Đinh Nhị Cẩu điều chỉnh tốt tâm tình của mình hỏi.
– Ừ nhỉ.. thôi quên đi, em không nói, chị cũng không hỏi nữa, nhưng tốt xấu gì thì chị xem như đã từng dạy qua em, vậy giờ chị có một việc muốn nhờ em giúp có được không vậy?
Chu Hồng Kỳ nói xong lời này thì khuôn mặt có chút ửng đỏ.
– Chỉ cần em có thể làm được, em nhất định sẽ giúp, còn là giúp tới cùng, nói thật, từ trước đến giờ, người có thể làm cho em nể phục không nhiều lắm, chị là một trong những người đó.
– Được, vậy thì một lời đã định, chị năm nay 28-29 rồi, trong nhà đang thúc giục gấp, nhưng chị còn chưa muốn kết hôn, cứ như vậy đi, em sẽ giả làm bạn trai của chị, cũng nói trước, không phải là thật, hôm nào theo chị về nhà đánh lừa ba mẹ chị, ngăn chặn lại miệng của bọn họ, cứ suốt ngày giới thiệu cho chị những con em cán bộ cao cấp kia, làm phiền chị muốn chết.
Chu Hồng Kỳ sau khi nói xong, đem mặt ngoảng về phía ngoài của sổ xe, thì ra huấn luyện viên của hắn cũng có lúc.. mắc cở, chỉ là.. chỉ là không biết tại sao lại phải lựa chọn mình, Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm cũng lo lắng nghĩ đến, Chu Hồng Kỳ sẽ không đùa chứ? Chẳng lẽ như Tiếu Hàn đã từng nói, Chu Hồng Kỳ vừa ý mình?
– Này.. nghĩ cái gì vậy? Có được hay không được? Trả lời đi chứ.
Chu Hồng Kỳ thấy rất lâu không có được câu trả lời của hắn, xoay mặt lại nhìn Đinh Nhị Cẩu, thấy hắn như có đang trầm ngâm suy nghĩ, không khỏi nói ra.
– Như thế này đi, em cũng có một vấn đề, có thể hỏi thoáng một chút, chị muốn em giả mạo bạn trai của chị, thì em cũng muốn phải biết là vì cái gì chứ, thiên hạ nhiều đàn ông như vậy, vì sao chị lại chọn em?
– Em thật sự muốn biết?
– Vâng…nhưng không được dựng lên câu chuyện gạt người à, em muốn nghe lời nói thật.
– Được rồi, chị sẽ nói cho em biết, em có hiểu vì sao chị lại tặng em bộ quần áo kia không?
– Không biết, em đang định hỏi chị đây này.
– Bởi vì…
Chu Hồng Kỳ thật ra không muốn đem chuyện này nói cho bất cứ kẻ nào biết, nhưng không hiểu vì sao, quỷ thần xui khiến đem tiếng lòng của mình thổ lộ hết cho Đinh Nhị Cẩu, câu chuyện giữa cô và Vương Nhất đã vùi sâu trong lòng, không thể nào thổ lộ ra, cũng làm cho Chu Hồng Kỳ nghẹn muốn điên rồi, do tính đặc thù công tác, khiến cô khó mà tin được bất luận kẻ nào, không biết vì cái gì, cô lại lựa chọn tin tưởng vào Đinh Nhị Cẩu.
– Há, thì ra là như vậy, hai người chúng ta rất giống nhau sao?
– Đúng vậy, lần thứ nhất tại học viện cảnh sát lúc nhìn thấy em, chị cứ cho là hắn thật sự đã trở lại, nhưng vẫn có rất sự khác biệt, ví dụ như giọng nói của em thì lanh lảnh hơn một ít, giọng nói của hắn thì trầm hơn. Ai… chuyện này áp ở trong lòng của chị rất lâu rồi, hôm nay nói ra, trong nội tâm của chị cũng dễ chịu hơn, chị biết đây là số mệnh của chị bị kẹt trong cái khe sâu, cũng không biết lúc nào có thể vượt qua nữa.
– Thế nhưng mà … tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, chị nên thử quên đi quá khứ, như vậy thì sinh hoạt mới có thể dễ dàng hơn…
– Em nói đúng lắm, nhưng quên được nào có dễ dàng như vậy đâu…
Mái tóc cuốn gọn lên, thân thể lồi lõm đường cong hòa cùng bộ ngực đầy đặn tinh xảo đặc sắc, cặp vú đầy đặn đứng thẳng, theo hơi thở hơi rung động, cái áo lót ngực mơ hồ vẫn đột hiển lấy hình dạng; cái mông đẹp hướng về phía sau nhếch lên, cái quần lót thật chặc bó sát lộ ra đường cong, tràn đầy ý nhị của người thiếu phụ đang trổ hoa…
Về sau, trong xe là một không gian trầm mặc, Đinh Nhị Cẩu qua chuyện này thì đã biết rõ, mình chỉ là cái bóng của Vương Nhất, vì thế chính mình không nên tranh đoạt vào vũng nước đục này, nhưng hắn rất cảm kích Chu Hồng Kỳ đã tin tưởng vào hắn, bất luận như thế nào đi nữa thì cũng phải giúp cho cô..
– Vậy…vậy.. em cần diễn trong thời gian bao lâu? Em cũng rất bận rộn, không có khả năng lúc nào cũng cùng chị diễn kịch được.
Yên lặng thật lâu, Đinh Nhị Cẩu mới mở miệng nói.
– Yên tâm, chị cũng sẽ không làm chậm trễ em bao lâu thời gian, nhìn dáng vẻ của em như vậy, chị biết ngay là em có bạn gái rồi đúng không?
– Không có, đều là.. chỉ là bạn bè thôi.
– Thôi đi.. chị biết rồi..
Chu Hồng Kỳ lườm Đinh Nhị Cẩu nói ra, như thế, đàn ông dù có rất nhiều bạn gái, đến cuối cùng gặp ai cũng cũng chỉ nói đó là bằng hữu.
– Chị.. đang hoài nghi nhân phẩm của em sao?
– Nhân phẩm của em như thế nào cũng không có quan hệ gì với chị, em cứ tiếp tục cùng với những người đàn bà kia kết giao, các người thích làm gì thì cứ làm, chỉ là đến lúc nào, chị cần em làm bia đở đạn, thì em phải đi theo chị..
– Cái này không thành vấn đề, ngoại trừ đông đất đi ra ngoài không được, khi chị cần, em nhất định sẽ đến. À.. phía trước là đến rồi, nói không chừng bà chủ cái nhà hàng này chị có quen biết đấy.
– Là ai vậy? Mới nhìn qua, có vẻ tại đây buôn bán cũng không tệ lắm nha.
– Đúng thế, đây là cái nhà nghỉ – quán ăn lớn nhất trên con đường đang làm này, chúng vào xem một chút đi.
– Này chuyện vừa rồi em không thể nói cho bất luận kẻ nào biết, còn nữa chuyện em đã hứa giúp chị nếu đùa mà không làm thật, coi chừng chị thiến em đấy.
Trước khi xuống xe, Chu Hồng Kỳ còn dặn dò cẩn thận.
– Vâng, chị muốn là diễn kịch con em thì muốn thật thì làm sao bây giờ?
Đinh Nhị Cẩu nghịch ngợm một câu nói ra.
– Vậy thì em cũng sẽ xuống ngay cùng chỗ với Vương Nhất a.
Chu Hồng Kỳ xuống xe, đem cánh cửa xe đập mạnh đóng lại.
…
Đứng tại cửa sổ phòng làm việc trên cao nhất, Tạ Phương Quỳnh đã nhìn thấy xe của Đinh Nhị Cẩu, còn đang suy nghĩ tiểu tử này tới đây làm gì, thì thấy theo từ trong xe bước ra một người phụ nữ, khi người phụ nữ này ngẩng đầu nhìn về phía nhà nghỉ – quán ăn của mình, cô nhận ra người phụ nữ làm sao lại giống như là Chu Hồng Kỳ, hai người kia làm sao quen biết nhau mà cùng đến nơi đây?.
– Ui.. Hương Lê, tiểu tình lang của em đến rồi kìa, lại mang tới cho em thêm một người chị em đây này.
Tạ Phương Quỳnh quay trở lại tại bên máy vi tính nói ra, Lưu Hương Lê đang ngồi thao tác, dù nghe như thế nào đi nữa, cũng thấy trong lời nói của Tạ Phương Quỳnh đều có một chút ganh tỵ.
Lưu Hương Lê ngẩng đầu nhìn liếc Tạ Phương Quỳnh, hé miệng cười cười, không nói gì, tiếp tục đùng đùng tại trên bàn phím gõ chữ, giống như là không có để ý đến lời nói của Tạ Phương Quỳnh vào đâu, nàng biết rõ, Tạ Phương Quỳnh chính thật là ghen tị.
Đinh Nhị Cẩu đã có thời gian thật lâu chưa có tới thôn Lê Viên, hắn và Lưu Hương Lê, chỉ là thỉnh thoảng sẽ gọi điện thoại, nhưng điện thoại thì không giải quyết được tất cả vấn đề, ví dụ như như chuyện giao hoan, nàng cùng Tạ Phương Quỳnh tiếp xúc thời gian dài về sau, hai người dần dần sinh ra một loại tình cảm khác.
Lưu Hương Lê trên thân thể lúc thiếu vắng Đinh Nhị Cẩu dần dần đã có Tạ Phương Quỳnh đền bù, mặc dù khoái cảm không có thể thật sự rõ ràng dũng mãnh như Đinh Nhị Cẩu tạo ra, nhưng là trò chơi đồng tính luyến ái cũng giải quyết được vấn đề mà chính bản thân mình không giải quyết được.
– Lưu Hương, em đã từng nói, sẽ không còn cùng hắn lui tới, có phải là em đang nói dối chị?
Tạ Phương Quỳnh có chút tức giận ngồi vào Lưu Hương Lê bên cạnh hỏi.
– Trời ơi.. còn đúng là đang tức giận? Nhìn chị kìa, em thật sự là đã làm chị hư rồi, em cũng đã khuyên qua chị mà chị không chịu nghe, em không phải là đàn ông, cho dù có đeo lên cái vật kia cũng không phải đàn ông, có phải không? Em biết, trong lòng của chị vẫn có một khát khao ẩn náo, nếu không em giúp chị được phóng xuất nỗi khát khao này, chúng ta là đàn bà, thì dù có làm gì thì cũng là bản chất của người đàn bà..
Lưu Hương Lê như là một người tình đem Tạ Phương Quỳnh ôm vào trong ngực.
– Em bộ thật sự cứ muốn như vậy, lén lén lút lút cùng hắn sống hết cả đời à, em không có nghĩ qua là đi tìm một người đàn ông chính thức sao?
Tạ Phương Quỳnh cùng với Lưu Hương Lê lẫn nhau an ủi, dần dần trong tiếp xúc thân thể rất là quen thuộc, đúng là Tạ Phương Quỳnh có cảm tình quan tâm đến cho Lưu Hương Lê..
Tuy hai người cùng một chỗ thường xuyên bú liếm lẫn nhau, nhưng hai người đàn bà cũng biết, làm gì cũng không có thể so với cây dương vật thật sự của người đàn ông.
Nhưng đàn ông thì lại không nhất định đáng tin, Tạ Phương Quỳnh qua bài học với Trọng Hải đã nhận được quá nhiều tổn thương, thế cho nên cô bây giờ đối với đàn ông vẫn có một loại cảm giác sợ hãi, cho nên khi chứng kiến Lưu Hương Lê nhắc đến Đinh Nhị Cẩu với biểu lộ say mê, cô thật là có chút ghen ghét.
– Chuyện em và Nhị Cẩu làm sao thay đổi được, em thích hắn, trong thời điểm em bị khó khăn nhất, hắn giúp cho em, với lại em tin tưởng kết cục của em hiện tại bây giờ là tốt nhất rồi, khi Nhị Cẩu đến với em thì hắn chẳng sợ điều tai tiếng gì cả, hắn đúng là một nam nhân, không có một người đàn ông có thể được như hắn, mạnh mẽ cường tráng như vậy! À.. chị Phương Quỳnh, chi bằng cả hai chúng ta cùng làm chị em đi…
Lưu Hương Lê xoay mặt nhìn Tạ Phương Quỳnh nói.
– Chị em? Chúng ta không phải là vẫn chị em sao?
– Em nói chị em không phải là theo ý chị nói, mà là nói về cái chuyện kia, chị có hiểu không?
Lưu Hương Lê chăm chú nhìn Tạ Phương Quỳnh.
– À? Ý em nói là chị với em cùng một chỗ với hắn…
– Đúng vậy, em biết chị vẫn rất muốn được thỏa mãn, mỗi lần nhìn chị như vậy, em biết ngay chị đang rất cần người đàn ông chân chính vuốt ve qua, này để em cho chị biết, cái vật kia của Đinh Nhị Cẩu… rất to đấy…chứ không như, ngón tay của em đâu..
Nói xong thì hai ngón tay của Lưu Hương Lê đã luồn vào dưới cái váy của Tạ Phương Quỳnh, vạch ra mép cái quần lót, cắm hai ngón tay vào trong âm đạo của Tạ Phương Quỳnh nghịch ngợm, rất nhanh…rất nhanh dịch nhờn đã thấm ướt đến chân kẽ hai ngón tay của Lưu Hương Lê.
Lưu Hương Lê không hề biết rằng Tạ Hách Dương đã qua 1 lần trực tiếp dùng tay nắm lấy cây dương vật khổng lồ của Đinh Nhị Cẩu…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Chuyện tình nơi công sở, Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Gái một con, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện les, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 05/08/2017 23:36 (GMT+7) |