– Ồ? Ông đối với hoàn cảnh đầu tư Hồ Châu thấy rất được sao?
– Không dám đấu diếm, lúc lần đầu tiên chúng tôi tới đây khảo sát, Đinh chủ nhiệm không có giống như quan viên của các địa phương khác, cậu ta không có tán dương là Hồ Châu cái gì cũng tốt, ngược lại là còn nói cho tôi biết về những vấn đề khó khăn của Hồ Châu, cái mà chúng tôi thưởng thức là quan viên Hồ Châu không có tự đánh bóng để đánh lừa chúng tôi, chứ nếu đầu tư mà bị lừa gạt thì tính như xong rồi, chúng tôi dân là làm ăn, từ xứ khác đến thì chưa quen cuộc sống địa phương nơi đây, cho nên sợ nhất là khi đầu tư thì giống như nước đổ lá môn, cái hạng mục này chúng tôi sau khi trở về thảo luận khá lâu, cuối cùng mới có quyết định đấy, bởi vì tôi tin tưởng Đinh chủ nhiệm sẽ không gạt chúng tôi…
Lương Tuệ Sinh rất biết làm người, mới vừa rồi Đinh Trường Sinh để cho ông có cơ hội tiếp xúc với bí thư Chu, đây là đang bánh ít đi thì bánh chưng lại, có ý vị hướng trên mặt Đinh Trường Sinh thếp vàng, dù là Đinh Trường Sinh da mặt đủ dày, tại trước mặt mọi người bị vuốt mông ngựa, cũng có chút mất tự nhiên không thói quen.
– Được, tốt rồi… Lương tiên sinh, ánh mắt của ông tốt, Hồ Châu này là nơi địa linh nhân kiệt, nhưng kinh tế một mực không đi lên, nói cho cùng vẫn là do vấn đề con người, chỉ có giải quyết được vấn đề này, thì kinh tế Hồ Châu mới có thể phát triển…
Chu Minh Thủy lời nói này là để cho những lãnh đạo Hồ Châu ở tại đây nghe.
Nghi thức ký tên rất đơn giản, dựa theo nguyên tắc tiết kiệm, không có tổ chức rầm rộ lớn, làm cho Chu Minh Thủy rất hài lòng, Đinh Trường Sinh cũng không muốn làm náo nhiệt, cho nên có mấy phương án của La Hương Nguyệt đều bị hắn bác bỏ, chỉ nói ngắn gọn một câu, khu đang phát triển không có tiền.
Vốn tưởng rằng Chu Minh Thủy tham gia xong nghi thức ký tên thì sẽ hồi trở lại tỉnh ngay, chuyện đến đây là chấm dứt, nhưng làm cho người mở rộng tầm mắt, lúc Chu Minh Thủy ngồi lên xe, rõ ràng lại vẫy tay, gọi Để Khôn Thành lên xe, làm cho rất nhiều người hoang mang, còn người suy đoán đây là Chu Minh Thủy đang cân bằng, bởi vì lúc tới là đi cùng La Bàn Hạ, thời điểm rời đi thì lại cùng đi với Để Khôn Thành…
– Khôn Thành, trước khi tôi tới tỉnh Trung thì đã gặp qua An Như Sơn một lần, ông ấy đối với ông có kỳ vọng rất cao, nhưng cũng có nói là ông hiện nay ở Hồ Châu biểu hiện, thì không được như ý của ông ấy ah.
Chu Minh Thủy đi thẳng vào vấn đề, một câu nói thừa đều không có.
– Bí thư Chu, chính tôi tại Hồ Châu tình cảnh không tốt lắm, có một số việc đành phải bất lực, ví như cái hạng mục PX kia, cái hạng mục này là do chủ tịch Sở Hạc Hiên dẫn và, vốn là chuyện ván đã đóng thuyền, Thạch Ái Quốc trước khi đi cũng đã đồng ý cái hạng mục này, coi như là sự tình nước chảy thành sông, nhưng La Bàn Hạ lại gác lại hạng mục này, tuy không phải là bổn ý của hắn, nhưng trên thực tế tất cả mọi người đều cho rằng là do hắn ngăn cản…
Để Khôn Thành sẵn dịp nói ra.
– Ừ, tôi biết, cái hạng mục này quá lớn, các người cũng phải cần trưng cầu trên tỉnh đồng ý, lúc trước không phải là đã đồng ý sao, bây giờ trong tỉnh ý kiến như thế nào rồi?
Chu Minh Thủy hỏi.
