Đinh Trường Sinh hỏi.
Đinh Trường Sinh hỏi xong, nhìn về phía Hà Phong, Hà Phong một mực không nói chuyện, chính là nhìn Đinh Trường Sinh cùng Lý Thiết Cương trao đổi qua điện thoại, Đinh Trường Sinh không biết chính là Hà Phong đến Hồ Châu bắt người mà không báo cho Đinh Trường Sinh biết trước, đó chính là Hà Phong đề nghị với Lý Thiết Cương làm như thế đấy…
Lúc ấy tại bên trong văn phòng Lý Thiết Cương, Hà Phong nhận được nhiệm vụ này, lúc đó Lý Thiết Cương nói muốn gọi điện thoại báo cho Đinh Trường Sinh biết trước, để cho hắn chuẩn bị tư tưởng, cũng tốt để cùng phối hợp với hành động Hà Phong, nhưng Hà Phong lại nói, Đinh Trường Sinh tại Hồ Châu có mạng lưới quan hệ rất phức tạp, tuy rằng bọn hắn tín nhiệm Đinh Trường Sinh, nhưng nhỡ Đinh Trường Sinh lỡ miệng nói ra, làm cho Quan Thắng Hòa chạy mất thì làm sao bây giờ?
Đúng là bởi vì Hà Phong đề nghị, cho nên Lý Thiết Cương không có báo cho Đinh Trường Sinh biết là tỉnh kỷ ủy phái người đi đến Hồ Châu bắt người, lúc ấy Hà Phong có suy nghĩ như thế nào, không có người biết, là ai tiết lộ tin tức, trước mắt nhìn đến cũng không biết…
Đinh Trường Sinh đầu óc bên trong vẫn luôn suy nghĩ vấn đề có thể xảy ra từ nơi nào, hắn nghĩ đến Hứa Gia Minh, cũng nghĩ đến Chu Hồng Kỳ, nhất là lúc Hứa Gia Minh đi ra ngoài nhận điện thoại, sau khi trở về Đinh Trường Sinh nói cái gì thì cũng được, chẳng lẽ khi đó là Hứa Gia Minh đã biết trước tỉnh kỷ ủy muốn tới bắt người?
Lúc này Đinh Trường Sinh không nói chuyện, nhưng Quan Thắng Hòa vẫn là đang tìm không biết ở đâu, không có người biết, cho dù là ở tại nhà hàng khách sạn Hồ Châu cái ổ sói của hắn đều đã lật đến mấy lần, cũng không tìm được hắn đi đâu.
– Hà chủ nhiệm, tôi cảm thấy nên hướng đến văn phòng công an tỉnh hội báo đi, để làm tốt khống một bên, nếu không trách nhiệm của chúng ta là rất lớn lắm đấy.
Đinh Trường Sinh nói.
Hà Phong mặt lộ vẻ khó khăn, nói:
– Không đến mức vậy a?
Thời điểm Đinh Trường Sinh thấy Hà Phong lộ ra cảm xúc khó xử, Đinh Trường Sinh liền trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Thiết Cương, đem lo lắng nói ra, Lý Thiết Cương đồng ý, lập tức cấp gọi điện thoại lên văn phòng tỉnh, đề nghị cùng nhau phối hợp.
– Lan cục trưởng, lập tức báo về trên văn phòng công an tỉnh, chứ nếu Quan Thắng Hòa chạy mất, Lan cục trưởng cũng chạy không được trách nhiệm, hiện tại làm trước thì tốt hơn…
Đinh Trường Sinh mặt không biểu cảm nói.
– Việc này cùng chị có cái gì quan hệ a…
Lan Hiểu San muốn kêu oan, nhưng bị Đinh Trường Sinh giơ tay lên ngăn lại.
– Chị là cục trưởng, em nói cho chị biết, nếu như Quan Thắng Hòa tìm không thấy, trách nhiệm của chị rất lớn đấy…
Đinh Trường Sinh không chút khách sáo nói.
Lan Hiểu San biết Đinh Trường Sinh nói không sai, chính mình vô luận nói như thế nào vẫn là cục trưởng, Quan Thắng Hòa dù hoàng hành như thế nào thì cũng chỉ là phó cục trưởng, chính mình là lãnh đạo thì cái trách nhiệm chạy không được, cho nên Đinh Trường Sinh nói một điểm cũng không sai, hiện tại chỉ có thể là hết sức đền bù.
– Trường Sinh, cậu trước ở đây tọa trấn, tôi đi đến thành ủy, gặp Để Khôn Thành, bởi vì Quan Thắng Hòa là người của hắn, hắn không thể nào không biết hắn đi đâu a?
Hà Phong nói.
Đinh Trường Sinh lắc đầu, muốn nói vô dụng, nhưng cho dù là mình có nói ra, Hà Phong nghe theo lời của mình sao? Cho nên để mặc Hà Phong đi tìm ai thì tìm, cùng với mình liên quan cũng không bao nhiêu…
Hà Phong vừa đi, Đinh Trường Sinh đóng kỹ cửa lại, nhìn qua cửa sổ thẳng đến khi xe của Hà Phong rời khỏi cổng, lúc này mới quay đầu nhìn về phía lan Hiểu San, hỏi:
– Về phần Hứa Gia Minh chị hiểu được bao nhiêu?
– Hứa Gia Minh tập đoàn Thành Kiến sao?
– Ngoại trừ hắn ra thì còn có thể là ai?
Đinh Trường Sinh nói.
– Không hiểu lắm, làm sao vậy?
– Em hoài nghi tên Hứa Gia Minh này, có một sự trùng hợp như thế này…
Đinh Trường Sinh đem chuyện mình sáng sớm gặp Chu Hồng Kỳ cùng với Hứa Gia Minh ăn điểm tâm kể ra…
– Em hoài nghi cú điện thoại kia là Hứa Gia Minh gọi, hoặc là có người mật báo cho hắn?
Lan Hiểu San hỏi.
– Đúng vậy, đây cũng là bộ môn bên công an của chị, tra ra nơi gọi điện thoại cũng không là rất khó, cho nên, phải mau chóng tìm được thời gian Hứa Gia Minh nghe đoạn điện thoại kia, và việc hắn gọi điện thoại cho ai, để em xem Hứa Gia Minh rốt cuộc là dạng người gì, nếu có thể tra ra thì tất nhiên là tốt, còn tra không ra, chúng ta bây giờ không có đầu mối nào khác để có thể tra…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vừa rồi Lý bí thư nói chuyện này cũng chưa nói cho em biết, như vậy thì chỉ là có mình chủ nhiệm Hà Phong biết, em có chú ý tới không, khi chúng ta nói Quan Thắng Hòa đi đâu không rõ, thì Hà Phong nói lúc nhận nhiệm vụ này thì cùng hai người kia cùng một chỗ, ý của hắn là không có thời gian để lộ bí mật, nhưng mà chúng ta lúc ấy chưa có nghi ngờ đến ai, hắn liền cấp bách giải thích là sao vậy?
Lan Hiểu San nói.
– Ý của chị là Hà Phong để lộ bí mật?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.
– Toàn bộ đều là có khả năng, không phải là chị hoài nghi hắn, sự tình tài liệu của Quan Thắng Hòa là do em báo lên, tới bắt Quan Thắng Hòa mà em cũng không có được thông báo trước, thì em có thể bài trừ ra là người tiết lộ, nhưng còn Hà chủ nhiệm, thật đúng là khó mà nói, dĩ nhiên, đây chỉ là trực giác của người cảnh sát, không có chứng cứ cũng không tiện nói lung tung.
Lan Hiểu San nói.
– Đúng rồi… không có chứng cứ vẫn là không nên nói lung tung, bất quá chỉ cần bắt được Quan Thắng Hòa, thì tất cả đều có thể giải thích rõ ra, em cảm thấy chị nên cho người theo dõi Hứa Gia Minh, nếu hắn là người đại diện cho An Tĩnh tại Hồ Châu, như vậy mối quan hệ ở trên chắc chắn so với Quan Thắng Hòa thì nhiều hơn, Lan cục trưởng… lần này phải dựa vào chị rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
…
Để Khôn Thành không nghĩ tới Hà Phong đến, lúc thư ký hội báo nói người tỉnh kỷ ủy đến đây muốn gặp hắn, chân của hắn có chút như nhũn ra, cũng quên trả lời thư ký là có gặp mặt hay không, là thư ký nhắc lại, hắn lúc này mới đáp ứng…
Khi thấy đó là Hà Phong người của tỉnh kỷ ủy đến, thì hắn mới thật dài thở phào một hơi.
– Hà chủ nhiệm, tại sao ông cũng tới đây, không nói trước chào hỏi, để tôi phái người đi đón a.
Để Khôn Thành nói…
Chờ thư ký rót trà xong đi ra ngoài, Để Khôn Thành nhìn về phía Hà Phong, thấp giọng hỏi:
– Xảy ra chuyện gì?
– Tôi tới đây là để bắt Quan Thắng Hòa, nhưng hiện tại chẳng biết hắn đi đâu, cho nên đến nơi này, coi như là theo trình tự, có bắt được hay không bắt được Quan Thắng Hòa, thì cũng đều phải tới nơi ông chào hỏi…
Hà Phong hỏi.
– Quan Thắng Hào? Hắn sao vậy, xảy ra chuyện gì?
Để Khôn Thành hỏi.
Hà Phong nói:
– Quan Thắng Hòa tại nhà hàng khách sạn Hồ Châu thuê ở trường kỳ, trêu đùa nữ nhân viên phục vụ, bị Đinh Trường Sinh bắt tại trận, đem tài liệu truyền đến tỉnh kỷ ủy, hơn nữa Quan Thắng Hòa còn phái người theo dõi Đinh Trường Sinh, đoạn kia video tôi cũng đã nhìn xem tại trên tỉnh kỷ ủy, Quan Thắng Hòa chính miệng đã thừa nhận, hắn cũng nói là chính ông phái người theo dõi Đinh Trường Sinh, loại sự tình này, ông làm sao mà không cẩn thận như vậy chứ?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |