– Ấn trưởng phòng, bên ngoài lạnh lẻo, chúng ta lên trên xe nói đi.
Thạch Ái Quốc đưa tay chỉ hướng một chiếc Mercesdes trong ba xe nói.
– Được, đi lên nói sau, ngồi một đường dài, thật đúng là mệt mỏi, Ái Quốc… năm nay niên kỷ của ông cũng không nhỏ a.
Ấn Thiên Hoa hỏi, thật ra trên quan trường rất kiêng kị hỏi đến tuổi tác, nhưng thượng cấp hỏi thăm cấp dưới đương nhiên thì không tồn tại vấn đề này.
– Đúng vậy… đã ngoài năm mươi rồi, không giống như đồng chí Khôn Thành, còn trẻ trung khoẻ mạnh ah.
Thạch Ái Quốc rất biết cách nói chuyện, mỗi lần nói chuyện đều đem Để Khôn Thành mang lên, nhìn qua như một loại lấy lòng, nhưng cũng làm cho Để Khôn Thành có cảm giác được vị bí thư này không phải là tốt như vậy, ngược lại òn có chút dọa người.
…
Đến thành ủy về sau, toàn thể cán bộ các cấp khoa thành phố đã tập trung ở đại lễ đường thành ủy, hôm nay sẽ tổ chức hội nghị cán bộ toàn thành phố.
Nhưng trước đó, Thạch Ái Quốc, Để Khôn Thành, Ấn Thiên Hoa ba người tiến vào trước phòng họp nhỏ bên cạnh, xem ra là đã có những lời muốn tuyên bố, coi như là sớm trên tỉnh ủy đã sớm chuẩn bị sẵn cho hai người rồi.
– Ái Quốc, lần này tôi được Tỉnh ủy ủy thác, đưa đồng chí Khôn Thành xuống thành phố, tôi cảm thấy nhiệm vụ kỳ này rất nặng nề đấy, sự phát triển kinh tế của TP Hồ Châu trước giờ không làm cho Tỉnh ủy hài lòng, đương nhiên đây không phải phê bình ông, nguyên nhân trong này tôi và ông đều biết, nhưng lần này Tỉnh ủy là hạ quyết tâm, trước khi đến đây, An bí thư cùng tôi cũng trao đổi trước rất lâu, tại TP Hồ Châu nhân sự cán bộ không có tiếng nói chung, nhưng là do An bí thư cố gắng đè xuống vì sợ bị ảnh hưởng uy tín, cho nên đối với chuyện này, An bí thư cũng phải chịu trách nhiệm khá nguy hiểm, nếu như lần này hai người hợp tác được, làm tốt, làm cho những chuyện rối bời trước kia tự sụp đổ, thì tôi không còn lời nào để nói, nhưng nếu xuất hiện tình huống ngược lại, tôi không dám hứa chắc trên tỉnh ủy sẽ có động tác như thế nào, Tỉnh ủy có quyết tâm đấy, hai người nhớ cẩn thận, nhất là Ái Quốc, ông cũng biết, TP Hồ Châu thật sự là kinh tế quá chậm trễ không vực dậy nổi.
– Ừ… lời của ông, tôi sẽ nhớ kỹ, đồng chí Khôn Thành đến làm chủ tịch TP, tôi giơ hai tay tán thành, chẳng những là tán thành, tôi nhất định sẽ làm tốt cục diện này, toàn lực ủng hộ Khôn Thành.
Thạch Ái Quốc lên tiếng nói, tư thái kia cùng với sự biểu lộ chân thành làm cho người… cảm động.
Nhưng là vô luận như thế nào, điểm này lại để cho Ấn Thiên Hoa cảm thấy thoả mãn, vì vậy hắn vừa nhìn về phía Để Khôn Thành.
– Thạch bí thư… tôi đối với Hồ Châu thì kinh nghiệm công tác chưa quen thuộc, nhưng cũng may là Thạch bí thư có kinh nghiệm phong phú lại là người đi trước, tôi sẽ học hỏi nhiều từ Thạch bí thư, về chuyện này xin Ấn trưởng phòng yên tâm đi, sẽ quyết tâm làm một phen sự nghiệp, cũng xin Thạch bí thư hỗ trợ nhiều hơn.
Để Khôn Thành nói cũng rất hay, bất kể như thế nào, thái độ của hai người chứng tỏ làm cho Ấn Thiên Hoa rất hài lòng, ông ta cũng chỉ cần chuyển lời của bí thư An Như Sơn đưa đến, sau khi kết thúc hội nghị liền xách mông đi về tỉnh, còn các người ở lại thì có đấu với nhau hay là không đấu, đấu như thế nào, đó là chuyện cá nhân của các người, chuyện đó không ăn nhằm gì tới ta.
– Được rồi, hai người đã đều bày tỏ thái độ với nhau, như vậy ta bây giờ ra ngoài họp đi.
Ấn Thiên Hoa nói.
Bên trong sảnh đại lễ đường người người nhốn nháo, nhưng đều an phận ngồi tại chỗ ngồi của mình, những người quen nhau thì châu đầu ghé tai cười nói, Đinh Nhị Cẩu thì ngồi một mình, vốn định được yên tỉnh thoáng chút. Nhưng hết lần này tới lần khác vẫn có người không chịu buông tha hắn.
– Đinh thư ký… xem ra an nhàn vậy.
Đinh Nhị Cẩu ngẩng đầu, người chào hỏi mình lại là thư ký cũ của Tưởng Văn Sơn thư ký Giang Bình Quý, Đinh Nhị Cẩu cười cười nhích qua một bên chỗ ngồi để cho Giang Bình Quý ngồi xuống, hiện tại Giang Bình Quý có thể nói là rơi mão chim Phượng Hoàng giờ thì không bằng gà con, mỗi người khi thấy hắn thì tránh qua một bên, Tưởng Văn Sơn thì bị chuyển công tác quá gấp gáp, thậm chí ngay cả Giang Bình Quý cũng không có kịp sắp xếp gì cả, điều này làm cho gã rất là xấu hổ.
Tuy bây giờ không có làm thư ký, nhưng vẫn còn chức vụ phó chủ nhiệm văn phòng thành ủy, cùng ngang với Đinh Nhị Cẩu, nhưng từ khi Tưởng Văn Sơn rời đi, Giang Bình Quý thường xuyên ở nhà, chưa có đi làm, vì thế Đinh Nhị Cẩu không có gặp gã, nhưng không biết vì sao hôm nay có cuộc họp chung thì lại xuất hiện.
– À… anh Giang dạo này sao rồi? Vẫn tốt chứ.
– Ai… tốt cái gì mà tốt, ngay cả một cái chỗ ngồi cũng không có, cho nên mới tìm đến cậu để nương tựa đây, sẽ không đem tôi đuổi đi chứ?
Giang Bình Quý nói đùa.
– Sao lại vậy chứ, anh nói vậy là làm tôi bị tổn thương lắm đấy.
– Um… chẳng qua là anh thấy công việc không ổn, tối nay có rãnh không? Đến chỗ cũ uống một chén.
Giang Bình Quý tuy mắt nhìn lên nơi ban lãnh đạo đang ngồi, nhưng miệng thì mời Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu lúc này thấy cũng thật khó khăn, thời khắc mấu chốt thì nhờ có Giang Bình Quý thật sự ra lực, chỉ là không đạt hiệu quả như mong muốn, Tưởng Văn Sơn cũng không có triệt để ngã xuống, điều này làm cho rất nhiều người thấy thật đáng tiếc, nhưng là Đinh Nhị Cẩu biết rõ, nếu không có Giang Bình Quý phản phé đào ngủ, thì Tưởng Văn Sơn tuyệt đối sẽ không bị điều đi nhanh thế.
– Anh Giang, anh không phải là chưa từng làm qua thư ký, chúng ta nào có chủ động được thời gian của mình, như vậy đi, chỉ cần đêm nay lãnh đạo không có sai khiến gì, tôi sẽ đi qua được không?
Lúc trước tìm gặp Giang Bình Quý là chính Đinh Nhị Cẩu đề nghị, kể cả lúc ấy đáp ứng đối với sự cam kết đền bù tổn thất cho Giang Bình Quý, cũng là do Đinh Nhị Cẩu, mặc dù bây giờ không có đem Tưởng Văn Sơn kéo xuống ngã ngựa, nhưng làm đến bước này thì đã là không dễ dàng gì.
– Tôi hiểu mà…
Giang Bình Quý sau khi nghe Đinh Nhị Cẩu nói xem như cũng yên tâm, gã chỉ lo lắng Đinh Nhị Cẩu chối nợ, như vậy thì gã hiện tại cũng chẳng làm gì được, bây giờ chỉ còn là gửi hi vọng vào trên người của Đinh Nhị Cẩu, mong là hắn làm người cũng có lương tâm một chút.
Nhưng Giang Bình Quý cũng biết, từ tình hình trước mắt xem ra, việc gã được điều đến khu đang phát triển cao làm chủ nhiệm thì xác xuất đã là rất thấp rồi, bởi vì hắn minh bạch, vì Thạch Ái Quốc điều mong muốn cũng không phải là để cho Tưởng Văn Sơn chuyển công tác hạ cánh một cách an toàn đơn giản như vậy, điều mà Thạch Ái Quốc muốn là đem Tưởng Văn Sơn triệt để cắt đứt con đường chính trị xóa đi.
Tuy Tưởng Văn Sơn không còn có ở tại Hồ Châu làm bí thư nữa, nhưng ông ta tạo dựng thế lực của mình tại TP Hồ Châu nhiều năm như vậy, số lượng cán bộ được Tưởng Văn Sơn cất nhắc đỡ đầu lên chức cũng không phải là số ít, những cán bộ này này hiện nay vẫn còn nắm giữ lấy quyền lực các cấp tại TP Hồ Châu.
Đối với những cán bộ dạng này, trong lòng Thạch Ái Quốc vẫn rất kiêng kị, chỉ cần Tưởng Văn Sơn còn làm chính trị, sẽ rất khó nói những người này thật sự đầu nhập vào đến cạnh mình, với lại ông ta bây giờ còn chưa có đứng vững gót chân, Bí thư Tỉnh ủy thì đã đem thư ký Để Khôn Thành của mình đưa xuống nắm quyền, còn Tưởng Văn Sơn thì hận Thạch Ái Quốc thấu xương, khó tránh khỏi chơi trò ngáng chân, mà chơi ngáng chân thì phương thức tốt nhất là khiến cho cán bộ phe cánh cũ của mình toàn lực ủng hộ Để Khôn Thành, nói như vậy thì cái chức bí thư của Thạch Ái Quốc thật đúng là gặp nhiều phiền toái.
Cho nên, Giang Bình Quý cũng biết rõ những việc này, hiện tại hắn chỉ còn có thể hy vọng xa vời là được thả ra làm người đứng đầu một cơ quan nào đó hoặc là đến một tiểu khu nào cũng được, nhưng tất cả mọi việc đều phải cùng với Đinh Nhị Cẩu câu thông, sau đó mới nhìn xem tình huống…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 5 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Bố chồng nàng dâu, Cho người khác đụ vợ mình, Con gái thủ dâm, Dâm thư Trung Quốc, Đụ công khai, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Làm tình với đồng nghiệp, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Ngày cập nhật | 17/03/2019 06:29 (GMT+7) |