La Bàn Hạ hình như là chụp được nhánh cây cứu mạng vậy, nhưng mà nhớ lại Đàm Quốc Khánh lòng dạ độc ác, trong lòng lại bắt đầu lo lắng.
Đinh Trường Sinh gật đầu, sau đó cầm lấy điện thoại gọi cho Lưu Chấn Đông, lúc này Lưu Chấn Đông vẫn còn họp, Cảnh Trường Văn đối với chuyện chết người xí nghiệp may vẫn không có tiến triển, thời điểm này hắn mới thấy được chuyện này không hề đơn giản giống là mình tưởng vậy.
Rất rõ ràng đối phương là tay lão luyện, một chút manh mối cũng không có lưu lại.
– Đinh cục, chuyện gì?
Lưu Chấn Đông cầm lấy điện thoại bước ra phòng họp.
– Lập tức tập trung người đến thành ủy chờ lệnh, có tình huống khẩn cấp, tôi bây giờ đang ở trong văn phòng La bí thư, đến ngay lập tức.
Đinh Trường Sinh tại trong điện thoại nói.
Lưu Chấn Đông hoảng sợ, Đinh Trường Sinh trước giờ không có nôn nóng qua như vậy, vì vậy cúp điện thoại, không dám hỏi vì sao, trực tiếp gọi điện thoại cảnh sát dưới tay mình đều tập trung tới đây, cũng mặc kệ Cảnh Trường Văn không vui, xem ra chuyện này cùng bí thư thành ủy có quan hệ, bằng không Đinh Trường Sinh cũng sẽ không gấp gáp như vậy.
Chạy dọc theo trên đường Lưu Chấn Đông cũng không có đoán được là chuyện gì, thẳng đến khi tiến vào văn phòng của La Bàn Hạ, Đinh Trường Sinh mới dăm ba câu giải thích, nghe qua Lưu Chấn Đông đầu óc liền xáo trộn, Đàm Quốc Khánh cũng quá lớn mật rồi, dám bắt cóc con gái của bí thư thành ủy, thật sự là hắn không muốn sống chăng?
Đinh Trường Sinh lấy điện thoại di động ra lại muốn gọi điện thoại, nhưng mà đột nhiên cải biến chủ ý, quay người hỏi Lưu Chấn Đông.
– Người nhà của Đàm Quốc Khánh hiện đang ở nơi nào?
– Người của tôi đang giám sát và theo dõi, bọn họ đang chịu trách nhiệm về bản án của Đàm Quốc Khánh, hẳn là không thành vấn đề.
Lưu Chấn Đông nói ra.
– Lập tức cùng bọn họ liên hệ, nhìn xem người nhà của Đàm Quốc Khánh ở đâu, hôm nay có cái gì khác thường không?
Đinh Trường Sinh phân phó nói.
– Trường Sinh, đừng có làm ẩu đấy nhé…
La Bàn Hạ phảng phất là đoán được cái gì, lập tức nghiêm khắc nói:
– Bí thư, yên tâm đi, chúng ta chỉ là xác định vị trí của Đàm Quốc Khánh, Đàm Quốc Khánh có rất nhiều huyết án, tốt nhất là bắt sống, nếu không có rất nhiều vụ án không kết thúc được, cháu đang nghĩ biện pháp.
Đinh Trường Sinh nói.
Thấy Đinh Trường Sinh biểu lộ như thế, La Bàn Hạ trong nội tâm hơi khá hơn một chút, bởi vì lúc ấy chị dâu Chu Hồng Kỳ bị Cát Hổ bắt cóc, cũng là Đinh Trường Sinh cứu ra, vì vậy, lần này lúc La Bàn Hạ nhận được điện thoại của Đàm Quốc Khánh, việc đầu tiên ông nghĩ đến không phải tìm cảnh sát, mà là nói với Đinh Trường Sinh, theo phản ứng của La Bàn Hạ xem ra thì ông vẫn tin tưởng vào bổn sự của Đinh Trường Sinh đấy.
Lưu Chấn Đông gọi điện thoại cho nhân viên chịu trách nhiệm theo dõi người nhà của Đàm Quốc Khánh, thì nhận được tin nói nhà của Đàm Quốc Khánh đều bình thường, lúc chạng vạng tối còn nhìn thấy vợ của Đàm Quốc Khánh đón con tan học về nhà.
– Ừ, vậy là tốt rồi.
Nói xong, Đinh Trường Sinh cầm lên điện thoại trên bàn của La Bàn Hạ.
Đinh Trường Sinh một tay cầm điện thoại, một tay cầm điện thoại di động của mình, từng dãy số bấm, sau đó trong phòng yên tĩnh trở lại, tất cả mọi người không biết Đinh Trường Sinh đang gọi điện thoại cho ai, đến khi điện thoại đả thông, Đinh Trường Sinh mở loa thoại…
– Alo… là ai vậy?
La Đông Thu nhìn qua là số điện thoại Hồ Châu, thấy hơi là lạ, người nào dùng máy riêng gọi điện thoại cho mình đây.
– La thiếu gia, tôi là Đinh Trường Sinh, có chuyện khẩn cấp phải nói cho anh biết, hoặc là làm phiền anh cho bảo Tưởng Hải Dương gọi điện thoại cho tôi, tôi không có số điện thoại di động của tên hỗn đản đó.
– Đinh Trường Sinh… tôi và cậu không quen đi, đêm hôm khuya khoắt thế này, cậu có ý tứ gì?
La Đông Thu bực mình nói.
– Chuyện đó không sao, trải qua việc này, tôi tin rằng chúng ta sẽ rất quen thuộc đấy, La Gia Nghi con gái của bí thư La bàn Hạ bị Đàm Quốc Khánh bắt cóc, việc này anh có biết không?
– Hả… cậu nói cái gì? Đàm Quốc Khánh thì tôi không quen biết, hắn là ai vậy?
Đinh Trường Sinh nghe được La Đông Thu tại trong điện thoại giật mình, tiếp theo là ra vẻ không biết gì, theo dấu hiệu, chuyện này không giống là Tưởng Hải Dương cùng La Đông Thu sai khiến, bọn chúng không có đần độn như vậy, bắt cóc con gái bí thư thành ủy làm áp chế, bọn chúng chỉ số thông minh không có thấp đến trình độ này, hơn nữa bọn chúng chủ yếu là cầu tài, không phải là muốn chết, hơn nữa Đàm Quốc Khánh chỉ định muốn Đinh Trường Sinh đi đón La Gia Nghi trở về, cái này có nghĩa là mục tiêu của Đàm Quốc Khánh là hắn Đinh Trường Sinh, mà vấn đề bảo La Bàn Hạ cải biến cái hạng mục kia chẳng qua là một sự tình tiện tay, có thể nói lúc này đây Đàm Quốc Khánh quá nóng vội rồi.
– La thiếu gia không biết cũng không sao, nhưng Tưởng Hải Dương chắc chắn là nhận thức, Đàm Quốc Khánh bắt cóc La Gia Nghi với mục đích là buộc bí thư thành phố Hồ Châu cải biến về phát quyền quyết định mảnh đất xí nghiệp may kia, đó là đem mảnh đất kia để cho La thiếu gia khai phát, anh thấy chuyện này có phải là quá tà dị rồi.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Tôi không rõ cậu có ý tứ gì, quá muộn tôi, tôi đi ngủ đây.
Nói xong, La Đông Thu cúp điện thoại.
La Bàn Hạ nhìn Đinh Trường Sinh, không rõ thằng này dùng điện thoại riêng của mình gọi cho La Đông Thu đến cùng là có ý gì, nhưng mà mơ hồ cảm thấy, hắn làm như vậy chỉ sợ là không có đơn giản như vậy, chỉ là lúc này ông không có thời gian suy nghĩ đến những chuyện không quan trọng khác.
– Bí thư, đợi lát nữa Đàm Quốc Khánh gọi điện thoại lúc, tận lực kéo dài thời gian, để chúng ta t xác định vị trí của đối phương.
Lưu Chấn Đông nói ra.
Đinh Trường Sinh vốn muốn nói làm như vậy cũng vô dụng, nghĩ tới đây, hắn đứng lên tới ở trước cửa sổ, suy nghĩ Đàm Quốc Khánh sẽ hẹn mình gặp ở nơi nào để trao đổi con tin, có thể hay không đối với La Gia Nghi tạo thành thương tổn.
Lúc này, Đàm Quốc Khánh trốn ở trong một ngõ ngách hút thuốc, đối diện ngồi dưới đất đúng là La Gia Nghi, nàng bị bịt mắt, miệng và thì bị dùng băng dán quấn lại, La Gia Nghi hiện tại chính là mặc cho số phận.
– Cô cùng Đinh Trường Sinh đến cùng là có quan hệ như thế nào?
Trong bóng tối, Đàm Quốc Khánh hỏi.
– Um… quên, miệng của cô đang bị dán băng, tôi sẽ mở ra, nếu cô la lên, tôi sẽ đem miệng dán lại, cô cũng đứng ý đồ đánh động người khác, không có tác dụng đâu, nơi đây chung quanh cũng không có người, hiểu chưa?
Đàm Quốc Khánh trong bóng tối nói ra.
– Ông rút cuộc là ai? Vì sao lại bắt tôi.
Miệng được tháo băng dán, La Gia Nghi thấp giọng hỏi.
Đàm Quốc Khánh đối với La Gia Nghi phối hợp rất hài lòng, kỳ thật nếu nàng la lên, nơi đây cũng sẽ không có người nghe được, nhưng nơi này lại cách thành ủy rất gần, đứng ở trên lầu cao ốc thành ủy thì có thể nhìn bao quát nơi đây, bởi vì nơi này chính là cái xí nghiệp may bỏ hoang.
…
– Tôi là Đàm Quốc Khánh, chúng ta có khả năng không quen biết, nhưng mà cô nhất định là nghe nói qua về tôi, tội phạm truy nã của cục công an thành phố. Ha ha… vậy cô đã biết vì sao tôi hận Đinh Trường Sinh chưa?
Đàm Quốc Khánh một bên rít thuốc, vừa nói.
Đầu ánh sáng mẩu thuốc lá thỉnh thoảng đem khuôn mặt dữ tợn của Đàm Quốc Khánh hiện ra ở trước mắt La Gia Nghi, nàng hiện tại thật sự là rất sợ, không phải sợ chết, mà là sợ người đàn ông này đối với chính mình có ý đồ bất chính, tại đây trong đêm đen, hắn đem nàng bắt cóc đến nơi đây, nếu muốn cưỡng hiếp nàng thì phải làm sao đây?
Vì vậy, La Gia Nghi cảm thấy mình có thể tìm cách cùng hắn tâm sự, thứ nhất là hy vọng có thể đả động thiện tâm hắn, thứ hai là hy vọng dùng phương thức như vậy để phân tán sự tập trung chú ý của hắn, nếu không, bản thân đêm nay rất có thể khó tránh khỏi vận rủi.
– Ông cùng Đinh Trường Sinh có cừu oán, sao không đi tìm kẻ thù, chứ bắt cóc tôi làm gì, tôi cùng Đinh Trường Sinh một chút quan hệ cũng không có.
La Gia Nghi kêu oan nói.
– La tiểu thư, tôi và cô đúng là không có thù oán, tôi cũng không biết cô cùng Đinh Trường Sinh có quan hệ gì, nhưng mà tôi biết rõ, cha của cô nhất định sẽ tìm gặp Đinh Trường Sinh nhờ trợ giúp, Đinh Trường Sinh nếu không đến, thì cô sẽ chết, nếu là như vậy thì cha của sẽ hận Đinh Trường Sinh cả đời, còn nếu như hắn đến đây, tôi sẽ để cho cô đi, đến lúc đó người chết sẽ là hắn, cô còn sống, nhưng có thể cả đời này khổ sở vì hắn… ha ha.
Đàm Quốc Khánh trong bóng đêm cười rộ lên, nhưng mà tiếng cười kia lại làm cho người cảm thấy rất sợ hãi.
Tưởng Hải Dương đã gọi điện thoại cho Đàm Quốc Khánh, nhưng mà điện thoại của Đàm Quốc Khánh tắt máy, bất đắc dĩ, Tưởng Hải Dương gọi cho La Đông Thu, lúc đầu vừa mới nhận điện thoại của La Đông Thu, hắn vẫn không tin là thật, nhưng mà lại suy nghĩ tới trước đó đã nghe Đàm Quốc Khánh nói qua chuyện này, thì lúc này mới thấy chuyện bắt cóc này có thể sẽ xảy ra…
– Anh La… không gọi được cho Đàm Quốc Khánh, việc này động tĩnh quá lớn, vạn nhất La Bàn Hạ đem chuyện này bẩm báo lên trên tỉnh thì không ổn, em cảm thấy anh nên báo trước cho cha của anh biết, để có sự chuẩn bị trước đi.
Tưởng Hải Dương nói ra.
– Tưởng Hải Dương, tôi mặc kệ cậu dùng thủ đoạn gì, lập tức phải tìm bằng được hắn, đem người cứu trở về, mặt khác, người này đã không thể lại lưu lại được, hắn biết quá nhiều chuyện, tốt nhất là hắn chết đi, chứ vạn nhất rơi vào trong tay cảnh sát, thì làm sao?
La Đông Thu tại trong điện thoại thấp giọng khiển trách.
– Được, em biết, anh ngủ đi, việc này để em an bài.
– Ngủ cái rắm a, tôi nói cho cậu biết, nếu như Đàm Quốc Khánh rơi xuống cảnh sát trong tay, thì cậu chờ ngồi tù đi với những chuyện cậu đã làm, còn những việc cha của cậu đã làm trước kia nữa, những chuyện này Đàm Quốc Khánh vô cùng biết rõ đấy.
La Đông Thu nhắc nhở.
La Đông Thu không đề cập đến Đàm Quốc Khánh thì còn đỡ, khi nghe hắn vừa nói như vậy, Tưởng Hải Dương đầu óc lập tức liền lo sợ, thời Tưởng Văn Sơn còn làm bí thư, Đàm Quốc Khánh là do Tưởng Hải Dương an bài tại cục công an, thời điểm Đàm Quốc Khánh còn ở tại cục công an đã vì Tưởng Hải Dương mà giết không ít giết người, quả thật nếu Đàm Quốc rơi xuống trong tay cảnh sát, như vậy thì Tưởng Hải Dương chỉ còn có cách trốn đi nước ngoài, chứ ở trong nước nhất định là sống không qua được…
Nghĩ tới đây hắn lập tức rối ren, nhưng mà thời điểm này hắn phát hiện, dưới tay mình thật đúng là không còn có người nào có thể dùng, đêm khuya này, đi đâu mà tìm Đàm Quốc Khánh đây, nói không chừng tên gia hỏa này đã không còn có ở Hồ Châu rồi…
Tưởng Hải Dương bây giờ chỉ còn hy vọng Đàm Quốc Khánh có thể thuận lợi thoát thân…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |