Tạ Cửu Lĩnh không thể không nói.
Ông là đã nhìn ra, tiểu tử Đinh Nhị Cẩu này giảo hoạt không phải là ít, hơn nữa lại có bổn sự không có chó thì bắt mèo ăn phân thì càng là không có ai sánh bằng, chỉ cần cho hắn một chút xíu cơ hội, thì hắn sẽ biến thành lợi thế để đạt thành mục đích của mình…
Đinh Nhị Cẩu cùng cha con Tạ Cửu Lĩnh ba người ăn đơn giản tại nhà ăn công ty, sau đó Tạ Cửu Lĩnh liền về phòng nghỉ ngơi.
– Em cũng đi về đi, cơm này cũng ăn hết rồi, chị lại không có thời gian cùng em đi lung tung.
Tạ Phương Quỳnh nói.
– Ai… chị sao trở mặt nhanh như vậy a, vừa rồi bác Tạ nói như thế nào, để chị đi dạo chơi cùng em tại Kinh Sơn, chị cũng đã đáp ứng, như thế nào giờ thì xoay mặt không nhận nợ à?
Đinh Nhị Cẩu nóng nảy nói.
– Úi trời… chẳng hiểu ai lại đưa cho em lên làm chủ nhiệm khu khai phát vậy à, làm quan lớn như vậy, vậy mà không hiểu ánh mắt của người, em cho rằng cha của chị thật sự là có cái ý này sao? Chẳng qua là cha chị nói lịch sự cho có, em có hiểu hay không?
– Là ý tứ như vậy ấy ư? Sao em lại cảm thấy cha của chị nói rất chân thành, không giống như là nói một cách khách sáo với em…
Đinh Nhị Cẩu ra vẻ hồ đồ nói.
– Hừ… thôi đi… em cho rằng em là ai vậy, chị là một tổng giám đốc lại dẫn em đi dạo lung tung à?
Tạ Phương Quỳnh khinh thường nói.
– Không đúng, em cảm thấy được cha của chị là một chân thành người, em phải đến gặp cha chị hỏi có thật là đúng như chị nói như vậy không? Nếu chỉ là câu nói lịch sự cho có, em sẽ quay trở lại Hồ Châu ngay, không quấy rầy đến chị nữa, tốt nhất là cách xa một chút cho chắc…
Đinh Nhị Cẩu nói xong lấy ra điện thoại làm bộ gọi gọi điện thoại cho Tạ Cửu Lĩnh.
– Này… này… em cũng không cần đến mặt mũi của mình nữa đúng không?
Tạ Phương Quỳnh quay người lại nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu thật sự là đang gọi điện thoại, liền thò tay đoạt đi, cùng với con người như hắn vậy thì đúng là không có cách nào nói lý lẽ.
– Thôi được rồi… xem như phục em, giờ muốn đi chỗ nào, nói đi…
Tạ Phương Quỳnh tức giận ném điện thoại di động cho Đinh Nhị Cẩu, cũng chẳng nhìn qua Đinh Nhị Cẩu ra…
– Vậy thì đi nhìn xem phong cảnh Kinh Sơn đi.
Đinh Nhị Cẩu nói.
Tạ Phương Quỳnh bất đắc dĩ, lấy xe chở Đinh Nhị Cẩu rời khỏi cổng văn phòng sắt thép Tạ thị, một đường hướng đến quặng mỏ Tạ gia trên núi chạy đi, nàng vừa vặn nhớ tới, có việc đến quặng mỏ xử lý, nhân cơ hội này đi luôn, nơi đó có cảnh sắc cái gì chứ… hừ, cứ đi thì biết.
– À… chị Tạ này, trước khi đến đây, em có đến gặp anh ấy vấn an…
– Nếu nói thêm một chữ nữa thì cút ngay xuống dưới đường.
Tạ Phương Quỳnh nghe xong câu nói của Đinh Nhị Cẩu liền nhướng mày, không đợi Đinh Nhị Cẩu nói hết câu đã ngắt lời…
– Còn nữa… chị ấy có nói bị vướng đứa bé nên bất tiện tới thăm chị, cho nên nếu chị có thời gian, hãy về thăm chị ấy một chút.
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục nói.
Lúc này Tạ Phương Quỳnh biết Đinh Nhị Cẩu nhắc đến Lưu Hương Lê, còn câu đầu tiên là Đinh Nhị Cẩu nói về Trọng Hãi.
– Chị biết rồi, nhưng đáng tiếc trong khoảng thời gian này thì không có rãnh rồi, Đinh Trường Sinh, em và Lưu Hương Lê đến cùng là muốn như thế nào? Em đã lấy không được nàng, vì cái gì mà không dứt khoát, để trả lại hy vọng về sau cho người ta chứ? Em không nên tàn nhẫn như vậy, lại để cho một người đàn bà cứ như vậy cả đời trông coi một đứa bé mà sống hết đời sao?
– Em biết, việc này là em không đúng, nhưng chị Tạ à, còn chính chị thì sao rồi? Chị cũng tính cứ như vậy sống hết cả đời sao? Tuổi tác của chị so với Hương Lê cũng tầm ngang nhau, chị không nghĩ tới chuyện đi một bước nữa sao?
– Em câm miệng cho cho chị ngay, đang nói về chuyện của em, chứ không phải nói chuyện của chị…
Tạ Phương Quỳnh nghiêng đầu quát Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu ngậm miệng không nói gì nữa, hắn thấy được, Tạ Phương Quỳnh đã ở vào ranh giới muốn bùng nổ rồi, vào lúc này mình lại không biết sống chết, đâm đầu vào thùng thuốc nổ này, đoán chừng nếu làm không tốt lập tức sẽ bị nổ tan xương nát thịt…
…
– Tại sao em không nói gì nữa vậy?
Lái xe Tạ Phương Quỳnh lúc này lại thấy Đinh Nhị Cẩu ngậm miệng không nói, tựa như là hòa thượng nhập định vậy, không nhịn được hiếu kỳ, nàng cũng cảm thấy mình có chút nặng lời, vì vậy muốn hòa hoãn lại một chút hào khí.
– Cố đâm đầu nói chuyện sống chết với nữ tài xế thì rất là nguy hiểm, nếu tài xế nổi cơn muốn cắn người thì xe hư người chết, nên em không dám nói thêm gì nữa, miễn bị chị cắn em…
Đinh Nhị Cẩu nói rất chân thành.
– Ặc… ai mà thèm cắn em, da thịt của em hôi lắm…
Tạ Phương Quỳnh thổi phù một tiếng mỉm cười.
– Ha ha… chị không tức giận là tốt rồi, làm em lo lắng muốn chết, làm em một thân đổ mồ hôi đây này…
Đinh Nhị Cẩu hoạt động một chút thân thể nói.
Tạ Phương Quỳnh liếc nhìn Đinh Nhị Cẩu, nàng hạ cửa kính xe xuống, nhìn hắn đang khoa trương duỗi gân cốt tay chân hỏi:
– Chị dọa người như vậy sao? Nhìn thấy em đắc ý lắm mà…
– Kỳ thật em vẫn luôn đối với chị rất ngưỡng mộ, kể cả vừa rồi lúc chị đang tức giận, thì sự ngưỡng mộ cũng không có giảm đi phần nào, em biết bây giờ giá cả sắt thép thị trường không được tốt, chị với tư cách tổng tài của Tạ thị, chắc chắn là áp lực rất lớn, nhưng chị cũng phải chú ý đến thân thể của mình, nếu chị gục ngã xuống, thì bác Tạ làm sao bây giờ, em cũng vậy… biết làm sao bây giờ?
Đinh Nhị Cẩu quay người nói với Tạ Phương Quỳnh.
– Có quan hệ gì với em chứ?
Tạ Phương Quỳnh nghe xong Đinh Nhị Cẩu nói, tay lái xe không tự chủ run lên một cái.
– Em nhớ lần đầu tiên nhìn thấy chị lúc đó chị đang ở trong đại viện của ủy ban huyện, đứng tựa một bên chiếc xe BMW, lúc đó em liền suy nghĩ, người đàn bà này thật sự là thật đẹp, nếu…
– Dừng lại… còn nói tiếp coi chừng chị đạp em xuống đất đấy.
Tạ Phương Quỳnh mặt đỏ lên nói ra.
Nhưng da mặt của Đinh Nhị Cẩu bây giờ không phải là để dùng trưng ra cho đẹp, Tạ Phương Quỳnh răn dạy trước như vậy, chẳng những hắn không có để tâm, trái lại được voi đòi tiên, hơn nữa một tay đã nắm lấy tay của Tạ Phương Quỳnh đang đặt ở trên vô lăng xe, hắn hiểu được, Tạ gia quả thật là đã nhận thức được nguy cơ tại Kinh Bắc, nhưng vẫn chưa nghĩ ra bước tiếp theo nên làm như thế nào, đi đến hướng nào, nếu có thể cùng Tạ Phương Quỳnh đem mối quan hệ tiến thêm một bước, thì thành phố Hồ Châu vẫn còn rất có hy vọng.
Tuy làm như vậy đúng là có chút vô sỉ, hơn nữa Tạ Phương Quỳnh vẫn là vợ trước của Trọng Hãi, đây là một cái tâm lý chướng ngại rất lớn, nhưng mình giờ cũng không có đường lui, chỉ cần sắt thép của Tạ thị di chuyển đến Hồ Châu, cho dù có trả giá nhiều hơn nữa cũng đều là đáng giá.
Lúc này Tạ Phương Quỳnh đang làm động tác điều khiển xe, khiến cho đôi bắp đùi của nàng vốn có chút khép lại đã phân ra, mà cái váy phủ trên đầu gối cũng bị liên lụy, hướng lên phía trên tốc lên vài phần, khiến cho cặp đùi ngọc của nàng tại trước mặt Đinh Nhị Cẩu bộc lộ ra đến hơn phân nửa đoạn, nhìn đến đây, Đinh Nhị Cẩu trong tâm nhảy dựng, ánh mắt lại như không nghe sai sử vậy, hướng về đùi ngọc của Tạ Phương Quỳnh nhìn qua, đùi ngọc của nàng vậy mà rắn chắc lại không tỳ vết, làn da trắng noãn giống như muốn chảy ra nước, phụ trợ cặp đùi đầy đặn của nàng, những tia gân mạch máu nhỏ trên làn da tuyết trắng như ẩn như hiện, càng làm cho Tạ Phương Quỳnh gia tăng thêm vài phần hương vị hấp dẫn.
…
– Đinh Nhị Cẩu… lá gan em càng lúc càng lớn, em không sợ nếu Trọng Hãi biết được như thế này sẽ trở mặt với em sao mà lại dám đùa bỡn với chị?
Tạ Phương Quỳnh mặc dù ra vẻ sinh khí, nhưng bên trong trong lòng nàng đang rất kích động, tim đập nhanh không phải bình thường.
– Hừ… không nghe chị nói sao, mau buông tay ra, nếu không chị dừng xe lại đây.
Tạ Phương Quỳnh nói.
– Ngừng thì cứ ngừng, nhân sinh dọc theo con đường này phong cảnh rất nhiều, lúc vừa lên xe thì chị một đường chạy rất gấp, nếu chị chạy nhanh quá thì mau đến điểm cuối đấy, đời này chị nên đi chậm một chút, để kéo dài thời gian thêm một điểm, trên đường đi nhìn ngắm phong cảnh thêm nhiều một chút, há không phải là tốt hơn sao?
Đinh Nhị Cẩu nắm lấy tay của nàng vẫn không thả ra, đã vậy rõ ràng còn trên tay của nàng ma sát lấy.
– Em làm như vậy không sợ phụ lòng Trọng Hãi sao? Hắn là lãnh đạo của em đây.
Tạ Phương Quỳnh lại một lần nữa nhắc tới Trọng Hãi, rốt cục nàng đã dừng xe ở ven đường trong núi.
– Trọng Hãi không có lỗi với chị sao? Nói thật, chuyện của lãnh đạo thì em thật là hoàn toàn không biết gì cả, em chỉ biết như mới vừa nói, vừa nhìn thấy chị thì em lại mộng tưởng sẽ có một ngày…
Nhìn thấy Tạ Phương Quỳnh mở to đôi mắt nhìn mình chằm chằm, Đinh Nhị Cẩu không dám nói thêm nữa, hắn sợ gặp chuyện không may, mình quả thật cũng là có chướng ngại tâm lý, làm như vậy đúng là có lỗi với Trọng Hãi, tuy rằng giờ đây Trọng Hãi cùng Tạ Phương Quỳnh đã không còn có nửa điểm quan hệ, nhưng bọn họ là vợ chồng, chuyện này là vẫn không có xóa được.
– Em nói tiếp đi… mộng suy nghĩ gì?
Tạ Phương Quỳnh chợt nói.
– Không dám nói, có nói cũng nói không nên lời.
Đinh Nhị Cẩu trả lời.
– Ha ha… có phải là có tà tâm nhưng không có cái tặc đảm kia đúng không?
Tạ Phương Quỳnh cười nhạo rồi lườm lấy Đinh Nhị Cẩu, nàng thò tay định khởi động lại xe, nhưng những lời này đúng là kích thích Đinh Nhị Cẩu, hắn không đợi Tạ Phương Quỳnh bật công tắc lên, Đinh Nhị Cẩu xoay người một cái, nghiêng người qua phía cái vô lăng, ôm lấy Tạ Phương Quỳnh, dùng thế nhanh như chớp hôn lên đôi môi anh đào của nàng.
– Um… um…
Tạ Phương Quỳnh không ngờ tới Đinh Nhị Cẩu quả thực dám làm như thế, trong lúc nhất thời cũng không biết làm sao bây giờ, cho nên khi bị Đinh Nhị Cẩu bổ nhào trên ghế lái, phản ứng đầu tiên của nàng là không ngừng đẩy đánh Đinh Nhị Cẩu, nhưng nàng vẫn đang bị hắn gắt gao đặt ngã ở trên ghế lái, hơn nữa thực tế đáng sợ là đầu lưỡi của Đinh Nhị Cẩu rõ ràng theo tiếng um um của nàng, duỗi sâu vào trong miệng nàng, hơn nữa tên lưu manh này tay phải rõ ràng tập kích lên trên đỉnh bâu vú nàng, có thể là hiện tại nàng đang vào thời kỳ mẫn cảm, cho nên khi Đinh Nhị Cẩu hôn nàng, nàng cũng không có phản ứng mãnh liệt, nhưng khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu nắm chặt một chỗ trên đỉnh núi tiến hành xoa nắn, cái loại như chạm điện này lập tức truyền khắp toàn thân, để cho nàng dù muốn phản kháng, nhưng vẫn còn muốn nếm lại cái cảm giác tê dại vừa trải qua.
Vì tâm tính củ kết như thế, nên kết quả cuối cùng Tạ Phương Quỳnh dần dần buông tha cho chống cự, thay thế lại là đầu lưỡi của nàng cũng càng lúc càng cuồng dã phản kích lại Đinh Nhị Cẩu.
Bởi vì qua một khắc nàng rõ ràng ý thức được, khi cùng với nữ nhân ở cùng một chỗ âu yếm sờ soạng bú liếm lẫn nhau, cho dù là cũng có cảm xúc, nhưng so khi ở chung cùng với nam nhân thì cảm xúc không bằng một nửa, lúc tại thôn Lê Viên, nàng cùng Lưu Hương Lê đã từng trải qua vô số lần làm tình với nhau, nhưng cũng chỉ là có thể tạm thời thay thế gãi ngứa, không có chút nào giải khát được hết cơn động tình, nhưng lúc ngay mới vừa rồi Đinh Nhị Cẩu đã bất ngờ không kịp đề phòng tiến công, liền khiến cho nàng lập tức sụp đổ mất rồi, cho dùng một người đàn bà kiên cường tới đâu, cũng không có chỗ đứng ở trong chuyện này.
Lúc này bàn tay của Đinh Nhị Cẩu thuận thế liền đưa vào bên trong vạt áo Tạ Phương Quỳnh, cách cái nịt vú thật nắm lấy bầu vú đầy đặn cao thẳng tiếp tục bắn bóp lấy, cả người nàng kịch liệt run lên, cảm giác so mãnh liệt hơn lúc bàn tay của hắn để ở mé ngoài rất nhiều…
…
Lúc này cái áo sơ mi đã mở rộng ra, màu trắng cái nịt vú đã bị đẩy lên mé trên, một đôi vú đầy đặn theo hơi thở của Tạ Phương Quỳnh không ngừng run rẩy lay động, đầu núm vú màu hồng đã cứng dựng đứng lên rồi, cặp đùi tròn vo lúc này phóng đãng hơi giang rộng ra lấy, một tay còn lại của Đinh Nhị Cẩu háo sắc đưa tới trên bắp đùi của nàng, thuận thế luồn vào bên trong cái váy đưa tới giữa hai chân nàng, cách cái tất chân mềm mại cùng với cái quần lót trên cái âm hộ của nàng vuốt ve.
Hai chân của nàng có một chút kẹp chặt khi bàn tay của Đinh Nhị Cẩu đặt tại trên cái gò mu phình lên của Tạ Phương Quỳnh, trong lòng bàn tay của hắn cách thật mỏng tầng vải dệt cái quần lót rõ ràng cảm nhận được độ ẩm nóng của cái âm hộ nàng, một tay hắn cứ tiếp tục sờ bóp bộ ngực sữa của nàng, một bàn tay với vào nơi bí mật nàng, khi ngón tay của tay của hắn dọc theo cái khe rãnh âm hộ thăm dò, mới phát giác chẳng biết lúc nào mé dưới cửa miệng âm đạo đã nhơ nhớp chất lỏng thấm ướt làn vải quần lót, ngón tay của hắn liền mò xuống dưới chút nữa tìm kiếm…
Khu vực mẫn cảm của Tạ Phương Quỳnh bị Đinh Nhị Cẩu âu yếm sờ soạng lấy, từ nơi cửa miệng âm đạo chảy ra dịch nhờn làm cái quần lót ướt một mảng, đúng là một người đàn bà chất chứa nhiều nước, thân thể mềm mại của nàng không ngừng lay động, cái miệng nhỏ nhắn phát ra một chút nhỏ nhẹ yêu kiều∶
– Em không cần sờ soạng bên dưới… um…
Đinh Nhị Cẩu không để ý đến lời nàng, hắn đem hai cái ngón tay chụm cùng một chỗ, theo từ nơi cái lỗ chảy ra dịch nhờn đưa vào.
– Um…
Tạ Phương Quỳnh mặt càng thêm ửng đỏ, thân thể mềm mại theo bản năng giùng giằng, đôi bắp đùi đẹp để kẹp chặt lại không cho hai ngón tay của hắn tiến thêm vào nơi bí mật của nàng moi móc…
Cứ việc nàng đang cực lực che giấu nội tâm rung động xuân tình, nhưng theo thủ pháp của hắn, chỉ chốc lát sau hai chân của Tạ Phương Quỳnh đã hơi giãn rộng ra, dịch nhờn lập tức thấm ướt hai ngón tay Đinh Nhị Cẩu, vừa trơn vừa trợt, rất thuận lợi đào sâu vào bên trong âm đạo nàng.
– Á…
Tạ Phương Quỳnh một tiếng thấp giọng hô, bên trong âm đạo lớp thành thịt non mềm mại đi theo hai ngón tay nhúc nhích, chăm chú đem hai ngón tay Đinh Nhị Cẩu bao vây lại, như muốn đem toàn bộ hai ngón tay của hắn hoàn toàn nuốt hết vào, Đinh Nhị Cẩu có thể rất rõ ràng cảm giác được bên trong đó thành thịt non mềm mại đầy nếp uốn, lập tức hắn liền triển khai chỉ công, tại trong âm đạo nàng đào khoét xoay tròn, đút sâu vào.
…
Theo trong sâu trong âm đạo truyền đến từng gợn sóng khoái cảm nhột ngứa cũng làm cho nàng trở nên tê dại quên mất tất cả, không bao lâu, hai mắt của nàng tràn ngập ra dục vọng đã tăng lên tới cực điểm.
Như chịu không nổi, Tạ Phương Quỳnh nhiệt tình qua lại đáp lời ôm chặt lấy Đinh Nhị Cẩu tiếp tục hôn lấy, nhưng nụ hôn điên cuồng lần này lại mang đến hậu quả không tưởng được, trong lúc nàng chăm chú mút lấy đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu, hai tay dùng sức ôm lấy cổ của Đinh Nhị Cẩu, giống như là phải đem thân thể mình và Đinh Nhị Cẩu hòa tan ra làm một vậy.
Đinh Nhị Cẩu không thể tưởng được Tạ Phương Quỳnh nhiệt tình đói khát như vậy, trong nội tâm không khỏi mừng rỡ, nhưng ngay khi hắn chuẩn bị gần hơn từng bước, lúc này vì tư thế chật hẹp nên trong nhất nhất hắn thấy toàn thân từng trận nhức mỏi, bởi vì Đinh Nhị Cẩu là từ ghế phụ nghiêng người qua ghế lái của Tạ Phương Quỳnh, cho nên cả người mang theo tất cả sức lực ôm lấy nàng. Lúc mới bắt đầu Đinh Nhị Cẩu còn có thể ứng phó, nhưng mới một lúc thì hắn liền cảm nhận được không được khỏe, lại bị nàng ghì chặt mút lưỡi lấy không thêm quá một phút đồng hồ nữa, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mình muốn mất đi tri giác.
– A… buông ra… buông ra…
Đinh Nhị Cẩu nức nở nghẹn ngào không rõ gào lên.
– Sao, làm sao vậy?
Tạ Phương Quỳnh liền buông lỏng Đinh Nhị Cẩu ra.
Đinh Nhị Cẩu lập tức xoay người về trên ghế phụ, lắc cổ của mình, bóp lấy phần hông của mình, một bộ dáng rất là thống khổ.
– Tư thế không đúng, bị chị siết chặt quá nên bị ngộp…
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Hừ… cái bản lĩnh này chỉ có tới như vậy, mà còn muốn ăn vụng, vậy có biết lợi hại chưa, nếu không có bổn sự thì cũng đừng nên lêu lỏng lưu tình khắp nơi, nếu không thì lần sau cái chết của em sẽ rất khó coi.
Tạ Phương Quỳnh nhìn thấy khuôn mặt của Đinh Nhị Cẩu bị nghẹn đỏ bừng, lúc này lý trí của nàng đã trở lại, không khỏi cười rộ lên.
– Ha ha chẳng qua là vừa rồi chật chội quá nên tư thế không đúng, xem ra cái xe này không phải là kiểu dùng để làm trên xe, chị thấy hai ngón tay của em ướt đẫm do bên dưới của chị hừng tình tiết ra đây này, bằng không chúng ta chuyển sang nơi khác thử xem.
Đinh Nhị Cẩu tiếp tục không cần mặt mũi nói.
– Biến. Đi… chị không cáo em quấy nhiễu chị là cũng không tệ rồi, chị nói cho em biết, mới vừa rồi là do chị không kịp đề phòng, lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa, nếu em lại dám làm như thế, xem chị có thiến em không thì biết…
Tạ Phương Quỳnh nói xong đột nhiên liền khởi động xe hơi, trong lúc Đinh Nhị Cẩu chưa ngồi vững vàng thì nàng chợt thoáng một phát tăng tốc như là chạy trốn ra ngoài.
– Ai… ai… chị chạy chậm lại một chút a, đây chính là đường núi, nếu chị không muốn sống nữa thì thôi, nhưng em thì sống chưa có đủ đâu, còn có bao nhiêu phụ nữ đang chờ em đây, ai ui…
Vì Đinh Nhị Cẩu gào la thảm thiết ở bên trong xe, Tạ Phương Quỳnh cuối cùng cũng đã đem xe ngừng lại, Đinh Nhị Cẩu trước giờ chưa từng có bởi vì ngồi xe mà bị say xe, nhưng lần này thật sự là bị điên đảo ngũ tạng lục phủ, chờ đến khi Tạ Phương Quỳnh dừng lại xe, thì Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa ra đi ra ngoài liền nôn ói một trận.
Nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu dáng vẻ chật vật, Tạ Phương Quỳnh cảm thấy mình được giải hận, nàng nhìn xuống bên dưới quần lót của mình vừa rồi bị hắn làm cho động tình mà tiết ra dịch nhờn thấm ướt dinh dính khó chịu, trên mặt thoáng cái ửng đỏ vì xấu hổ, lúc cùng Lưu Hương Lê ở chung với nhau, chính mình thiếu chút nữa bị Lưu Hương Lê tẩy não, tuy lúc mới đầu gặp lại Đinh Nhị Cẩu thì nàng cảm thấy rất tức giận, nhưng khi mới vừa rồi cùng Đinh Nhị Cẩu một trận dây dưa bị hắn sờ soạng moi móc về sau, nàng lập tức cảm giác được nữ nhân vô luận là lúc âu yếm sờ soạng dù có nhiều kinh nghiệm nhiều như thế nào đi nữa, cái loại cảm giác khoái cảm này vẫn là không bằng nổi so với nam nhân hành động, đây là cảm thụ của nàng…
Có lẽ cái này là oan nghiệt giữa nam nhân và nữ nhân, lúc Trọng Hãi phản bội, nàng đối với tất cả nam nhân trên thế giới này đều đã mất đi lòng tin tưởng, nhưng khi Lưu Hương Lê tại trước mặt nàng nói tốt về Đinh Nhị Cẩu như vậy, nàng cảm thấy rất là phản cảm, nhưng tất cả sự kiên trì của nàng ngay mới vừa rồi đã bị hắn làm cho băng tuyết tan rã.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |