Dương Hiểu thứ nhất sợ đêm dài lắm mộng, thứ hai là sợ Cổ Thanh Sơn sau khi làm xong giải phẫu thì lúc đó còn có thể chịu nỗi hay không, cho nên rất gấp…
– Việc này mẹ đừng có hỏi hắn, là chủ ý của con, đời con chỉ có một lần, con muốn một cái thời gian đặc thù, không được sao?
Cố Hiểu Manh cũng là một cô gái bốc đồng, chỉ cần là nàng nhận định sự tình, thì ai cũng không đổi ý được.
– Được rồi, cứ theo ý của Hiểu Manh nói đi, bà đừng có xem vào nữa, không cần hối thúc vội vã như vậy đâu, tôi chưa chết được đâu, yên tâm đi.
Cổ Thanh Sơn biết ý tứ lão bà mình, chen miệng vào nói.
Dương Hiểu không nói gì nữa, rất rõ lộ ra có chút mất hứng, nhưng đối với chuyện này, Cố Hiểu Manh dứt khoát làm theo ý kiến của mình, không chút nào chịu thỏa hiệp, tuy Đinh Trường Sinh trong không nói gì, nhưng trong đầu hắn thầm cảm tạ Cố Hiểu Manh, bởi vì nàng để cho hắn có thời gian thở dốc, việc hắn kết hôn là chuyện của hắn, nhưng sẽ có rất nhiều người chờ hắn giải thích, nhất là Từ Kiều Kiều cùng với Lăng Sam, hai cô gái này vẫn còn chờ đợi hắn cưới gã, hắn giải thích làm sao về việc này đây?
Sau buổi cơm tối, Đinh Trường Sinh theo Cố Hiểu Manh đến phòng ngủ của nàng, lần này đây thì Dương Hiểu không còn lo lắng, thậm chí còn cầu mong hận hiện tại Đinh Trường Sinh sẽ về cái nhà này nằm ngủ cho phải đây, lâu nay ngoại trừ Cổ Thanh Sơn, cái nhà này ở bên trong thật đúng là chưa có từng nam nhân khác ngủ qua.
– Thời gian một tháng đủ chưa?
Vừa đến phòng ngủ, Cố Hiểu Manh vứt bỏ dép lê, thoải mái nằm ở trên giường, lại là mặc cái váy ngủ, hơn nữa rất rõ ràng nhìn ra trước ngực nàng hai bầu vú nhô lên, điều làm cho Đinh Trường Sinh làm cho máu hắn kịch liệt gia tăng, hận không thể hiện tại liền nhào tới thưởng thức nàng một phen.
– Một tháng thời gian có đủ hay không để cho em giải thích với những người đàn bà kia? Chị minh bạch, em lựa chọn cùng chị kết hôn, có thể là vì em yêu chị, nhưng cũng không phải là toàn tâm toàn ý toàn bộ, em cũng yêu thương các nàng kia, điều này đã nói lên các nàng có chỗ thích hợp với em, có lẽ chị không có ưu điểm gì hơn các nàng, nhưng bất luận là cái gì, chị cũng không để ý đến các nàng là ai, nhưng em phải nhớ kỹ, tại nơi đây mới là nhà của em.
Cố Hiểu Manh nằm ngửa kê tay ở sau ót, nhìn Đinh Trường Sinh chậm rãi nói.
– Chị quả thật đúng là một người vợ hiền, xem ra lựa chọn của em là không sai.
Đinh Trường Sinh lại vô liêm sỉ chậm rãi nằm xuống, thẳng đến khi thân thể hoàn toàn trấn áp trên người của Cố Hiểu Manh, cơ hồ giống như đang cùng Cố Hiểu Manh giao hoan rồi, mặt đối với mặt, ngực đối ngực, bên dưới thì cây dương vật kia đè trên gò mu của nàng, Cố Hiểu Manh bởi vì cái cảm giác áp bách này liền có phản ứng, nhưng nàng còn là một cô gái trong trắng, cho dù là cái loại tính dục này phản ứng mãnh liệt đến đâu, cũng chỉ có thể là chờ hắn chủ động, chuyện khác người, thì nàng không làm được, càng không biết nên xử lý như thế nào để phóng thích cái loại tâm động thực cốt này.
– Chị không phải là người vợ hiền, mà chỉ là buộc phải phân chia mà thôi, hết cách rồi, nhưng chị nói cho em biết, chị là đàn bà, chị cũng sẽ rất ghen, trên đời không có có một người đàn bà bình thường nào mà chấp nhận chia sẻ chồng của mình với người đàn bà khác, em có hiểu lời của chị không?
– Hiểu rồi… chị cũng là một vạc dấm chua, chỉ là cái vạc dấm chua này chỉ có một nửa bất mãn, còn một nửa thì lắc lư.
– Em nằm mơ đi, trong mắt em, chị là như vậy sao ah.
– Ha ha, chỉ đùa một chút, bây giờ đã khuya lắm rồi, em phải làm sao đây?
Đinh Trường Sinh vừa nói, tay không đứng đắn đưa về phía phía cái quần lót của Cố Hiểu Manh, quả nhiên dưới đáy cái quần lót đã hơi rỉ nước dịch nhờn rồi, hắn dễ như trở bàn tay liền đưa bàn tay vào thăm dò ở trong khe thịt âm hộ của nàng, nhưng bật ngờ bị nàng nắm tay giữ lại.
– Không được, chúng ta vẫn còn chưa phải là vợ chồng, em chỉ sờ soạng bên ngoài thôi, chị đã phát qua lời thề, nhất định phải đợi đến đêm tân hôn mới có thể làm cái chuyện này.
– Um… không thể ngờ chị là giữ truyền thống như vậy, nếu vậy xong rồi thì em ta ngủ nơi nào đây? Cũng không thể để cho em ngủ trên ghế sofa ngoài phòng khách a.
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Em không ngủ trên ghế sofa thì ngủ nơi nào?
Cố Hiểu Manh dứt khoát nói ra.
– Không được, chuyện của cha nuôi thì em không thể buông lỏng, vạn nhất trong đêm có chuyện gì, có em ở trong nhà thì còn cứu trợ kịp thời.
Đinh Trường Sinh ngồi dậy, nhẹ giọng nói ra.
– Vậy thì một là em ngủ trên ghế sofa đi, bằng không thì chị ngủ trên ghế sofa, cha mẹ của chị đều ở trong nhà, chúng ta hôm nay vừa mới nói chuyện kết hôn, thì buổi tối liền ở cùng một chỗ, thế thì khiến cho cha mẹ sẽ nghĩ như thế nào, đúng không? Đi xuống phía dưới ngủ đi, nghe lời…
Cố Hiểu Manh cực kỳ khuyên lơn.
– Ai… được rồi, nếu vậy thì em đi đây.
Đinh Trường Sinh đứng dậy, vừa thở dài vừa lắc đầu nói ra, hắn cũng biết nàng cũng đang động tình, nên cố tính không sờ soạng gì cả rồi bước thẳng ra, hy vọng là nàng suy nghĩ lại mà gọi hắn quay đầu trở lại.
Cố Hiểu Manh nhìn theo bóng lưng của hắn mà buồn cười, nhưng thẳng đến khi Đinh Trường Sinh đi ra ngoài đóng cửa lại rồi, mà cũng không thấy nàng mở miệng giữ lại, Đinh Trường Sinh thấy Cố Hiểu Manh không giữ mình lại, vì vậy lại đẩy cửa vào nói ra:
– Không giữ em lại thật sao?
Đúng lúc này Cố Hiểu Manh dán lấy một cái mặt nạ dưỡng da thoa ở trên mặt hướng về phía Đinh Trường Sinh khoát tay, ra ý kia hắn đi nhanh lên đi.
Hắn đi được một lúc lâu, Cố Hiểu Manh không thấy động tĩnh gì, lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, liền một tay đưa xuống cái âm hộ của mình tự vuốt ve lấy để giải tỏa…
…
Đinh Trường Sinh tại Cố gia đêm đầu tiên lại là ngủ ở trên ghế sa lon, mặc dù không thoải mái, nhưng Đinh Trường Sinh cũng một ngày mệt nhọc rồi, nên ngã đầu liền say ngủ, nhưng ngủ đến hơn nửa đêm, hắn giật mình khi cảm giác được trên người mình hơi động đậy, hình như là có người đang đắp chăn cho mình, vì vậy liền mở mắt ra, nhưng khi mở mắt ra, thấy không phải Cố Hiểu Manh mà chính là Dương Hiểu.