– Chuyện này chúng tôi cũng không biết, nhưng từ khi La Bàn Hạ ép xuống cái hạng mục này, về sau tất cả các công tác liên quan đến hạng mục này đều tạm thời đình chỉ.
– Như vậy thì không được, cái hạng mục này sớm muộn gì cũng phải khởi động, ý của tôi là mau chóng hành động, đây là một cái hạng mục trên mười tỉ tệ đầu tư, một khi kiến thành, đối với phát triển Hồ Châu cùng nền công nghiệp kéo động không cần nói cũng biết, các lãnh đạo của Hồ Châu cũng nên ý thức được điều này, Khôn Thành… lúc gặp tôi An Như Sơn đã nói, nhờ tôi quan chiếu đến ông một chút, ông bây giờ là chủ tịch thành phố, muốn tôi chiếu cố, thì ông cũng phải làm ra chút gì đó để cho mọi người tin phục mới được chứ…
Chu Minh Thủy cười cười nói ra, nhưng Để Khôn Thành trong lòng lại dũ phát trầm trọng.
Vô luận Chu Minh Thủy nói là thật hay là giả, ý muốn lôi kéo ý mình không cần nói cũng biết, mặc dù là mình tại Hồ Châu đã trải qua thời kỳ hai bí thư thành ủy, nhưng cục diện bất lợi của mình thì cũng không có thay đổi, xem ra mình phải cải biến về ý nghĩ, bởi vì nhìn qua bộ dạng như vậy, Chu Minh Thủy có thể sẽ đồng ý ở phía trên thay mình chia sẻ một chút hỏa lực…
Hắn không sợ Chu Minh Thủy nói dối, bởi vì buổi tối chỉ cần gọi điện thoại cho An Như Sơn thì sẽ hiểu, cho nên bây giờ trước mắt cứ đáp ứng là trọng yếu nhất.
– Bí thư Chu, tôi nhớ kỹ rồi, hạng mục này chúng ta sẽ tiếp tục trù bị, tin rằng với sự cố gắng của chúng ta thì sẽ có thành quả.
Để Khôn Thành đầy miệng đáp ứng.
– Ừ, vậy thì tốt, còn có chuyện này, Đinh Trường Sinh ông có quen thuộc với hắn không vậy?
Chu Minh Thủy hỏi.
– Đương nhiên là quen biết, trước đó hắn là thư ký cho Thạch Ái Quốc, nên… chúng ta…
– Vậy là tốt rồi… Khôn Thành, người làm đại sự thì không câu nệ tiểu tiết, tôi bất kể trước đó các người có vấn đề gì mà vẫn chưa giải trừ, cái hạt mụn đó phải bỏ qua dừng lại ở đây, tôi muốn sau này ông hãy giúp đỡ hắn thoáng một chút, đương nhiên hắn cũng sẽ phối hợp công tác cùng với ông, đã minh bạch chưa?
Chu Minh Thủy lời sau cùng khiến cho Để Khôn Thành không rõ lắm, thằng Đinh Trường Sinh đồ chó hoang này rốt cuộc là có cái đạo hạnh gì? Tại sao lại cùng với phó bí thư tỉnh ủy vừa mới tới tỉnh không bao lâu, lại có dính líu quan hệ đây chứ?
Hơn nữa nhìn ra được, Chu Minh Thủy đối với Đinh Trường Sinh vẫn là rất quan tâm, nếu không thì sẽ không ra mặt cho Đinh Trường Sinh nói ra như vậy, chẳng lẽ Đinh Trường Sinh cùng Chu Minh Thủy sớm đã nhận biết từ lâu?
Trong lúc nhất thời, trong đầu tuy nghĩ đến tất cả những việc này, nhưng Để Khôn Thành vẫn là rất nhanh gật đầu đáp ứng, mặc kệ chuyện trước kia như thế nào, rất rõ ràng Chu Minh Thủy hy vọng về sau mình và Đinh Trường Sinh sóng vai chiến đấu…
…
Thời điểm Để Khôn Thành lên xe của Chu Minh Thủy rời đi, La Bàn Hạ cũng lên xe, thì bị Uông Minh Hạo gọi lại, kéo La Bàn Hạ đi qua một bên nói chuyện…
– Lão Uông, có ý gì vậy, chuyện gì trọng yếu đến mức không thể vừa lên xe vừa nói chuyện…
La Bàn Hạ tuy trong nội tâm rất là phiền muộn, nhưng phải tiếp tục tỏ ra đại độ hỏi.
– Có report báo lên trên tỉnh, lại còn Lý bí thư kỷ ủy từ trên tỉnh tự mình gọi điện thoại cho tôi, chắc ông cũng đã biết đến chuyện này, đó là về Dinh Trường Sinh.
– Ừ, chuyện này thì tôi có biết, bất quá các người không thể chậm rãi lại một chút sao? Hiện tại vừa làm xong thủ tục nghi thức ký tên, nếu như Đinh Trường Sinh xảy ra chuyện gì, thì cái hạng mục này phải làm sao bây giờ? Tuy tôi biết mấy người phá án thì có quy tắc của mình, nhưng cũng phải phục tùng đại cục chứ?
La Bàn Hạ kiên quyết phản đối đúng lúc này động đến Đinh Trường Sinh.
Hơn nữa ông cũng đã nhìn ra, Chu Minh Thủy đối với Đinh Trường Sinh đó là có vài phần nể trọng, nếu như thật sự tra ra vấn đề gì thì thôi còn dễ nói, nếu như không tra ra được, thì kết thúc sẽ như thế nào đây?
Huống hồ năm nay thời gian đã trôi qua một nửa, nếu như điều tra Đinh Trường Sinh có rất nhanh ra kết quả thì cũng còn may, nếu không có xảy ra kết quả gì, như vậy thì chuyện đầu tư của Hồ Châu bị tổn thất thì ai tới gánh chịu? Cho nên vô luận là phương diện nào, lúc này mà động đến Đinh Trường Sinh đều không phải là một ý kiến hay.
– Thế nhưng Lý bí thư đã gọi điện thoại hai lần rồi, không dám đấu diếm ông, tối hôm qua, trên văn phòng tỉnh đã điều đi lực lượng tinh anh của thành phố Bạch Sơn, đem Hoa Cẩm Thành bắt mang đi rồi, việc này chỉ sợ là rất nhanh sẽ có kết quả, nếu như Đinh Trường Sinh quả thật cùng Hoa Cẩm Thành có vấn đề, như vậy thì Đinh Trường Sinh phải làm sao bây giờ?
Uông Minh Hạo hỏi.
– Như vậy đi, cho tôi thời gian một ngày có được không, đêm nay các người hãy động thủ, tôi còn có việc, đi trước.
La Bàn Hạ bất đắc dĩ, Uông Minh Hạo không phải người của mình, mình không thể khống chế được hắn, hiện tại chỉ có thể là hy vọng Đinh Trường Sinh bản thân hắn tự trong sạch mà thôi.
Hơn nữa tối hôm mình cũng đã nói thấu triệt cho Lâm Xuân Hiểu cùng La Gia Nghi như vậy rồi, nếu Đinh Trường Sinh vẫn chưa có nhận được tin tức, như vậy thì mình cũng cứu không được hắn, theo trong đáy lòng, La Bàn Hạ thật tình không muốn Đinh Trường Sinh xảy ra chuyện, bởi vì kế tiếp thì mình còn rất nhiều chuyện là phải dựa vào thằng trâu bò này.
Uông Minh Hạo cũng bất đắc dĩ, đành phải gọi điện thoại lại bảo mấy tên đang canh giữ trước cửa nhà Đinh Trường Sinh tạm thời rút lui, đợi đến tối rồi tính sau, Đinh Trường Sinh thì không biết đến chuyện này, vẫn cùng đám người Lương Tuệ Sinh đi ăn cơm, với lại Thành Công trong chuyện này xuất lực không nhỏ, tốt xấu gì mình cũng phải chiêu đãi hắn một chút đi.
Thế nhưng mà giữa trưa đang ăn cơm, thì Thành Công nhận được điện thoại của của Kha Tử Hoa, hắn cầm điện thoại di động đi ra ngoài.
– Anh Thành… anh vẫn còn ở tại Hồ Châu sao?
Kha Tử Hoa hỏi.
– Ừ… hôm nay vừa ký xong giấy tờ, cậu đang ở đâu? Xảy ra chuyện gì?
Thành Công nghe giọng của Kha Tử Hoa có gì không đúng, liền hỏi.
– Em muốn gọi điện thoại cho Đinh Trường Sinh, nhưng sợ xảy ra vấn đề, nên mới gọi anh, chỗ của em có đi ra ngoài mấy anh em phối hợp với trên tỉnh hành động, tại Hồ Châu có một người tên là Hoa Cẩm Thành, vốn em không có ấn tượng gì, nhưng khi những người kia trong tỉnh thẩm tra hỏi hắn có biết Đinh Trường Sinh hay không, thì em bắt đầu để ý, anh hỏi thử Trường Sinh là có chuyện gì xảy ra? Không nên để bất cứ ai biết nhé…
Kha Tử Hoa ở trong điện thoại nhỏ giọng nói.
– Tôi biết rồi, cậu cứ chú ý tới, có tin tức gì thì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi.
Thành Công nói ra.
Thành Công tiếp điện thoại xong, xem như không có chuyện gì xảy ra, quay trở về gian phòng ăn tiếp tục uống rượu, mãi cho đến khi đem đám người của Lương Tuệ Sinh đưa đến khách sạn ở làng du lịch hồ Thiên Nhất Sắc thì mới có thời gian cùng Đinh Trường Sinh nói mấy câu.
– Đến bên hồ một chút đi.
Thành Công nói với Đinh Trường Sinh.
– Được a, đã rất lâu không có thời gian nhàn hạ rồi…
Đinh Trường Sinh nói xong cùng Thành Công hướng bên hồ đi đến.
– Trường Sinh, tôi vừa rồi nhận được điện thoại của Hoa Tử, bên cục công an của hắn có người phối hợp với người trên tỉnh, tối hôm qua đã bắt đi Hoa Cẩm Thành rồi, hình như là cậu có biết hắn, tôi nhớ là cậu đã từng nói đến hắn trước kia…
Thành Công có một ưu điểm rất tốt, chính là có trí nhớ rất tốt, chuyện gì đã nói, đã làm thì rất mà khó quên…
– Hoa Cẩm Thành đã bị bắt mang đi? Con mẹ nó, đám người này thật sự là muốn đẩy em vào chỗ chết ah.
Đinh Trường Sinh nghe được tin tức về Hoa Cẩm Thành bị bắt mang đi, thật sự là chấn động, tin tức này nếu không phải là Thành Công nói với mình, thì chính mình thật tình đúng là không biết gì cả.
– Trường Sinh, đến cùng là xảy ra chuyện gì, cậu và Hoa Cẩm Thành thật sự có quan hệ sao? Là thu tiền hắn hay còn liên lụy đến những thứ gì khác?
Thành Công rất gấp, Đinh Trường Sinh vẫn luôn là người hắn rất coi trọng, hắn nhận định tương lai thành tựu sau này của Đinh Trường Sinh tuyệt sẽ không dưới so với cha mình, cho nên mới dốc sức kết giao, hiện tại nếu Đinh Trường Sinh xảy ra sự tình, vậy là ánh mắt của mình có vấn đề.
– Anh Thành, chuyện Hoa Cẩm Thành không có gì liên lụy đến em, muốn nói có dính dấp, thì chỉ có những công trình của khu khai phát kia thôi, lúc ấy khu khai phát không có tiền, Hoa Cẩm Thành nguyện ý ứng tiền ra trước, đến bây giờ đều cũng chưa trả tiền cho hắn tiền đâu, đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, nguyên nhân chính là mảnh đất của cái xí nghiệp may kia, Hoa Cẩm Thành đắc tội với Tương Hải Dương cùng La Đông Thu rồi, còn em thì đâu có cùng Tương Hải Dương đối phó công khai, cho nên lần này em chỉ bị dính líu, nếu Hoa Cẩm Thành bị bắt, thì em đoán chừng, kỷ ủy của Hồ Châu cũng sẽ rất nhanh tìm tới em rồi.
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.
– Cậu và Hoa Cẩm Thành thật không có những dính dấp gì khác?
– Không có, em chỉ sợ là Hoa Cẩm Thành nói ra những chuyện khác vì bị bức cung, Tương Hải Dương cùng La Đông Thu lần này là đối với cái mảnh đất xưởng may kia làm vậy là tình thế bắt buộc, nhưng nói trở lại, cho tới bây giờ, em thực sự là nhìn không tới La Đông Thu có khôn khéo một chút nào, cứ trắng trợn mượn quyền lực của cha hắn mà mưu lợi cho mình, rồi sẽ có người khác cũng sẽ nhìn thấy được điều này đấy, đến lúc đó thì hắn sẽ kết thúc như thế nào đây này?
– Tốt rồi, chuyện của người khác đến thời điểm rồi nói sau, cậu giờ trước tiên lo chuyện của mình đi, nếu cậu bị bắt đi, thì cũng sẽ không ở lâu trong đó đâu, cậu cũng chuẩn bị một chút, đừng để đến lúc đó tôi đến kỷ ủy thành phố Hồ Châu thì lại tìm không thấy cậu…
Thành Công minh bạch, Đinh Trường Sinh thằng này tuy làm mình có lúc cũng không có yên lòng, nhưng không phải sự tình nào hắn cũng dấu diếm lừa gạt đấy, trong chuyện này, nhất định Đinh Trường Sinh sẽ không lừa gạt mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |