Một lúc sau, Lưu Hương Lê thong thả hỏi một câu nói như vậy .
– Về chị Tạ Phương Quỳnh?
– Đúng vậy, chị thấy kỳ kỳ thế nào , hai người bọn họ không giống như là đôi vợ chồng, quá khách sáo với nhau, mở cái quán ăn – nhà nghỉ chuyện lớn như vậy, mà chị cũng chưa từng nghe qua Tạ Phương Quỳnh cho gọi điện thoại cho chồng mình, em nghỉ xem đây là đôi vợ chồng sao? Nếu là chị, thì chị sẽ không bao giờ làm được việc như vậy.
Lưu Hương Lê vừa nói, lại ôm chặt Đinh Nhị Cẩu .
– Ai mà biết được, đây là chuyện trong nhà của người ta, em không quản được, cũng không can thiệp vào được, chúng ta chỉ để ý đến chuyện của mình là tốt rồi hì… nào bây giờ thì chúng ta tiếp tục làm nhé.
Nói xong Đinh Nhị Cẩu nghiêng người, lại đem Lưu Hương Lê đặt ở dưới thân , Lưu Hương Lê kinh hãi, vừa mới nghỉ ngơi xong, lại chuẩn bị phải thêm một vòng bão tố.
Quả nhiên, Đinh Nhị Cẩu tiếng thở dốc vừa mới bình thản trở lại, Lưu Hương Lê đã cảm thấy một đôi tay hữu lực đã đem mình bế lên, trước tiên đã đến hôn nồng nhiệt điên cuồng làm người ta hít thở không thông, chút thể lực cũng kịp khôi phục, Lưu Hương Lê không chút nào yếu thế rất nhanh trần trụi dán lên thân thể hắn, bọn họ lại tiếp tục dây dưa không ngừng lẫn nhau đòi lấy thêm một lần nữa…
…
– Trọng Hải trong chuyện này anh phải cho nói cho rõ ràng, em có thể nhẫn nhịn, nhưng em cũng có sự tôn nghiêm của riêng mình đấy, từ khi đến làm dâu nhà họ Trọng đến nay, em luôn gìn giữ trách nhiệm bổn phận, một chút hư hỏng ảnh hưởng đến nhà họ Trọng cũng không hề làm, nhưng còn anh…? Em là là vợ của anh, khi người vợ của anh chưa có mang thai, chú của anh lúc nào cũng trách móc nói xa nói gần, hỏi anh đã làm được cái gì để bảo vệ em, hay là mặc kệ cho em tự đối mặt với bọn họ, anh còn ở bên ngoài ngoại tình đến mức người ta có thai, đối với em chuyện này là một chuyện sĩ nhục, anh có biết không?
Tạ Phương Quỳnh nói rất bình thản không gay gắt, dù trong lòng tức giận muốn điên lên, nhưng lý lẽ chính đáng đang ở trong tay mình, nên cô không cần cãi lộn, cô chỉ muốn lời giải thích từ Trọng Hải mà thôi .
Trọng Hải lúc này đối mặt với một người đàn bà tỉnh táo đến mức lạnh lùng, chuyện này ông cũng biết rõ sớm hay muộn gì cũng sẽ bị phát hiện ra, nhưng chỉ là không ngờ bại lộ nhanh như vậy, về vấn đề này, ông không có lời nào để giải thích, trong khi với biểu hiện của Tạ Phương Quỳnh khiến cho ông cảm thấy rất khó giải quyết, bởi vì Tạ Phương Quỳnh quá bình tĩnh rồi, tỉnh táo đến mức giống như là nói chuyện của người khác vậy chứ không phải là bản thân mình.
Đúng ra trong lòng Trọng Hải cũng rất tức giận, người đàn bà này đúng là đã điên, dám thuê người âm thầm dò xét mình, đúng là không cân nhắc đến hậu quả, mình đang làm gì? Đó là quan viên chính phủ, vạn nhất để cho có người có ý chí lợi dụng hãm hại, thì con đường hoạn lộ làm quan chẳng phải là xong đời rồi, chỉ là lúc này ông không thể nổi giận, dù sao xác thực là mình đang đuối lý.
– Phương Quỳnh, em nghe anh giải thích được không?
– Giải thích? Trọng Hải … anh cho rằng bây giờ giải thích thì có hữu dụng không? Đừng có đem trách nhiệm này đổ lên người đàn bà kia, như vậy chỉ làm em xem thường anh nhiều hơn mà thôi, làm người đàn ông nếu sai thì cứ thừa nhận là chính mình không đúng….
– Phương Quỳnh, anh có lỗi với em, giờ thì em cứ nói đi, bất cứ điều kiện gì anh cũng đều đáp ứng, coi như là anh bồi thường cho em, được không?
Trọng Hải cũng biết, lúc chịu thua thì phải chịu thua, sự tình nếu có làm căng thì mình cũng không có được ích lợi gì .
– Trọng Hải, điều gì cần nói thì cũng đã nói rồi, em đã cho anh cơ hội, thậm chí nguyện ý buông thả sự nghiệp cùng với cuộc sống tỉnh thành đến nơi đây cùng anh, nhưng anh lại đối xử với em như thế nào? Anh không vui không buồn, em muốn đứa bé cũng phải như là cầu xin anh, còn đối với với những người đàn bà khác thì như thế nào? Anh làm cho người ta lớn bụng, làm thế nào để em tha thứ cho anh đây?
Trọng Hải không phản bác lại được Tạ Phương Quỳnh câu nào, ông thật không ngờ hôm nay tới nơi đây lại nhận kết cục như thế này, sớm biết như vậy chi bằng không đến, trong lúc nhất thời, căn phòng lâm vào thật yên tĩnh, chỉ có tiếng máy máy điều hòa không khí chạy rì rì, trong phòng độ nóng dường như tăng rất cao, chỉ chốc lát Trọng Hải cảm giác được miệng đắng lưỡi khô, ông muốn uống miếng nước, nhưng rất rõ lộ ra, Tạ Phương Quỳnh sẽ không bao giờ còn muốn phục vụ ông nữa…
– Trọng Hải, em biết từ trước giờ anh cũng không có tình cảm với em, cho nên chúng ta hãy giải thoát cuộc hôn nhân u ám này của chúng ta, cứ xem thời gian vừa qua như là một giấc mộng, bây giờ đã tỉnh giấc, vậy thì tản ra đi, đừng làm thương tổn với nhau nữa, em không muốn về sau khuất nhục mà sống, họ Trọng nhà anh ở tỉnh Trung Nam là thế gia vọng tộc, hãy giữ lại một chút mặt mũi cho chú của anh, họ Tạ nhà em mặc dù không bằng nhà anh, nhưng cũng là gia đình có tiếng tăm, anh đi đi, tới tìm người tình cũ, còn em đi tìm niềm hạnh phúc mới của mình, chúng ta từ ngày hôm nay không ai nợ ai.
Tạ Phương Quỳnh nói xong, phảng phất trong lòng dễ dàng nhẹ nhỏm hơn nhiều, vậy thì chứng tỏ cô bây giờ không giống như kiểu trước đây, nhẫn nhịn cầu toàn rồi, hiện tại cô muốn làm cái gì thì làm cái đó, mà không cần phải chịu trách nhiệm trước bất kỳ ai nữa .
Cô tỏ ý không muốn gặp mặt Trọng Hải, chính ông thấy cũng không nên ở lại đây, không nghĩ tới hôm nay đến để cùng nhau lật ngữa lá bài, điều này làm cho ông thập phần uể oải, tuy ông thật ra thì không có có yêu Tạ Phương Quỳnh, nhưng dù sao hơn mấy năm vợ chồng, không có tình yêu, thì vẫn còn chút nghĩa, nhưng bởi vì mình phản bội, ông đã tự đánh mất một chút nghĩa tình còn lại, xem ra thì không còn có cách nào nào vãn hồi rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Chuyện tình nơi công sở, Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Gái một con, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện les, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 05/08/2017 23:36 (GMT+7) |