– Mẹ nuôi, tại sao giờ mẹ nuôi còn chưa ngủ?
Đinh Trường Sinh chậm rãi ngồi dậy, dựa vào ở trên ghế salon, hỏi.
– Ngủ không được, cứ nghĩ đến chuyện của con và Hiểu Manh, đứa nhỏ này, đã lớn như vậy, ngủ như thế nào mà đạp cái chăn rơi cả xuống đất a.
Dương Hiểu hỏi.
Lúc này Đinh Trường Sinh có chút xấu hổ, vội đem chăn kép phủ lên người, hắn có một thói quen là ngủ trần, không mảnh vải che thân ngủ, chỉ có như vậy mới có thể ngủ được thoải mái, nhưng đây là đang ở Cố gia, hơn nữa là tại trong phòng khách nhà người ta, cho nên Đinh Trường Sinh cũng chỉ cởi quần dài, mặc một cái quần đùi, thân trên thì đã cởi áo ra vứt qua một ở trần, Dương Hiểu nói mình đạp cái chăn xuống, chẳng lẽ mình vừa rồi chỉ mặc cái quần đùi ngủ ở trên ghế sa lon?
…
– Mẹ nuôi… tại trong phòng quá nóng a.
Đinh Trường Sinh ngượng ngùng nói.
– Trường Sinh… con nói, cha nuôi con làm giải phẫu có mấy phần nắm chắc vậy?
Trong bóng tối với ánh đèn từ nhà vệ sinh hắt ra mờ mờ, Đinh Trường Sinh vẫn nhìn thấy rõ sắc mặt Dương Hiểu vô cùng lo lắng…
– Chuyện này khó mà nói, con đã mời bác sĩ giỏi nhất trên tỉnh, bọn họ không chỉ một lần đã làm loại giải phẫu này, con nghĩ, xác suất thành công có lẽ cũng khá cao, mẹ nuôi… cũng không cần quá lo lắng.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Trường Sinh… con nhất định phải nói với bác sĩ làm tốt cái chuyện này, mau cứu cha nuôi của con, hắn chưa có quá già, không thể nào lại chết như vậy, hiện tại trong lòng mẹ nuôi không nắm chắc, nhưng cũng không biết cùng ai nói nói lời tâm sự trong lòng, trong nội tâm bị áp lực như muốn bóp nghẹt trái tim của mẹ rồi.
Lúc này Dương Hiểu vừa nói vừa ngồi ở trên mặt thảm sát bên ghế salon, tựa vào bên cạnh của Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh duỗi tay, muốn vỗ về an ủi Dương Hiểu, nói cho mẹ nuôi biết đừng có lo lắng đến mức như vậy, hy vọng thành công vẫn còn rất lớn, nhưng là không đợi đến bàn tay của Đinh Trường Sinh chạm tới thân thể của mẹ nuôi, thì Dương Hiểu lại xoay người lại, thoáng cái gục đầu vào trên tấm chăn của Đinh Trường Sinh đang phủ bên dưới thân thể của mình, điều này làm cho Đinh Trường Sinh tiến cũng không được, thối cũng không xong, mặc kệ để cho Dương Hiểu đem mặt của mình vùi sâu đậm trong cái chăn khóc thút thít nỉ non.
Lúc này Đinh Trường Sinh cũng đã không thể thờ ơ được nữa, vì vậy thò tay lên bả vai Dương Hiểu vỗ vỗ, ra hiệu nàng đừng khóc, có Cố Hiểu Manh ở nhà, Cổ Thanh Sơn có ở nhà, nếu để cho bọn họ phát hiện đêm hôm khuya khoắt, Dương Hiểu nằm sấp tại trên đùi của mình khóc, có chuyện như vậy nếu xử lý không tốt là dễ sai lầm đấy.
– Mẹ nuôi… mẹ nuôi, đừng khóc, không có chuyện gì nữa, con cam đoan không có việc gì.
Đinh Trường Sinh vốn là vỗ trên vai Dương Hiểu, nhưng tựa như căn bản không có tác dụng, vì vậy bàn tay Đinh Trường Sinh liền dừng lại ở Dương Hiểu trên bờ vai, hơn nữa Dương Hiểu đang mặc chính là một cái áo ngủ, cái cổ trắng ngọc trắng tinh cùng hai bầu vú lõa lồ lộ bên ngoài, đúng là bàn tay của Đinh Trường Sinh có thể đụng chạm đến.
Không biết là cố tình hay là vô tình, bàn tay của Đinh Trường Sinh đã dần dần rời khỏi bả vai Dương Hiểu, điểm rơi rời đi đến đó bên dưới gần nách của mẹ nuôi, hắn có thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể của Dương Hiểu, tuy cảm giác mình thừa cơ hội này chiếm lấy tiện nghi mẹ vợ tương lai rất là vô sỉ, nhưng lại là muốn ngừng mà lại không được.
Thế nhưng mà lúc động tác trên tay Đinh Trường Sinh, còn có một chỗ động tác khác càng thêm tục tĩu, đó chính là Dương Hiểu nằm ở trên đùi của Đinh Trường Sinh, theo ý niệm tà ác của Đinh Trường Sinh, cây dương vật không nên lớn bỗng bật ra cứng ngắn, cái không nên lớn thì lớn vô cùng rồi, bất luận là Đinh Trường Sinh niệm thanh tâm quả dục chú như thế nào, cũng là vô ích, đã vậy Dương Hiểu còn vùi đầu khóc lóc làm cho cái chăn từ từ rơi xuống lộ hắn cái quần đùi của hắn ra ngoài, thẳng đến khi Dương Hiểu phát hiện gò má mình chạm vào một cây thịt to lớn thì giật mới giật mình thấy không thích hợp bắt đầu liền dừng lại, nhưng một thoáng ngây ngẩn người cũng đủ thời gian để cho khúc thịt to lớn kia cà cạ vào đến khóe môi của người mẹ nuôi này, thật ra thì Đinh Trường Sinh lúc này nhẫn nhịn cũng là quá cực khổ.
Hắn lẳng lặng ôm mẹ nuôi, để cho mẹ nuôi tận lực bình tĩnh trở lại, lúc này Dương Hiểu tim đập càng gia tốc, thần sắc kinh hoảng để lộ ra một chút ngượng ngùng, phong tình vạn chủng trong ánh mắt có chút bất đắc dĩ, có chút sợ hãi, có tia tính dục, có tia câu dẫn, có chút ngượng ngùng, thậm chí ngay cả không dám thở mạnh, nàng cũng không dám giãy giụa. Trên người con nuôi cái giống đực hầu như đang kê ngay sát miệng, còn kèm theo từng đợt mùi vị tanh tanh, trong nháy mắt truyền vào trong lỗ mũi Dương Hiểu, làm cho nàng không khỏi tâm hoảng ý loạn liền đứng lên.
– Tốt rồi, con ngủ đi, mẹ chỉ là bị áp lực quá lớn, lại không có ai để thổ lộ tâm tình, bây giờ đã tốt hơn nhiều, ngủ đi… đừng có lại đạp chăn màn rớt xuống nữa…
Dương Hiểu lau nước mắt của mình, đứng dậy hướng về phòng ngủ đi đến, Đinh Trường Sinh nhìn theo thân ảnh dáng vẻ thướt tha mềm mại Của Dương Hiểu, trong lúc nhất thời không biết nên phải làm sao bây giờ rồi, mẹ nuôi đêm hôm khuya khoắt không ngủ được, lại đến nơi đây cùng mình nói những lời này làm gì, bây giờ thì tốt rồi, mẹ nuôi vào trong ngủ rồi, thế nhưng là mình thì ngủ lại không được nữa rồi.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Đinh Trường Sinh đi ra ngoài mua bữa sáng, còn Dương Hiểu mang lấy một đôi mắt quầng thâm, xem ra là cả buổi tối ngủ không được ngon, Cố Hiểu Manh hỏi một câu, Dương Hiểu cũng không có lên tiếng trả lời.
Nhưng Dương Hiểu tự mình biết là chuyện gì xảy ra, Dương Hiểu vẫn cảm giác được Đinh Trường Sinh không bình thường, còn nàng cũng chẳng bình thường không khác gì, tối hôm qua, trằn trọc đến gần sáng thì nàng nằm thấy một giấc mộng, lúc giật mình thức dậy thì bên dưới hạ thể ướt át khó chịu, lúc nhìn xem thì cái quần lót đã ướt đẫm một mảnh lớn…
Nàng mơ thấy cảnh tượng giống như là lúc trong phòng khách, bàn tay của con nuôi lại tiếp tục đưa xuống bắp đùi của nàng vuốt ve, từng điểm từng điểm hướng về phía giữa hai chân của nàng, tay kia cách cái áo ngủ tơ lụa dùng sức nắn bóp.
– Hỗn đản, mau dừng tay, con không thể đối với mẹ nuôi như vậy, mẹ là mẹ nuôi, cũng sắp trở thành mẹ vợ tương lai của con.
Nàng thẹn thùng tức giận nói. Thế nhưng nghe vào trong tai Đinh Trường Sinh, lại giống như là được một loại cổ vũ, cổ vũ hắn tiếp tục động tác trên hai tay tiếp tục đối với nàng tiến hành động tác ve vãn.
Tuy rằng Dương Hiểu muốn giãy giụa, thế nhưng trải qua vô số lần khiêu khích, trong lòng của nàng dục hỏa có thể bị đè nén đã quá lâu, cũng đã bị kích phát, hiện tại lại cảm thụ được sắc thủ của con nuôi không chút kiêng kỵ đối với mình tiến hành quấy rầy, vuốt ve, sâu trong nội tâm của nàng, bản năng nhu cầu sinh lý cũng muốn nam nhân xâm phạm nàng, giữ lấy nàng!
Lý trí thì vẫn như cũ kiên thủ, có điểm muốn phản kháng, mình vừa rồi thân thể không phải đã bị con nuôi bắt đầu xâm phạm hay sao?
Nhưng chính xác thân thể của mình lại không tự chủ được sinh ra phản ứng, thân thể mềm mại nhẹ nhàng run run, trong lúc đó cửa miệng âm đạo đã bắt đầu ướt át, thân thể mềm yếu, ngứa nhột khó nhịn, ở sâu trong nội tâm rục rịch, phân không rõ là đang bị gây rối cùng khát vọng càng lúc càng mãnh liệt.
Tại đây dạng cô nam quả nữ bên trong gian phòng tối, cấm kỵ kích thích càng lúc càng đậm hơn, càng nguy hiểm hơn.
– Mẹ nuôi, con muốn mẹ nuôi! Con thực sự muốn mẹ nuôi!
Đinh Trường Sinh lúc này kích động đến thân thể cũng đều run rẩy.
– …
Dương Hiểu nhưng cũng không nói gì, cũng không có phản kháng.
Cảm thụ được mẹ nuôi nhất khởi nhất phục, Đinh Trường Sinh dùng chân tách hai chân của nàng tách rộng ra, sau đó thật chặt dán thân người của hắn lên thân thể mềm mại của nàng.
– Con nói như vậy, nếu cha nuôi của con biết được thì sẽ như thế nào đây!
– Mẹ nuôi, chúng ta đừng cho cha nuôi biết là tốt rồi? Mẹ nuôi cho con một lần đi!
Đinh Trường Sinh nói xong cũng không cho nàng có thêm động tác gì nữa, nhấc lên vạt áo ngủ của nàng, mang theo nàng che giấu ở hai chân đang lúc nơi bí ẩn cái tay…
– Súc sinh, con biết là mẹ nuôi của con, mà còn dám làm như vậy!
Dương Hiểu lúc này gấp đến độ đôi bầu vú cũng đang run rẩy kịch liệt.
– Con mặc kệ như vậy, con chỉ biết là con muốn mẹ nuôi!
– Nhưng ta là mẹ nuôi của con.
– Con không cần quản nhiều như vậy!
Đinh Trường Sinh vừa nói, ánh mắt cũng rơi vào trên hai bầu vú của nàng.
Chỉ thấy nàng trên đỉnh hai đầu núm vú đỏ sậm đã săn cứng dựng đứng, còn bên dưới thân thể của Đinh Trường Sinh cây dương vật đã phồng tăng to dán lên bụng dưới của nàng…
– Con… mau dừng lại… mẹ nuôi không muốn…
Dương Hiểu vặn vẹo thân thể, nhưng lại không dám cố sức.
Đinh Trường Sinh thân thể hắn dính sát mẹ nuôi, tay của hắn sau đó theo đưa vào giữa háng mẹ nuôi thoáng cái trợt nhập vào khe thịt âm hộ, phát hiện từ nơi đó đã là ướt nhẹp, dính ướt một tảng lớn.
– Mẹ nuôi nhìn xem, đã ướt nhẹp rồi, còn nói không muốn…
Đinh Trường Sinh giơ ngón tay lên đắc ý nói, Dương Hiểu mắc cỡ cắn chặt môi dưới không nói lời nào.
Đinh Trường Sinh lúc này cây dương vật trở nên càng thêm cực đại, càng thêm dọa người! Đầu khấc to lớn dữ tợn, làm cho Dương Hiểu nhìn thấy liền một trận hoảng hốt!
Câu dương vật của hắn lớn như vậy sao?
– Mẹ nuôi…
Thấy mẹ nuôi không nói lời nào, Đinh Trường Sinh nóng nảy.
Nghe vậy, Dương Hiểu cuối cùng không nhịn được mở miệng nói rồi chậm rãi nhắm đôi mắt lại.
– Con… chen vào đi…
Dương Hiểu.
– Cảm tạ mẹ nuôi…
Đinh Trường Sinh liền quỳ gối phía dưới, hai tay nâng lên hai chân của nàng, cầm lấy cây dương vật, dẫn nó đi tới cửa miệng âm đạo của nàng.
Cây dương vật của con nuôi quả thật là rất lớn! Dương Hiểu giờ khắc này, cũng không biết được mình đang bay đến đâu nữa, vào lúc này, cấm kỵ cường đại trở nên thập phần điên cuồng lên!
Cây dương vật của Đinh Trường Sinh đã nhắm ngay cửa miệng âm đạo nàng, hẩy mông đẩy vào!
Từng điểm từng điểm…
Đinh Trường Sinh để cho cây dương vật đút vào âm đạo mẹ nuôi rất chậm… rất chậm, trước tiên đầu khấc dương vật đẩy hai mép trong ân hộ của nàng ra, từ từ chen vào, làm cho dịch nhờn tràn ra!
– Um…
Lúc cây dương vật con nuôi xen vào trong thân thể, thì Dương Hiểu nâng cái mông của nàng lên, một tiếng thở nhẹ.
“Vào rồi! Con nuôi đã chen dương vật vào trong thân thể mình rồi!”
Dương Hiểu khóe mắt hai hàng trào ra không biết là đang hưng phấn hay là bi ai!
Đinh Trường Sinh, lúc này dương vật đã chân chính tiến nhập vào âm đạo nàng…
“Con nuôi vào được rồi!”
Cái âm đạo căng trướng phong phú ăn no phồng to lên làm cho Dương Hiểu có thể cảm nhận được sâu trong cơ thể của mình dường như cất chứa nhiệt năng to lớn muốn bùng phát ra.
Dương Hiểu động đậy cái mông của nàng, một lần lại một lần nghênh hướng cây dương vật con nuôi cắm vào, để cho cây thịt càng đâm sâu hơn…
…
Đinh Trường Sinh trở nên càng thêm điên cuồng!
Bàn tay dùng sức nâng hông của Dương Hiểu lên, mẹ nuôi cũng cực lực phối hợp, cái mông dùng sức đưa lên cao.
– A… ui… Trời ơi… làm chết mẹ nuôi đi…
Nàng thét lên khi sắp đến cao trào, dùng sức ôm thân thể con nuôi, giương miệng nói:
– Nhanh… nhanh lên một chút…
Sâu trong hoa tâm của nàng đã co rút không theo quy luật, khiến cho nàng dịch nhờn của nàng cuồng tiết ra!
– Á…
Cái mông của Dương Hiểu bỗng nhiên hẩy mạnh lên rồi hạ xuống run run, từ cổ tử cung phun ra từng làn âm tinh…
Trời ạ, nàng cứ như vậy bị con nuôi dùng dương vật đâm vào trong cơ thể, đã đạt tới cực khoái rồi!
Đinh Trường Sinh đỡ thân thể mẹ nuôi của hắn, rốt cục không kềm được, từng làn tinh dịch nồng đậm giống như là hỏa sơn bạo phát, tất cả đều chiếu hết vào trong thân thể mẹ nuôi!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |