Chinh phục gái đẹp - Chương 10 - Dịch giả Meode

Phần 58

Mắt thấy Đinh Trường Sinh ra khỏi phòng khách, người Tần gia lá gan lại bắt đầu lớn lên, mặc kệ nói như thế nào, Tần Mặc vẫn là vãn bối của bọn họ, bọn họ đã nhìn thấy cô gái này từ nhỏ lớn lên, mặc dù là mấy năm qua được rèn luyện không ít, nhưng tại trong mắt bọn họ, nàng vẫn là một cô gái nhỏ mà thôi, nếu dám cùng bọn họ đấu, chính là cùng gia tộc Tần gia này đấu.

Bọn hắn tin rằng Tần Mặc không có lá gan này, nếu là như vậy, đừng nói là Tần gia không tha nàng, chính là ngay tại Bắc Kinh, nàng cũng đừng mong yên ổn mà sống.

– Tiểu Mặc, đây là sự tình Tần gia chúng ta, cháu lại tìm một tên ngoại nhân đến trộn vào, Cửu gia là cái dạng người như thế nào thì chắc cháu phải biết, đắc tội với hắn, Tần gia chúng ta về sau tại thành Bắc Kinh còn sinh hoạt sống yên ổn sao?
– Chú ba, đây là đang hù dọa cháu sao? Cháu nói cho chú biết, Đinh Trường Sinh không phải là ngoại nhân, là bằng hữu của cháu, là bạn rất thân, cha của cháu trước khi mất, các người là ai kề bên người, các người là ai quan tâm đến cha cháu? Cái các người chỉ quan tâm đến là tiền, tiền của các người trước khi nằm viện cha của cháu đã cùng với người Tần gia giao cắt rõ ràng, các người hôm nay đến đây, không phải là muốn ngang ngược cướp đoạt tiền của riêng cha cháu, đúng không?
– Tần Mặc, cháu không nên nói bậy, chúng ta đều là trưởng bối của cháu, về tiền của cha cháu, chúng ta để vào bên trong mắt sao? Thật sự là càn rỡ, bất quá có chuyện cháu có khả năng không biết, chú và cha cháu đều yêu thích đồ cổ, mà thím của cháu thì keo kiệt tiếc tiền, cho nên lúc chú và cha cháu kết phường mua chung đồ cổ, chú không dám cất giữ tại nhà, đều gửi ở bên cha của cháu, vì thế bây giờ chú chỉ đến để lấy lại trở về phần đồ cổ của chú…

Chú ba của Tần Mặc tên Tần Chấn Quốc đó là một lão gia hỏa cáo già.

Tần Mặc giống như là bọn họ suy nghĩ, tuy rằng mấy năm qua được rèn luyện không ít, nhưng nếu đối phó với mấy lão gia hỏa này, vẫn là chưa đủ sức, cho nên nàng tuy rằng biết rất rõ ràng Tần Chấn Quốc đây là lời gian xảo, nhưng nàng lại không biết phản ứng ra sao…

Đinh Trường Sinh tuy rằng rời khỏi phòng khách, nhưng lỗ tay lại vẫn luôn nghe động tĩnh bên này, nhất là khi vừa nghe đến Tần Chấn Quốc nói tới sự tình đồ cổ, lập tức nhớ tới mật thất của Tần Chấn Bang bên dưới long đất có một cái phòng chưa đồ cổ, thì ra bọn họ đến là vì mấy thứ này, suy nghĩ cũng đúng, tiền của Tần Chấn Bang trên danh nghĩa không còn có tồn tại, chính là tồn tại với danh nghĩa của Tần Mặc gửi trong ngân hàng, đối với bọn họ mà nói, muốn tra ra khoản tiền này, có bao nhiêu không phải là sự tình rất khó, nhưng những thứ đồ cổ này tồn tại thì lại không biết có bao nhiêu, cũng không biết giá trị bao nhiêu, nhưng có thể khẳng định, giá trị những loại đồ cổ này vượt xa giá trị số tiền gửi ngân hang kia.

– Chú… chú nói bậy, cha của cháu khi nào thì cùng chú mua chung đồ cổ, tại sao cháu chưa từng nghe nói qua?

Ngắc ngứ một hồi Tần Mặc chỉ nói được một câu như vậy.

Cần nói, nếu quan tâm sẽ bị loạn, đổi lại là bình thường, Tần Mặc là một người biết biết ăn nói đối đáp, hơn nữa miệng của nàng cũng chua ngoa ngay cả Đinh Trường Sinh còn chịu không nổi, nhưng khi đối mặt đối với chính mình trong nhà người, nàng là dù như thế nào cũng nói không nên lời, nhìn thấy vậy đám gia hỏa Tần Chấn Quốc rất đắc ý, chỉ là một cô gái trẻ, có được bao nhiêu bản lĩnh chứ?

– Ai dà… Cái việc này có gì mà phải ồn ào chứ? Đây này… cầm lấy.

Đinh Trường Sinh không biết khi nào lại xuất hiện ở trong phòng khách.

Hơn nữa lần này còn cầm lấy giấy bút, đưa cho Tần Chấn Quốc.

– Để làm gì?

Tần Chấn Quốc sửng sốt, hỏi.

Đinh Trường Sinh thấy qua thì biết Tần Chấn Quốc chỉ nói bậy bạ, Tần Chấn Bang là người nào? Có thể nắm giữ tài sản của Tần gia tại kinh thành mấy chục năm lăn lộn, lại không biết long dạ của con người sao? Hắn còn nhớ rõ lúc mình đi theo Tần Chấn Bang xuống tầng hầm nhìn qua mấy món đồ cổ đó, cát bụi đã bám lên từ rất lâu, nếu giống như Tần Chấn Quốc nói là kết phường cùng mua đồ cổ, làm sao lại không thường xuyên đến để nhìn xem? Chỉ có Tần Chấn Bang vì mục đích đầu tư về sau nên mới mua đồ cổ rồi cứ để yên đó mặc kệ, cho nên cái việc Tần Chấn Bang cùng Tần Chấn Quốc kết phường mua đồ cổ có xác suất cực kỳ bé nhỏ.

– Ông vẫn không rõ sao? Đem các món đồ cổ mà ông cùng Tần tiên sinh kết phường cùng mua ghi danh sách ra, mua loại đồ cổ gì, tên là cái gì, mua tại nơi nào, tốn bao nhiêu tiền, chủ bán là ai, đều viết ra đến thì mới có cơ sở để trả lại cho ông chứ?

Đinh Trường Sinh nói thản nhiên như không có việc gì, nhưng lời này đã là lập tức chận cổ Tần Chấn Quốc lại rồi…

Đúng vậy, nếu là mua đồ cổ là cái gì, cứ viết ra, khẳng định ngươi nếu bỏ tiền ra mua thì sẽ nhớ rõ, nếu đúng vậy thì tất nhiên có thể sẽ phải trả lại, nhưng phải nhìn ngươi bây giờ có thể viết ra được hay không cái đã.

– Có viết được không?

Đinh Trường Sinh đứng ở bên người Tần Chấn Quốc, gương mặt sát khí nói.

– Tôi… tôi… lâu quá… đã quên.

Tần Chấn Quốc mặt lập tức đỏ lên, khi dễ cháu gái của mình thì còn tạm được, nhưng nếu quả thật là cùng loại người như Đinh Trường Sinh chơi tâm nhãn, há có thể là đối thủ của Đinh Trường Sinh?

– Đã quên? Nếu vậy thì là không có rồi, không có chứng cứ, thì cuốn xéo đi, tôi cho ông biết, từ hôm nay trở đi, nơi này và các người không bất kỳ cái gì quan hệ, nếu để cho tôi biết các người lại đến nơi này, nhẹ… thì tôi sẽ báo cảnh sát, chúng ta cùng đi đến cục công an phân phải trái… Còn nặng… chúng ta sẽ âm thầm động thủ, đến lúc đó ai phải đi đến bệnh viện dưỡng lão… tôi chờ nhìn xem đấy.

Đinh Trường Sinh nói xong nhìn mấy người này, không nói thêm câu nào.

Tần Chấn Quốc sắc mặt lúc tái xanh lúc đỏ bừng, nhìn rất là khó coi, mình cũng là một người có tuổi tác rồi, chính mình định chơi trò hù dọa chất nữ nơi này, lại bị một thằng gia hỏa không biết từ nơi nào nhảy ra mắng cho một trận, mặt mũi này thật là không còn chỗ nào để đặt…

Lão đứng lên, không quay đầu lại rời khỏi, hai người kia cũng theo lấy cùng đi.

