– Đương nhiên là có, vì đề phòng chó cùng rứt giậu, toàn bộ hành trình em sẽ hộ tống chị, yên tâm, nếu bọn chúng chỉ cần dám đụng sợi lông trên ngươi của chị, em sẽ chặt đứt cái đuôi của bọn chúng, đến lúc đó cái đuôi của bọn chúng cho dù có muốn rụt về thì cũng không còn.
…
– Cậu bây giờ năng lực không nhỏ, dám giúp lãnh đạo chạy chức quan, hãy cẩn thận hảo tâm sẽ bị lợi dụng đấy.
Trọng Hải vừa rót trà vừa nhìn Đinh Nhị Cẩu ngồi đối diện nói.
– Lãnh đạo, nói vậy là oan uổng cho em lắm đấy, thật ra em cũng muốn cụp lại cái đuôi để đối nhân xử thế, nhưng người khác lại không cho, hơn nữa anh cũng từng nói cho em biết, chú của anh đã đến trung ương rồi, nơi này phát sinh ra chuyện gì cũng là ngoài tầm tay với, chúng ta phải biết tự dựa vào bản thân mình, đây chính là lời lãnh đạo dạy em đấy, nếu em nhớ không lầm a.
– Haha… xú tiểu tử, học được dùng lời của tôi chặn lại tôi phải không? Như thế nào đây? Nói nghe một chút, hiệu quả đến đâu rồi?
– Ai chà… cũng không thuận lợi lắm, em đến bây giờ mới biết, chống lưng cho chủ tịch Thạch là Phó chủ tịch thường vụ Kiều Dương, nhưng cảm thấy là chủ tịch Thạch giống như bây giờ không dựa vào được thêm nữa rồi, cũng không biết vì, lẽ ra trong giai đoạn mấu chốt này, mặc dù là chủ tịch Thạch không tìm tới cửa, thì phó chủ tịch tỉnh Kiều cũng nhìn thấy tình hình mà hỏi thăm đến chứ…
Đinh Nhị Cẩu thở dài nói.
– À… thì ra là Kiều Dương đỡ đầu cho Thạch Ái Quốc, nhưng con người của Kiều Dương thì tà tính, không phải dễ tiếp xúc đâu, nếu như ông ta đã có biểu hiện không muốn thay Thạch Ái Quốc ra mặt lần này, thì việc Thạch Ái Quốc lên làm bí thư không có khả năng cao.
– Vâng… nhưng chuyện này cũng khó mà nói, Cố Thanh Sơn và Thạch Ái Quốc cùng chung một mục tiêu quan trọng nhất là kéo Tương Văn Sơn xuống ngựa, chuyện này đã làm đang đúng hướng, nghe nói bọn họ lấy được những chứng cứ rất bất lợi đối với Tương Văn Sơn, chứng cớ này nếu đưa ra, chẵng những Tương Văn Sơn sẽ phải rời khỏi Hồ Châu, mà rất có thể còn bị truy cứu trách nhiệm lãnh đạo.
Đinh Nhị Cẩu nhỏ giọng nói.
Có một số vấn đề lắc léo hắn không có thể nào cho Trọng Hải biết, nhưng sự việc thì bắt buộc phải cho Trọng Hải biết, ví dụ như chuyện tìm Chu Hồng Kỳ, tìm cách giật dây thư ký tỉnh ủy thư ký An Như Sơn thì giấu biệt bởi vì chuyện này liên lụy đến nhà họ Chu, mà nhà họ Trọng gia cùng với nhà họ Chu gia thì bất hòa, dù ai cũng biết trong chính trị không có ai là kẻ thù vĩnh viễn, chuyện này hắn tin rằng Trọng Hải cũng hiểu, nhưng nếu giáp mặt nói thẳng ra, thì cũng không phải là chuyện tốt.
Với lại trãi qua mấy năm lăn lộn trong chốn quan trường, Đinh Nhị Cẩu bây giờ không phải còn là một người làm chính trị sạch sẽ như tờ giấy trắng, theo kiểu anh tốt với tôi, thì tôi tốt lại với anh, anh cho tôi lời nói chân thành, thì tôi sẽ đem trái tim móc ra cho anh. Bên trong chính trị hắc ám của quan trường đã chậm rãi nhuộm hắn trui luyện thành một người chuyện gì cũng chỉ nên nói thật 3 phần, còn lại 7 phần để tính toán.
Suy cho cùng, một người tính tình thẳng ruột ngựa, không thích hợp ở trong chốn quan trường lăn lộn, người như vậy nếu không bị người hại chết, cũng sẽ hại chết khác chết…
– Nếu Thạch Ái Quốc không thể chắc chắn thành công trong việc lên chức này, đó có khác gì dọn ổ cho kẻ khác vào đẻ, chuyện như vậy ông ta chịu làm ư?
Trọng Hải nghi ngờ hỏi.
– Vâng… những chuyện này đương nhiên Thạch Ái Quốc sẽ không nói cho em biết, chỉ là suy đoán của em, em thấy ông ta cần phải có sự giúp đở của anh, dù nói thế nào thì chú của anh từng làm lãnh đạo ở tỉnh Trung Nam lâu như vậy, cho là đã rời khỏi đây, nhưng mối quan hệ dây mơ rễ má vẫn còn, Thạch Ái Quốc mất đi sự che chở của Kiều Dương, thì nếu ông ta đầu nhập đến một lãnh đạo nào đó trong đội ngũ của phe chúng ta, bởi vì chú của anh đã đến phần đất bên ngoài, mà chúng ta lại không thể đi theo đi, thì chi bằng tìm đến mối quan hệ còn lại ở đây của chú anh, đem Thạch Ái Quốc thu vào, như vậy sau này tại TP Hồ Châu anh cũng sẽ trở thành trụ cột, chú của anh dù ở xa cũng sẽ rất hài lòng.
Trọng Hải nghe xong Đinh Nhị Cẩu nói, trầm ngâm hồi lâu không nói gì, Trọng Hải thấy rỏ là từ lúc đem tiểu tử này từ thôn Lê Viên móc ra, mình đúng là nhìn trúng sự thông minh của hắn, nhìn thấy hắn từng bước một trưởng thành lớn lên, nhưng mình vẫn còn đánh giá thấp hắn về trình độ chính trị của hắn, hắn có bước tiến thật là tốc độ vượt bậc, chỉ cần nghe được mấy câu nói đó vừa rồi của Đinh Nhị Cẩu, thì giống như là một người đã từng lăn lộn ở chốn quan trường mười mấy năm tổng kết ra đấy, nhưng tiểu tử này mới có dạo chơi quan trường trong một thời gian cao lắm là ba, bốn năm, mà có thể tính toán nhìn thấu chiến lược như thế, đã vượt ra khỏi tầm nhận thức của Trọng Hải về Đinh Nhị Cẩu.
– Nói thật, chú trước khi đi, đã có gửi gấm giới thiệu tôi với những người trên tỉnh có thể giúp được một tay, nhưng bây giờ có thể giúp tới trình độ nào, đặc biệt là từ khi chú đi rồi, những người này có thái độ đến đâu với tôi cũng thật là khó mà nói trước đây.
Trọng Hải suy nghĩ một chút rồi nói ra.
Vốn là những người này là Trọng Phong Dương nhờ gửi gấm Trọng Hải đấy, nói cho cùng, là vì tương lai Trọng Hải sau này lên chức có thể nằm trong liên minh với bọn họ. Nhưng nói là nói như vậy, dù sao Trọng Phong Dương đã ly khai khỏi tỉnh Trung Nam, việc sau này có trở về khả năng xác xuất là con số O tròn trỉnh, trãi qua mấy năm đến lúc Trọng Hải Chân dùng được, liệu những người này có còn ở tại trên cương vị này sao? Hoặc là đến lúc đó Trọng Phong Dương đã về hưu, những người này có còn cố kỵ đến năm nào Trọng Phong Dương dặn dò sắp xếp sao?
Chính trị là một hoạt động thực tế trước mắt nhất, đừng nói mấy năm, chính là trong 1 ngày, buổi sáng và buổi chiều, một người cũng đã có quyết định không giống nhau rồi…
Cho nên, trong chính trị, có mối quan hệ hoặc là phe cánh là sáng suốt, nhưng phải tận dụng ngay cơ hội nếu có, chứ đừng có ngu xuẩn mà chờ cơ hội, mối quan hệ trong chính trị này vĩnh viễn không có bảo đảm gì về chất lượng, quá thời hạn thì không có ai đợi đâu.
– Thạch Ái Quốc hiện tại giống như là một người biết bơi, đang ở trong nước bơi lội, đột nhiên đã xảy ra việc ngoài ý muốn, chân bị chuột rút, lúc này đừng nói là một cây đại thụ, ngay cả một cây nhánh cỏ, ông ta cũng đều đã chụp lấy, mặc dù là không thành công, đến lúc đó ông ta cũng sẽ không quên người đã đưa cho ông ta nhánh cỏ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, so dệt hoa trên gấm thì tốt hơn nhiều đấy.
Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy Trọng Hải do dự, hắn cũng ý thức được, trong thời gian Trọng Phong Dương công tác tại tỉnh Trung Nam nhiều năm như vậy, nhưng cũng không có mối quan hệ được nhiều, mục đích của Trọng Phong Dương là để cho cháu của mình cùng với đại gia ngành sắt thép nhà họ Dương tỉnh Trung Nam kết hợp là vững vàng, nhưng bất ngờ lại xảy ra tác dụng phụ, hiện tại bây giờ ích lợi trước mắt, chỉ còn có cách dùng mối quan hệ còn lại để lắp đầy thay thế…
– Tiểu tử dám nói lãnh đạo của mình như thế, nếu như ông ta biết, thế nào trước tiên cũng tống xuất cậu đi…
Trọng Hải cười nói, nhưng là trong lòng ông thật cao hứng, ít nhất là trong đàm luận, Đinh Nhị Cẩu lúc nào cũng có lập trường đấy, ở trước mặt Trọng Hải dám nói đùa về lãnh đạo đương nhiệm của hắn, đây cũng là một cách Đinh Nhị Cẩu biểu thị thái độ đối với Trọng Hải, chứng minh giữa Đinh Nhị Cẩu và ông vẫn là thân mật khăng khít trước sau như một.
– Ha ha, bất cứ là em tới chỗ nào, anh cũng là của lãnh đạo của em, anh đừng có nghĩ đến chuyện đẩy em ra ngoài là xong đâu, em chỉ biết anh là lãnh đạo, nói cách khác, nói không chừng ngày nào đó em bị người ta tống xuất, đến lúc đấy em còn phải tìm anh để kiếm cơm.
Đinh Nhị Cẩu ngắt một trái nho bỏ vào miệng, vừa nhai nuốt vừa nói, nhưng Trọng Hải nghe được câu nói của hắn rất rõ ràng.
– Này… Trường Sinh, mấy năm này cậu trưởng thành vượt quá dự liệu của tôi, lúc mới bắt đầu, tôi thật rất lo lắng là cậu có thích hợp hay không trên con đường người lừa ta gạt này, nhưng cậu không để cho tôi thất vọng, đã vậy lại làm cho tôi có được rất nhiều sự kinh hỉ, hy vọng là cậu tiếp tục cố gắng tiến tới, đừng có kiêu ngạo, cũng đừng giận quá mất khôn, làm chính trị cần phải có tính bền dẻo chịu đựng, không có sự bền dẻo chịu thì chỉ có thể là bị chính trị nó nuốt chửng vào, hiểu chưa?
Trọng Hải nói rất là nghiêm túc.
Trong câu nói của Trọng Hải làm cho Đinh Nhị Cẩu khuôn mặt nóng bừng cảm động, không vì cái gì khác, là bởi vì vừa rồi chính hắn không có đem toàn bộ sự việc biết được nói hết cho Trọng Hải, hắn thật muốn kể hết cho ông biết, nhưng lý trí mách bảo ngăn cản hắn làm như vậy.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Cho người khác đụ vợ mình, Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/03/2019 06:29 (GMT+7) |