Ngay cả nàng cũng chột dạ, chính mình tối hôm qua biểu hiện thật sự là quá mất mặt, tựa như hận không thể để cho cả khu này biết mình hơn nữa đêm dẫn trai về nhà, hơn nữa cùng người nam nhân này hỗn thiên làm loạn, giống như là mình lâu nay cỡ nào đói khát thèm muốn nhục dục.
Đinh Trường Sinh lái xe đến phía trước một cái ngân hàng, theo từ cột ATM rút lấy một vạn nguyên tiền đưa cho Tào Băng, nhưng Tào Băng lại kiên quyết không muốn nhận tiền của hắn.
– Tiền lương của anh cũng không cao, trong khi anh còn nhiều mối quan hệ xã giao nữa, không giống như em, ngoại trừ ăn cơm, trả tiền phòng thuê thì em cũng không có tiêu xài cái gì khác, anh giữ lại tiền đi.
Tào Băng từ chối nói.
– Anh làm gì cũng không dùng đến tiền này, anh đưa cho em là vì không muốn để cho em quá vất vả như vậy, tìm xong phòng thuê rồi gọi điện thoại cho anh, có thời gian anh sẽ đến gặp em, đừng tìm nơi ở hẻo lánh, mặt khác, buổi tối đừng có đi trực đêm nữa, quá nguy hiểm.
Đinh Trường Sinh nhớ lại sự tình tối hôm qua mà sợ, nếu như không phải là đúng lúc gặp được mình, thì tối hôm qua không biết Tào Băng sẽ xảy ra chuyện gì.
– Y tá ai cũng bận rộn, chuyện trực đêm không phải là em quyết định.
Tào Băng nói.
Đinh Trường Sinh nghĩ cũng phải, việc này chỉ có thể là mình phải đi gặp người để chào hỏi rồi, Tào Băng là y tá mới thực tập thì có quyền lực gì mà kén cá chọn canh…
…
Đinh Trường Sinh tâm trí sảng khoái đến văn phòng, lúc này Mai Tam Lộng đã đem một ly trà xanh bưng đến trên bàn hắn.
– Đinh bí thư, đây là Âu chủ nhiệm sáng sớm phái người đưa đến lý lịch cán bộ công chức của khu chúng ta.
Mai Tam Lộng đem văn kiện đưa cho Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh không lên tiếng, nhận lấy nhìn xem, đây là lý lịch cán bộ cấp phó khoa trở lên của khu Bạch Sơn, việc này liên quan vấn đề nhân sự, cho nên Đinh Trường Sinh nhìn xem rất cẩn thận.
Đinh Trường Sinh đang nghiên cứu vấn đề nhân sự, Đường Bỉnh Khôn cũng đang nghiên cứu vấn đề nhân sự, buổi nói chuyện tối hôm qua với Đinh Trường Sinh làm Đường Bỉnh Khôn quá nửa đêm cũng chưa ngủ, sáng sớm hôm sau vừa mới đến văn phòng, ông liền gọi chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành ủy Hạ Minh Tuyên vào văn phòng.
– Minh Tuyên, vấn đề của chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn – Âu Hưng Thanh, lão có biết chưa? Nghe nói bệnh tình không nhẹ?
Đường Bỉnh Khôn biết rõ còn hỏi.
– Đúng vậy, mấy hôm trước tôi có đi thăm hắn, tình huống không lạc quan, bác sĩ nói không còn có cách chữa nào tốt hơn nữa, phần còn lại thì do ý trời mà thôi.
Hạ Minh Tuyên lộ ra buồn buồn nói.
– Vậy còn vấn đề chọn người thay thế chủ nhiệm tổ chức can1b ộ khu Bạch Sơn, ông có nắm chắc chưa?
Đường Bỉnh Khôn không có lãng phí thời gian về chuyện của Âu Hưng Thanh, ông và Âu Hưng Thanh cũng không có giao tình gì, cho nên vấn đề quan tâm bây giờ là lựa chọn người thay thế…
– Đường bí thư, lúc này trao đổi về vấn đề này, thấy chưa thích hợp a, lúc này lão Âu vẫn chưa nghĩ, dao chưa có mài xong, mà đã muốn giết lừa rồi sao?
– Vấn đề mấu chốt là chúng ta cứ kéo dài thời gian để đến lúc mài dao bén sao?
Đường Bỉnh Khôn nhíu mày hỏi.
– Vậy ý tứ của thành ủy hiện tại bây giờ thay đổi Âu Hưng Thanh? Thế thì bên thành ủy muốn ai đến tiếp nhận cái chức vụ này?
Hạ Minh Tuyên vừa nghe ý tứ của Đường Bỉnh Khôn thì liền hiểu, nếu mình có người thay thế thì cũng vô dụng mà thôi, cái gọi là hỏi ý kiến của mình, bất quá là lời khách sáo thôi.
– Có người đưa cho tôi một vấn đề khó khăn, đề cử Lương Khả Ý bên bộ phận của lão, Lương Khả Ý là ai thì chắc lão cũng biết, việc này theo lão thì làm sao bây giờ?
Đường Bỉnh Khôn biết Hạ Minh Tuyên là một lão hồ ly, cho nên thay vì nói lòng vòng thì cứ lật bài nói thẳng cho thống khoái.
– Bí thư, Lương Khả Ý không hợp yêu cầu, hơn nữa, nếu như chúng ta nếu đem nàng nâng đỡ lên cái vị trí đó, vạn nhất gặp chuyện không may thì làm sao bây giờ? Nếu có gì thì chúng ta phải chịu trách nhiệm đấy.
Hạ Minh Tuyên nói.
– Ta hiểu ý của lão, chính là cái vấn đề khó khăn này đã đưa ra, tôi cần lão cho tôi một cái chủ ý, chứ không phải là nói lý do…
– Ai dám đưa cho ông cái nan đề này? Ấn chủ nhiệm tỉnh ủy? Không thể nào đâu, ông ấy phải biết ý lịch của Lương Khả Ý, còn trẻ như vậy, vạn nhất xảy ra vấn đề, chúng ta không kham nổi.
Hạ Minh Tuyên lại lần nữa hủy bỏ về chuyện này.
– Minh Tuyên, lão sao nhát gan như vậy, xảy ra vấn đề? Bên tổ chức cán bộ thì có thể xảy ra vấn đề gì? Cao lắm là chọn người không đúng, vấn đề này còn có bên đảng ủy chịu nữa… Hừ… tên Đinh Trường Sinh hỗn đản này đưa ra một cái chủ ý tào lao…
Đường Bỉnh Khôn trong nhất thời lại đem Đinh Trường Sinh nói ra.
– Cái gì? Trong này có Đinh Trường Sinh liên quan?
Hạ Minh Tuyên cảnh giác, hỏi.
– Minh Tuyên, tôi và lão đều xem thường tiểu tử Đinh Trường Sinh này, đến bây giờ, tôi cũng chưa thấy được hắn có bản lĩnh gì, nhưng nếu nói về việc hắn có những mối quan hệ thì tuyệt đối không thể xem thường, Lương Khả Ý không biết làm sao lại cùng Đinh Trường Sinh nhận thức, hơn nữa có khả năng Lương Khả Ý đến Bạch Sơn là bị Đinh Trường Sinh xui khiến, lão suy tính một chút mối quan hệ này, hiểu chưa?
Đường Bỉnh Khôn nháy mắt hướng Hạ Minh Tuyên, nói.
Lời này làm Hạ Minh Tuyên có chút hốt hoảng, Đường Bỉnh Khôn nói không sai, vạn nhất đúng như Đường Bỉnh Khôn nói như vậy, thì mục đích Lương Khả Ý đến Bạch Sơn rất rõ ràng, chính là xuống dưới để rèn luyện, mà tại nơi này thì có Đinh Trường Sinh hỗ trợ, còn Lương Khả Ý sẽ cung cấp cho Đinh Trường Sinh một loại bảo hộ vô hình, cái này có thể giải thích cái gọi là cùng có lợi ích…
Mà vừa rồi, ý tứ Đinh Trường Sinh hướng Đường Bỉnh Khôn đưa ra một cái yêu cầu như vậy, để cho Lương Khả Ý thay thế Âu Hưng Thanh đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, đây không phải là vấn đề rất rõ ràng sao?
– Tuy rằng Đinh Trường Sinh không có nói rõ, nhưng hắn ám chỉ rất rõ ràng, chính là hy vọng Lương Khả Ý đảm nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu Bạch Sơn, cũng không biết đây chỉ là ý của cá nhân Đinh Trường Sinh, hay là nhóm của hắn đã thương lượng xong, điều này đối với chúng ta là một bí ẩn, để cho chúng ta tự đoán…
Đường Bỉnh Khôn tay phải nắm lại, nhìn qua không vui vẻ gì…
– Bằng không, chúng ta hướng Ấn chủ nhiệm tổ chức cán bộ tỉnh ủy hỏi ý kiến, vạn nhất việc này bị hư hại, cũng tốt có chỗ để chúng ta né tránh, hiện tại Lương Văn Tường vừa mới đảm nhiệm làm bí thư tỉnh ủy, chúng ta liền bổ nhiệm con gái của ông ta, vạn nhất việc này truyền đi, có khả năng tạo thành một ảnh hưởng xấu đấy…
Hạ Minh Tuyên vẫn là lo lắng.
Đường Bỉnh Khôn liền mắt nhìn Hạ Minh Tuyên, thầm nghĩ, lão hồ ly này, thật sự là một chút trách nhiệm cũng không muốn gánh vác, gặp việc thì tìm cách đẩy ra phía ngoài, nhưng cũng khó trách, đoạn trước thời gian sự tình cháu của lão đã bị ồn ào huyên náo, thiếu chút nữa làm cho Hạ Minh Tuyên mất mũ quan, rất khó khăn mới đem được việc cháu lão giải quyết, đã là một lần bị rắn cắn, mười năm cũng còn sợ, đảm đương gì giờ cũng không còn có rồi.
…
Trước kia Thành Công ít khi trở về nhà, nhưng trải sự tình Tôn Truyền Hà tử vong, số lần Thành Công về nhà đã tăng lên nhiều, chủ yếu nhất chính là trao đổi trấn an cha mẹ, bởi vì hắn phát hiện tại những thời khắc mấu chốt, chính mình so với cha mẹ mình còn có thể gánh vác công việc, còn bọn họ bây giờ lá gan đã là quá nhỏ, vấn đề năng lực phân tích cũng không bằng mình, điều này không phải vì mình thông minh hơn, mà là bởi vì trong lòng bọn họ có quỷ, một khi gió thổi cỏ lay liền giật mình nghi thần nghi quỷ.
– Cha… có phải lại xảy ra chuyện gì? Nhìn cha tinh thần không được tốt.
Giữa trưa lúc ăn cơm thì Thành Công quay trở lại nhà, nhìn thấy sắc mặt Thành Thiên Hạc không được tốt.
Nghe hắn hỏi như vậy, Điền Quế Như cũng nhìn về phía Thành Thiên Hạc, thời gian gần đây Thành Thiên Hạc thường ăn cơm trưa ở nhà, ngày trước thì suốt ngày không có ở nhà, hiện tại thì ngược, xã giao cũng ít đi…
– Này anh, con hỏi kìa, anh đang nghĩ gì thế?
Thành Thiên Hạc đang cầm lấy bát cơm đang mất thần, lúc Thành Công hỏi ông nói không nghe được.
– Hả? Chuyện gì?
Thành Thiên Hạc giật mình, hỏi.
– Con hỏi anh có phải là gặp phải chuyện gì hay không, như thế nào cứ mất hồn mất vía?
Điền Quế Như để chén cơm xuống vội nói, nàng hiện tại sợ nhất đúng là Thành Thiên Hạc gặp chuyện không may, thì nàng cũng xong đời…
– À… không có chuyện gì lớn, tôi đang nghĩ đến sự tình của cái trung tâm chăn nuôi gia súc, thường ủy đã lên quyết định toàn bộ hủy bỏ, tôi lo lắng trong chuyện này sẽ gặp chuyện không may.
Thành Thiên Hạc buông xuống bát cơm nói, thật sự là nhai không nổi.
– Hủy bỏ thì hủy bỏ chứ có việc gì đâu…
Điền Quế Như nhún vai nói.
– Em biết cái gì, tôi lo lắng không phải là chuyện này, tôi lo lắng chính là Thành Công lúc đó ôm những công trình kia sẽ xảy ra chuyện, hủy thì hủy, nhưng tôi có cảm giác không tốt lắm, lúc đó cái hạng mục này báo cáo đầu tư một ngàn năm trăm vạn, trong khi tiền đầu tư năm trăm vạn cũng chưa tới, tôi lo lắng có người đánh đến cái chủ ý này, nếu quả thật là muốn tìm sổ sách để truy, thì con có thể đối phó sao?
Thành Thiên Hạc ngẩng đầu hỏi con.
– Tuyệt đối không thành vấn đề, hơn nữa những công trình kia đều là do con nhận làm từ những công ty khác, lúc đến công ty của con nhận làm thì đã là chuyển qua đến lần thứ thứ ba rồi, muốn tra, cũng không phải là trong thời gian ngắn có thể tra ra được, hơn nữa, những công ty đó đã ngưng hoạt động từ lâu rồi, toàn bộ sổ sách cũng đã không còn, muốn truy tìm sổ sách à, chẳng khác nào tìm cái rắm.
Thành Công khinh thường nói.
– Tóm lại, chuyện này không thể khinh thường, hiện tại Tôn Truyền Hà chết rồi, nếu ông ta không chết, các khoản này sẽ lộ ra rõ ràng, Tôn Kỳ tên hỗn đản kia đã tìm được chưa?
Thành Thiên Hạc nhíu mày hỏi.
– Con đang tìm hắn, đoạn trước thời gian Hoa Tử nói đã có liên lạc, nhưng về sau thì lại không thấy, con cũng không biết hiện tại thế nào, để con gặp Hoa Tử hỏi lại xem sao…
Thành Công nói.
– Ừ… tên bằng hữu kia của con không phải là loại hiền lành, con phải cẩn thận một chút, còn Đinh Trường Sinh, cha chưa thấy qua người trẻ tuổi như vậy, nếu như hắn không phải là người của Đường Bỉnh Khôn, thì cha thật muốn kéo hắn qua phía mình…
Thành Thiên Hạc tiếc nuối nói.
– Lúc hắn còn ở tại huyện Hải Dương, con đã biết ngay tiểu tử này có bản lĩnh, tương lai có thể được việc, nhưng không nghĩ tới hắn lại bò lên nhanh như vậy, Hoa Tử lúc ấy không tin lời con nói, hiện tại thì đã tin rồi.
Thành Công cười nói.
– Lần này chuyện dỡ bỏ trung tâm chăn nuôi gia súc, vốn chỉ là khu Bạch Sơn phụ trách, nhưng tên gia hỏa kia lại kéo phó chủ tịch thành phố Đường Hùng cùng vào, làm cho Đường Hùng rất khó chịu, vấn đề là hắn đến đây trong thời gian ngắn như vậy, Đường Bỉnh Khôn lại tín nhiệm hắn, cha thấy Trần Kính Sơn không phải là đối thủ của hắn, tiểu tử này quá trơn trượt, nếu như có khả năng, con hãy tiếp xúc với hắn nhiều hơn một chút, mặc dù là không thể thành người của chúng ta ni, nhưng ít nhất cũng đừng để trở thành kẻ thù a.
Thành Thiên Hạc nói.
Thành Thiên Hạc tại thường ủy bây giờ thì ẩn nhẫn, tuyệt không phải là bởi vì không phản đối vấn đề hủy bỏ cái trung tâm chăn nuôi kia, hoặc là không muốn tranh cãi cùng Đường Bỉnh Khôn, trong chuyện này cũng có nguyên nhân từ Đinh Trường Sinh, sau khi Tôn Truyền Hà tử vong, chính mình ngày đó đã chạy đến sân bay, chuyện này Đinh Trường Sinh biết, nhưng Đinh Trường Sinh không áp dụng bất kỳ biện pháp gì, khả năng chủ yếu là do con trai mình cùng Đinh Trường Sinh có mối quan hệ, cho nên Đinh Trường Sinh mới giả vờ cái gì cũng không biết, nếu không, chỉ cần bên tỉnh kỷ ủy điều tra phương hướng về phía mình, sớm muộn gì cũng sẽ gặp chuyện không may.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |