Đinh Trường Sinh nói xong, nhìn về Vạn Hòa Bình ở phía sau.
Vạn Hòa Bình t gật đầu, cầm lấy bộ đàm, bắt đầu ra lệnh.
Đinh Trường Sinh đang chờ đợi Trịnh Nam có thể nói ra cái gì đó, thì có lẽ có thể sống, nhưng gia hỏa kia khi nghe được Đinh Trường Sinh nói ra tên của hắn, lập tức có chút hoảng, còn không có kịp suy nghĩ kỹ nên nói như thế nào, thì nghe một tiếng súng vang lên, lại liền nghe được tiếng Thạch Mai Trinh kêu thảm, Đinh Trường Sinh bước nhanh chạy tới.
Trịnh Nam bị bắn trúng ngay ót, chỉ là một phát súng, Thạch Mai Trinh thì không có bị thương, nhưng nàng bị dọa không nhẹ, thấy Đinh Trường Sinh liền ôm lấy lạnh run.
– Không sao… đều đã xong, không sao… con cũng không có việc gì, đi thôi, chúng ta trở về nhà…
Đinh Trường Sinh muốn kéo Thạch Mai Trinh đứng lên, nhưng Thạch Mai Trinh bị dọa sợ chân mềm nhũn, đứng lên không được, nên Đinh Trường Sinh đem nàng ôm lên.
Phía sau Thạch Đậu Đậu nhảy lên tránh thoát cảnh sát đang giữ lấy, hướng phía Đinh Trường Sinh chạy tới.
– Tôi trước cho người đưa các người trở về, lát nữa tôi sẽ đến nhà cậu, đến lúc đó chúng ta trò chuyện tiếp.
Vạn Hòa Bình kêu cảnh sát giữ lấy Thạch Đậu Đậu, Đinh Trường Sinh ôm lấy Thạch Mai Trinh, đi xuống dưới rồi lái xe rời đi.
– Bọn hắn là ai, làm sao lại đối phó với chúng ta?
Thạch Mai Trinh suốt quãng đường đều hỏi.
– Không biết, có khả năng là là anh đắc tội ai đó, không sao… mấy ngày nữa sẽ đưa mẹ con em ra nước ngoài, tại quốc nội không thể ngây người, anh còn phải tiếp tục công tác, mẹ con em một mình ở tại tỉnh thành, anh rất lo lắng…
Đinh Trường Sinh nói.
– Không… em không ra ngoại quốc, em muốn cùng anh đi đến Hồ Châu, nếu anh không yên tâm, ba cũng có thể theo lấy, dù sao em đi đâu, thì ba cũng sẽ cùng đi…
Thạch Mai Trinh nói.
– U… cũng được, đến lúc đó rồi tính sau, Hồ Châu so với Giang Đô cũng không có khá hơn chút nào đâu.
Đinh Trường Sinh thở dài nói.
Sau khi về đến nhà, Đinh Trường Sinh không để cho Thạch Mai Trinh nói với Thạch Ái Quốc đã xảy ra chuyện gì, nữ nhân đối với một sự kiện thì miêu tả thường thường có rất lớn cảm xúc, cho nên Đinh Trường Sinh vẫn là muốn chính hắn cùng Thạch Ái Quốc nói chuyện.
– Ba… con muốn cùng ba nói chút chuyện.
Đinh Trường Sinh đem hai mẹ con đưa đến trên lầu, rối quay trở lại bên trong sân, nói.
– Chuyện gì, sắc mặt của con không tốt lắm.
Thạch Ái Quốc nhìn nhìn sắc mặt Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Ba, việc này có chút phức tạp, còn đang điều tra, cho nên, ba cũng đừng có cấp bách, về sau nhất định con sẽ tìm thêm vài người bảo hộ mẹ con nàng…
Đinh Trường Sinh đầu tiên là rào trước, sau đó mới đem sự tình hôm nay nói ra, Thạch Ái Quốc nghe trợn mắt há mồm.
– Nói như vậy, việc này con cho rằng cùng công tác của có liên quan sao?
Thạch Ái Quốc hỏi.
– Vâng… con xác định là có liên quan, lần trước là đối với xe của con tiến hành bắn thẳng, lần này là nhắm ngay người nhà của con, không nghĩ tới những người này chó cùng rứt giậu, bắt đầu đối với nhà của con tiến hành công kích, nói cho cùng, bọn hắn đây là sợ, nhưng con cũng sợ, nếu hôm nay hai mẹ con của nàng có chuyện không hay xảy ra, thì con nên làm cái gì bây giờ?
Đinh Trường Sinh nặng trịch nói.
Thạch Ái Quốc gật gật đầu, nói:
– Vậy con định làm như thế nào đây?
– Gặp được việc này, thì bây giờ không thể trốn, bọn hắn sợ con như vậy, nhất định là sợ có việc sẽ bị con tra ra được, về phần là tra ra chuyện gì, con vẫn chưa biết, cho nên con sẽ tiếp tục tra, tra ra cho tới người nào, hắn động thủ với con là vì muốn tiên hạ thủ vi cường, không thể để cho bọn hắn uy hiếp cuộc sống của chúng ta được…
Đinh Trường Sinh nghiến răng nói.
– Con làm như vậy không được đâu, hiện ở phía sau là thời khắc mấu chốt, nếu con giật mình hoảng hồn, vậy thì phiền toái, ba cảm thấy, đoạn thời gian này mẹ con Thạch Mai Trinh trước không đi ra ngoài, cứ ở bên trong nhà, chung quanh nơi này ở đều là cán bộ kỳ cựu, công tác bảo vệ cũng tạm được, sẽ không xảy ra việc, cho nên hãy chờ một thời gian đi…
Thạch Ái Quốc nói.
Đinh Trường Sinh còn muốn nói tiếp, thì ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Đinh Trường Sinh đi đến mở cửa, là Vạn Hòa Bình đã đến đây.
– Chào Thạch chủ nhiệm, đã lâu không gặp ông, vẫn khỏe đó chứ?
Vạn Hòa Bình sau khi đi vào, ân cần thăm hỏi Thạch Ái Quốc.
Thạch Ái Quốc đối với Vạn Hòa Bình không phải là rất quen thuộc, cũng may Đinh Trường Sinh có ánh mắt, vừa nhìn thấy Thạch Ái Quốc đứng lên thì cũng đã phản ứng, nói:
– Vạn cục trưởng, ông như thế nào tới nơi này, để tôi đi qua là được rồi…
– Ai, việc này là thủ hạ của tôi không có làm tốt, tôi phải đến bồi chứ…
Vạn Hòa Bình nói.
– Hòa Bình a, ông không cần khách sáo, hai người nói chuyện vãn đi, tôi đi vào trong nghỉ ngơi một chút.
Thạch Ái Quốc rất tự nhiên sắm vai một lão niên…
– Thạch chủ nhiệm, nếu không có việc gì, giúp chúng ta tham mưu một chút, tôi nguyện ý nghe lão tiền bối có kinh nghiệm dạy bảo chúng ta a.
Vạn Hòa Bình nói.
Nghe lời này Thạch Ái Quốc thấy thoải mái, vì thế vốn là muốn xoay người đi, thì liền xoay người lại ngồi xuống.
– Cũng tốt, tôi muốn nghe một chút rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ai mà có gan to như vậy, dám đối với con gái tôi gây bất lợi?
– Ba, đừng có kích động, cẩn thận huyết áp…
Đinh Trường Sinh trấn an nói.
– Là như thế này, trên đường tới đây tôi có suy nghĩ, vụ án bị bắn lúc trong xe của Trường Sinh đến bây giờ cũng chưa phá, còn có chính là sự tình thời điểm bắt Lâm Lâm thì dàn cảnh đụng xe cảnh sát, lại có sự tình hôm nay, việc này đều liên quan chung đến một sự kiện, đương nhiên, việc này chỉ là giả thiết, chính là có khả năng đều cùng vụ án Chu Bội Quân có liên quan, phát sinh một loạt sự tình này đều là trùng hợp sao?
Vạn Hòa Bình hỏi.
– Tôi cũng đã nghĩ đến chuyện này, nhưng hiện tại không có chứng cứ chứng thực, sự tình hôm nay lại xảy ra, đúng là rất phiền toái rồi.
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy thì bây giờ phải làm như thế nào?
Vạn Hòa Bình hỏi.
– Ông suy nghĩ đi, những người này có được bao lớn thế lực mà dám làm như vậy, còn có đi đâu mà tìm được nhiều thi hành như vậy? Cho nên, Vạn cục trưởng, có thể cần phải tăng lên gấp bội cảnh giác, chỉ cần sơ ý một chút, cũng có khả năng ngay cả các người cũng bị thiệt hại đấy…
Đinh Trường Sinh nói.
Phía sau, Đinh Trường Sinh nghĩ đến Tiếu Hàn, nàng đã nói qua, Chu Bội Quân trốn đi được là do Trần Hoán Cường xuất lực, thu tiền, chuyện này xảy ra như vậy, chắc chắn cũng là do Trần Hoán Cường xuất lực, Đinh Trường Sinh quyết định không tìm chứng cứ gì nữa, chính mình phải đem tên gia hỏa này tiêu diệt, quyết không thể để tên gia hỏa này lại lần nữa có cơ hội đối phó người nhà mình, đây là điều tuyệt đối không thể.
– Tôi biết, cho nên, chuyện này tôi quyết định sẽ hướng Trọng bí thư hội báo, cậu hãy cùng đi với tôi, đi nói về chuyện này, cậu so với tôi thì có phân lượng lớn hơn, tôi cũng tiện gia tăng cảnh lực phối trí đối với vụ án này.
Vạn Hòa Bình nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 11 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 03/02/2024 06:26 (GMT+7) |