Tiến vào phòng ăn, Trọng Hải lúc này mới đưa tay cùng Đường Linh Linh bắt tay nói ra:
– Đường chủ nhiệm, chúc mừng… Chuyện của cô đã thành định cục, lần này cô phải mời khách ah.
– Được, tôi mời, đừng có ai tranh giành trả tiền với tôi đấy, nhất là tiểu Đinh, mỗi lần ăn cơm em đều giành trả tiền, lần này thì không được.
Đường Linh Linh dĩ nhiên biết chuyện mình đã được quyết định bổ nhiệm làm chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố rồi, cho nên tâm tình cũng tốt khác thường.
Đồng thời nàng cũng biết mục đích Trọng Hải mời nàng ăn cơm, Ấn Thiên Hoa cùng Trọng Gia là có quan hệ như thế nào, tại bên trên tỉnh, phàm là ai có chút địa vị thì cũng biết, cho nên bây giờ Trọng Hải mời mình ăn cơm, thứ nhất là muốn cùng mình sớm bồi dưỡng một chút tình cảm trụ cột, tuy trước kia hai người tại khu Tân Hồ là đồng sự, khi đó Trọng Hải là thường vụ phó khu trưởng, Đường Linh Linh là chủ nhiệm tổ chức cán bộ khu, nhưng lúc đó hai người hầu như không có qua lại gì.
Thế nhưng mà ai có thể nghĩ tới, hiện tại hai người cùng nhau đã là thường ủy của thành ủy Hồ Châu, hơn nữa kế tiếp lại có khả năng có cơ hội hợp tác với nhau rất nhiều, không ngoài dự liệu mà nói, hai người về sau là minh hữu tương đối gần gũi, cho nên bữa cơm này có ý nghĩa thực tế lớn hơn nội dung.
– Dĩ nhiên lần này ăn mừng thì chị phải trả tiền rồi, hôm nay em và Trọng bí thư sẽ ăn một bữa tận tình với chị…
Đinh Trường Sinh cũng không khách sáo, nhưng trong nội tâm đang suy nghĩ, mình vẫn thích hơn khi chỉ có Đường Linh Linh cùng một chỗ với mình, lúc đó sướng nhất là ép nàng đè ra nhét cây dương vật vào cái lỗ lồn của nàng, mà trong lúc này, bộ dạng của Đường Linh Linh lại làm cho dương vật của Đinh Trường Sinh oai hùng bừng bừng phấn chấn…
– Miệng lưỡi trơn tru… mà này, gần đây có tin tức gì của Hiểu Manh không vậy?
Đường Linh Linh lườm Đinh Trường Sinh, bỗng nhiên hỏi tới chuyện này, chỉ có Đinh Trường Sinh nhìn ra được đây là nàng hình như đang ghen.
– Um… cũng chả có tin tức gì, không biết nàng có cùng mẹ nuôi liên lạc qua hay chưa? Lát nữa cơm nước xong xuôi, em đến nhà mẹ nuôi xem thử, thời gian cũng hơi lâu chưa có ghé qua nhà, mong là đừng có lại xảy ra chuyện gì.
Đinh Trường Sinh nói.
Tại đây Trọng Hải có chức quan lớn nhất, mà Đường Linh Linh là làm chủ mời khách y, cho nên chuyện gọi món ăn liền rơi vào trên người lãnh đạo Trọng Hải, mà bọn họ ba người đúng lúc này tư thế ngồi tạo thành thế chân vạc, Trọng Hải ngồi đầu bàn, Đinh Trường Sinh liền nhìn một chút dưới đáy bàn, thấy được đôi chân của Đường Linh Linh đang ngồi đối diện với hắn.
Đường Linh Linh đang cùng Trọng Hải trao đổi đến vấn đề chỉnh đốn tác phong cán bộ, thì ngạc nhiên khi có cảm giác mình mu bàn chân trầm xuống, một cái chân còn mang tất của đàn ông, rõ ràng đã rời khỏi dưới đáy bàn, đem chân của mình đè nhẹ lên.
Đường Linh Linh trong nội tâm đột nhiên cả kinh, Đinh Trường Sinh này thật sự là lá gan quá lớn, vào lúc này đùa giỡn mình, nàng vẫn phải giả bộ như không có gì tiếp tục cùng Trọng Hải nói chuyện, chỉ có Đinh Trường Sinh lại vẫn ung dung tựa tại sau lưng cái ghế, vừa nhìn thần thái Đường Linh Linh, một bên được một tấc lại muốn tiến một thước, theo chân của Đường Linh Linh một đường hướng lên phía bắp đùi của nàng.
Đường Linh Linh không thể tưởng được Đinh Trường Sinh gan to như vậy, vừa rồi vẫn còn chưa đủ, rõ ràng hiện tại lại bắt đầu khởi xướng tống công, đầu mũi bàn chân của hắn đã lách vào bên trong cái váy của nàng chạm vào bên ngoài cái quần lót khều lấy, cũng may là đúng lúc có tiếng gõ cửa của phục vụ viên, Đường Linh Linh liền nhích cái ghế lùi lại, để cho bàn chân Đinh Trường Sinh mất đi chỗ dựa vào rơi xuống đất…
…
– Phòng tổ chức cán bộ cùng Trọng phó bí thư hợp tác đương nhiên là không thành vấn đề, vấn đề tác phong cán bộ cũng quan hệ đến với cách phân biệt để sử dụng cán bộ, làm chuyện này cũng hữu hiệu phòng ngừa rất nhiều cán bộ có nhúng chàm nhưng vẫn được đề bạt, khi kẻ nhúng chàm được thượng vị, những chuyện này chúng ta đã không ít lần bị dân chúng lên án, nhưng hết cách rồi, chúng ta cũng không phải là Tôn Ngộ Không, lúc nào cũng nhìn ra ai là người xấu ai là người tốt ah.
Đường Linh Linh nói.
– Đúng vậy, do đó cái đề nghị này tôi không có ý kiến phản đối, nhưng là làm như thế nào đây mới là trọng yếu nhất, tôi nghĩ đến lúc bắt tay vào làm, thì chúng ta còn phải có bên ban kỷ luật thanh tra liên hợp lại, nếu đã muốn làm, thì phải làm cho ra một ít vụ để làm gương, cô thấy sao cứ nói đi.
Trọng Hải hỏi.
– Trọng phó bí thư, tôi tán thành, nhưng bởi làm như vậy, đến lúc đó tôi sợ là La bí thư lại không đáp ứng, đó là ông ấy ngại sẽ làm cho cục diện đoàn kết của bí thư làm hỏng…
Đường Linh Linh cười cười nói.
Một vị chủ nhiệm, một vị phó bí thư, đang thương thảo đại sự, Đinh Trường Sinh cũng đang suy nghĩ đến chuyện của mình, phòng làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố mình cũng chưa có đi xem qua, nhân viên cũng không có, mình và những ai cùng một chỗ trong văn phòng cũng không biết bao nhiêu, cũng không biết La Bàn Hạ đây là ra đòn gió gì, chẳng lẽ là muốn mình và Để Khôn Thành mặt đối mặt đọ sức hay sao đây?
Mình chỉ là một chủ nhiệm nho nhỏ của khu đang phát triển, trong lúc cái ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố này một người là Để Khôn Thành chủ tịch thành phố làm chủ nhiệm, một người là phó chủ tịch thành phố Đường Kiến, đừng nhìn cái miếu không lớn, thần thánh trong miếu náy có không ít, Đinh Trường Sinh biết được từ ngày mình tham chánh đến nay, lần này gặp phải vấn đề khó khăn lớn nhất rồi.
…
Để Khôn Thành lúc này cũng đứng ở trước cửa sổ, nhìn xem mảnh đất xí nghiệp may kia, cau mày, khác với bên cao ốc thành ủy chính là, từ nơi này nhìn thấy xí nghiệp may gần hơn, cho nên cái gì cũng thấy rõ ràng…
– Chủ tịch… nhìn cái gì mà mất hồn như thế?
Sở Hạc Hiên đi tới nhìn Để Khôn Thành đang đứng ở trước cửa sổ không nói một lời, hỏi.
– Như thế nào đây? Có kết quả chưa?
Để Khôn Thành không có trả lời Sở Hạc Hiên, mà là hỏi một chủ đề khác.
– Điều tra rõ ràng rồi, người muốn khai thác mảnh đất này là Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu, ra mặt là Tưởng Hải Dương làm, nhưng trên thực tế chủ gánh là La Đông Thu, hơn nữa thấy Tưởng Hải Dương cùng với người bên ngân hàng đi tương đối gần, xem ra là đang chuẩn bị tiền bạc.
Sở Hạc Hiên thần sắc ngưng trọng nói ra.
…
– Đúng là như lão đã nói, việc này chỉ là một vụ mua bán, chỉ cần là có thể cầm được quyền sử dụng khai thác, còn những chuyện khác chẳng là gì, bởi vì mua bán đất lại hoàn toàn là một chuyện đơn giản nhất, một phân tiền cũng không cần xuất ra trước, cầm lấy quyền khai thác, dùng mảnh đất này làm thế chấp vay tiền, sau đó thì đóng tiền lại cho bên đối tác, lợi nhuận thì chảy vào túi, thất thoát thì của nhà nước, cái này là còn tính theo tuân thủ quy củ đấy, còn gặp phải kẻ không tuân theo quy củ, thì bên chính phủ của địa phương còn phải thay bọn họ lau mông để khắc phục hậu quả…
Để Khôn Thành bực bội nói ra.
Đối với lời nói của Để Khôn Thành, Sở Hạc Hiên không nói gì, kỳ thật chuyện này có cái gì mà nói ra, cha làm quan, con kiếm tiền, những tên quan nhị đại kiểu này có ai mà không mập lên chứ, cũng như Để Khôn Thành nói, tuân quy củ, kiếm tiền cũng chỉ buôn bán kiếm lời, nhưng nếu không tuân theo quy củ, khi xảy ra chuyện thì lại bắt bớ, nhưng bắt bớ có được mấy người đây này?
Đã là hình thành tập đoàn lợi ích thì không phải trong thời gian ngắn, nhưng trong đám người này thì đáng hận nhất, bọn họ vi phú bất nhân (làm giàu thì thường không có nhân đức), hành vi của bọn họ đem làm cho bầu không khí trong xã hội triệt để làm hư mất, nếu cứ tiếp tục như vậy, dân chúng phẫn giận tịch tụ chứa ở bên trong cái túi lớn, một khi bộc phát, thì không có cách nào thu thập.
Để Khôn Thành kề cận bên người bí thư An Như Sơn hơn mười năm, đương nhiên là biết rõ chuyện của đám người quan nhị đại này…
– Đúng rồi lão Sở, chuyện này chúng ta không thể cứ để như vậy mà chờ, đã có người muốn mảnh đất này, thì chúng ta cũng phải kiên trì theo nguyên tắc của chúng ta, lão Hoa Cẩm Thành kia không phải đã đưa cho chúng ta một bộ phương án kế hoạch thiết kế về mảnh đất này sao? Gọi lão đến, nói tôi muốn gặp mặt lão, đến cùng Tưởng Hải Dương muốn va vào, để tôi xem việc này không thể tiện nghi cho hắn, theo lý mà nói, tôi thấy phương án của Hoa Cẩm Thành kia ngược lại là rất có thể khả thi, lão cứ nói đi?
– Thế nhưng tôi nghe nói Hoa Cẩm Thành cùng với thằng Đinh Trường Sinh kia đi lại rất gần.
Để Khôn Thành nghe vậy ngẩng đầu nhìn Sở Hạc Hiên, lại cúi đầu trầm ngâm thoáng một chút, trong nội tâm thật là có chút mâu thuẫn, Đinh Trường Sinh thằng này, trong lòng mình hận không thể lập tức làm cho hắn biến mất tại Hồ Châu, vĩnh viễn biến mất, thằng này giống như là một cây gậy quấy phân heo vậy, ở đâu đều có thể gặp hắn.
Những thứ khác không nói, lần này cái gọi là ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, tiểu tử này lại bị La Bàn Hạ đẩy ra làm vũ khí sử dụng, thật là choáng khi hắn còn không biết sống chết có can đảm nhận làm, nếu lời này của Để Khôn Thành để cho Đinh Trường Sinh nghe được, nhất định là hắn sẽ cùng với Để Khôn Thành nhao nhao một trận, ông cho rằng tôi nguyện ý làm sao? Nếu ông có biện pháp gì xuất lực tống cổ tôi đi, thì tôi còn cảm ơn ông không hết vì chuyện này…
– Cứ gọi đến đây đi, Đinh Trường Sinh là Đinh Trường Sinh, Hoa Cẩm Thành là Hoa Cẩm Thành, bọn họ không phải là thân thích, cũng chỉ là có hai người, lão sợ hắn làm gì, chỉ cần Hoa Cẩm Thành muốn làm cái hạng mục này, chứ so ra nếu rơi vào trong tay La Đông Thu cùng Tưởng Hải Dương, thì nhóm người kia, ăn thịt ngay cả đến cặn bã cũng sẽ không còn có dư lại, Hoa Cẩm Thành là người của Hồ Châu, nếu lão dám làm ẩu, từng phút đồng hồ thì chúng ta có thể giết lão…
Để Khôn Thành nghiến răng nói ra.
– Vậy được rồi, để tôi hẹn với Hoa Cẩm Thành.
Sở Hạc Hiên gật gật đầu nói.
– Chờ một chút, chuyện ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố ra sao rồi? Nhân viên phân phối cùng văn phòng đã chuẩn bị xong chưa?
– Vẫn chưa, chờ Đinh Trường Sinh tới hãy nói, tiểu tử này lợi hại như vậy, lần này phạm đến trong tay chúng ta, phải xoa bóp hắn cho biết thế nào là lễ độ.
Sở Hạc Hiên mỉm cười nói.
Sở Hạc Hiên cho rằng Để Khôn Thành nghe được những lời này thì thật cao hứng, nhưng không nghĩ đến là Để Khôn Thành chẳng những không có cao hứng, trái lại rầu rĩ nói ra:
– Được rồi, đừng chấp nhặt với hắn nữa, tuy Đinh Trường Sinh bị La Bàn Hạ làm vũ khí sử dụng, nhưng tiểu tử này cũng không phải thằng ngu, hắn không phải là người của La Bàn Hạ, cũng không là người của chúng ta, nhưng đối với chuyện này, chúng ta cùng với Đinh Trường Sinh hợp tác, chỉ có như vậy thì cái phương án Hoa Cẩm Thành mới có thể áp dụng, vì thế không nên làm khó hắn, trước khi hắn tới đây, đem những chuyện này chuẩn bị cho đầy đủ hết a.
Nghe thế làm cho Sở Hạc Hiên có chút ngoài ý muốn, bởi vì chuyện lần trước đi đến tỉnh Trung Bắc khảo sát, Sở Hạc Hiên vẫn luôn canh cánh trong lòng, hơn nữa từ khi Lâm Xuân Hiểu đến, địa vị của Hồ Giai Giai tại khu khai phát đã là tràn đầy nguy cơ rồi, tuy Hồ Giai Giai có mấy lần lấy lòng Đinh Trường Sinh, nhưng đều bị Đinh Trường Sinh cự tuyệt, đây cũng là lý do làm cho Sở Hạc Hiên vô cùng căm tức hắn.
…
Đinh Trường Sinh cùng Trọng Hải đã uống rượu khá nhiều, còn Đường Linh Linh mời khách, lại là phụ nữ, nên Đường Linh Linh không có uống rượu, cho nên việc tiễn đưa Trọng Hải về nhà thì giao cho Đường Linh Linh rồi, vốn là sau khi tiễn đưa Trọng Hải về nhà, Đinh Trường Sinh một, hai lại muốn đến nhà để thăm Dương Hiểu.
Đường Linh Linh lái xe sau khi chia tay thì lái xe về, còn Đinh Trường Sinh thì chạy đến nhà của Dương Hiểu, hiện tại đang là thời khắc khảo sát mấu chốt, Đường Linh Linh phải cẩn thận gìn giữ tất cả mọi chuyện, sợ có gì sơ xuất, thì sẽ tạo ra ảnh hưởng không có thể vãn hồi.
Đinh Trường Sinh tuy đã khá say, nhưng trong ý nghĩ lại cho là mình thanh tỉnh, cho nên sau khi xuống xe liền đến trước nhà của Dương Hiểu ở trong cư xá, gõ cửa, lúc này Dương Hiểu đang say ngủ trưa, nghe thấy có tiếng người gõ cửa, thì giật mình hoảng sợ.
Theo từ trong cửa mắt mèo nhìn ra, lại thấy là Đinh Trường Sinh, Dương Hiểu cũng không suy nghĩ nhiều liền mở cửa ra.
– Trường Sinh sao giờ này con lại tới đây, ai ui… Toàn là mùi rượu a, có chuyện gì mà uống rượu nhiều như vậy chứ?
– Mẹ nuôi, con không sao, con chỉ ghé thăm mẹ một chút, mẹ có khỏe không?
Đinh Trường Sinh đôi tay nắm lấy bàn tay của Dương Hiểu, nhìn xem Dương Hiểu hỏi.
– Mẹ khỏe… con vào nhà đi… để mẹ pha nước chanh giã rượu cho con.
Dương Hiểu đem Đinh Trường Sinh đẩy tới trên ghế sa lon, rồi xoay người đi làm nước chanh cho Đinh Trường Sinh.
Vừa rồi lúc Dương Hiểu mở cửa thì Đinh Trường Sinh không có chú ý, cũng không có nghĩ ngợi gì, nhưng khi Dương Hiểu xoay người tại bên máy đun nước làm nước chanh cho Đinh Trường Sinh, thì hắn bỗng nhìn thấy, cái mông tròn to của nàng, không có dấu vết đường viền mép cái quần lót, chỉ có tầng vải mong mỏng bao vây lấy hai mảnh mông thịt, không biết có phải hay là uống nhiều rượu quá nên hắn hoa mắt, Đinh Trường Sinh ừng ực một tiếng nuốt xuống một ngụm nước miếng, lúc này con mắt nhìn thấy đều thẳng, hô hấp bất tri bất giác trở nên thô trọng, hắn sợ nhìn thấy thêm chút nữa thì mình sẽ bị phát điên mất…
– Này… uống nước chanh cho tỉnh rượu chút đi a…
Bởi vì Dương Hiểu thật sự là bên trong thân thể trống trơn không có mặc nội y, làn da trong trắng lộ hồng thoạt nhìn thập phần mê người, một đôi bầu vú thành thục đẫy đà có chút vểnh lên, tăng thêm không có cái áo ngực trói buộc nên có vẻ là mượt mà no đủ, dù là đã sinh nở qua một lần, cũng nhìn không ra nửa điểm rủ xuống, thập phần đẹp mắt, lúc này hơi cúi người, trong khoảng cách gần, Đinh Trường Sinh lờ mờ thậm chí còn có thể tinh tường nhìn thấy chính giữa hai chân, cái gò mu thần bí kia kia đen sẫm mông lung và mờ ảo, tràn đầy làm cho người ta điên cuồng sức hấp dẫn.
Khi Dương Hiểu đưa cho Đinh Trường Sinh ly nước xong, thì lại chứng kiến ánh mắt của Đinh Trường Sinh nhìn mình không đúng, lúc này Dương Hiểu trong lòng cả kinh, nghĩ thầm, hư mất, chính mình giữa trưa giặt quần áo cũng đem nội y giặt sạch, đến lúc ngủ trưa cũng chẳng cần mặc quần lót, nịt ngực, chỉ mặc một cái váy đai đeo áo ngủ, trong khi tiểu tử này mỗi ngày một lớn, nên sẽ dễ dàng phạm phải hồ đồ, tuy nàng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng vẫn luôn có cảm giác tâm trí của mình theo không kịp hắn, Dương Hiểu liền vội vàng đi vào phòng ngủ, khoảng cách từ đây đến phòng ngủ không xa, nhưng Dương Hiểu lại có cảm giác được bên dưới hạ thể của mình có một ánh mắt tựa hồ nhìn thấu xuyên qua hết thảy, thẳng cho đến khi đến bên trong phòng ngủ…
Thẳng đến một hồi, Dương Hiểu đi ra, nhưng lúc này đây, Dương Hiểu đã ăn mặc kín đáo đến mức có thể đi dạo phố, Đinh Trường Sinh vừa mới nhìn thấy, thì trong nội tâm vừa rồi bốc cháy như hỏa dược, nhưng bây giờ chứng kiến bộ dạng của Dương Hiểu, thì hỏa dược kia đã dần dần tắt ngấm rồi…
…
– Mẹ nuôi, trong nhà có cái gì để ăn không, chiều nay con không đi làm, để con phụ mẹ làm cơm…
Đinh Trường Sinh hỏi…
– Há, trong nhà đồ ăn vừa hết, con lái xe đến đây sao? Bằng không đi với mẹ nuôi một chuyến đến siêu thị, mẹ mua một ít gạo và chút ít thức ăn?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |