phình lên, mang theo có chút khí tức tanh tưởi, theo từ trong khe thịt giữa hai chân nàng phát ra, nhảy vào đến trong lỗ mũi Đinh Trường Sinh, cái quần lót bao vây lấy cái âm hộ có một bãi ẩm ướt, từ nơi đó chậm rãi mở rộng, cái loại mùi vị tanh tưởi này cũng càng lúc càng đậm lên.
Đinh Trường Sinh liền đem tất chân cùng với cái quần lót Thạch Mai Trinh kéo đến dưới mông nàng, rồi nhanh kéo quần của mình xuống, đem cây dương vật cứng rắn móc ra, đụng chạm vào bộ phận sinh dục mềm mại của nàng, làm Thạch Mai Trinh kiều thở hổn hển, cặp mông trắng lõa lồ không ngừng hướng về phía trước nhếch lên, Đinh Trường Sinh cũng tranh thủ không đùa giỡn nữa, bàn tay nâng đỡ cây dương vật, từ từ cắm vào cửa miệng âm đạo nàng…
“Um…”
Thạch Mai Trinh cái mông thật cao giơ cao, mũi chân dùng sức nhón lên, gót chân rời khỏi giày, Đinh Trường Sinh bắt đầu đút vào, màu xám tro cái váy cuộn nổi lên tại trên mông, cái tất chân màu da và quần lót màu tím cuốn thành một đoàn quấn ở trên bắp đùi, tư thế cái mông dùng sức vểnh lên làm người ta nhìn thấy huyết mạch sôi sục…
Thạch Mai Trinh một bên nhẹ giọng rên mỗi một lần dương vật cắm vào, cả người nàng run run một chút, cảm giác như vậy sướng đến, làm dương vật Đinh Trường Sinh cứng rắn giống như càng lớn.
– Um… hừ… nhẹ chút…
Đinh Trường Sinh đang làm được thoải mái, hạ thân không có ngừng, lúc này lại tăng nhanh tốc độ, bàn tay giữ lấy mông Thạch Mai Trinh, dương vật nhanh chóng đút vào âm đạo mềm mại Thạch Mai Trinh.
– Ai nha… um… um…
Thời điểm Đinh Trường Sinh bắn ra tinh dịch, Thạch Mai Trinh rất nhanh bịt lấy miệng của mình không cho tiếng rên cao vút lên…
Đinh Trường Sinh vỗ vỗ cái mông Thạch Mai Trinh, nàng thở gấp tìm lấy khăn giấy tưởng lau lấy hạ thân.
…
Một tuần lễ sau, Tưởng Mộng Điệp tại bệnh viện thành phố Toronto sinh hạ một con gái, Đinh Trường Sinh hưng phấn đem đứa con trai trong tay giao cho Hạ Hà Tuệ, nhanh đến ôm vị tiểu công chúa này, nhìn đứa bé còn chưa mở mắt, Đinh Trường Sinh cảm thấy cuộc sống bây giờ vẫn còn rất tốt, ít nhất hắn có thể thản nhiên mặt đối mặt với con của mình, không cần phải lo lắng việc này chuyện kia, cùng với đứa con so sánh, cái gọi là con đường làm quan, cái gọi là tôn nghiêm nam nhân, đều có thể vứt tới không cần để ý tới nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |