Sau khi Trương Hòa Trần ra ngoài đóng cửa lại, Đinh Nhị Cẩu nói.
– Há, cháu lại gây họa?
Thạch Ái Quốc chỉ trước mặt mình cái ghế ra hiệu Đinh Nhị Cẩu ngồi xuống.
Nghe được Thạch Ái Quốc hỏi như thế xem ra hành động chuyện tối ngày hôm qua thì Thạch Ái Quốc còn chưa biết, xem ra mình tới chuyến này là đúng rồi, thà tự mình báo cáo trước còn hơn để cho Thạch Ái Quốc nắm được tin tức từ người khác.
– Vâng… tối hôm qua cháu cho tiến hành tuần tra đêm, vì muốn giữ bí mật, cho nên không có thông báo cho bất luận đơn vị nào biết, đồng thời đi theo còn có đài truyền hình thành phố, đối với việc tuần tra tiến hành phát hình trực tiếp, nhưng cuối cùng vẫn xảy ra vấn đề, bọn cháu tra xét một nhà hàng Karaoke, nhưng nhà hàng này này phía sau có thế lực chống đỡ, vì tối hôm qua quá muộn, cho nên chưa có kịp báo cáo với bí thư, cho nên sáng sớm hôm nay mới đến báo cáo.
– Há, tra ra vấn đề gì rồi hả?
Thạch Ái Quốc nghe Đinh Nhị Cẩu báo cáo, liền thấy cái nhà hàng Karaoke này không đơn giản.
– Vâng… tất cả các vấn đề đều ghi lại trong báo cáo rồi, nhưng nhà hàng Karaoke này bối cảnh không nhỏ, cháu không nắm chắc được, cho nên tới xin chỉ thị của bí thư.
– Ồ? Bối cảnh gì?
Thạch Ái Quốc vừa nghe lại hứng thú, vội vàng hỏi.
– Khả năng có liên quan đến bí thư khu ủy Lưu Thành An khu Tân Hồ, lúc ấy điều tra con của hắn là Lưu Quán Quân, là người đứng tên đại diện pháp lý, do đó công an phân cục Tân Hồ chịu áp lực rất lớn, nên cháu xin Thạch bí thư lưu tâm về chuyện này.
Đinh Nhị Cẩu bình tĩnh nói.
– Việc này có thật không?
Thạch Ái Quốc giật mình hỏi.
– Đúng vậy… cơ bản sự thật đã tra rõ.
Đinh Nhị Cẩu khẳng định nói.
Thạch Ái Quốc hài lòng nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu, trong nội tâm cao hứng, trước đây khu Tân Hồ là nơi bí thư tiền nhiệm Tưởng Văn Sơn tập trung kinh doanh, khu trưởng, bí thư đều là người của Tưởng Văn Sơn cất nhắc, cho nên sau này ông đem vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức khu Tân Hồ giao cho Đường Linh Linh rồi lại đề bạt lên làm thường vụ phó khu trưởng, đưa Giang Bình Quý bỏ vào vị trí chủ nhiệm phòng tổ chức khu Tân Hồ, nhưng căn bản đến nay vẫn chưa thể thay đổi cục diện.
…
Ngay vào lúc này điện thoại của Đinh Nhị Cẩu chấn động reo vang, hắn lặng lẽ lấy ra xem, là chính ủy Hầu Khắc Cần gọi tới, Đinh Nhị Cẩu không chút do dự cúp điện thoại, nhưng Hầu Khắc Cần vẫn là liên tiếp gọi đến cho hắn không ngừng.
– Điện thoại của ai, nếu khẩn cấp, thì cháu cứ nghe trước đi.
– Dạ… là chính ủy Hầu Khắc Cần gọi tới.
– Ừ, cứ nghe đi, nói không chừng có chuyện gì xảy ra đấy.
Thạch Ái Quốc gật đầu nói.
Vì vậy Đinh Nhị Cẩu đứng dậy đi đến bên cửa sổ phòng làm việc Thạch Ái Quốc nghe điện thoại.
– Chính ủy có chuyện gì vội như vậy, tôi đang ở tại thành ủy báo cáo công tác.
– Đinh phó cục, đã xảy ra chuyện lớn, sẵn cậu đang ở chỗ của Thạch bí thư, báo cáo luôn nhé.
– Chuyện gì vậy?
Đinh Nhị Cẩu có một dự cảm xấu, nhướng mày hỏi.
– Lý cục trưởng đã đi rồi.
– Đi rồi? Đi đến đâu vậy?’
Nghe qua, Đinh Nhị Cẩu có ý nghĩ đầu tiên là Lý Pháp Thụy lẩn trốn rồi.
– Có đi nơi nào đâu, chết rồi… hiện giờ đội cảnh sát hình sự đang ở trong nhà ông ấy, sáng sớm hôm nay mới phát hiện, thân thể đã lạnh ngắt rồi.
Hầu Khắc Cần giảm thấp giọng nói.
– Ông chắc chắn chứ?
Đinh Nhị Cẩu lại hỏi to lên không ít, giọng nói đầy kinh ngạc, Thạch Ái Quốc cũng dừng lại công việc trong tay, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
– Chuyện này đâu có thể nói lung tung, tôi đang ở tại hiện trường đây này.
Hầu Khắc Cần nói ra.
– Được… tôi biết rồi, sẽ lập tức báo cáo Thạch bí thư.
Đinh Nhị Cẩu nói xong tắt điện thoại.
Thạch Ái Quốc liếc qua Đinh Nhị Cẩu hỏi.
– Lại xảy ra chuyện gì? Năm nay thực là rối loạn, đến cuối năm, việc lớn việc nhỏ gì cũng dồn lại tới tấp đổ lên đâu…
– Lý Pháp Thụy chết rồi, chết tối hôm, sáng sớm hôm nay mới phát hiện.
Đinh Nhị Cẩu bình thản nói.
– Cái gì? Chết?
Thạch Ái Quốc chấn động, gần đây cục công an thành phố đúng là không yên ổn, phó cục trưởng Đàm Quốc Khánh sống chết không rõ, bây giờ cục trưởng lại chết…
– Vâng… đội cảnh sát hình sự đang điều tra hiện trường, tin tức đã xác định, xem ra thời gian chết cũng đã khá lâu…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Vậy cháu nhanh đến hiện trường, xem rốt cục chuyện gì đã xảy ra, trước xác định nguyên nhân cái chết rồi nói sau.
Thạch Ái Quốc đứng lên, trong lòng nóng nảy đi tới đi lui.
– Vâng… cháu đi ngay…
Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa ra vội vàng đi xuống lầu, cũng không kịp bắt chuyện với Trương Hòa Trần, liền chạy mất.
Chu Hồng Kỳ dẫn mấy cảnh sát đang tại hiện trường điều tra, nhưng từ hiện trường ghi chép, không có điểm nào đáng ngờ, chẳng những không có dấu vết đánh nhau, Lý Pháp Thụy còn giống như đã chuẩn bị kỹ cho cái chết của mình, quần áo mặc chỉnh tề, huy hiệu Đảng gắn ở trước ngực trên áo, nếu mà bị người giết, thì rất khó mà tin được.
– Thế nào, có đầu mối gì không hả chị?
Đinh Nhị Cẩu đến hiện trường, liền tìm gặp Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Trước mắt, hình như là tự sát, còn có một phong di thư, có muốn nhìn không? Chu Hồng Kỳ hỏi.
– Nội dung là gì?
– Đại đa số quan viên tự sát khi biết lộ việc, đều có lời tuyệt mệnh giống nhau đại khái như là: “Phụ công ơn của Đảng bồi dưỡng giáo dục, phụ lại sự tín nhiệm của nhân dân… v… v… nên không còn mặt mũi nào muốn sống…” lá thư này cũng vậy, chẳng có gì giá trị gì để điều tra cả.
Đinh Nhị Cẩu mang vào bao tay, sau đó nhận lấy di thư Lý Pháp Thụy, xem tới nhìn lui, cũng không nhìn ra nguyên cớ vì sao, nên trả lại cho Chu Hồng Kỳ.
– Thế nào, có phát hiện gì không?
– Không có… nhưng em cảm thấy nên xem xét có phải là chữ viết của Lý Pháp hay không?
– Đương nhiên, đây là điều cơ bản…
Chu Hồng Kỳ cười cười nói.
– Vâng… hơn nữa đây là khu cư xá của cục công an ký thành phố, hẳn là có camera an ninh, thử nhìn xem giám sát có tình huống khả nghi gì không?
– Không có làm bản sao, vừa rồi hỏi qua bảo an rồi, tiểu khu này tối hôm qua bị cúp tầm một giờ, cho nên camera không có hoạt động.
Chu Hồng Kỳ nói.
– Trùng hợp vậy sao? Chị xem thử thời gian tử vong là lúc nào…
– Cái này phải chờ sau này kiểm tra thi thể thì mới biết được.
Chu Hồng Kỳ bất đắc dĩ nói, gần đây áp lực của nàng rất lớn, bản án cũ tuy có mở lại một số, nhưng việc phá án lại tiến triển không lớn, bản án Khang Minh Đức vẫn còn chứ có phá được, thì giờ cục trưởng cục công an cũng đã chết, đây không phải là chuyện đùa giỡn.
– Chính ủy đâu rồi? Ông ta nói là đang ở tại hiện trường mà?
Đinh Nhị Cẩu quét mắt một vòng không có thấy Hầu Khắc Cần.
– Mới vừa rồi còn ở đây, có thể là lên trên tỉnh báo cáo rồi.
Chu Hồng Kỳ từ tốn nói, nàng bắt đầu có chút hối hận khi xin đến thành phố Hồ Châu công tác rồi, áp lực công việc quá lớn, nàng có chút chịu không được…
– Việc này có cần báo quá gấp cho trên tỉnh biết không?
Đinh Nhị Cẩu nhướng mày hỏi.
– Đó là đương nhiên, cục trưởng cục công an thành phố là do trên tỉnh điều xuống, cái chết này không báo cáo sao được?
– Nếu vậy trong thời gian ngắn sắp tới lại phải có một trận sóng gió lớn a, chị hãy chuẩn bị sẵn sàng đi, nếu như Lý cục trưởng bị giết, thì chắc chắn sẽ có quy định ngày phá án, còn nếu như là tự sát, thì hậu quả còn đỡ hơn một chút.
Đinh Nhị Cẩu nói khẽ với Chu Hồng Kỳ.
Chu Hồng Kỳ nghe vậy ngẩng đầu nhìn một chút Đinh Nhị Cẩu, hồi lâu không nói một lời, Đinh Nhị Cẩu cũng không có trốn tránh ánh mắt nàng, mà là cũng nhìn nàng, cùng nhìn nhau mãi đến khi Chu Hồng Kỳ gật đầu.
– Nếu như không có chuyện gì nữa, chị về trước đi, khi nào có kết luận chính xác nhớ cho em biết, để em báo cáo cho Thạch bí thư.
– Đợi một chút, chị hỏi em… tối hôm qua ở nơi nào vậy?
Chu Hồng Kỳ bất thình lình hỏi.
– Em… Đừng nói là hoài nghi là em giết người nhé… Haha… tối hôm qua sau khi đi tuần tra xong thì em về nhà, ngủ một giấc đến lớn hừng đông, nếu chị không ngại, em có thể để cho chị gặp người làm chứng.
Đinh Nhị Cẩu quỷ bí cười cười…
Chu Hồng Kỳ nguýt hắn hắn một cái, nàng không có hoài nghi Đinh Nhị Cẩu giết Lý Pháp Thụy, mà nàng đang nghi ngờ pha lẫn ghen tuông Đinh Nhị Cẩu cùng Tiếu Hàn gian díu…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 6 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 20/10/2019 11:39 (GMT+7) |