– Đại ca, như thế nào mà anh không nói được một câu vậy, Tần Mặc nha đầu kia không bị mình đẩy vòng vòng, chúng ta làm sao bây giờ?

Tần Chấn Quốc lên xe, liền quay đầu hỏi lão ục ịch mập mạp nãy giờ không nói gì.

Nguyên lai lão ục ịch mập mạp là lão đại Tần gia – Tần Chấn Thái, lão một mực không nói chuyện, cho nên Đinh Trường Sinh cũng không chú ý đến lão, không nghĩ tới lão gia hỏa này mới là người cầm đầu xúi bẩy người khác.

– Tần Mặc nha đầu kia tầm mắt không nhiều đâu, chú nhìn không ra sao? Lão nhị Tần Chấn Bang trước khi chết đã đem tất cả mọi việc an bài xong, khó làm đấy, tiền trong tay nha đầu kia thì không đáng kể, anh nghe nói lão nhị thời gian trước mua không ít đồ cổ, đều là loại có giá trị liên thành, lâu nay anh cũng không có nghe nói là hắn đã bán quá, đã nhiều năm trôi qua như vậy, đến ngày nay có được bao nhiêu thứ rồi, có bao giờ chú nghe hắn nhắc qua chưa?

Tần Chấn Thái lão hồ ly, hỏi.

– Đại ca, tin tức của anh có đúng không vậy?

Tần Chấn Quốc rõ ràng hoài nghi lời của đại ca mình nói, hôm nay chính mình tới đây cũng là bởi vì đại ca xúi giục đến, năm xưa lão gia tử đã quyết định để cho lão nhị Tần Chấn Bang phụ trách sinh ý của gia tộc, những huynh đệ này vẫn luôn ganh tỵ, kỳ thật điều này cũng bình thường, lão gia tử nhìn đúng năng lực của Tần Chấn Bang, mà những người khác thì nhìn trúng chính là quyền lực của lão nhị, rất rõ ràng, ai nắm giữ tài sản quyền kinh doanh gia tộc, thì người đó chẳng khác gì lão đại trong cái nhà này…

– Sự tình không đơn giản đâu, chú tìm người điều tra, xem tên Đinh Trường Sinh này rốt cuộc đang làm gì?

Tần Chấn Thái lên tiếng nói.

– Có cần phải như vậy không, thằng gia hỏa kia chính là một kẻ lỗ mãng, anh xem thái độ hắn như vậy, vừa nhìn qua liền biết không phải là loại người tốt, Cửu gia cũng là quá dở, nhiều người như vậy mà không giải quyết được việc, còn có cả súng mang theo…

Tần Chấn Quốc đối với biểu hiện của Cửu gia thì không lòng, gọi ngươi tới là để hù dọa, nào ngờ ngay từ đầu đã bị người dọa lại phải bỏ trốn đi…

– Lời này không thể nói lung tung, Đường Cửu Sơn không phải là người dễ chọc vào, gia hỏa Đinh Trường Sinh này là nghé con mới đẻ không sợ cọp, anh nhìn hắn là người từ bên ngoài đến đây, không biết Đường Cửu Sơn lợi hại, theo anh nghĩ Đường Cửu Sơn không có khả năng từ bỏ ý đồ trả thù đâu…

Tần Chấn Thái sầu lo nói.

– Đại ca, thì sao? Nhìn anh không cao hứng, Đường Cửu Sơn có thể đối phó với hắn không phải là chuyện tốt hơn sao?
– Tốt thì tốt, nhưng là như thế này, đám đồ cổ của lão nhị thì làm sao bây giờ? Nếu như nha đầu Tần Mặc kia cắn chết không đưa ra, chúng ta làm sao bây giờ? Đừng quên, rất nhiều người hiện tại nhìn chằm chằm Tần gia, lão Tam… mấy ngày nữa chú đi lên tây bắc, đem mấy cái quặng mỏ xử lý đi a, khi nào cầm đến tiền trong tay mới là tiền của mình, tìm người bán, đem kia toàn bộ quặng mỏ đều bán, chia ra cho mọi người rồi quên đi, từ đó về sau, kinh thành không còn có Tần gia tiếp tục rồi.

Tần Chấn Thái rất là thương cảm nói.

– Đại ca, như vậy thích hợp sao? Những cái quặng mỏ kia đều là kiếm tiền, em nghe nhị ca nói qua, hiện tại đang là thời điểm tốt, có tiền có thể mua thêm quặng mỏ, cũng không biết tương lai chính sách sẽ ra sao, nhưng hiện tại quặng mỏ đúng có thể thời điểm kiếm tiền.

Lão tam Tần Chấn Quốc không bỏ được…

“Không bán làm sao bây giờ? Ngươi có năng lực kinh doanh sao? Tuy rằng lão nhị đem cái gì đều giao cho chúng ta rồi, nhưng là nhân mạch, mấy năm nay ngươi theo lấy lão nhị ra đi gặp qua cái gì người sao? Không phải là lão nhị chính mình một tay xử lý sao? Cho nên, có cái gì, không có người mạch, vài thứ kia chính là chết, cùng với tương lai thường tiền lại bán, còn không bằng hiện tại thừa dịp có thể kiếm tiền bán đi, như vậy còn có thể bán tốt giá cả”. Tần Chấn Thái làm quyết định nói.

Tần gia người vừa đi, Đinh Trường Sinh bồi tiếp Tần Mặc ngồi tại phòng khách.

– Uống nước đi, cũng đừng thương tâm nữa, đây là nhân chi thường tình, giống các các đại gia tộc khác vậy, trong mắt bọn họ chỉ biết các loại đáng tiền, có rất ít người hiểu chuyện, điều này cũng là lẽ thường…

Đinh Trường Sinh an ủi.

– Nhưng… nhưng là, tôi thật không nghĩ tới, tối hôm qua cha của tôi vừa mới mất… Bọn họ hôm nay liền tới cửa đến, bọn họ đó là anh em ruột của cha tôi…

Tần Mặc lã chã ướt át nước mắt, hôm nay nếu không có Đinh Trường Sinh tại đây, không biết sẽ phát sinh ra những chuyện gì.

– Ừ… thân huynh đệ mà còn tính sổ sách… thôi quên đi, trước cứ suy nghĩ an bài hậu sự cha của cô như thế nào cái đã…

Đinh Trường Sinh nói.

Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, Tần Mặc khóc càng lợi hại hơn, Đinh Trường Sinh khuyên cũng không phải, không khuyên giải cũng không phải, lúc này cửa cổng lại mở, Đinh Trường Sinh nghe được động tĩnh, còn cho rằng là đám người kia đi mà quay lại nữa, vì thế đi ra ngoài phòng khách nhìn tình huống.

Lúc này lại nhìn thấy một cái cô gái chạy xe máy tiến vào, tuy rằng đầu nàng mang mũ bảo hiểm trùm đầu, nhưng liếc mắt Đinh Trường Sinh vẫn liền nhìn ra là Diêm Lệ.

– Cậu như thế nào lại ở nơi này?

Diêm Lệ nhìn thấy Đinh Trường Sinh tại nơi này, thật bất ngờ.

– Tôi như thế nào lại không thể ở tại nơi này? Còn cô thì không ở bên người Tần Mặc bồi tiếp nàng, cô làm cái gì? Có đại sự xảy ra rồi đấy…

Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.

– Xảy ra đại sự? Chuyện gì vậy?

Diêm Lệ thần sắc sửng sốt hỏi, mình tối hôm qua một đêm không mặt ở đây, chẳng qua là quay trở về doanh trại bộ đội tìm gặp thủ trưởng xin thêm thời gian nghỉ mà thôi…

– Tần tiên sinh đã qua đời tối hôm qua, sáng sớm hôm nay người của Tần gia đến tại nơi đây bức bách Tần Mặc đòi tiền, cô lại không có mặt ở đây, bọn họ còn dẫn theo một đám xã hội đen, cô thấy cô có xứng danh là bảo tiêu cho không vậy?

Đinh Trường Sinh xem như tìm cơ hội để tổn hại Diêm Lệ rồi, nữ nhân này lúc nào cũng một bộ cao lãnh, hơn nữa đề phòng Đinh Trường Sinh giống như là đề phòng cướp giật vậy…

– Cái gì?

Diêm Lệ giật mình kinh ngạc, chính mình một đêm không có mặt tại đây, liền phát sinh nhiều chuyện như vậy, vì thế bước nhanh hướng trong phòng khách đi đến.

Vào bên trong, nhìn thấy Tần Mặc hai mắt đẫm lệ, Diêm Lệ lúc này mới tin Đinh Trường Sinh nói là sự thật, nhưng nàng tuy rằng có một thân công phu, nhưng nếu để cho nàng hoa ngôn xảo ngữ khuyên giải người, nàng thật đúng là không có khả năng đó, cho nên liền lúng túng khó xử không biết phải làm sao…

– Ngồi đi.

Tần Mặc cầm lấy khăn tay lau nước mắt, nói.

– Tần tiểu thư…
– Không có việc gì, cái gì cũng trôi qua rồi… À… chị là do cha em tìm đến, thời gian vừa rồi chúng ta tình như chị em, chị giúp em không ít việc, em thực cảm kích chị, nhưng bây giờ cha em đã qua đời, em không biết làm như thế nào một chút cái gọi là quan hệ về sau, em cũng không muốn để cho chị khó xử, hay là chị quay về bên bộ đội đi, em biết bộ đội không phải là một nơi dễ dàng muốn đến là đến, muốn đi là đi…

Tần Mặc đây là muốn đuổi Diêm Lệ đi.

– Tần tiểu thư, vậy là cô muốn đuổi tôi đi sao?

Diêm Lệ vừa mới ngồi xuống, vừa nghe lời nói Tần Mặc, lập tức lại đứng lên.

– Diêm lệ, chị như thế nào lại không rõ ý của em, thời điểm trước đó là cha em nhận thức nhiều người, đến lúc đó còn có thể còn giúp cho chị tấn chức, nhưng hiện tại cha của em không còn nữa, sẽ không còn có người vì chị mà ra mặt nói chuyện, nếu cứ tiếp tục nữa, không phải là làm chậm trễ tiền đồ của chị sao?

Tần Mặc nói.

Tuy rằng Tần Mặc hảo tâm, nhưng là lời không thể nói như vậy, nói như vậy thì chẳng khác gì nói Diêm Lệ đến đây là vì thế lực của Tần gia, thật tình là lúc đầu, khi thủ trưởng của nàng phái nàng đến đây, nàng thật không muốn đến, bởi vì sợ phải hầu hạ không tốt một đại tiểu thư như Tần Mặc vậy, vẫn cứ là ở trong bộ đội lại thoải mái hơn, nhưng là đây là mệnh lệnh, không thể không tuân…

Nhưng sau một thời gian cùng Tần Mặc chung sống, nàng phát hiện kỳ thật Tần Mặc rất dễ thân cận, chậm rãi hai người liền trở thành chị em tốt, Tần Mặc mỗi khi mua quần áo, lúc nào cũng không thể thiếu mua cùng cho Diêm Lệ một bộ, hai người lúc nào cũng mặc quân áo giống nhau như là chị em song sinh, cho nên Tần Mặc nói như vậy, chẳng khác nào là vũ nhục Diêm Lệ.

Diêm Lệ kia tính tình rất bướng bỉnh, điểm này Đinh Trường Sinh cũng biết, quả nhiên Tần Mặc lời còn chưa dứt, Diêm Lệ liền đứng dậy đi ra ngoài, đến cổng leo lên xe máy, lập tức liền phóng đi mất dạng, Đinh Trường Sinh đuổi tới cổng, định thay Tần Mặc giải thích một chút, nhưng Diêm Lệ căn bản không cho hắn cái cơ hội này.

Đinh Trường Sinh trở lại phòng khách, nhìn nhìn Tần Mặc, nói:

– Cô muốn ăn chút gì không, tôi đi làm.
– Không đói bụng, trong long đang khó chịu.

Nói xong Tần Mặc lại bắt đầu khóc.

Đinh Trường Sinh muốn khuyên, nhưng không biết mở miệng làm sao, cha người ta chết rồi, khuyên như thế nào cũng đều là uổng phí khí lực, nói cái gì cũng đều là không đúng, cho nên chỉ đành nhìn nàng khổ sở, nhưng khổ sở cũng có cái hạn độ của nó, lão gia tử còn nằm tại nhà xác, suy nghĩ như thế nào để nhập thổ vi an thì tốt hơn.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 10
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 17/12/2023 12:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng