Đối với Đinh Trường Sinh, Lan Hiểu San trong nội tâm cũng rất mâu thuẫn, thằng này rõ ràng có lá gan lớn như vậy, tại hiện trường bắn chết Bạch Khai Sơn, đây là chuyện Lan Hiểu San hoàn toàn không ngờ đến, mặc dù nàng rất muốn tự tay chính tay mình giết chết cừu nhân, nhưng mình thân là chính ủy trong cục công an, vấn đề về pháp luật thì phải biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm, nhưng Đinh Trường Sinh thì khác, hắn dám tự mình làm những chuyện mà người khác không dám làm.
Vì thế đối với việc Đinh Trường Sinh yêu cầu, Lan Hiểu San không hề thắc mắc, liền đi thẳng đến bệnh viện giải thích, nàng nói Tương Ngọc Điệp bị tổn thương vì liên quan đến một chuyện điều tra bí mật, nên muốn bệnh viện cùng phối hợp, đã có người của cục công an đưa ra lý do, vì vậy liền gấp rút trị liệu cứu chữa, cũng không bao giờ hỏi đến cùng là chuyện gì đã xảy ra.
Đinh Trường Sinh bám theo sát bên người Tương Ngọc Điệp, lúc đó Tương Ngọc Điệp tuyệt cũng sẽ không nghĩ đến Đinh Trường Sinh sẽ hướng về phía mình nổ súng, lúc nàng hôn mê đến khi tỉnh lại thì đã nhìn thấy Đinh Trường Sinh, chẳng qua lúc này là tại trong bệnh viện.
– Chị đã tỉnh?
Đinh Trường Sinh thấy Tương Ngọc Điệp mở mắt ra liền hỏi, lúc này nàng lại thấy sắc mặt của hắn không tốt, nên làm cho Tương Ngọc Điệp trong nội tâm lo lắng.
– Chị thế nào rồi, có chết hay không vậy?
– Chị không chết được đâu, yên tâm đi, Tương Ngọc Điệp… chị dấu diếm qua mặt tôi thật là vất vả đấy, tôi đã từng nói qua với chị, có chuyện gì thì cứ nói cho tôi biết, chị đã là tình nhân của tôi, tôi sẽ không để cho người ngoài khi dễ chị, nhưng chị giống như là vẫn không tin tôi, chuyện lớn như vậy vẫn không nói cho tôi biết, chị hại bao nhiêu người chị có biết không?
Đinh Trường Sinh lạnh lùng nói.
Mặc dù chưa có nghe Tương Ngọc Điệp giải thích, nhưng Đinh Trường Sinh cũng hiểu, con người của Bạch Khai Sơn như vậy, sẽ không bao giờ nói thật, cho nên Đinh Trường Sinh cho rằng, Bạch Khai Sơn nói ra những lời kia, chỉ có bảy, tám phần sự thật, như vậy nói cách khác, những năm qua, Tương Ngọc Điệp sản xuất thuốc phiện chỉ sợ không dưới mấy trăm ký lô, nếu mang ra xử bắn cả trăm lần cũng không đủ.
Tương Ngọc Điệp cũng biết rõ chuyện này sớm muộn cũng sẽ lộ tẩy ra, nàng chỉ là không ngờ lòi đuôi theo kiểu như thế này, giờ thì nàng không biết mình sẽ đối mặt với sự trừng phạt như thế nào, chỉ là đã sai lầm rồi, cho dù mình có hối hận thì cũng đâu còn có cứu vãn được gì?
Cho nên Tương Ngọc Điệp khi nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, nàng không nói một lời, chỉ nhắm mắt lại từ khóe mắt chảy ra hai hang nước mắt, Đinh Trường Sinh nhìn thấy cũng là một hồi khó chịu, xem ra trong nội tâm Tương Ngọc Điệp cũng không chịu nổi, nhưng chuyện này bây giờ xử lý như thế nào? Chính mình vẫn không thể quyết định được.
Thật lâu, Tương Ngọc Điệp không nghe tiếng của Đinh Trường Sinh nói gì, nàng mở ra đôi mắt đẫm lệ nhìn mông lung, nói ra:
– Báo cảnh sát đi, chị nguyện ý tiếp nhận sự trừng phạt của luật pháp, chị tự mình thừa nhận, như vậy trong lòng chị cũng sẽ dễ chịu một ít, chị biết em thừa có năng lực, vậy em có thể đáp ứng chị một chuyện không vậy?
– Chuyện gì?
Đinh Trường Sinh mặt lạnh hỏi.
– Giúp chị chiếu cố tốt em trai và em gái của chị, bọn họ vô tội, những chuyện chị làm thì bọn họ không biết, thật ra nếu không có người uy hiếp… thì chị sẽ không làm những cái… chuyện thương thiên hại lý này đâu, cho nên chị chỉ cầu em chuyện này, được không?
– Chị nghĩ đơn giản quá…
Đinh Trường Sinh thở dài nói ra, rồi đứng dậy rời khỏi phòng bệnh, đến trong toilet, hút điếu thuốc, hít thật sâu một hơi.
Nghĩ đến chuyện này nên xử lý như thế nào, cho tới bây giờ người biết rõ Tương Ngọc Điệp sản xuất ma túy cũng không nhiều lắm, theo lời của Bạch Khai Sơn nói ra, ngoại trừ chính lão bên ngoài, còn có đám người A Long cũng biết việc này, còn một người nữa là Triệu Khánh Hổ cũng biết, chỉ là Triệu Khánh Hổ hiện tại chỉ còn lại có hơi tàn, trong nhất thời không có khả năng tinh lực đúc kết chuyện này, nói cho cùng đám người A Long mới là nguy hiểm nhất.
Chính mình trước kia bản thân đã làm rất nhiều chuyện, đều có thể lên kế hoạch trước, nhưng lúc này đây, Đinh Trường Sinh lại do dự, nếu Tương Ngọc Điệp tự thú, thì nàng chắc chắn phải chết, với lại đây cũng chính là vụ án sản xuất ma túy lớn nhất của tỉnh Trung Nam trong lịch sử, mấu chốt tuy Bạch Khai Sơn chết rồi, nhưng La Đông Thu thì chưa chết, nếu như đám A Long kéo đến kết giao cùng La Đông Thu, như vậy sự an toàn của Tương Ngọc Điệp nếu còn ở trong nước liền trở thành vấn đề rất lớn.
Thế nhưng sự tình luôn phát triển biến hóa, không phải chuyện gì cũng hoàn toàn dựa theo kế hoạch mà làm, cho nên Đinh Trường Sinh suy nghĩ, nếu Tương Ngọc Điệp thật sự ở trong nước không còn an toàn nữa, thì phải mau rời khỏi xuất cảnh, mặt khác những chứng cứ sản xuất ma túy của Tương Ngọc Điệp phải mau chóng tiêu hủy, bằng không đợi người ta tìm tới tận cửa rồi thì đã chậm rồi, hiện tại chính là chỉ còn vấn đề là thời gian.
…
Tương Ngọc Điệp nghe được tiếng bước chân, nhìn xem là Đinh Trường Sinh đã quay trở lại, một ngày một đêm không ngủ, Đinh Trường Sinh lộ ra có chút tiều tụy, nhưng tinh thần thí vẫn còn, nhìn đến đây, Tương Ngọc Điệp trong lòng khổ sở, người nam nhân này vì mình làm nhiều chuyện như vậy, chính mình chẳng những không có hồi báo, trái lại lặp đi lặp lại nhiều lần phiền toái đến cho hắn…
– Chị… em thấy chị không thể ở trong nước được nữa, tuy Bạch Khai Sơn chết rồi, nhưng thủ hạ của lão lại trốn thoát, hiện tại cảnh sát đang truy đuổi, nhưng một khi bắt được bọn chúng, chỉ sợ chuyện của chị liền bị lộ ra tất cả, chị thấy có đúng không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vậy em muốn chị làm gì?
Tương Ngọc Điệp sau khi nghe xong Đinh Trường Sinh muốn nàng xuất ngoại mà không phải giao cho cảnh sát, thì trong long nàng kích động đến mức độ nào…
– Hiện tại chỉ có hai con đường lựa chọn, thứ nhất là gọi em gái của chị quay trở về tiếp nhận quản lý những nhà máy dược kia, mấu chốt quản lý tốt là được rồi, cùng lúc phải mau sớm tiêu hủy những thiết bị sản xuất ma túy, tuyệt đối không thể để cho người khác nắm được cán, thứ nhì là đem toàn bộ những nhà máy dược toàn bộ đều bán hết, nhưng vẫn không loại trừ tương lai cơ quan công sẽ tìm ra được, đến lúc đó điều tra ra, thì đời này chị đừng có ý nghĩ trở về nước được, chị hãy suy nghĩ thật kỹ chuyện này đi, rồi mau chóng có quyết định.
Đinh Trường Sinh nói xong nhìn xem Tương Ngọc Điệp.
Tương Ngọc Điệp nghe xong Đinh Trường Sinh nói, nàng rơi vào trầm tư, hoàn toàn chính xác, Đinh Trường Sinh nói những… điều này cũng là vấn đề mình lo lắng lâu nay, chỉ là nàng chưa có hạ quyết tâm nên làm cái gì bây giờ, trong nội tâm vẫn luôn là tồn tại lấy tâm tính tay đã nhúng chàm, nhưng bây giờ Bạch Khai Sơn chết, mình cũng nên tỉnh lại rồi.
…
Cân nhắc một lúc, Tương Ngọc Điệp cuối cùng đồng ý đề nghị của Đinh Trường Sinh, để cho em gái nàng Tưởng Mộng Điệp quay trở về lo liệu sản nghiệp của nhà mình, giống như Đinh Trường Sinh nói như vậy, còn mình thì ở trong nước không được nữa, tất cả giờ chỉ có thể đành nghe theo sự an bài Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh sắp xếp xong, định quay về cơ quan của mình một chút, nhưng vừa ra khỏi cửa thì gặp phải Chu Hồng Diễm.
– Đi đâu vậy? Định quay về à?
Chu Hồng Diễm nhìn chung quanh một chút, nhỏ giọng hỏi.
– Như thế nào, nhớ em hả? Nếu muốn thì tối nay em tìm gặp chị?
Đinh Trường Sinh cười cười hỏi.
– Đến phòng làm việc của chị, có việc chị cần hỏi…
Chu Hồng Diễm nói xong xoay người đi về phía phòng làm việc của mình, Đinh Trường Sinh không biết chuyện gì, chỉ có thể là đi theo.
Sau khi vào cửa, Đinh Trường Sinh khóa trái cửa lại, lúc nhìn xem sắc mặt Chu Hồng Diễm, cũng không nhìn ra là nàng có bộ dạng thèm muốn giao hoan, chẳng lẽ là quả thật có việc?
– Chuyện gì mà thần bí vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Có chuyện này chị muốn hỏi em lâu nay, nhưng thấy em trong khoảng thời gian này bề bộn nhiều việc, nên cũng không muốn quấy rầy, chỉ là muốn chứng thực một chút, em có biết Hà Tình không?
Chu Hồng Diễm hỏi.
– Nhận thức a, làm sao vậy? Hà Tình tìm chị có việc sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không có, chị chỉ là muốn hỏi qua người đàn bà này cùng em có quan hệ như thế nào, em cũng biết, chị không phải là loại đàn bà hay ghen, nhưng chị phải hỏi rõ, em và người đàn bà này đến cùng có quan hệ như thế nào?
Chu Hồng Diễm nói rất nghiêm túc, rất giống là có chuyện gì đó…
– Em cùng cha của Hà Tình quen biết, hơn nữa em còn cứu mạng của nàng, nàng xem em là ân nhân, cho nên xem như có quan hệ coi như không tệ đi, vậy đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
– Xảy ra chuyện lớn rồi, chị có cảm giác chuyện này hệ trọng, với lại chị cũng rất lo lắng đến sự an toàn của chị, bởi mỗi lần chị nhìn thấy Hà Tình, thì thấy ánh mắt của nàng như là muốn giết người, trong lúc vô tình thì chị nghe được cha con của bọn họ đàm luận đến em, nên chị mới hỏi em cùng bọn họ quan hệ như thế nào.
Chu Hồng Diễm lòng vẫn còn sợ hãi nói ra.
– An toàn của chị? Đây rốt cuộc là chuyện gì hả?
Đinh Trường Sinh lúc này cảm thấy lại thêm chuyện phiền phức rồi.
– Hà Tình trong khoảng thời gian này đang chăm sóc cho cha chồng Triệu Khánh Hổ, tự mình chích thuốc cho lão, chuyện này cũng là không có gì, nhưng chị làm trong ngành y, nên phát hiện mỗi lần cho Hà Tình chích thuốc cho Triệu Khánh Hổ, luôn đặc biệt rất nhanh, chị thấy khó hiểu, bởi vì có loại thuốc không thể chích nhanh được mà phải từ từ, dù chị đã dặn dò qua nàng rồi, nhưng vẫn vậy, chị liền hoài nghi trong chuyện này nhất định là có việc rồi, vì vậy chị liền âm thầm quan sát kỹ lưỡng, thật đúng là phát hiện có vấn đề, em nói giờ phải làm sao?
Đinh tiên sinh mơ hồ suy đoán ra chuyện gì, nhưng không có nói ra, đợi Chu Hồng Diễm tiếp tục nói.
– Ai… chị thấy người đàn bà kia rõ ràng dùng ống kim rút hết ống thuốc rồi vứt bỏ, lúc ấy chị giật mình, không suy nghĩ nhiều, thẳng vào phòng nói với nàng vài lời, nào ngờ Hà Tình rõ ràng lạnh như băng bảo chị đừng có xen vào việc của người khác, bằng không mà nói sẽ nhận hậu quả, do đó chị mới sợ, đây không phải là đang làm chuyện sát nhân sao?
Chu Hồng Diễm nói đến đây thì rùng mình một cái.
Đinh Trường Sinh cũng sững sờ, không nghĩ tới Hà Tình lại áp dụng biện pháp làm cho Triệu Khánh Hổ chết đi nhanh hơn như vậy, nghe nói hiện tại Triệu Khánh Hổ đã không thể nói chuyện được rồi, đoạn thời gian trước còn muốn làm di chúc, nhưng bị Hà Tình chặn lại, xem ra người đàn bà này đã có quyết tâm, bất quá chuyện này đối với Đinh Trường Sinh cũng có lợi đấy, cho nên, vô luận Hà Tình dùng bất cứ thủ đoạn gì thì đối với hắn cũng không có vấn đề gì, Đinh Trường Sinh chỉ chờ kiếm tiền là được.
Sau khi kéo lại rèm cửa sổ cẩn thận, Đinh Trường Sinh bước tới ôm lấy Chu Hồng Diễm, lúc bắt đầu Chu Hồng Diễm còn quẩy người tránh né một chút, nhưng khi bàn tay của hắn mò đến gò mu của nàng thì liền lập tức không còn động đậy tránh né nữa.
– Chì à… không có việc gì đâu, không cần phải sợ, em sẽ nói với Hà Tình, nàng ta sẽ không làm gì chị đâu, nhưng chị cũng phải đáp ứng một sự kiện, chuyện này không cần nói cho bất cứ người nào khác, đây là chuyện nhà của người ta, chúng ta không quản được, mà cần gì quản đến những chuyện hư hỏng kia chứ…
– Chị biết, chỉ là cảm thấy được đây là chuyện đang giết người, cho nên…
– Đối với Triệu Khánh Hổ mà nói, chắc chắn lão sẽ chết, sống thêm một ngày đúng ra là bị thêm một ngày tội, chuyện của gia đình lão như vậy, cho nên có thể là Hà Tình cũng có chút bất đắc dĩ đi, vì vậy chúng ta cũng đừng có quản đến những chuyện này.
Đinh Trường Sinh từng bước hướng dẫn Chu Hồng Diễm không nên quản đến những việc này, bằng không mà nói, việc này một khi để cho người khác của Triệu gia biết được, báo cho cảnh sát vào điều tra thì rất là phiền toái.
– Ừ, chị biết rồi… chị…
Chu Hồng Diễm còn muốn nói tiếp, thì đã bị Đinh Trường Sinh luồn tay vào bên trong quần lót rồi, lúc này bởi vì là mùa hạ, phía dưới cái váy đồng phục y tá màu trắng, Chu Hồng Diễm chỉ mặc một cái quần lót mỏng mà không có mang đôi tất chân dài…
Trường Sinh kích động thở hổn hển, tay vươn vào vân vê lấy âm hạch của nàng, tay trái thì ở phía trên cách cái áo ngực với đôi bầu vú cao thẳng không ngừng xoa nắn, hắn phải cảm thán Chu Hồng Diễm rỉ ra dịch nhờn cực nhanh, mới có sờ soạng một chút bên trong khe thịt âm hộ thì ngón tay đã ẩm ướt rồi.
Mấy ngày nay căng thẳng, không có phát tiết, dục hỏa giờ đã nghẹn đến đỉnh, giờ phút này ngón tay bị dịch nhờn của nàng làm ẩm ướt rốt cuộc thì hắn không kiên trì nổi…
Tiếp theo hắn đem bàn tay của Chu Hồng Diễm dẫn tới trong quần để cho nàng cầm lấy cây dương vật lửa nóng, nàng chậm rãi dung tay khuấy động lấy, Trường Sinh cũng đem bả vai Chu Hồng Diễm ấn xuống, nàng liền quỳ xuống, cây dương vật to lập tức liền xuất hiện ở trên cặp môi của nàng.
Chu Hồng Diễm hé miệng ngậm vào, trước sau phun ra nuốt vào lấy…
“Chẹp… chẹp…”
Từng đợt âm thanh phun ra nuốt vào từ trong miệng truyền đến, Trường Sinh nhìn nàng quỳ ở trước mặt mình, mái tóc dài của nàng theo động tác hơi hơi phiêu động, dương vật cứng rắn của hắn dường như muốn nổ mạnh.
Bú lấy dương vật của hắn một hồi, Chu Hồng Diễm nhả ra dương vật thở hổn hển, Trường Sinh liền đem Chu Hồng Diễm kéo lên dựa đứng lên áp tường, đem cái váy giở lên, thì thấy phía dưới đáy cái quần lót đã là ướt dầm dề một mảnh…
…
Chu Hồng Diễm dựa sát vào tường, khi cảm thấy gò mu của mình bị cây dương vật thô sáp chĩa vào, nàng ôm Trường Sinh bảo trì thế đứng cân bằng, lẳng lặng đợi Trường Sinh vén mép quần lót qua một bên, lập tức hiện ra cái lỗ nhỏ âm đạo trơn nhớt không chịu nổi, dương vật hướng lên trên hẩy tới một cái, cây thịt to lớn mê người nhét vào bên trong âm đạo phong phú làm cho Chu Hồng Diễm phát ra một tiếng rên rỉ quyến rũ.
– Um…
Chu Hồng Diễm kêu nhỏ, nàng động tình, nghiến răng đè nén tiếng kêu từ trong cổ họng phát ra, Trường Sinh đại lực cắm dương vật vào hang, tuy rằng cái tư thế này không thể đem dương vật toàn bộ sáp nhập, nhưng Chu Hồng Diễm bị dương vật hắn chọc vào cũng đã rên rỉ không ngừng, phía sau chính là vách tường thô sáp, nàng đem toàn bộ phía sau lưng dựa vào trên tường, ôm Trường Sinh không ngừng hôn môi…
Hai người trên miệng trao đổi nước bọt, phía dưới trao đổi dịch nhờn ứa ra, tiếng nước dương vật đút vào bên tai không dứt, nhấp đẩy vào một lúc lâu thì Trường Sinh buông chân Chu Hồng Diễm, làm cho nàng chỉ còn có lưng dựa lấy tường, khi nghe hắn bảo nàng xoay người, thì nàng cúi người xuống chổng mông lên chuẩn bị nghênh đón trận tiến công tiếp theo, cái mông cong lên rất cao, tư thế càng thêm mê người, Trường Sinh đem quy đầu để tại trên mép âm hộ nàng quẹt qua quẹt lại, rồi liền thọc sâu dương vật vào hang âm đạo.
– Úi… sâu… quá…
Chu Hồng Diễm kêu lên, khớp hàm cắn không quá chặt, tiếng rên rỉ theo trong kẽ răng truyền ra.
– Um… um…
Trường Sinh giữ lấy hông Chu Hồng Diễm, không ngừng đánh sâu vào bên trong cái hang, cảm giác kích thích làm hắn càng thêm dùng sức, Chu Hồng Diễm bây giờ cảm thấy sâu trong âm đạo của mình tựa hồ bắt lửa, đốt lấy toàn thân khô nóng, nàng cắn răng, tay bấu lấy trên tường, đồng thời hai chân thẳng băng có chút run lên, thừa nhận cây dương vật đang va chạm mãnh liệt.
…
Trường Sinh vừa mới buông tay, xương cốt Chu Hồng Diễm liền giống như bị rút đi, chậm rãi trợt xuống ngồi dưới đất, miệng to thở hổn hển, Trường Sinh cũng mệt thở hổn hển, vừa rồi hắn dùng sức hơi lớn một chút…
Vừa nhấc mắt nhìn đến từ trong cái lỗ nhỏ âm đạo Chu Hồng Diễm chảy ra dịch nhờn nhễu xuống bên dưới, Trường Sinh thân thủ kéo Chu Hồng Diễm lên, ôm thật chặt Chu Hồng Diễm hôn môi, hắn nhấc nàng lên đến bên cạnh bàn ngồi lấy, tiếp đó tách ra hai chân của nàng, lại chen dương vật vào giữa háng nàng…
– Ui… a… a…
Chu Hồng Diễm tiếng mất hồn kêu ra lại bay vào lỗ tai Trường Sinh, hắn đem cặp đùi của Chu Hồng Diễm kẹp lấy ở khuỷu tay, không lưu tình chút nào đại lực đẩy mạnh lấy dương vật…
– Ui… thoải mái… chị muốn… ui… ui…
Chu Hồng Diễm rên rỉ như kêu khóc vậy.
Dịch nhờn từ trong âm đạo không ngừng nhiễu xuống dưới cạnh bàn, một đôi đùi đẹp quấn chặt tại bên hông của Trường Sinh, trên cổ bàn chân phải còn treo cuốn lấy cái quần lót, theo sự va chạm không ngừng đong đưa.
Trường Sinh động tác càng thêm điên cuồng giao cấu lấy Chu Hồng Diễm, một bên đang động tác, hắn chợt ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy một cái khung hình ở phòng trong là hình hai người đàn bà đang chụp ảnh chung, một là Chu Hồng Diễm, một nhìn so với Chu Hồng Diễm thì trẻ trung hơn, mặt mày thì cùng Chu Hồng Diễm có nhiều chỗ tương tự.
– Ai chụp ảnh chung với chị vậy?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Hừ… em muốn cái gì? Ăn trong chén, nhìn xem trong nồi hả?
Chu Hồng Diễm không có trả lời là ai, chỉ là ngước nhìn Đinh Trường Sinh hỏi lại…
…
– Đây là ai vậy, trước kia em chưa từng thấy qua chứ?
Đinh Trường Sinh dừng động tác lại, hỏi.
Nhưng Chu Hồng Diễm không trả lời vấn đề, nàng đang gần tới cơn sướng cao trào, lúc này Đinh Trường Sinh lại dừng, đây không phải là muốn mạng người sao?
– Đừng có ngừng… còn chút xíu nữa… nhanh lên…
Chu Hồng Diễm không kịp thở khẩn trương nói.
– Nói cho em biết đây là ai, nếu không phía dưới sẽ không có tiếp tục đâu…
Đinh Trường Sinh hướng về sau muốn rút cây dương vật ra, làm cho Chu Hồng Diễm triệt để mất đi tính phản kháng, cơn sướng chưa kịp đến khiến cho không trên không dưới, nàng khó nhận lấy cái chết này.
– Được… được… chị nói… nhanh lên… làm nhanh lên đi…
Chu Hồng Diễm lúc này không để ý đến liêm sỉ, bắt đầu đối với Đinh Trường Sinh khẩn cầu lên.
– Nói… đây là ai lại xinh đẹp như vậy, cùng với chị lại giống lắm ah.
Đinh Trường Sinh nhìn thấy người đàn kia chụp nghiêng người với cái mông to vểnh lên tròn vo, cùng với trước ngực đôi bầu vú căng phồng bên trong cái áo T – shirt, khuôn mặt xinh xắn còn có phần trội hơn cả Chu Hồng Diễm…
– Người tốt… nàng… nàng là em gái của chị, đã kết hôn lâu rồi, em đừng có ý đồ với nàng…
Chu Hồng Diễm giờ thì hưởng thụ lấy Đinh Trường Sinh một vòng tiếp một vòng trùng kích, trong phòng làm việc cái bàn liên tục phát ra tiếng cót két…
Chu Hồng Diễm cắn chặt răng nhẫn nại từ hạ thể truyền tới từng cơn sướng tê dại, Trường Sinh cúi người ôm lấy Chu Hồng Diễm, hiện tại dương vật lại toàn lực vũ động, lập tức liền đem Chu Hồng Diễm đẩy lên cao phong.
– Á… a… a…
Tuy rằng Chu Hồng Diễm biết nơi đây quả thực chính là nơi an toàn, nhưng nàng vẫn cắn răng áp lực tiếng kêu rên của mình, do vẫn còn sợ thanh âm quá lớn, nên lấy tay bịt miệng lại mới dám lớn tiếng gọi ra.
Trường Sinh nhìn Chu Hồng Diễm hai mắt mê ly, tóc dài bay tán loạn, động tác càng thêm điên cuồng, dương vật thật sâu đâm vào, phần eo điên cuồng lay động rất nhanh.
Chu Hồng Diễm cả người run run, hai chân huơ loạn không thể ức chế truyền đến, cái đầu ngửa ra, xì ra từng làn âm tinh.
– Ui… trời ơi…
Trường Sinh kinh thán không thôi, quá tuyệt vời, hắn vẫn trước sau chọc vào dương vật, động tác so hiện tại kịch liệt hơn, Chu Hồng Diễm thân thể thật sự là mẫn cảm, lúc này hắn cũng không kiên trì nổi, sâu trong âm đạo của nàng không ngừng mấp máy thịt non mút lấy đầu khấc của hắn, tựa hồ đang mong đợi tinh dịch tưới lên, Trường Sinh lại tới nữa một lần đâm sâu, tinh dịch giận dữ ào ào bắn ra…
– Uí chao… sướng chết đi thôi… ui…
Chu Hồng Diễm sau khi cuồng loạn ghé vào trên vai Trường Sinh, thẳng đến hoàn toàn xụi lơ tại bên trên bàn làm việc của mình mới thôi.
Đinh Trường Sinh cầm lấy trên bàn cái khung hình kia nhìn nhìn, sau đó để xuống trở về, cúi đầu tại be6hn tai Chu Hồng Diễm nói:
– Cho chị thời gian một tháng, khuyên bảo em gái chị ngoan ngoãn đến trên giường của em, bằng không mà nói, hậu quả thì chị tự mình biết.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |