Chinh phục gái đẹp - Chương 10 - Dịch giả Meode

Phần 26

Với những ánh mắt kinh ngạc, Đinh Trường Sinh đi theo phía sau Đường Bỉnh Khôn vào phòng làm việc của bí thư, tuy rằng không phải là lần đầu tiên đến nơi này, nhưng lần này khác trước, lúc này ý vị Đường Bỉnh Khôn đối với chính mình nhận thức có thể là đã tạm ổn, là ông ta chủ động kêu mình đến văn phòng, tuyệt đối mục đích không có khả năng chỉ là uống trà nói chuyện phiếm hay là khen ngợi vài câu đơn giản, có thể là Đường Bỉnh Khôn muốn hỏi về ý tưởng chân thật của Đinh Trường Sinh…

Tuy rằng Đinh Trường Sinh trong cuộc họp kiệt lực duy trì ý nghĩ của mình, nhưng vấn đề này giải quyết như thế nào mới là mấu chốt, cảnh báo công nhân mất việc có thể khiếu kiện của Đường Hùng tuyệt không phải là nói chuyện giật gân.

– Ngồi đi, muốn uống nước thì tự mình rót.

Đường Bỉnh Khôn nói với Đinh Trường Sinh, sau đó mỏi mệt ngồi ở phía trên ghế, bất cứ lúc nào, đấu trí so với dũng khí thì đấu trí đều mệt hơn nhiều.

Đinh Trường Sinh trước rót đầy chén trà đặt ở vị trí trên bàn cho Đường Bỉnh Khôn, lúc này mới rót cho mình một ly nước sạch, sau đó ngồi xuống, nhìn Đường bỉnh Khôn, chờ đợi huấn thị.

– Tôi muốn nghe một chút suy nghĩ của cậu…

Đường Bỉnh Khôn nói, điều lãnh đạo muốn không phải chỉ là hô khẩu hiệu, mà muốn nhất vẫn là người có thể giải quyết vấn đề.

– Đường bí thư, nói thật, tôi chưa từng đi tới hiện trường, cũng không biết tình huống ô nhiễm đến mức độ nào, nhưng con sông Thanh Hà chảy qua rất hôi thối thì tôi cũng biết, những lời nói vừa rồi trong cuộc họp, nghe lại từ những cán bộ thành phố Bạch Sơn, bao gồm cả cán bộ khu Bạch Sơn, những người phản đối dỡ bỏ lại chiếm đại đa số, đó là một chuyện phiền toái, nhưng nếu như không nhân cái cơ hội này hủy bỏ xuống, thì không biết bao giờ mới dẹp được cái gọi là trung tâm chăn nuôi gia súc công nghệ cao này.

Đinh Trường Sinh nói dứt khoát, tuy thấy vấn đề sẽ là khó khăn, nhưng tuyệt không tránh né vấn đề.

– Vậy cậu nghĩ cách làm sao bây giờ?
– Thời gian không còn nhiều, lát nữa tôi sẽ liền đi đến trung tâm chăn nuôi gia súc, thực địa nhìn xem tình huống như thế nào, tôi tin rằng, tin tức tháo dỡ trung tâm chăn nuôi gia súc sẽ rất nhanh truyền đi, đến lúc đó thì còn phiền toái hơn, mặt khác, tôi nghĩ thành phố phải phải giúp chúng tôi một phen, chính là chuẩn bị một bộ phận tiền bồi thường, tôi không biết tình huống tài chính trong khu, nhưng nếu chỉ dựa vào khu, sợ là không đủ nhiều tiền như vậy chi ra, mấu chốt khi dỡ bỏ đó là tiền bồi thường, để cho các hộ chăn nuôi gia súc an ổn, đây là vấn đề mấu chốt.
– Ừ… vấn đề này thì thành phố sẽ chuẩn bị, tôi hy vọng cậu mau chóng đưa ra kế hoạch thực thi, mặc dù là chúng ta muốn dùng tốc độ nhanh, nhưng để thực thi cũng không phải là dễ dàng, đầu tiên là số lượng gà nhiều như vậy thì làm sao bây giờ? Tiền bồi thường tính toán như thế nào? Đây đều là vấn đề…

Đường Bỉnh Khôn cũng rất là khổ não nói.

– Đúng vậy a, không dễ làm, nhưng không dễ làm cũng phải làm…

Đinh Trường Sinh cắn răng nói.

– Trường sinh, tôi không có nhìn lầm cậu, có thể chấp nhận cắn xương cứng, chuyện này hãy cố làm thật tốt.

Đường Bỉnh Khôn đứng lên, vòng qua cái bàn, bắt tay cùng Đinh Trường Sinh, vỗ vỗ bờ vai của hắn, điều này làm cho Đinh Trường Sinh vừa mừng lại càng thêm lo…

Đinh Trường Sinh quả nhiên không quay trở về khu ủy Bạch Sơn, mà là trực tiếp ngồi xe đi đến trung tâm chăn nuôi gia súc, còn Văn Nhược Lan đương nhiên không thể không đi theo, nàng ngồi tại bên trong xe chờ đợi Đinh Trường Sinh, nàng đã thông qua đường dây khác đã biết trong cuộc thường ủy đã xảy ra chuyện gì…

– Văn chủ nhiệm, chị có đi cùng tôi đến trung tâm chăn nuôi gia súc hay không? Nếu chị không muốn đi, thì lúc đi ngang qua khu ủy tôi sẽ để chị xuống, còn tôi hiện tại muốn đến trung tâm chăn nuôi gia súc để nhìn xem tình huống như thế nào.

Đinh Trường Sinh vừa lên xe đã nói.

– Đinh bí thư, cậu muốn đi đến trung tâm chăn nuôi gia súc à? Tôi cảm thấy hay là quay trở về khu ủy cùng với bên ủy ban khu thương nghị kỹ lưỡng kế tiếp nên làm cái gì rồi hãy quyết định? Chứ sự việc trong khu của chúng ta sắp bùng nổ rồi…

Văn Nhược Lan mệt mỏi nói.

– Sự việc trong khu chúng ta sắp bùng nổ rồi? Bùng nổ cái gì? Đừng có nói đùa, đây là do thành phố quyết định, ai có thể ngăn cản lại chương trình xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh, người nào ngăn cản thì người đó chính là tội đồ của thành phố Bạch Sơn, bọn họ không biết chương trình xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh đối thành phố Bạch Sơn ý vị như thế nào, bọn họ dựa vào cái gì mà phản đối?

Đinh Trường Sinh không khách sáo cắt đứt lời nói của Văn Nhược Lan.

– Lái xe… anh quay trở về đi, để tôi tự đi cùng Đinh bí thư đến trung tâm chăn nuôi, để tôi lái xe.

Đinh Trường Sinh vừa lên xe, Văn Nhược Lan đem lái xe đuổi đi rồi, nàng chính mình ngồi lên xe bắt đầu phát động ô tô.

Đinh Trường Sinh vẻ mặt nghi hoặc, nhìn thấy làn váy của Văn Nhược Lan có chút chiều hướng xốc lên khoe trọn cặp đùi trắng muốt, tự nhủ mình và một người đàn bà xinh đẹp như vậy đi ra vùng ngoại thành, nếu về trễ, thì có điểm nói không rõ ràng a, Đinh Trường Sinh còn nghĩ đến ít chuyện kiều diễm, nhưng kế tiếp lời nói của Văn Nhược Lan làm cho Đinh Trường Sinh minh bạch vì sao nàng lại muốn tự mình đưa hắn đến khu trung tâm chăn nuôi gia súc.

– Văn chủ nhiệm, có phải là chị có lời gì muốn nói?
– Ai, bây giờ tôi nói gì thì cũng đã chậm, vừa rồi tôi nói khu sắp bùng nổ, có thể là cậu không biết có ý tứ gì, chuyện này cũng nên trách tôi, không đem tình huống thực tế nói rõ cho cậu biết, bởi vì khu có rất nhiều người bỏ tiền vào cái khu chăn nuôi gia súc kia, có người thì cho các hộ chăn nuôi vay tiền lấy chút ít lãi, có người thì trực tiếp nhập cổ phần vào, vì thế nếu cậu đem cái này trung tâm chăn nuôi gia súc phá hủy, tiền của bọn họ có thể sẽ bị trôi theo dòng nước, không nói là các hộ chăn nuôi gia súc kia có khả năng trả lại tiền hay không? Còn những người nhập vào cổ phần thì làm sao bây giờ? Cho nên, xem như cậu đã đắc tội hầu như với toàn bộ khu, dĩ nhiên còn có cả người ở trên thành phố, vậy thì kế tiếp công tác dỡ bỏ nên làm như thế nào mới phải? Đây không phải là cái lực cản rất là khó khăn sao?

Văn Nhược Lan mặc dù nói nhẹ, nhưng Đinh Trường Sinh nghe được bên tai lại như là tiếng sấm rền…

– Vậy trong khu rốt cuộc có bao nhiêu người đầu tư vào cái chỗ này?

Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.

– Không rõ, nhưng theo tôi biết phàm là ai có chút tiền đều bỏ vào, bởi vì cái khu chăn nuôi này có lợi tức cũng rất cao, hơn nữa làm ăn rất uy tín, đến kỳ liền trả lợi tức, mấy năm này trung tâm chăn nuôi nuôi hiệu quả nên lợi ích không tệ, cho nên tiền đầu tư cổ phần có tiền lời cũng tốt lắm.

Văn Nhược Lan nói.

– Đầu tư nhập cổ phần? Quan viên không thể kinh thương, đây không phải là cán bộ biến thành nhà đầu tư sao?

Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi.

– Ai ui, Đinh bí thư a… bây giờ là niên đại gì rồi, cậu cho rằng những nhân viên công vụ đều dựa vào tiền lương để ăn cơm sao? Những người này không tham nhũng, không cầm lấy hối lộ, đã xem như là người tốt rồi, có chút vốn bỏ ra, kiếm ít tiền lời là được, có khả năng là cậu chưa có trải qua, còn tôi là từ phía dưới từng bước đi lên, nhìn những người bên cạnh mình, tiền lương cũng y chang như mình, nhưng có người thì lại có xe hơi sang trọng, còn con cái thì học tại những trường nổi tiếng, thậm chi đi du học nước ngoài, vậy thì bọn họ chỉ dựa vào chút tiền lương kia thì giải quyết được mấy vấn đề này sao? Nằm mơ đi, mỗi người có mấy căn hộ là từ nơi nào đến? Nếu cậu không tin có thể hỏi một chút những lãnh đạo khu kia đi, nhà ai không có mấy căn hộ? Đừng nói là con cái, ngay cả cháu chắt cũng đều mua xong nhà để chuẩn bị dựng vợ gả chồng về sau, tương lai con cháu cho dù không thành tài, thì trông coi cho thuê mấy căn hộ kia cũng không lo đói, vậy thì tiền có được là từ nơi nào đến?

Văn Nhược Lan như là giáo dục học sinh tiểu học vậy, một hơi giáo dục Đinh Trường Sinh, hoàn toàn không xem lấy hắn là bí thư khu ủy đương nhiệm…

Văn Nhược Lan nói một trận, thấy Đinh Trường Sinh không nói lời nào rồi liền nhận thấy mình nói chuyện quá tùy tiện, tại trong mắt Văn Nhược Lan, Đinh Trường Sinh bất quá chỉ giống như một đứa em trai mà thôi, nên đã quên mất thân phận của hắn.

– Đinh bí thư, tôi không ý gì khác, mà là đang nói một chuyện thực tế, rất nhiều việc chúng ta có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, cậu vừa đến mà cứ làm như vậy, thì công tác sau này sẽ làm như thế nào?

Văn Nhược Lan cũng là vì Đinh Trường Sinh mà suy tính, đúng vậy, kế tiếp nên làm sao đây, dựa theo lời nói của nàng, nếu cứ làm thì chính mình sẽ đắc tội với tất cả mọi người.

– Nói như vậy thì tôi đã phá hỏng con đường tài lộ của mọi người hả?

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.

– Không phải sao, chính là ý tứ này…
– Triệt con đường sống của người thì không khác gì sát nhân phụ mẫu, những người này nếu tha cho tôi, đó mới là lạ đấy, nhưng như vậy cũng tốt, tôi cũng không tin toàn bộ công chức của khu Bạch Sơn đều bỏ tiền vào khu trung tâm chăn nuôi này, chỉ là một số ít người bỏ tiền vào mà thôi, tôi cũng không tin bọn họ sẽ vì những số tiền kia mà tự làm tổn hại đến chức trách của mình, nếu cứ như vậy mà nói, thì việc điều chỉnh nhân sự sẽ không thể tránh được rồi, có năng lực thì làm, không có thì xuống, ngươi đã không thể làm, thì ta tìm người tài giỏi hơn, chúng ta không thiếu người, nhất là người có chức vị, thì càng dễ tìm, khu Bạch Sơn tìm không được người, thì còn có các huyện thị khu khác…

Đinh Trường Sinh cười lạnh nói.

Văn Nhược Lan nghe vậy, hít vào một hơi khí lạnh, thật đúng là mình đã xem thường tên bí thư trẻ tuổi này rồi, không ngờ hắn có suy nghĩ xuống tay ác như vậy, chẳng những là muốn đoạn nhân gia tài lộ, ngay cả sinh lộ cũng không tha, vậy là chuyện này xong rồi, trong khu những người có dính líu vào có thể chịu được sao?

Ra khỏi nội thành, một đường xe chạy đi, bây giờ đang là mùa gió đông nam, cho nên tuy rằng mùi vị càng lúc càng nặng mùi, nhưng mùi hôi vẫn chưa đến mức như cái loại đón gió mà đến, lúc này cửa kính xe đóng lấy, mở ra điều hòa, nhưng cái mùi hôi vẫn là xuyên qua khe hở tràn vào trong xe, Văn Nhược Lan lái xe khi thì nhíu chặt lông mày, cái mũi nhỏ cũng là nhăn nhó, đây là vẫn chưa có đến bên trong khu trung tâm chăn nuôi đấy…

Đinh Trường Sinh liếc nhìn qua, người đàn bà này bảo dưỡng thỏa đáng, nàng mỗi cái động tay nhấc chân đều tự nhiên tán ra một loại khí chất phong vận thành thục, cái váy kia cao trên gối bó chặt lấy thân thể uyển chuyển, màu da đôi tất chân trong suốt phụ trợ ra cặp đùi rất tròn cùng cái mông đẹp đẫy đà nở nang…

Càng lúc càng tiếp cận gần khu chăn nuôi gia súc, phía sau tấm kính chắn gió ô tô, bắt đầu tụ tập lớn đám ruồi bọ đen tuyền, Văn Nhược Lan không ngừng phun nước cần gạt đuối đám ruồi bọ, nhưng vẫn là không đuổi hết đám ruồi bọ xoay quanh ô tô.

Rốt cục thì cũng đến trung tâm chăn nuôi gia súc, nơi này chẳng những là mùi vị khó ngửi, nước dơ giàn giụa tràn ngập, ô tô chạy qua, làm bắn tung tóe lên nước thải dơ bẩn, những thứ này đều là từ những đống phân ven đường chảy ra, Văn Nhược Lan lúc này giống như đàn bà mang thai, bắt đầu nôn khan, vì để cho an toàn, Đinh Trường Sinh muốn ngừng xe tiếp lấy làm tài xế lái xe thay cho nàng, nhưng lúc bảo ngừng xe thì Văn Nhược Lan ngăn lại.

Nàng muốn từ theo trong xe từ bên tay lái nhích qua phía trên, để Đinh Trường Sinh từ bên cạnh nhích qua tay lái chính, bởi vì nếu như ngừng xe mở cửa, khẳng định sẽ có vô số ruồi bọ từ bên ngoài bay vào, đây là điều mà Văn Nhược Lan tuyệt đối không thể chịu đựng nỗi.

Đinh Trường Sinh thân thể hoạt động nhích qua chiếm lấy ngồi ở bên ghế lái, Văn Nhược Lan thì nâng cái mông của mình lên cũng nhích qua bên ghế phụ, nhưng nàng vừa nâng mông lên thì lại tiếp tục gục đầu trên buồn nôn…

Mất thế khiên cái mông nàng rơi xuống ngay trên cặp đùi của Đinh Trường Sinh, nàng tự vuốt lấy trên ngực để cố ngăn chặn nôn ra bên ngoài, rất nhanh nàng phát hiện cả người giống như là ngồi ở trên người của hắn, trong lòng nàng không có tà tâm, chỉ là đột nhiên lâm vào tình cảnh như vậy thì giật mình, trong chốc lát cũng sững sờ, Đinh Trường Sinh lúng túng lại giữ chặt nàng một ít, làm cho thân thể mềm nhẵn uyển chuyển của nàng nương tựa lấy trên người hắn, cái mông lớn tròn càng là rắn chắc ngồi ở phía trên bắp đùi của mình, nàng không khỏi vặn vẹo uốn éo thân thể, lại thật không ngờ, động tác nàng như vậy, lại giống như là không an phận bực nào khiêu khích, cái khe mông kia tại dưới háng của hắn qua lại giãy giụa…

Nói thật, dù hắn gan lớn cũng không dám làm càn với người đàn bà này, bởi vì thật sự quá nguy hiểm, hắn có chút khó chịu nói:

– Văn chủ nhiệm, chị cố gắng chịu đựng một chút…

Văn Nhược Lan bật người nhích qua được đến bên tay lái phụ, nhuyễn âm thanh nói:

– Không có việc gì, thật là tôi không có nghĩ đến, hoàn cảnh của nơi này lại ác liệt như vậy…

Văn Nhược Lan theo bên trong túi xách của mình, cầm lấy chai nước hoa, nhỏ giọt phía trên khăn tay, dùng khăn che lấy mũi, lúc này nàng mới thấy hơi chút dễ chịu điểm.

– Đây chính là cái khu chăn nuôi gia súc công nghệ cao mà lãnh đạo thành phố chúng ta tuyên truyền, cái gọi là công nghệ cao như thế này, không phải là nói quá bậy bạ sao? Những người này ánh mắt đều cao hơn trên trời, dân chúng khó khăn khổ sở thì ai suy tính đến? Trong hoàn cảnh như vậy, ai mà nguyện ý ở chỗ này? Không phải là vì miếng cơm manh áo? Không phải là vì kiếm thêm một chút tiền để con của mình được đi học sao? Ai, còn chúng ta bình thường thì đang làm cái công tác gì đây này?

Đinh Trường Sinh miệng lẩm bẩm.

Văn Nhược Lan nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, liếc nhìn hắn một cái, nhưng nàng không nói gì…

Xe chạy vào văn phòng trung tâm chăn nuôi gia súc, nhưng làm Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan cảm thấy ngoài ý muốn, chính là nơi này cửa đang khóa chặt, một bóng người cũng không có, hơn nữa nhìn theo dấu vết phía trên cửa khóa, nơi này hẳn là đã lâu không có người đến.

Văn Nhược Lan thấy Đinh Trường Sinh xuống xe, nàng tuy rằng không muốn đi xuống, nhưng thấy không thích hợp, vì thế bịt lấy mũi cũng xuống xe…

– Các người tìm ai?

Phụ cận một người công nhân bộ dạng là người chăn nuôi hai tay để trần hỏi.

– Nơi này không có người, hay là đã đến giờ tan việc?
– Chú em… chú em thật biết nói đùa, bọn họ làm sao có khả năng đến nơi này chứ, nơi này hôi thúi quá, từ khi thành lập cũng có tới vài lần, sau đó thì không định kỳ chỉ đến quan sát, văn phòng nơi này không có người đi làm, bên trong cũng không thứ gì, đều trống rỗng.

Công nhân nói.

– Vậy nếu các anh có chuyện gì cần, thì phải làm làm sao đây?
– Vậy chỉ có nước đến thành phố đi tìm bọn họ, không có chỗ đó thì đi tìm chỗ khác… khụ, hiện tại người làm quan ai mà không đều như vậy sao?

Đinh Trường Sinh gật đầu, không nói nữa, nhìn về phía sau công nhân nay là cánh cửa phía chuồng trại chăn nuôi, hắn muốn đi vào nhìn xem, nhưng bị ngăn cản lại.

– Như thế nào? Nhìn xem không được sao?
– Chú em, tôi chỉ là người làm công ở đây, không phải là lão bản, trong này là khu nuôi gà, cũng không phải là nơi tùy tiện nhì, vạn nhất trên người chú em có vi khuẩn truyền nhiễm cái gì đó, đám gà này bị lây nhiễm thì tôi xong đời, không được… không thể nhìn.
– Vậy lão bản của các anh ở đâu vậy?
– Lão bản là kẻ có tiền, làm sao ở tại nơi này chứ, ông ấy ở tại trong thành, mỗi ngày chạy đến nhìn qua, nếu không có việc gì liền rời đi.
– Vậy các anh hiện tại làm một tháng được bao nhiêu tiền?

Đinh Trường Sinh hỏi.

– Tầm năm ngàn đồng tiền, nói thật, nếu trong nhà tôi không có đứa bé còn đang đến trường, thì ai muốn làm việc ở đây chứ, bây giờ mỗi ngày tôi về nhà, vợ tôi cũng không cho lên trên giường, nói tôi một thân đầy mùi cứt gà hep, có tắm rửa cũng không sạch.

Người làm công cười khổ nói.

– Vậy anh có nghe nói nơi này sắp hủy bỏ rồi hay chưa?

Đinh Trường Sinh thăm dò hỏi.

– Tại đây chưa nghe nói gì cả, không sao cả, hủy bỏ thì hủy bỏ, tại nơi này muốn làm lâu dài, chỉ là số ít, chẳng qua tiền lương trả cũng cao, bỏ đi thì cũng đáng tiếc, làm ở đây có nhiều tiền như vậy, có thể chiếu cố lo được cho gia đình, đáng tiếc… À… mà chú em nghe nói hủy bỏ từ đâu vậy?

Người làm công vội hỏi.

– Tôi cũng là nghe nói, anh cấp bách làm gì…

Đinh Trường Sinh cười nói.

– Ai, tôi còn phải tìm công việc mới a, dù sao cũng phải sống, không được… việc này tôi phải hỏi lão bản…

Nói xong người làm chạy trở về khu vực nuôi gà.

– Nhìn đến mấu chốt vẫn là vấn đề nghề nghiệp của các công nhân ở đây, nếu giải quyết được vấn đề nghề nghiệp rồi, chuyện còn lại sẽ dễ làm, tôi cảm thấy việc này không khó giải quyết lắm.

Đinh Trường Sinh cùng Văn Nhược Lan quay trở lại trong xe.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 10
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 17/12/2023 12:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng