Ngẫm lại tình huống ngày đó, Thạch Ái Quốc trong lòng vẫn còn run sợ, tại hiện trường mình là lãnh đạo cao nhất, nếu như ngày đó xảy ra sự cố nhân viên tử vong, đó đúng là không còn cách nào vãn hồi sự ảnh hưởng tồi tệ, huống chi lại quan hệ đến việc giải tỏa và di dời, có trời mới biết truyền thông, báo chí sẽ làm rùm beng đến mức độ nào, cho nên nói đến đây, lựa chọn Đinh Nhị Cẩu làm thư ký, ở bên trong cũng có một phần đền bù công lao của hắn, chỉ là không biết tên Đinh Trường Sinh này, sau này có thể tạo cho ông được chút ít ích lợi vui vẻ gì không mà thôi.
– Thành Quân, chuyện của Đinh Trường Sinh như thế nào rồi?
Đào Thành Quân vừa vào cửa, Thạch Ái Quốc liền hỏi, thấy lãnh đạo vội vã như vậy, Đào Thành Quân có chút kinh ngạc.
Thấy Đào Thành Quân có vẻ kinh ngạc, Thạch Ái Quốc biết mình có chút nôn nóng rồi, nên ông chỉ vào cái ghế trước mặt để cho Đào Thành Quân ngồi xuống, rồi mới nói ra:
– Không phải là tôi sốt ruột, mà là do có chuyện rất cấp bách, chắc ông cũng vừa mới nhìn Đường Kiến Chính đi ra chứ?
– Ừ.. có nhìn thấy, nhưng tôi xem tâm tình của lão ta không tốt, ông có biết vì sao?
– Ưm.. là do tôi vừa mới đoạt lấy miếng thơm của hắn rồi..
Thạch Ái Quốc đem sự tình vừa rồi kể lại một lần, điều này làm cho Đào Thành Quân rất ngạc nhiên.
– Đinh Trường Sinh làm sao lại quen biết được tổng giám đốc tập đoàn Bàn Thạch? Điều này không thể nào tin được, người ta là dạng người quí phái sang giàu, Đinh Trường Sinh chỉ là con dế nhũi từ trong trong nông thôn đi ra ngoài, thì làm sao lại có dính líu quan hệ đấy, tôi cảm thấy không thể nào có khả năng đó.
Đào Thành Quân không tin vào lời nói của Đường Kiến Chính.
– Tôi cũng không tin, cho nên tôi mới gọi ông đến đây, có hai chuyện, một là điều tra Đinh Trường Sinh cùng tổng giám đốc tập đoàn Bàn Thạch có mối quan hệ như thế nào, thứ hai là ông đã trao đổi với Đinh Trường Sinh như thế nào rồi, hắn có đồng ý đến đây làm thư ký không?
– Chủ tịch, tôi không có trực tiếp gặp hắn, nói thật ra, vì tôi cũng không biết một chút gì về hắn, hơn nữa hắn đã từng làm thư ký cho người khác, nhưng về sau lại không làm nữa, tôi muốn hiểu rõ là chuyện gì xảy ra, cho nên đã trực tiếp tìm gặp Trọng Hải, cũng là người đang làm thường vụ phó khu trưởng Tân Hồ khu, Đinh Trường Sinh đã từng là thư ký của hắn, Trọng Hải biểu lộ rất bất đắc dĩ khi buông Đinh Trường Sinh ra, xem ra hắn đối với Đinh Trường Sinh vẫn rất là xem trọng.
– Hừ… Trọng Hải này, bị chú của hắn làm hư rồi, dù thế nào, tôi dùng Đinh Trường Sinh cũng không phải là quan tâm đến Trọng Hải, kết quả cuối cùng là như thế nào đây?
– Có lẽ là không thành vấn đề, tôi chỉ lo lắng, Đinh Trường Sinh làm thư ký cho Trọng Hải lâu nay có mối quan hệ rất khắn khít, bây giờ lại đến nơi này làm thư ký, có ổn hay không?
– Thành Quân, tôi đâu có nhỏ mọn như vậy, trái lại nếu như Đinh Trường Sinh đến chỗ này mà cùng với Trọng Hải biểu hiện như người dưng, thì tôi mới không dùng, vấn đề này gọi là không tình không nghĩa, con người như vậy thì sẽ dùng được bao lâu? Cho nên về điểm này ông yên tâm, Đinh Trường Sinh cũng là người, cũng là nhân viên nhà nước, càng không phải là tài sản riêng của tôi, hơn nữa, Trọng Hải kia xem qua tính cách cũng được, sau khi Trọng Phong Dương điều đi rồi, hắn cũng sẽ hiểu chuyện hơn, vấn đề xem như quyết định xong, chuyện Đinh Trường Sinh ông tranh thủ thời gian xử lý đi, để cho hắn sắp xếp cho kịp thời gian.
Thạch Ái Quốc vẫy tay lên nói, chưa kịp nói tiếp, thì điện thoại di động của ông reo.
Thạch Ái Quốc không có lập tức tiếp nghe, mà liếc nhìn Đào Thành Quân, Đào Thành Quân người thế nào, lập tức biết rõ cú điện thoại này người ngoài không thể nghe, lập tức lên tiếng chào, rồi đứng người lên đi ngay.
– Anh.. tại sao lâu như thế mới tiếp điện thoại của em vậy?
Thạch Ái Quốc vừa tiếp thông điện thoại, trong lòng lập tức dịu ngọt, Tiêu Hồng kia ngọt ngào nũng nịu khiến cho ông vô lực tự kềm chế.
– Ồ… anh đang làm việc, có chuyện gì vậy?
Thạch Ái Quốc cũng nhẹ giọng nói ra.
– Không có việc gì, người ta chỉ là muốn hỏi buổi tối nay anh có dùng cơm nhà không? Em vừa học nấu vài món ăn, định buổi tối làm cho anh ăn xem thử có được hay không?
Tiêu Hồng đang mặc cái váy ngủ mỏng tanh, ngực không mang nịt vú, lồ lộ ra hai bầu vú căng mọng, đang nằm uốn éo tại trên ghế sa lon, điện thoại cho Thạch Ái Quốc.
– Trở về… trở về.. ở nhà chờ anh.
Thạch Ái Quốc vội vàng đáp ứng nói.
Thạch Ái Quốc cúp điện thoại xong, trầm ngâm nhớ lại lúc tân hôn cùng với cô vợ tẻ đẹp, tiếng rên rỉ ngọt ngào của nàng khi ông đưa dương vật vào cơ thể của nàng, sự hầu hạ chu đáo của nàng đáp ứng với tất cả mọi nhu cầu của ông, nhưng ông chỉ là không biết, lúc này trong nhà ông, khói thuốc súng đã nổi lên tứ bề.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 4 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện sex ngoại tình |
Ngày cập nhật | 16/04/2018 08:36 (GMT+7) |